Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 498: Côn bằng, tứ đại hung thú

Răng rắc, răng rắc!
Sương mù hỗn độn vỡ ra, một đầu quái vật khổng lồ xuất hiện
Thân thể cao lớn như Ngân hà khiến vô số thần ma, sinh linh không thở nổi.
Trong Lăng Tiêu điện.
Hai mắt Mộc Phàm phát ra hai luồng sáng xé rách hư không, phản chiếu hình ảnh nơi đó lên trước mắt.
“Côn?”
Nhìn thấy quái vật khổng lồ kia, sắc mặt Mộc Phàm có chút khác thường.
Thế mà là một đầu Côn, hung vật đầu tiên trong vũ trụ sơ khai, hơi thở cường đại quét ngang tám phương.
“Đế Tuấn thuyết phục nó rồi sao?” Ánh mắt Mộc Phàm lập loè.
Côn mà mình gặp ở Thiên Đình trước khi xuyên qua quả thật như đồ đệ với sư phụ khi so sánh với con trước mắt này.
Côn kia vẫn còn nhỏ, còn con trước mắt là Côn bằng thuỷ tổ.
Có thể gọi là Côn bằng lão tổ, được Đế Tuấn mời gia nhập Yêu đình.
“Côn bằng đầu tiên trong vũ trụ sơ khai.”
“Hơi thở thật cường đại.”
Tử Vi, Câu Trần, Hậu Thổ đều trở nên nghiêm túc, yên lặng nhìn Côn chui ra khỏi Hỗn độn thiên hải, trong lúc nhất thời chấn động không thôi.
Sắc mặt Dao Trì có vẻ hơi nghiêm trọng, nàng nói: “Bệ hạ, Côn bằng cường đại không kém gì Tổ long, Thiên phượng, Tổ kỳ lân, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.”
“Sao Đế Tuấn mời được nó?”
Thuộc nhóm Tiên thiên thần ma đầu tiên, nàng biết rõ sự cường đại của Côn bằng lão tổ, gia hỏa này từng đánh với Tổ long, chẳng phân biệt cao thấp.
Còn đánh với Tổ lỳ lân, Thiên phượng vài lần, ngang sức ngang tài, tuyệt đối tồn tại cường đại hàng đầu trong nhóm thần ma.
“Đế Tuấn...” Mộc Phàm biểu tình lạnh nhạt, nhìn Đế Tuấn đứng trên người Côn, bá đạo vô song, yêu khí hoành hành mười vạn dặm, không kẻ nào sánh bằng.
Phía sau Đế Tuấn còn có bốn Yêu thần mang hơi thở khủng bố.
“Bốn con Hỗn độn hung thú khác cũng không kém.”
Mộc Phàm lạnh nhạt nói một câu, ánh mắt đảo qua bốn con hung thú sau lưng Đế Tuấn.
Chúng nó không kém hơn Hình Thiên, Tử Vi, Câu Trần, Huyền Thiên, Hậu Thổ bao nhiêu, một đám hung hãn ương ngạnh, sát khí bốc tận trời.
“Bệ hạ, đó là Thao thiết, ta từng thấy nó bị Tổ long đuổi giết.”
Huyền Nữ lập tức mở miệng, chỉ vào một con hung thú, đúng là Thao thiết, một con hung thú khủng bố được xưng tụng có thể nuốt trời.
Sắc mặt Dao Trì thay đổi, nói: “Một con khác là Hỗn độn, vô cùng hung hãn, từng tranh đấu với Tổ kỳ lân không nghĩ tới lại còn sống.”
Ánh mắt Mộc Phàm dừng trên người Hỗn độn, sương mù xám xịt bao vây lấy nó, không thấy dáng vẻ, trông giống như nó là một đám vật chất hỗn độn.
Gia hỏa này có thể tranh đấu với Tổ kỳ lân, thực lực tuyệt đối không yếu.
“Hai con còn lại chính là Đào ngột và Cùng kỳ?”
Hắn lại nhìn hai con hung thú còn lại, một con thân như hổ mặt như người, hung thần ác sát, khiến lòng người ta sinh ra sợ hãi.
Cùng Kỳ giống hổ nhưng không phải hổ, giống ngựa nhưng không phải ngựa, có một đôi cánh, tản ra hung khí ngập trời.
“Tứ đại hung thú đều bị Đế Tuấn thu nạp, gia hỏa làm thế nào mà tìm được chúng nó?”
Mộc Phàm có chút khó hiểu nhìn Đế Tuấn.
Hình như Đế Tuấn phát giác được, bỗng nhiên xoay người, hai mắt lóe sáng, thấy được cảnh tượng trong Thiên giới.
Răng rắc!
Ánh mắt hai bên va chạm, hư không bị xé rách, hỗn độn đều sôi trào, tứ đại hung thú đồng thời quay đầu, phát ra từng tiếng gầm nhẹ.
“Thiên Đế!”
Đế Tuấn lạnh lùng hừ một tiếng, hiển nhiên là nhìn thấy Mộc Phàm, vừa giao thủ thông qua ánh mắt.
Cảm nhận được nguy hiểm cường đại đến từ Thiên Đế, sắc mặt Đế Tuấn âm u, nói: “Thiên Đế, bổn hoàng sáng lập Yêu tộc, chắc chắn thay thế Thiên Đình của ngươi, chấp chưởng Thiên Đạo, thống ngự chúng sinh.”
“Ngươi không đủ tư cách.”
Trong hư không truyền đến một giọng nói lạnh nhạt, không một chút gợn sóng, như đang nói ra một sự thật, phớt lờ lời khiêu khích của Đế Tuấn.
Giọng điệu khinh bỉ làm Đế Tuấn tức giận, hơi thở không ngừng sôi trào.
Hai mắt Côn bằng lão tổ nhìn chằm chằm Thiên giới, lộ vẻ kiêng kị, vị Thiên Đế này mang đến cho nó cảm giác nguy hiểm nồng đậm.
Nó đột nhiên cảm thấy lo lắng về chuyện mình đáp ứng Đế Tuấn, thật sự có thể chống lại vị Thiên Đế này sao?
Nhưng hiện tại đã chậm, không có khả năng thay đổi, Thiên Đế cũng sẽ không tin tưởng nó.
Cho nên chỉ có thể tiếp tục đi tới, tương lai như thế nào liền xem thủ đoạn mỗi bên.
“Thiên Đế, chắc chắn ngươi và ta sẽ có một trận chiến, ngàn năm sau, ngươi không tới, bổn hoàng sẽ giết lên Thiên Đình.”
Đế Tuấn lớn tiếng tuyên chiến, bá đạo cường thế.
Đáng tiếc, Mộc Phàm căn bản không để ý, tuyên chiến thôi, mình sợ hắn sao?
Rầm!
Một bóng dáng to lớn mơ hồ chậm rãi hiện lên từ Thiên giới, sau lưng có Thiên Đạo luân bàn chuyển động, tản ra thiên uy chí cao vô thượng.
Mộc Phàm đứng giữa thiên địa, lạnh nhạt nhìn xuống Đế Tuấn, giống như đang nhìn một con kiến.
“Đế Tuấn, ngươi còn chưa đủ tư cách.”
Một câu tràn ngập sự khinh bỉ, hoàn toàn không đặt Đế Tuấn vào mắt.
Chỉ nghe Mộc Phàm lạnh nhạt mở miệng nói tiếp: “Ngươi giết Thái Nhất, đoạt vị trí Đông hoàng, còn đoạt đạo lữ Hi Cùng của Thái Nhất, kẻ giống như ngươi không có tư cách làm đối thủ của trẫm.”
“Kẻ trái đạo lý luân thường như ngươi, trẫm phải giết.”
Oanh!
Lời Thiên Đế nói khiến Thiên Đạo chấn động, vô số thần ma biến sắc.
Sắc mặt Đế Tuấn u ám, tức muốn nổ phổi, thiếu chút nữa liền không nhịn được mà đánh lên Thiên Đình rồi.
May là hắn nhịn được, không xúc động.
Nhưng tiếng xấu đã truyền khắp nơi.
Đế Tuấn giết Thái Nhất, cắn nuốt bản thể, đoạt vị trí Đông hoàng không nói, còn đoạt cả đạo lữ của người ta, có thể nói là khiến vô số kẻ kinh ngạc.
“Đế Tuấn giết Thái Nhất sao?”
“Không phải bị Thiên Đế giết?”
Một ít thần ma kinh ngạc, cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Dĩ nhiên là Đế Tuấn giết Thái Nhất, nhưng cả hai vốn đồng nguyên, xem như huynh đệ mà.
Hiện tại mới biết Đế Tuấn là một gia hoả âm hiểm độc ác, có thể ra tay chém giết huynh đệ đồng nguyên.
Vô số thần ma đều bắt đầu xem thường.
Kẻ như vậy, cũng dám xưng là Yêu đế?
Ánh mắt Côn bằng lập loè không thôi, trong lòng kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, có chút đề phòng Đế Tuấn, kẻ có thể ra tay giết rồi cắn nuốt huynh đệ đồng nguyên thế này, không thể không đề phòng.
“Thiên Đế đáng chết, muốn bôi nhọ bổn hoàng.”
Đế Tuấn thẹn quá hoá giận, mặt tái xanh.
Nhưng hắn không thể phản bác, bởi vì hắn thật sự làm như vậy, còn phản bác thế nào?
Cho nên hắn dứt khoát không để ý tới Mộc Phàm, mang theo Yêu sư Côn bằng, tứ đại hung thú cùng một số hung thú cường đại trở về Yêu đình.
Trong lúc nhất thời, thực lực Yêu đình gia tăng nhiều, yêu khí cuồn cuộn gần như bao phủ nửa đại lục.
“Rốt cuộc Đế Tuấn cũng muốn liều mạng với Thiên Đình nha.”
Ở Thiên đường, thánh quang tràn ngập, Thượng đế yên lặng quan sát Đế Tuấn cùng Thiên Đế, nhìn ra cục diện không chết không ngừng.
Ánh mắt hắn lập loè, hừ nói: “Đánh đi, tốt nhất lưỡng bại câu thương.”
"Tây Thiên Cổ Phật là một tên phiền toái hóa, dĩ nhiên có thể ngang hàng với ta, cướp lấy một lượng lớn tín đồ.”
Sắc mặt Thượng đế rất kém, gần đây giằng co với Tây Thiên Cổ Phật, hai bên đều muốn cướp lấy càng nhiều sinh linh làm tín đồ, mở rộng phạm vi thế lực.
Kết quả, thủ đoạn của Cổ Phật và Thượng đế có thể nói là hiệu quả như nhau, thậm chí có nhiều chỗ tương đồng, cho nên dẫn tới thế giằng co.
Thượng đế sáng tạo vô số thiên sứ, Cổ Phật độ hóa vô số sinh linh hóa thành Phật đà, quả thực chính là hai tên điên cuồng tạo vật.
Một bên tạo ra thiên sứ, một bên chế tạo Phật đà, tranh đoạt với nhau, nhưng cả hai rất ăn ý, không hướng tới gần Thiên Đình.
Thậm chí cố ý tránh xung đột, không muốn va chạm với Thiên Đế.
Đối với Thiên đường cùng Tây Thiên, Mộc Phàm có suy tính riêng, uy hiếp lớn nhất trước mắt là Yêu đình của Đế Tuấn, là Yêu tộc.
Còn có Long tộc, Kỳ lân tộc, Phượng tộc vẫn đang im ắng, không thể không đề phòng ba thế lực chủng tộc này.
Thiên Đình vừa mới sáng lập không lâu, thế lực không lớn, còn may là vừa mới diệt thế lực của m dương lão ma, Càn khôn lão tổ, thu phục được hơn trăm vạn thần ma.
Có thể mở rộng lực lượng Thiên Đình.
“Người tới, truyền lệnh trẫm, mở Phi tiên trì, để những thần ma đầu hàng thông qua Phi tiên trì trở thành Thiên binh Thiên tướng.”
“Nếu có kẻ phản kháng, đánh vào Thiên lao.”
Mộc Phàm ra lệnh, liền thấy Chân Võ Đại Đế suất lĩnh mười vạn Thiên binh Thiên tướng, áp giải hơn một trăm năm mươi vạn thần ma trở lại.
Bọn chúng nối tiếp nhau tiến vào Phi tiên trì cải tạo, trở thành tiên, trở thành Thiên binh Thiên tướng tăng cường thực lực Thiên Đình.
Nhưng những thần ma không muốn bị cải tạo đều sẽ bị bắt nhốt vào Thiên lao.
Ầm ầm ầm...
“Ngao!”
“Bổn tọa không phục!”
“Thiên Đế, ta muốn khiêu chiến ngươi.”
Lúc này, trong Phi tiên trì có từng thần ma, sinh linh cường đại phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, bộc phát hơi thở cường đại.
Chúng nó vốn không thật tình thần phục, mục đích chính là nhân cơ hội gia nhập Thiên Đình, phá huỷ từ bên trong, thậm chí đánh chết Thiên Đế.
Đáng tiếc, ý tưởng rất tốt nhưng hiện thực thì tàn khốc.
“Trấn!”
Chỉ nghe một tiếng quát lạnh, một bàn tay to ù ù đánh xuống, thân thể một đám thần ma, sinh linh không phục vỡ nát.
Phanh phanh phanh!
Mấy trăm sinh linh cùng thần ma cường đại bị đánh nát, thần hồn câu diệt, một số thì bị bàn tay giam cầm.
Những yêu ma bị giam cầm này đều sẽ bị nhốt vào Thiên lao.
Các sinh linh, ma vật cường đại khác đều bị doạ, tự nhiên không còn hy vọng chống cự.
Ngoan ngoãn tiếp nhận cải tạo, hóa thành Tiên tộc, sau đó trở thành Thiên binh Thiên tướng, vĩnh sinh vĩnh thế nghe theo hiệu lệnh của Thiên Đế.
Lần này Thiên Đình có thêm khoảng một trăm năm mươi vạn Thiên binh Thiên tướng, sau khi bị cải tạo thì con đường tương lai đã đứt.
Mộc Phàm không muốn lãng phí căn nguyên Thiên Đạo cải tạo kinh mạch cho quân đoàn thần ma đầu hàng này.
Cải tạo thông thường khiến bọn chúng bộc phát tất cả tiềm lực, thực lực đại quân một trăm năm mươi vạn Thiên binh Thiên tướng tăng mạnh.
“Tử Vi, Câu Trần, Hậu Thổ, Chân Võ, trẫm ra lệnh cho các người suất lĩnh mười vạn Thiên binh Thiên tướng, chinh phạt bốn phương, khiến chúng sinh vạn linh cúi đầu xưng thần.”
“Thiên, chỉ có một, đó chính là trẫm!”
Mộc Phàm nói xong đứng dậy, một cổ uy áp cường đại uy quét ra tám phương, thiên địa chấn động, vô số thần ma trên trời dưới đất hoảng sợ sợ, bị uy áp bất ngờ trấn trụ.
Thiên Đế lại muốn chinh chiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận