Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 349: Tâm tư nhỏ của nữ hoàng

-
Trong đại điện phủ thành chủ, Già Lam nữ hoàng đang bóp vai cho Mộc Phàm, khuôn mặt đỏ bừng rất hấp dẫn.
“Ông chủ, lần này ngươi ở lại vài ngày sao?”
Già Lam nũng nịu nói nhỏ nhẹ bên tai hắn, mùi hương xộc vào mũi làm Mộc Phàm cảm giác ngứa ngáy.
Chắc chắn nàng này cố ý, muốn câu dẫn ông chủ của ngươi a.
Nghĩ đến cái ôm bất ngờ vừa rồi, Mộc Phàm có chút lưu luyến quên phản ứng, lòng ngứa ngáy khó nhịn, cũng muốn ở lại đây vài ngày.
Nhưng nghĩ đến Long Thành đang trong tình huống nóng bỏng, vẫn phải nhanh chóng trở về xem xét tình hình, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa Tiểu Ách vẫn còn ở nơi đó.
“Không được, ta sẽ nhanh rời đi.”
Mộc Phàm tỉnh táo nói.
Già Lam nghe xong trên mặt có chút thất vọng, nói nhỏ: “Ông chủ, cái gì ngươi cũng quăng cho ta, không sợ làm ta mệt chết sao?”
Nói xong nàng còn u oán dùng sức nhéo bả vai Mộc Phàm, đáng tiếc thân thể hắn mạnh đến thái quá, chút lực này căn bản chính là cào ngứa.
Mộc Phàm thoải mái nằm trên ghế, cười nói: “Người tài giỏi thường nhiều việc nha, yên tâm, không để ngươi thiệt thòi, chiêu nạp thêm ít người, cần thì cứ đưa ra một ít quyền lợi.”
“Đúng rồi, nói ta nghe tình trạng phát triển gần đây đi.”
Hắn muốn biết tình trạng gần đây của khu mậu dịch.
Vừa nghe tới chính sự, Già Lam liền thay đổi thành một người khác, nghiêm túc giới thiệu tình hình phát triển khu mậu dịch.
“Ông chủ, dựa theo ngươi phân phó, ta đã hấp dẫn một số thế lực nhân loại từ trong thế giới nhân loại tiến vào.”
“Trước mắt, có hơn nửa thế lực trong khu mậu dịch thuộc về nhân loại, sau khi thế lực nhân loại tiến vào chiếm giữ sau, toàn bộ khu mậu dịch trở nên càng phồn hoa hơn.”
Trên mặt nàng có chút hưng phấn, nói: “Các thế lực dị vực trước đó không nghe lời đột nhiên thay đổi, giống như đã bị kích thích.”
“Gần đây thu nhập từ thuế tăng cao, bởi vì trận chiến lúc trước đã hấp dẫn càng nhiều sinh linh dị tộc cùng thế lực dị tộc tiến vào chiếm giữ nơi này, quy mô đã vượt ban đầu.”
“Ông chủ, ta đề nghị mở rộng khu thành chủ...”
Già Lam một năm một mười nói ra tình hình khu mậu dịch gần đây, thậm chí đưa ra một ít kiến nghị, như mở rộng khu mậu dịch.
Mộc Phàm lẳng lặng nằm nghe, thỉnh thoảng gật đầu.
“Mở rộng là chuyện cần thiết, ngươi cứ nhìn mà làm đi, nơi này giao cho ngươi xử lý hết.”
Hắn tùy ý quét toàn bộ khu mậu dịch một lần rồi đưa ra quyết định mở rộng, nhưng hắn lười quản lý, ném tất cả cho vị thuộc hạ ưu tú Già Lam này.
“Chuyện xây dựng Thành vệ đội sao rồi?” Mộc Phàm nhẹ giọng hỏi.
Già Lam lập tức nghiêm túc nói: “Ông chủ, chúng ta tuyển nhận sinh linh các tộc tạo thành một chi đội hộ vệ, còn có một chi đội hộ vệ do nhân loại tạo thành, mỗi một chi đều khoảng một vạn.”
“Tiêu chuẩn tuyển nhận Thành vệ đội thấp nhất là cấp tông sư, thống lĩnh tối cao có thực lực cấp Siêu phàm, trong đó một vị nhân loại, một vị Hắc thiết tộc.”
“Ông chủ, cần gọi bọn hắn tiến vào sao?” Già Lam hỏi một câu.
Mộc Phàm nghe xong suy tư một lúc, cuối cùng lắc đầu: “Tạm thời không cần, ngươi xử lý đi, nắm chặt lấy hai chi Thành vệ đội của khu mậu dịch, kẻ nào không nghe theo mệnh lệnh trực tiếp xử lý.”
“Vâng, ông chủ.” Già Lam ngoan ngoãn nghe theo.
Nhìn vị nữ hoàng ngoan ngoãn nghe lời lại có năng lực này, Mộc Phàm rất hài lòng, hài lòng vạn lần.
Thủ hạ ưu tú như vậy, đi đâu tìm a.
Hắn còn nghĩ tới chuyện chờ tìm được tên nào khác thay thế nàng quản lý khu mậu dịch, để nàng đi tới tinh cầu hoang dã dẫn dắt văn minh hoang dã kia.
Dù sao từng là nữ hoàng một tộc, phát triển một nền văn minh càng thích hợp hơn, làm người phát ngôn của mình, khống chế lực lượng của một nền văn minh.
Mộc Phàm càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý, Tiểu Linh là tiểu trợ thủ vạn năng của hắn, không mang theo bên người cảm giác thiếu thiếu.
Nhưng là để ai tới tiếp nhận khu mậu dịch đây, chuyện này có chút khó khăn, bởi vì trong tay Mộc Phàm không có ai.
“Đúng rồi, đây là thu chi trong khoảng thời gian này của khu mậu dịch, mời ông chủ xem qua.”
Già Lam bỗng nhiên lấy ra một quyển sách, bên trên có một quầng sáng, liệt kê các thông tin thu vào cùng phí tổn gần đây của khu mậu dịch.
Mộc Phàm nhìn thoáng qua, liền thấy bên trên có một đám số liệu.
“Ông chủ, dựa theo ngài phân phó hấp dẫn các thế lực nhân loại tiến vào, tổng cộng thu được một ngàn bốn trăm tám mươi lăm tỷ tiền nhân loại.”
“Còn tinh thể năng lượng thu vào ta đều đổi thành tinh thể năng lượng siêu cấp, tổng cộng là mười hai ngàn tám trăm viên.”
“Còn nữa, ta đã giúp ông chủ thu một gốc Thánh dược, vài loại kim loại trân quý, còn có một đồ vật không biết tên.”
Già Lam giới thiệu từng thứ cho Mộc Phàm nghe, thu hoạch đều ở chỗ này.
Mộc Phàm nghe xong, hai mắt tỏa sáng, trong lòng rất vui mừng, không nghĩ tới thế mà có thu hoạch lớn như vậy, từ phía nhân loại thu vào một ngàn bốn trăm tám mươi lăm tỷ tiền nhân nhân loại.
Thêm tinh thể năng lượng thu vào đã được Già Lam đổi thành tinh thể năng lượng siêu cấp, tổng cộng mười hai ngàn tám trăm viên, một viên một trăm triệu, chính là một ngàn hai trăm mười tám tỷ.
Như vậy, tổng cộng tất cả là hai ngàn bảy trăm sáu mươi lăm tỷ, túi tiến vừa xẹp lép lại căng phồng, trong lòng tự nhiên vui vẻ.
“Đây là hai tấm thẻ vàng của bên nhân loại, tiền đều ở bên trong.” Già Lam lấy ra hai thẻ vàng, giao một tấm cho Mộc Phàm.
Sau đó nàng lấy ra một cái nhẫn trữ vật rồi nói: “Tinh thể năng lượng siêu cấp đều ở bên trong, mời ông chủ xem qua.”
Mộc Phàm thu lại, vui vẻ nói: “Rất tốt, Già Lam, ngươi làm không tệ, ta phải khen thưởng hậu hĩnh cho ngươi.”
Vừa nghe khen thưởng, hai mắt Già Lam sáng ngời, vui sướng hỏi: “Chủ nhân, khen thưởng gì đó?”
“Ngươi muốn được khen thưởng thứ gì?” Hắn suy nghĩ rồi hỏi ý nàng.
Già Lam suy tư một lúc, bỗng nhiên nói nhỏ bên tai hắn, sau khi nói xong, gương mặt đỏ ứng.
Mộc Phàm nghe xong sửng sốt, dùng ánh mắt quái dị nhìn nàng, hỏi: “Già Lam, ngươi chắc chắn đây là điều ngươi muốn?”
Già Lam đỏ mặt, cúi đầu nhẹ nhàng ừ một tiếng, làm Mộc Phàm im lặng một lúc, nhìn nàng mà lòng khe khẽ thở dài.
“Thôi, đã nói ra rồi thì ta đáp ứng ngươi.”
Mộc Phàm nói xong nhẹ nhàng thở dài, trong mắt có chút bất đắc dĩ.
“Cảm ơn ông chủ.” Già Lam vui sướng tới mức thiếu chút múa máy rồi.
Nàng bỗng nhiên thơm Mộc Phàm một cái hết sức nhanh gọn.
“Được rồi, ngươi mau đi chuẩn bị.”
Mộc Phàm bất đắc dĩ xua xua tay, đuổi nàng đi.
“Ta đây liền đi, ông chủ chờ ta...”
Già Lam vui vẻ đáp lời, ngân nga một giai điệu, tràn đầy chờ mong bắt đầu chuẩn bị.
Sau khi Mộc Phàm thấy nàng rời đi, lặng lẽ đứng dậy.
“Xin lỗi, ta phải đi rồi, khen thưởng để lần tới rồi nói.”
Hắn nhìn Già Lam đang tỉ mỉ trang điểm trong phòng ngủ, thầm nói trong lòng, bóng dáng lặng yên biến mất khỏi phủ thành chủ.
Đầu tiên Mộc Phàm đi tới trước mặt Hỏa ma, giao lưu ý niệm với nó, phân phó nó bảo vệ vị Già Lam nữ hoàng này thật kỹ.
Đây chính là một thủ hạ siêu cấp, rất ưu tú, nếu bị kẻ khác giết chết sẽ là tổn thất rất lớn.
Làm xong chuyện này, Mộc Phàm trực tiếp xé rách không gian, lặng yên không một tiếng động rời khỏi khu mậu dịch.
Hắn mới vừa rời đi, Già Lam đang thay quần áo, tắm gội trong phòng ngủ chợt dừng động tác, trên mặt xuất hiện vẻ u oán.
“Ông chủ, ngươi là kẻ lừa đảo.” Già Lam u oán lẩm bẩm một câu.
Nàng thở dài một tiếng, ngồi ngây ngốc trong thùng gỗ.
Ông chủ chạy rồi, thế mà không thực hiện chuyện đã đáp ứng nàng, lừa đảo a.
Đáng tiếc là Mộc Phàm đã rời đi, còn đáp ứng hay khen thưởng gì đó mà Già Lam vừa mới nói, có lẽ chỉ có Mộc Phàm cùng Già Lam biết rõ.
Vì sao Mộc Phàm vội vàng rời đi, lại không thực hiện hứa hẹn?
Lúc này, trong không gian loạn lưu, Mộc Phàm lặng lẽ lau mồ hôi.
“Yêu tinh này, thiếu chút nữa bị câu hồn rồi.”
Mộc Phàm lau lau trán, nhìn nhìn không gian gió lốc mênh mông phía sau, khẽ lắc đầu.
“Đi Long Thành trước.”
Sắp xếp tại tâm tình, Mộc Phàm khôi phục bình tĩnh, trong mắt lập loè ánh sáng.
Nói xong, hắn lại xé rách không gian, xác định một tọa độ rồi bước vào, chớp mắt liền xuyên qua không gian.
Ngay sau đó, hắn liền về tới Khu thứ tám.
Bởi vì không gian Long Thành đã được phong tỏa, Mộc Phàm không định mạnh mẽ phá vỡ phong tỏa, mà là về Khu thứ tám trước, rồi từ nơi này đi tới Long Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận