Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 552: Ba sinh vật cấp Vũ trụ

“Phải hay không phải, quan trọng sao?”
Lăng Sa đứng nơi đó, bình tĩnh nhìn Mộc Phàm.
Lời nàng nói làm Mộc Phàm muốn câm nín.
“Đương nhiên quan trọng.” Mộc Phàm trầm ngâm một lát rồi từ từ nói: “Nếu ngươi là Lăng Sa, trở về địa cầu thăm thân nhân, nếu không phải Lăng Sa, xin giao linh hồn của nàng ra để ta hồi sinh nàng.”
Giọng điệu của Mộc Phàm rất kiên định.
“Hồi sinh sao?” Ánh mắt Lăng Sa chợt lóe.
Nàng nhìn Mộc Phàm, nhẹ nhàng nói: “Lúc trước, ở bên ngoài địa cầu, vì sao ngươi giết ta?”
Mộc Phàm nheo mắt, hừ nói: “Không giết ý thức mẫu thể vi rút làm sao để ý thức Lăng Sa chủ đạo lần nữa?”
“Ngươi có thể sống lại từ tro tàn có nghĩa là ý thức mẫu thể vi rút không có chết hẳn nhưng hình thái ý thức đã bị ta đánh tan, bởi vậy ngươi mới sống lại.”
Hắn liếc mắt liền nhìn thấu trạng thái hiện tại của Lăng Sa, có một nửa ý thức của mẫu thể vi rút, cũng có ý thức của Lăng Sa.
Hai bên đã hòa hợp một thể.
“Ta là Lăng Sa nhưng cũng không phải, ngươi muốn xử lý như thế nào, tiếp tục huỷ diệt ý thức của ta sao?”
Lăng Sa lạnh nhạt hỏi một câu, bản năng có sự kinh sợ đối với Mộc Phàm, là bản nặng của mẫu thể vi rút.
Nhưng giờ ý thức Lăng Sa làm chủ, bản năng này khiến nàng không thể có chút cảm giác thân thiết nào đối với Mộc Phàm.
Mộc Phàm nhìn nàng một lúc lâu rồi mới hỏi: “Nếu ngươi muốn, ta có thể tách ngươi ra, hồi sinh ý thức của ngươi một cách độc lập.”
“Không cần.” Lăng Sa không hề nghĩ ngợi mà từ chối.
Nàng bình tĩnh nói: “Làm sao ngươi biết ta muốn trở về dáng vẻ trước kia?”
“Hiện tại khá tốt, có vĩnh sinh, có năng lực bất tử, còn thân nhân mà ngươi nói, ta đã không có thân nhân.”
Nói đến đây, Lăng Sa im lặng một lúc: "Còn bằng hữu, vẫn thôi đi, nếu đã chết rồi thì cũng không nên trở về quấy rầy người khác.”
“Hiện tại ta chỉ muốn thoát khỏi sự trói buộc của vũ trụ, nếu ngươi muốn tiêu diệt ta, vậy thì động thủ đi.”
Nói trắng ra là nàng không muốn trở về bộ dạng ban đầu, không muốn làm một người bình thường.
Hiện tại rất tốt, vĩnh sinh, bất diệt, thực lực cấp Vũ trụ.
Làm vi rút cấp Vũ trụ, nàng có thể vĩnh sinh bất tử, dù vũ trụ đại phá diệt, nàng tin mình vẫn có thể sống sót.
Mấu chốt là làm mẫu thể vi rút cấp Vũ trụ, Lăng Sa sẽ bị Thiên Đạo nhắm vào, thậm chí tiêu diệt.
Nhưng bởi vì Mộc Phàm, hiện tại Hồng Quân cũng không dám động nàng, sợ chọc tới Mộc Phàm.
“Thôi, nếu ngươi nguyện ý bảo trì thân thể vi rút thì ta cũng không có ý kiến gì, ai có chí nấy, lựa chọn của ngươi chưa chắc là sai lầm.”
Mộc Phàm trầm ngâm một lát gật gật đầu, không cưỡng cầu, ý nghĩ của nàng không giống hắn, không muốn biến trở về trạng thái nhỏ yếu.
“Trước kia ta tinh luyện năng lực của ngươi, nếu ngươi chết rồi thì không cần trả lại, nhưng hiện tại ngươi còn sống, ta trả lại ân tình này.”
Hắn nhìn Lăng Sa, lòng bàn tay ngưng tụ ra một đám vật chất quỷ dị, giống một loại tế bào nào đó.
Không sai, đây là tế bào phân chia vô hạn ở vũ trụ sơ khai, Mộc Phàm tinh luyện ra sau khi cắn nuốt, dung hợp tế bào phân chia, có thể phân chia vô hạn.
“Năng lực này không có tác dụng đối với ta, cho ngươi.”
Mộc Phàm nói xong, ném một đám tế bào cho Lăng Sa.
Nàng vừa tiếp nhận tức khắc sửng sốt, tế bào đến từ sinh vật cổ xưa nhất, cũng coi như là một loại vi rút, vi rút siêu cấp trong vũ trụ sơ khai.
Nàng ngơ ngác nhìn Mộc Phàm, sau đó hấp thu, dung hợp đám tế bào này, toàn thân bắt đầu biến hóa.
Hơi thở tăng lên nhiều khiến Mộc Phàm lộ vẻ kinh ngạc, xem ra Lăng Sa rất thích hợp với những tế bào phân chia này.
Cũng đúng, nàng vốn là vi rút cấp Vũ trụ, có dung hợp hấp thu bất kỳ tế bào vi rút, vi khuẩn nào một cách hoàn mỹ.
Có năng lực bất tử, phối hợp năng lực phân chia vô hạn, có thể nói Lăng Sa hiện tại đã thật sự trở nên hoàn mỹ.
“Cảm ơn.” Lăng Sa mở hai mắt, cảm giác được biến hóa của mình, nhẹ nhàng nói lời cảm tạ.
Mộc Phàm lắc đầu: “Không cần cảm tạ ta, chỉ là trả lại một phần ân tình, ngươi với ta không ai nợ ai.”
“Kế tiếp ngươi có tính toán gì không, muốn thoát ly vũ trụ sao, rất đơn giản, hiện tại ta có thể đánh vỡ hàng rào đưa ngươi ra.”
“Vì sao ngươi không rời đi?” Lăng Sa kinh ngạc nhìn hắn.
Nàng không hiểu vì sao Mộc Phàm không muốn rời khỏi vũ trụ này, rõ ràng hắn có thể siêu thoát vũ trụ đi tới không gian càng cao hơn, vì sao lựa chọn lưu lại?
“Vội vã đầu thai sao?” Mộc Phàm hỏi lại một câu, cười nói: “Không chuẩn bị thật tốt, ai biết vừa đi ra có phải có kẻ nào đó trực tiếp nuốt ngươi hay không?”
“Không biết tình huống bên ngoài, vừa ra ngoài thì không còn vũ trụ bảo vệ nữa.”
Ý Mộc Phàm rất rõ ràng, Lăng Sa nghe xong im lặng suy nghĩ.
“Vậy ta cũng lưu lại, chờ khi nào ngươi đi ra thì ta đi cùng ngươi.”
Lăng Sa suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.
Mộc Phàm có chút cạn lời: “Ngươi đã có năng lực bất tử, lại dung hợp năng lực phân chia vô hạn, đánh không chết còn sợ cái gì?”
“Không phải ngươi cũng sợ sao?” Lăng Sa hỏi lại một câu.
Nàng nhìn Mộc Phàm, nói: “Đường đường là Thiên Đế, vô địch vũ trụ, không phải cũng không đi ra ngoài sao, một tiểu nữ tử, một vi rút như ta có năng lực bất tử nhưng đối với một ít cường giả siêu cấp mà nói thì chỉ là búng tay.”
“Nha, xem ra ngươi trở nên thông minh.” Mộc Phàm chậc chậc, quan sát nàng.
Nàng này có phải Lăng Sa hay không đã không quan trọng, hiện tại chỉ cần nàng không phá hoại, Thiên Đạo Hồng Quân cũng không dám động tới nàng.
Dù sao Mộc Phàm vẫn còn ở đây, Hồng Quân sẽ không dễ dàng động thủ, tuy vi rút vũ trụ có uy hiếp rất lớn, nhưng có thể giúp Thiên Đạo quét sạch một vài thứ không cần thiết.
Ví dụ như các loại vi rút vũ trụ khác đều sẽ bị Lăng Sa cắn nuốt sạch, dung hợp, toàn bộ vật chất cùng vi rút có hại đều sẽ bị nàng hấp thu.
“Tùy ý ngươi, muốn rời đi liền nói với ta một tiếng.” Mộc Phàm gật gật đầu, không có nhiều lời.
Hắn xua xua tay nói: “Ngươi tự giải quyết cho tốt, ta đi trước.”
“Huyền vũ, chúng ta đi.”
Vừa dứt lời, Huyền vũ liền quay đầu, thân thể cao lớn ù ù xuyên qua vũ trụ u ám, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Nhìn Mộc Phàm cưỡi Huyền vũ rời đi, Lăng Sa đứng nhìn một hồi lâu, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp, giãy giụa.
Nàng thở dài: “Thiên Đế, Mộc Phàm, không nghĩ tới ngươi lại có thân phận cùng thực lực thế này.”
Oanh!
Ngay sau đó, Lăng Sa vẫy tay, vô số vi rút vọt tới, ùa vào trong thân thể nàng.
Trong khoảnh khắc liền hấp thu tất cả ở khu vực này.
Sau đó nàng bước một bước, đuổi theo Mộc Phàm, dừng trên đầu Huyền vũ.
Hành động của nàng làm Mộc Phàm kinh ngạc, hắn quay đầu nhìn nàng, ánh mắt mang theo sự dò hỏi, giống như đang hỏi vì sao ngươi theo ta?
“Một mình rất nhàm chán, ta quyết định đi theo ngươi.”
Lăng Sa nói một cách tự nhiên.
Mộc Phàm chớp chớp mắt, cười nói: “Ngươi mà biết nhàm chán, đừng nói chuyện cười, nhưng ngươi muốn đi theo ta cũng được, ta phải về hệ Ngân hà xử lý một chút chuyện.”
Ầm ầm ầm...
Một con Huyền vũ khổng lồ bay ngang vũ trụ, chở theo một đám tinh hệ khổng lồ.
Mộc Phàm nhìn thoáng qua, nói: “Huyền vũ, tới Thiêm đường thì thả chúng nó xuống đi, ngươi không có khả năng vĩnh viễn bảo hộ.”
“Tuân lệnh, Thiên Đế.”
Huyền vũ gật gật đầu, không có khả năng bảo hộ vĩnh viễn, kẻ nào cũng phải tự trưởng thành.
Một cá thể, một chủng tộc hay một văn minh đều như vậy, chỉ có độc lập trưởng thành mới có thể ở sinh tồn, cường thịnh trong vạn tộc vũ trụ.
Ngươi bảo hộ tương đương với biến chúng thành một cây non chưa thấy qua mưa gió, không chịu nổi khảo nghiệm tàn khốc, chung quy sẽ bị diệt sạch.
Không bao lâu, Mộc Phàm liền mang theo Huyền vũ đi tới ngoài tinh hệ của Tân Thiên Đình, Ngọc Đế bị kinh động, vừa thấy là Mộc Phàm tức khắc hoảng sợ.
“Thiên Đế, ngài đây là...” Ngọc Đế lập tức xuất hiện, cẩn thận dò hỏi.
Đây là muốn làm gì, chẳng lẽ muốn đá hắn khỏi Thiên Đình?
“Ta tới mang hệ Ngân hà đi, ngươi không ý kiến gì chứ?”
Mộc Phàm nói xong, thò tay ra, toàn bộ hệ Ngân hà nhanh chóng thu nhỏ lại rồi rơi vào lòng bàn tay hắn.
Ngọc Đế không dám nói tiếng nào.
Cứ nhìn Mộc Phàm mang hệ Ngân hà đi như vậy.
“Được rồi, không có việc gì.” Mộc Phàm nói với Ngọc Đế một câu rồi xoay người cưỡi Huyền vũ rời đi.
Nhìn Mộc Phàm cùng Huyền vũ đã đi xa, Ngọc Đế âm thầm đổ mồ hôi, không phải tới giết hắn là tốt rồi.
Không bao lâu, bọn họ liền tới khu vực Thiên đường.
“Huyền vũ, phóng thích tám trăm tinh hệ trên lưng ngươi đi.”
Mộc Phàm phân phó Huyền vũ dung nhập tám trăm tinh hệ vào nơi này, tạo thành một siêu tinh hệ khổng lồ.
Huyền vũ trực tiếp chui vào siêu tinh hệ phía trước, Huyền vũ khổng lồ vừa xuất hiện liền gây ra rung chuyển.
“Thoát ly!”
Huyền vũ khẽ quát một tiếng, tám trăm tinh hệ trên lưng lần lượt thoát ly, không còn nằm trên lưng nó nữa.
Những tinh hệ vừa thoát ly bắt đầu chịu lực hấp dẫn dung nhập trong đó, hình thành một hệ thống càng khổng lồ hơn.
Đương nhiên, những tinh hệ vừa dung nhập, bao gồm hệ Ngân hà cùng nhau tạo thành một siêu tinh hệ.
Hệ Ngân hà thay đổi nhà mới.
“Chủ nhân, ngài đã trở lại.”
“Tham kiến Thiên Đế!”
Mộc Phàm vừa tới Tiểu Ngải, Tiểu Linh, Hình Thiên liền sôi nổi hành lễ, còn có rất nhiều thiên sứ, ác ma sôi nổi hành lễ, vô cùng cung kính.
Thậm chí còn cung kính hơn đối với Thượng đế trước đó.
Không có biện pháp nào, ai kêu hắn là Thiên Đế mạnh nhất vũ trụ.
Mộc Phàm bất ngờ, dĩ nhiên nơi này lại có ba sinh linh bên ngoài vũ trụ, hơn nữa là ba sinh linh cường đại nhất, đang cung kính thấp thỏm đứng nơi đó hành lễ.
“Vì sao các ngươi ở đây?”
Mộc Phàm giương mắt đánh giá bọn chúng, cả ba vốn là sinh linh vũ trụ bên ngoài, hiện tại đã được vũ trụ này tiếp nhận, trở thành một thành viên của vũ trụ.
“Thiên Đế, ba chúng ta nguyện ý đi theo Thiên Đế.”
Nghe Mộc Phàm hỏi chuyện, cả ba cường giả đồng thời quỳ xuống, vẻ mặt kính sợ cùng khẩn trương nhìn Mộc Phàm.
“Đi theo ta sao?”
Mộc Phàm quan sát ba tên này, là ba sinh vật cường đại cấp Vũ trụ, đi theo hắn cũng không tệ.
“Chuẩn!”
Suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận