Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 442: Thật thảm

-
Trên mặt trời, năng lượng vô tận bùng nổ, sôi trào.
Tiên đỉnh lơ lửng, phát ra từng tiếng vù vù.
Ong!
Tiên đỉnh chấn động, bên cạnh có một người, đúng là Mộc Phàm.
“A.... Nhân loại, ta không để yên cho...”
Giờ phút này, từ trong tiên đỉnh không ngừng có tiếng tiên tri kêu la thảm thiết truyền đến.
Nó ý thức được mình thật sự trúng kế rồi, nhân loại này thật sự có năng lực luyện hóa nó.
Tiên tri hoảng sợ, cảm nhận được chính mình đang bị một cổ lực lượng thần bí giam cầm, bắt đầu luyện hóa nó.
Loại năng lực này rốt cuộc là thứ gì, vì sao có thể trực tiếp giam cầm luyện hóa nó, quả thực không thể tin nổi, căn bản không có khả năng tồn tại.
“Không, ta sẽ không chết, vận mệnh hư vô, mở!”
Tiên tri bạo phát toàn bộ năng lực của mình, thi triển một loại lực lượng đáng sợ, vận mệnh chi lực bùng nổ chống lại sức mạnh to lớn của hệ thống.
“Hệ thống, có vấn đề sao?”
Mộc Phàm khẩn trương nhìn tiên đỉnh rung động kịch liệt, tản ra ánh sáng, giống như sắp nổ tung.
“Vấn đề không lớn, xin ký chủ chờ chút, lập tức xong ngay.”
Hệ thống đáp lại một câu.
Nhìn tiên đỉnh không ngừng run, bên trong truyền ra tiếng tiên tri phẫn nộ rít gào, thống khổ kêu rên, không ngừng chống lại hệ thống.
Đáng tiếc, chung quy vẫn không sánh được với hệ thống, cuối cùng mất dần sức chống cự.
“Không, đây rốt cuộc là lực lượng gì?”
“Nhân loại đáng giận, thả ta ra, đánh một trận công bằng.”
Tiên tri luống cuống, thế mà nói ra lời này.
Mộc Phàm nghe xong khinh thường, còn đại chiến công bằng, ngươi bị động kinh sao?
Kẻ ngốc mới thả ngươi ra, thật vất vả tính kế thu ngươi vào tiên đỉnh mới có cơ hội để hệ thống luyện hóa.
Bỏ lỡ cơ hội tốt thế này thật sự khó kiếm, tiên tri này có năng lực quỷ dị khó lường, nếu đào tẩu thì mình không biện pháp nào bắt được.
Trước đó từng tìm kiếm tung tích của nó, nhưng vẫn không phát hiện, hiện giờ lại chạy ra, hiển nhiên là nó cho rằng bản thân đã không cần cố kỵ gì nữa.
Nhưng đáng tiếc gặp phải kẻ bật hack mang hệ thống như Mộc Phàm, kết cục tất nhiên phải thê thảm rồi
“A... Lực lượng căn nguyên của ta, năng lực sống lại của ta...”
“Không...”
Từng tiếng kêu rên thê lương truyền đến, dần dần, âm thanh trong tiên đỉnh không ngừng yếu bớt, cuối cùng tắt hẳn.
Tiên tri cường đại quỷ dị thua trong tay Mộc Phàm như vậy, bị hệ thống luyện hóa, thật sự là thê thê thảm thảm nha.
Gia hỏa đáng thương, nếu không xuất hiện thì Mộc Phàm cũng tìm không thấy nó, cũng không có biện pháp chơi chết nó, hiện tại rất tốt.
Mộc Phàm vui mừng còn tiên tri thì rơi vào bi kịch, hoàn toàn tự đưa tới cửa tới, chưa bao giờ đoán được mình sẽ có một cái kết cục thế này.
Bởi vì trước khi tới, tiên tri cũng đã từng dự đoán trước là không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng vấn đề lại ở chỗ nó không có cách nào đoán trước được sự xuất hiện của Mộc Phàm.
Cho nên chỉ có thể nói là nó gặp bi kịch, dù có thể đoán trước tương lai, nhưng Mộc Phàm có hệ thống, căn bản là không trong phạm vi tiên đoán của nó.
Đinh!
“Luyện hóa xong, bắt đầu dung hợp.”
Sau một lúc, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
Tâm thần Mộc Phàm chấn động, vui mừng, rốt cuộc cũng xong, tiên tri quỷ dị đã bị hệ thống luyện hóa sạch.
Tuy rằng đã tốn hết một trăm ngàn tỷ, nhưng tiền chính là phù du, hết còn có thể kiếm lại, xử lý tiên tri mới là chuyện mấu chốt.
“Hô, cuối cùng cũng xong.” Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra.
Thật sự nhẹ nhõm, trong lúc đại chiến, toàn thân đều cảm thấy áp lực vì không giết được tên khốn nạn này, không có biện pháp nào cả, vì nó có thể sống lại vô hạn.
Bây giờ có hệ thống ra sức, thật là khiến lòng người sảng khoái.
Ong!
Chỉ nghe một tiếng vù vù, từ tiên đỉnh có một cổ lực lượng thần bí trào ra, nhanh chóng dung nhập vào cơ thể Mộc Phàm.
Cổ lực lượng này chính là căn nguyên của tiên tri, còn có năng lực sống lại vô hạn.
“Tê, thật đau...” Mộc Phàm hít hà một hơi.
Dung hợp căn nguyên cùng năng lực của tiên tri làm hắn cảm thấy vô cùng đau nhức, thân thể, linh hồn, ý chí đều truyền đến cảm giác thống khổ.
Nhưng trong thống khổ lại có vui sướng, một loại lực lượng thần bí dung nhập vào cơ thể khiến Mộc Phàm vốn đã có năng lực bất tử chi thân càng thêm quỷ dị.
Đã có bất tử chi lực, hiện tại dung nhập thêm năng lực sống lại vô hạn quỷ dị, cả hai dung hợp khiến hắn trở nên càng khủng bố hơn.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đạt được năng lực sống lại vô hạn.”
Chỉ nghe trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm từ trong thống khổ bừng tỉnh.
Hắn yên lặng cảm nhân thân thể biến hóa, mỗi một tế bào đều có một loại lực lượng thần bí, một tế bào có thể để hắn sống lại một lần.
Đây là một loại năng lực chết đi sống lại thật sự.
“Hệ thống, giải thích năng lực này một chút, nó khác gì với năng lực bất tử?”
Mộc Phàm kiểm tra một lần, cảm giác thân thể, tu vi tăng trưởng không ít, thu hoạch lớn nhất vẫn là năng lực sống lại vô hạn này.
“Ký chủ, nói đơn giản chính là ngươi có năng lực sống lại vô hạn, giá phải trả chính là tiêu hao một tế bào một lần.”
Hệ thống đưa ra lời giải thích, Mộc Phàm nghe mà mừng rỡ không thôi.
Năng lực của tiên tri dung hợp với năng lực bản thân Mộc Phàm, phát sinh sự biến hóa, từ đó hắn nắm giữ loại năng lực sống lại vô hạn của riêng mình.
Không giống như tiên tri cần tiêu hao một linh hồn mới có thể sống lại, mà chỉ cần tiêu hao một tế bào nho nhỏ của bản thân.
Hơn nữa, với loại năng lực bất tử này, hiện tại có thể nói là Mộc Phàm không thể bị giết chết.
Tiêu hao một tế bào có thể sống lại một lần, nhưng có thể một bổ sung tế bào, cho nên trên lý luận, Mộc Phàm đã có năng lực sống lại vô hạn thực sự.
“Bất tử chi lực công thêm năng lực sống lại vô hạn, có phải hiện tại ta đã biến thành một quái vật đánh không chết hay không?”
Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán nhìn thân thể mình, hoàn mỹ, cường đại, có thể khiến nữ nhân nhìn thấy đều thét chói tai.
“Đúng rồi, hệ thống, ta cảm giác hình như Thanh thiên chi nhãn tiến hóa, có thêm một loại năng lực?”
Hắn bỗng nhiên nhớ tới chuyện này, sờ sờ vị trí giữa hai chân mày.
Vừa mới dung hợp căn nguyên của tiên tri, đạt được lực lượng của tiên tri, Thanh thiên chi nhãn có sự tiến hóa.
“Ký chủ cảm giác không sai, Thanh thiên chi nhãn thật sự tiến hóa.”
Hệ thống đáp lại, nó giải thích: “Bởi vì ký chủ dung hợp một tia căn nguyên vận mệnh căn nguyên, cho nên hiện tại ký chủ nắm giữ một tia vận mệnh chi lực.”
“Loại năng lực có thể so với năng lực mạt sát của Thanh thiên chi nhãn, có thể trực tiếp cắt đứt vận vận mệnh của một sinh vật.”
Hệ giải thích giúp Mộc Phàm hiểu ra cấp bậc của loại năng lực này.
Hắn suy tư gì đó nói: “Vận mệnh chi lực, xem ra tên tiên tri này nắm giữ loại năng lực nào đó, nếu không thì làm sao đoán trước tương lai, thậm chí thi triển loại năng lực đáng sợ này?”
“Đáng tiếc, không có lưu lại ký ức của đối phương.” Mộc Phàm nhíu mày, có chút tiếc hận nói.
Lại nghe hệ thống giải thích: “Ký chủ, đây không phải là bản thể của nó, chỉ là một tia căn nguyên, có một phần lực lượng của bản thể.”
“Ngươi nói cái gì?” Đồng tử Mộc Phàm co rụt lại, chấn động.
Hệ thống nói tên tiên tri vừa mới luyện hóa không phải là bản thể, chẳng phải là nói mình vẫn không giết chết đối phương sao?
Phiền toái rồi, thế mà không phải bản thể.
“Đúng vậy ký chủ, trong quá trình luyện hóa, ký ức đối phương tự động biến mất, có lẽ là một loại cơ chế tự bảo hộ, không cách nào giữ lại.”
“Có thể kết luận, nó không phải bản thể, bản thể thật sự cũng không xuất hiện.”
Nghe hệ thống giải thích xong, Mộc Phàm im lặng, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút áp lực cùng nguy cơ.
Tiên tri này quỷ dị khó lường, một cái phân thân đã khó đối phó như thế, vậy bản thể đáng sợ đến mức độ nào?
Chẳng biết nó ẩn giấu ở nơi nào, Mộc Phàm cảm thấy đau đầu, một tên địch nhân mà mình không thấy mới là kẻ địch đáng sợ nhất, uy hiếp cực lớn.
“Hệ thống, có thể tìm được bản thể của đối phương sao?”
Mộc Phàm chưa từ bỏ ý định, hỏi một câu.
Chỉ tiếc, hệ thống đáp lại câu: “Có thể, chỉ cần nạp một trăm ngàn tỷ, có thể tìm được vị trí cụ thể của bản thể cùng thông tin.”
“....”
Nghe xong, Mộc Phàm câm nín, không biết trong lòng có bao nhiêu buồn bực.
Hệ thống chỉ không tốt ở điểm này.
Vừa rồi đã nạp sạch tài sản rồi, còn tiền đâu mà tìm bản thể của tiên tri, quả thực chính là tương đương với chưa nói gì.
“Thôi, rồi sẽ có biện pháp bắt được.”
Mộc Phàm gạt đi tạp niệm, không nghĩ nhiều nữa, giải quyết nguy cơ trước mắt nguy cơ mới là chuyện quan trọng.
Còn bản thể tiên tri ở đâu, có âm thầm tính kế hay không, hay thậm chí đang âm thầm đối phó với hắn thì hắn cũng không cách nào đoán được.
Giải quyết tiên tri rồi, kế tiếp chỉ còn lại con Tinh không cự thú kia, chỉ cần làm thịt nó thì ba mươi sáu tộc Hắc vực cũng xong.
Vèo!
Suy nghĩ xong, Mộc Phàm nhảy lên, vọt ra khỏi mặt trời.
Cả người được bao phủ bởi ngọn lửa, giống như một mặt trời nhỏ, tản mát ra nhiệt lượng khủng bố.
Khi hắn lao ra từ mặt trời thì nhìn thấy hai đầu cự thú đang đại chiến trong tinh không.
Không biết có phải bởi vì tiên tri bị giết hay không mà Mộc Phàm cảm giác lực lượng của Tinh không cự thú đã yếu hơn rất nhiều, còn có vẻ táo bạo.
Đây là dấu hiệu mất khống chế, tiên tri đã chết, không còn kẻ nào khống chế con Tinh không cự thú này cho nên nó bị Côn áp chế.
“Không biết là hầm canh, nướng, chiên dầu hay hấp muối Tinh không cự thú mới ngon đây?”
Mộc Phàm đứng trong tinh không, nhìn cự thú rơi vào thế hạ phong, hai mắt loé sáng, trong đầu thế mà nghĩ nên nấu ăn như thế nào mới ngon.
“Ngao!”
Đột nhiên, Tinh không cự thú rít gào, tiếng gào chấn động toàn bộ hệ Thái Dương, thậm chí khiến địa cầu run rẩy.
“A, không đúng, nó muốn chạy sao?”
Mộc Phàm nhận thấy Tinh không cự thú muốn chạy trốn.
Quả nhiên, chỉ thấy Tinh không cự thú tránh khỏi công kích của Côn, rồi quay đầu tăng tốc, ầm ầm ầm phóng ra khỏi hệ Thái Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận