Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 163: Năng lượng nguyên

-
Thần miếu hoang tàn, đổ nát thê lương, bốn phía có vô số mảnh vỡ rơi rớt.
Nơi này từng một thời hưng thịnh, huy hoàng, một nền văn minh dị vực được dựng dục ở nơi này.
Nhưng vì sao tan biến thì không cách nào biết, Mộc Phàm mặc kệ mấy chuyện này, chỉ để ý Năng lượng nguyên trong Thần miếu.
Theo lời hệ thống nói, nó rất quý giá, không những có thể dùng để tu luyện, còn dùng ở nhiều mặt khác.
Quan trọng nhất chính là có thể nạp phí, là vật phẩm nạp phí đặc thù.
Mộc Phàm đi từng bước tới gần Thần miếu đổ nát, luôn cảm giác nguy cơ quanh quẩn trong lòng.
Càng đi về phía trước càng cảm thấy áp lực, càng ngày càng mạnh, thậm chí khiến Mộc Phàm nổi da gà, lạnh sống lưng.
“Hệ thống, ngươi chắc chắn bên trong chỉ có một cái Năng lượng nguyên, không có sinh vật khác sao?”
Mộc Phàm không yên tâm, xem xét bản đồ vài lần, bên trên biểu hiện nơi này không có sinh vật khác.
Nhưng lại rất nguy hiểm, khiến Mộc Phàm cảm thấy không an toàn, không thể không dò hỏi hệ thống lần nữa.
Hệ thống nói: “Ký chủ yên tâm, bên trong chỉ có Năng lượng nguyên, có gì mà sợ hãi, thấy cái gì giết cái đó là được, dù tính là thần linh, chỉ cần ngươi có tiền, có thể thí thần a.”
Lời này làm lòng Mộc Phàm yên ổn, chính là đạo lý này, có tiền có thể tùy hứng, có tiền có thể muốn làm gì thì làm, chỉ cần tiền đúng chỗ, thần cũng có thể giết cho ngươi xem.
“Hắc hắc...” Mộc Phàm cười nhạo một tiếng.
Vẻ mặt của hắn dần dần trở nên nghiêm túc, đi tới trước cửa Thần miếu, cửa đá nứt vỡ để lại vô số dấu vết loang lổ, dấu vết từng có chiến đấu.
Ở bên trên có những vết trảo sắc bén, thật lớn, trông hơi khủng bố, còn có một ít dấu vết bị chém, đã từng phát sinh một trận chiến lớn.
Mộc Phàm hít sâu một hơi, căng tường khí trực tiếp bước vào Thần miếu.
Ong!
Mới vừa bước vào, liền cảm giác nguy hiểm mãnh liệt tới gần.
Không chờ Mộc Phàm kịp phản ứng, thân thể như bị một viên sao băng va chạm, cả người từ bên trong bay ngược ra, trượt dài mấy chục mét bên ngoài mới dừng lại.
“Ui, đau quá a.”
Mộc Phàm đứng ở đó, hai chân cắm sâu vào mặt đất, kinh hãi nhìn cửa Thần miếu, trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Vừa rồi đột nhiên bị một lực lượng nào đó công kích, khiến toàn thân hắn đau nhức, có luyện khí bàng bạc che kín toàn thân, hơn ncó thể cường lại, còn có tường khí nữa thế mà đụngánh đến cả người vô cùng đau nhức.
Có thể nghĩ một kích vừa rồi mãnh liệt cỡ nào, tường khí cũng không có biện pháp chống đỡ hết, có một phần lực lượng chấn đến thân thắn hể đau nhức.
Bùm bùm!
Trong cơ thể Mộc Phàm truyền đến từng đợt tiếng nổ, há mồm phun ra một ngụm trọc khí, cảm giác đau nhức biến mất.
Hắn mang vẻ mặt nghiêm trọng nhìn tòa Thần miếu kia, quả nhiên có nguy hiểm a.
Nếu không phải chuẩn bị tốt, có khả năng không chết cũng trọng thương vì một kích vừa rồi, thật s nguy hiểm.
“Vừa rồi rõ ràng là một bịlượng cường đại oanh kích ta.” Mộc Phàm suy nghĩ vấn đề này.
Hắn nhớ lại một màn vừa rồi, hiển nhiên là có năng lượng đặc thù công kích hắn, nhất định chính là Năng lượng nguyên mà hệ thống nói.
Xem ra, trong Thần miếu có cơ chế phòng ngự, Năng lượng nguyên cung cấp năng lượng cho cơ chế phòng ngự này.
Nghĩ vậy, Mộc Phàm lại tiến lên lần nữa, đến gần Thần miếu.
Ln này không có tùy tiện tiến vào bên trong Thần miếu, mà là đi chung quanh Thần miếu một vòng, thấy không ít vách tường bị phá nhưng lại không vào được.
Hắn có phát hiện khác, bề mặt Thần miếu khắc hoạ trận văn thần bí, nhìn kỹ liền sẽ thấy được phù văn lưu động.
Như vậy liền hiểu chuyện gì rồi, Thần miếu có cấm chế.
“Thì ra là trận pháp cấm chế.” Mộc Phàm vuốt cằm suy tư.
Hai mắt hắn lập loè vô số ký hiệu, trận văn đan xen, hắn đang nhanh chóng phân tích, tìm hiểu loại trận văn cấm chế kỳ quái này.
Phải phá rớt cấm chế này mới có thể an toàn lấy được Năng lượng nguyên bên trong.
Lấy cảnh giới trận pháp đại sư hiện tại của Mộc Phàm, thế mà khi lĩnh ngộ phân tích lại cảm thấy rất tốn sức, dưới sự kinh hãi, hắn càng thêm tập trung quan sát, phân tích.
Cứ như vậy, Mộc Phàm đứng trước Thần miếu trước, rồi vờn quanh Thần miếu, đi vòng qua vòng lại, cả người si mê, đặt cả tâm thần vào.
Thời gian trôi đi từng chút một, Mộc Phàm xem khoảng một canh giờ, bọn Nặc Á bên ngoài bắt đầu nóng lòng.
“Thì ra là thế!”
Sau khi qua một canh giờ, Mộc Phàm tỉnh lại, hai mắt sáng ngời nhìn trận văn trên bề mặt Thần miếu.
Rốt cuộc cũng hiểu cấm chế của Thần miếu, đã phân tích ra được, có thể thấy rõ trận văn, từng đường văn đan xen ngang dọc, tạo thành một cấm chế cường đại.
Cái cấm chế này có tính công kích, một khi có người tiến vào lập tức bị công kích.
Sau khi hiểu rõ, Mộc Phàm bắt đầu thử cởi bỏ cấm chế này, bài trừ trận văn, cởi bỏ từng đường từng đường.
Răng rắc!
Lại qua mười phút, đột nhiên có một tiếng giòn vang truyền đến.
Mộc Phàm bị bừng tỉnh, giương mắt nhìn lại, mặt tường đá phía trước thế mà nứt ra rồi, trận văn cấm chế bắt đầu đứt đoạn.
Đây là bị Mộc Phàm cởi bỏ, lộ ra lỗ hổng.
Kể từ đó, lực lượng công kích của cấm chế bị suy yếu, thậm chí bị tiêu trừ.
“Xong!”
Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra, hai mắt nóng rực nhìn Thần miếu trước mắt, cấm chế rất cường đại, nếu có thể lĩnh ngộ thấu triệt, nói không chừng còn có thể phục chế lại.
Cấm chế cường đại như thế, nếu hiểu được, đối với Mộc Phàm mà nói có rất nhiều chỗ tốt, càng gia tăng lĩnh ngộ về trận pháp.
Nhưng hiện tại không phải lúc tìm hiểu, Mộc Phàm muốn lấy Năng lượng nguyên trong Thần miếu, sau đó lại chậm rãi tìm hiểu.
Vù!
Lại bước qua cửa Thần miếu lần nữa, lần này cấm chế hơi dao động một chút nhưng không có bị công kích.
Điều này làm cho Mộc Phàm yên tâm.
Bước vào trong Thần miếu, đập vào mắt là một đại điện yên tĩnh, trên vách tường bốn phía khắc hoạ vô số đồ án quỷ dị, vô số sinh vật dị vực.
Mộc Phàm nhìn cũng không hiểu, không nhìn ra đồ án biểu đạt điều gì, chỉ hiểu một vài chữ kỳ quái.
Bởi vì học Vũ trụ vạn tộc ngữ, Mộc Phàm có thể hiểu một ít chữ bên trên.
“Tinh thần, hiến tế, Hư không nhất tộc?”
Trên vách đá khắc một ít chữ, bích hoạ, đều tàn khuyết không được đầy đủ, chỉ có thể đoán ra một số chữ.
Hắn lắc đầu, xoay người nhìn về nơi cao nhất trong đại điện, có một quầng sáng đang lập loè.
“Năng lượng nguyên!”
Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, quầng sáng mông lung màu lam bao vây lấy một đồ vật hình lập phương.
Khối lập phương kia màu xanh thẳm, bề mặt có vô số ký hiệu kỳ quái, tản ra dao động năng lượng kinh người.
Mộc Phàm cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, cảm giác một khi Năng lượng nguyên này phát nổ, chắc chắn hắn sẽ tan thành tro bụi, thậm chí đưa tới tai nạn diệt thế.
“Tê... Dao động năng lượng thật mãnh liệt!”
Mộc Phàm âm thầm hút một ngụm khí lạnh, trong lòng kinh hãi.
Khối lập phương màu lam trước mắt thế mà ẩn chứa năng lượng khổng lồ như thế, thật sự là không cách nào tưởng tượng được, một khi bùng nổ khủng bố cỡ nào?
“Hệ thống, đây là Năng lượng nguyên gì?” Mộc Phàm ngạc nhiên hỏi.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, đây là Năng lượng nguyên đặc thù, bên trong chứa năng lượng tương đương với một phần tỷ năng lượng mặt trời.”
“Ít như vậy sao?” Mộc Phàm ngây ngẩn cả người.
Lại nghe hệ thống nói: “Ký chủ, ngươi cho rằng năng lượng mặt trời lượng có bao nhiêu, chỉ cần ký chủ có thể tăng hai hệ lên tới tầng một ngàn, ăn mặt trời như ăn cơm.”
“...” Mộc Phàm muốn câm nín, thầm mắng: “Mẹ ngươi, lại nói tới cái này...”
“Hệ thống, nói đi, thu nó như thế nào?”
Mộc Phàm không thể không dò hỏi hệ thống, cẩn thận thì tốt hơn.
Chỉ nghe hệ thống trả lời đơn giản: “Năng lượng nguyên có sức phá hoại rất lớn, một khi đụng vào ký chủ lập tức bị năng lượng bên trong nổ thành cặn bã, chỉ cần một trăm triệu là có thể phong ấn nó, trực tiếp thu vào không gian chứa đựng của hệ thống.”
Mộc Phàm yên lặng không nói gì, biết hệ thống lại muốn hố tiền.
Nhưng nhìn Năng lượng nguyên cường đại trước mắt, có thể bỏ qua sao?
“Ngươi liền nạp một trăm triệu cho ta, phong ấn nó.”
Mộc Phàm cắn răng, lại nạp một trăm triệu, Thánh tinh vốn còn trị giá bảy trăm triệu lại giảm mất một trăm triệu, nháy mắt nhỏ lại một chút.
“Đinh, nạp một trăm triệu, bắt đầu phong ấn...”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm liền cảm nhận được một lực lượng thần bí trào ra, nháy mắt bao phủ khối lập phương chứa năng lượng kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận