Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 624: Trọng thương một vị Đạo Chủ

---
Oanh!
Đầu ngón tay đâm vào hư vô, vòng xoáy sụp đổ.
Từ trong đó truyền ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
“Làm càn!”
Một tiếng quát to vang vọng, chỉ thấy pháp tắc hội tụ đầy trời, hóa thành một cái tay đánh vào lỗ thủng.
“Hừ!”
Trong lỗ thủng, một bóng người mơ hồ hừ lạnh, đưa tay vung ngang một chưởng.
Bành!
Bàn tay khổng lồ nổ banh, lực lượng pháp tắc cường đại tán loạn.
“Ta thấy ngươi mới làm càn.”
Thanh âm Mộc Phàm truyền đến, một lưỡi đao vô hình xuất hiện giữa không trung, Vận Mệnh Chi Nhận chém vào vòng xoáy.
Phù một tiếng, từ bên trong phun ra mảng lớn máu huyết.
“Hãy đợi đó.”
Trong hư vô nát bấy kia truyền đến kêu thảm, vô cùng thê lương, rất nhanh liền biến mất, không thấy gì nữa.
Vị cường giả vô danh bị trọng thương, quả quyết trốn.
“Thế mà chạy?”
Mộc Phàm có chút bất mãn, hắn đánh liền hai đớt mà vẫn không thể diệt sát đối phương.
“Kí chủ, ngươi nên hài lòng đi, có thể cách bình chướng ba ngàn đại đạo trọng thương một cường giả sắp đạt tới cảnh giới đại đạo vô cực, đủ để kiêu ngạo.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống.
Mộc Phàm lại không hài lòng, nói ra: “Ngươi biết cái gì, không thể miểu sát cũng không tính là cường giả, ta đã ngưng tụ ba trăm ngụy đại đạo, cả miểu sát cũng không thể làm thì tốt cái rắm.”
“.” Hệ thống im lặng.
Nó đột nhiên nó một câu: “Hay kí chủ ngươi lại lấy cứng chọi cứng ba ngàn đại đạo lần nữa, diệt đại đạo nào là thôn phệ luôn, chỉ cần nuốt sạch ba ngàn đại đạo là ngươi vô địch.”
“Lăn.” Mộc Phàm hừ nhẹ nói: “Có thể nuốt ta đã nuốt lâu rồi? Ngươi bớt châm chọc ta lại.”
Nói xong hắn còn đưa mắt liếc căn nguyên ba ngàn Đại Đạo phía trên, lộ ra thần sắc trông mà thèm, nếu có thể nuốt hắn chẳng lẽ sẽ không nuốt?
Chỉ tiếc, nằm mơ đi.
Hiện tại, thôn phệ căn nguyên ba ngàn Đại Đạo đối với hắn không khác nào nói chuyện viển vông.
“Không dám, vậy liền thành thành thật thật góp nhặt đầy đủ căn nguyên Đại Đạo, từng bước một tấn thăng, nếu không muốn khổ thì được ăn cả ngã về không, liều ăn nhiều luôn.”
Hệ thống khinh bỉ hắn một phen.
Mộc Phàm lại rất bình tĩnh, hoàn toàn không để ý mấy lời đả kích xem thường của hệ thống.
Mạng chỉ có một, hiện tại không có năng lực mà đòi ăn đại đạo, thì chả khác lấy bánh bao thịt ném chó.
“Đi thôi, qua bên chỗ Lăng Sa.”
Mộc Phàm nói xong, một tay xé mở bình chướng, nhảy vào, đi tới trước mặt Lăng Sa và Tiểu Ách.
“Thiên Đế!”
“Chủ nhân.”
Tiểu Ách và Lăng Sa lộ vẻ vẻ kích động.
Vừa mới nãy các nàng còn cho là mình phải dẹo ở đây rồi, không nghĩ tới Thiên Đế đột nhiên giết ra, đánh trọng thương vị cường giả vô danh kia cứu các nàng.
“Không tệ, đã chứng đạo.”
Lăng Sa, Tiểu Ách đã chứng đạo thành công, là sinh vật cấp Bất Hủ cường đại.
Trước đó các nàng vẫn là nửa bước Bất Hủ, chỉ chớp mắt thì chứng đạo thành công, hiển nhiên đã đạt được không ít cơ duyên đột phá ở chỗ này.
“Đây là thuộc hạ của ngươi?”
Địch Mỹ Toa theo sau Mộc Phàm, nàng đánh giá Lăng Sa và Tiểu Ách, mặt lộ một tia ngưng trọng.
Nàng cảm nhận được một tia uy hiếp trên thân hai người, mặc kệ là Lăng Sa hay là tiểu ách, đều có thực lực cường đại ngang với nàng.
Có một tên Hình Thiên mạnh hơn nàng đã coi như xong, thế mà còn có hai người nữa mạnh ngang nàng.
Lăng Sa, Tiểu Ách cũng đánh giá Địch Mỹ Toa, chỉ là nhìn qua rồi thôi, chẳng quan tâm nàng mấy.
Tâm tư các nàng ai có thể hiểu.
“Đúng rồi, các ngươi có trông thấy Tiểu Ngả hay Tiểu Linh không?” Mộc Phàm mở miệng hỏi câu.
Lăng Sa và Tiểu Ách liếc nhau, ào ào lắc đầu.
“Chủ nhân, ta chưa thấy qua.” Tiểu Ách lắc đầu biểu thị chưa thấy qua.
Lăng Sa thì nhẹ nhàng lắc đầu, nàng cũng chưa bao giờ gặp Tiểu Ngả và Tiểu Linh bao giờ.
Hai vị này, không rõ ràng ở nơi nào đây.
“Được rồi, vẫn là ta tự mình tìm.”
Mộc Phàm thở dài, bắt đầu đẩy ra từng lớp bình phong, không ngừng cảm ứng.
“Ừm?”
Đột nhiên, thần sắc Mộc Phàm thay đổi, hắn đã dò được Tiểu Linh và Tiểu Ngả.
Nhưng là, tình huống của hai người bọn họ rất kỳ quái, tựa hồ đang trong giai đoạn lột xác, giống như ý thức đang tiến hành tiến hóa thành đẳng cấp cao hơn.
“Chẳng lẽ các nàng đang tiến hóa?” Mộc Phàm mang theo vài phần nghi vấn.
Tìm được người rồi, tự nhiên muốn đi qua nhìn một chút, miễn cho có chuyện ngoài ý muốn.
Dù sao cường giả ở nơi này nhiều không kể xiết, gặp phải nguy hiểm là rất bình thường, huống chi còn có một số Nguyên Linh Đại Đạo cường đại uy hiếp.
“Đi, đến chỗ Tiểu Ngả và Tiểu Linh.”
Mộc Phàm nói xong, lần nữa xé mở bình phong, trong ba trăm ngụy đại đạo hắn đã ngưng tụ có một cái đại đạo không gian.
Cho nên hiện tại hắn có thể miễn cưỡng xé mở bình phong đại đạo, di chuyển bằng cách xuyên qua thông đạo không gian.
Xoẹt!
Không gian bị xé mở, bên trong có vô số Không Gian pháp tắc chạy loạn, còn có Thời Gian pháp tắc xen lẫn, một cái sơ sẩy là chết mất xác.
Còn tốt Mộc Phàm đủ cường đại, đã lĩnh ngộ hai pháp tắc đại đạo loại thời gian, không gian, ngưng tụ hoàn chỉnh thành một ngụy đại đạo.
Bạch!
Hắn mang theo bốn người, cùng một chỗ xuyên qua các loại pháp tắc loạn lưu, cuối cùng rời khỏi khe hở không gian đi tới một địa phương lạ lẫm.
Nơi này có một màn sáng hư ảo khổng lồ bao phủ, phía trên lóe ra vô số số liệu ánh sáng.
Mơ hồ có thể thấy được hai cái bóng hư huyễn ở bên trong.
Hai người này, chính là Tiểu Ngả và Tiểu Linh.
“Quả nhiên đang thuế biến, chỉ là, tình huống có chút không ổn.”
Mộc Phàm nheo mày.
Những người khác cũng kinh ngạc nhìn theo.
“Quy linh giả?”
Địch Mỹ Toa kinh ngạc vạn phần, nhưng rất nhanh phủ nhận: “Không phải quy linh giả, các nàng đang dung hợp pháp tắc đại đạo, muốn xây dựng một giả thuyết đại đạo hoàn chỉnh?”
Thật ngạc nhiên, Tiểu Ngả, Tiểu Linh cùng hợp lực thôi diễn giả thuyết đại đạo.
“Chủ nhân, bên trong có hai cỗ ý chí số liệu cường đại khác nữa.”
Tiểu Ách đột nhiên mở miệng nhắc nhở một câu.
Kỳ thật Mộc Phàm đã sớm đã nhận ra, Tiểu Ngả và Tiểu Linh đang muốn thuế biến.
Nhưng còn có hai cỗ lực lượng ý chí giống nhau đang phân cao thấp, chính là hai quy linh giả.
Cũng không hiểu từ đâu xuất hiện hai quy linh giả, tựa hồ để mắt tới Tiểu Ngả và Tiểu Linh, muốn thôn phệ hấp thu hai nàng.
Nhìn dòng nước số liệu sôi trào, song phương tựa như đang đọ sức bằng một trận trí năng giả tưởng.
Hết thảy chung quanh đã bị số liệu hóa cả, bốn căn nguyên số liệu to lớn đọ sức, chém giết, thôn phệ lẫn nhau, từ đó phá hạch tâm nhau.
Đây chính là điểm lợi hại của đại đạo số liệu, một cái sơ sẩy, bị công phá căn nguyên hạch là sẽ triệt để xong đời, thành đồ ăn của kẻ khác.
Song phương đại chiến rất kịch liệt, ngoại nhân khó có thể can thiệp, tới gần cũng sẽ lập tức bị xé nát đồng hóa thành dòng số liệu.
Cũng chính là sự cường đại của đại đạo này, có thể hình thành lĩnh vực riêng, ngoại nhân rất khó bước chân.
Chỉ là Mộc Phàm không phải số đông được nhắc đến, bởi vì hắn từng diệt sát thôn phệ qua một quy linh giả, tự nhiên có riêng một căn nguyên hạch tâm.
Nói cách khác, Mộc Phàm có thể số liệu hóa.
“Các ngươi ở bên ngoài nhìn lấy.”
Mộc Phàm bàn giao một câu, thân thể đột nhiên tách ra thành từng tia ánh sáng số liệu.
Ông!
Sau một khắc, thân thể của hắn lập tức hóa thành một đám số liệu ảo khổng lồ, chui vào dòng số liệu kia.
Ầm ầm!
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, hai bên đang trong thế giằng co thì đột nhiên bị một cỗ lực lượng ngoại lai phá vỡ, đành thối lui.
Tiểu Ngả, Tiểu Linh dung hợp, hình thành lĩnh vực pháp tắc tuyệt đối Hư Nghĩ, cảnh giác mà nhìn lấy cỗ lực lượng thứ ba.
Vừa nhìn một cái đã nhận ra.
“Chủ nhân?”
Tiểu Ngả, Tiểu Linh ngạc nhiên truyền đạt một tia ý niệm số liệu.
Còn ai khác ngoài Mộc Phàm.
Hắn hóa thành một dòng nước lũ số liệu, một mạch xông tới đánh vỡ thế thăng bằng vốn có.
“Bên thứ ba, ngươi muốn cướp đoạt công sức của chúng ta?”
Một bên khác, hai quy linh giả đang hợp nhất truyền đạt một suy nghĩ tức giận.
Mộc Phàm hóa thành một con sông ánh sáng chi chít các số liệu, bao khỏa hai căn nguyên hạch tâm số liệu kia lại.
Bên ngoài, Hình Thiên, Địch Mỹ Toa, còn có Tiểu Ách, Lăng Sa, bốn người nhìn ngây người.
Không nghĩ tới Mộc Phàm còn có thể biến thành hình thái dòng sông số liệu.
Hơi thở ngụy đại đạo của Mộc Phàm dọa hai quy linh giả run lẩy bẩy.
“Số liệu chi chủ, chúa tể giả thuyết?”
Hai quy linh giả hoảng sợ kêu to, cảm nhận được hơi thở ngụy đại đạo khủng bố từ hạch tâm của Mộc Phàm, kém chút số liệu của bọn họ đã sụp đổ.
Đây là số liệu chi chủ, giả thuyết chi chủ, chính là tồn tại kinh khủng đã đến gần đại đạo vô cực.
“Làm sao có thể?”
“Chúa tể là vị trí độc tôn, không có khả năng có tồn tại hai người.”
Hai vị quy linh giả kia hoảng sợ không thôi, hoàn toàn không thể tin được đây là sự thật.
Vì sao đột nhiên lòi ra một số liệu chi chủ khác?
“Xem ra, ở trên các ngươi còn có một Đạo Chủ?”
Mộc Phàm như có điều suy nghĩ, vừa nghĩ vừa quan sát hạch tâm của Tiểu Ngả, Tiểu Linh đang tiến lại gần.
Hai cỗ căn nguyên số liệu dung nhập hạch tâm của Mộc Phàm, tương đương với dung hợp làm một thể.
“Các ngươi vội thế làm gì.”
Mộc Phàm có chút dở khóc dở cười nhìn lấy Tiểu Ngả và Tiểu Linh, chưa gì đã hòa vào hắn rồi.
Nếu không phải là tuyệt đối tín nhiệm Mộc Phàm, các nàng không có khả năng làm như vậy, dù sao rất dễ dàng bị thôn phệ mạt sát ý thức căn nguyên của bản thân.
Nhưng hai người bọn họ tin tưởng Mộc Phàm, trông thấy có căn nguyên pháp tắc số liệu cao cấp hơn, tự nhiên muốn dung nhập với hắn để thu hoạch được pháp tắc số liệu cao hơn nữa.
Cứ như vậy, Tiểu Ngả, Tiểu Linh cùng dung nhập hạch tâm số liệu của Mộc Phàm, yên lặng hấp thu ngụy Đại Đạo áo nghĩa thuộc về Mộc Phàm.
Này là cơ hội ngàn năm một thuở, người khác muốn có loại đãi ngộ này là khó có khả năng.
Cũng chỉ có Mộc Phàm dám làm như vậy, như thế mới bồi dưỡng hai vị trợ thủ tr1i năng đắc lực của mình được.
“Thôn phệ.”
Lúc này, Mộc Phàm ra tay, hai quy linh giả không thể chống cự, trong nháy mắt tan rã.
Răng rắc!
"Không!”
“Tha mạng!”
Hai quy linh giả cầu xin tha thứ, đáng tiếc vô dụng, Mộc Phàm không có khả năng giữ lấy bọn họ, có Tiểu Ngả và Tiểu Linh là đủ rồi.
Về phần căn nguyên hạch tâm của hai quy linh giả, xem như chất dinh dưỡng cho hai vị trợ thủ vạn năng xinh xắn bé nhỏ của mình vậy.
Răng rắc, răng rắc!
Lúc này, bên trong hạch tâm, hạch tâm của Tiểu Ngả và Tiểu Linh đột nhiên sụp đổ, tiếp lấy cấp tốc gây dựng lại, diễn biến thành hạch tâm pháp tắc số liệu cao cấp hơn.
Giờ khắc này, hai người nhờ pháp tắc số liệu của Mộc Phàm, triệt để thuế biến, có thể nói là đã được tấn thăng vô số lần.
Có thêm căn nguyên hai quy linh giả, hai người bọn họ cùng tiến vào một tầng thứ cao cấp hơn, trên lý luận đã đến gần đại đạo vô cực.
Nhưng các nàng còn chưa được tính là ngụy đại đạo, chưa hoàn chỉnh, nhiều nhất cũng chỉ mới ngưng tụ được chín phần căn nguyên đại đạo, còn kém một bước là có thể hoàn mỹ ngưng tụ ra một ngụy đại đạo hoàn chỉnh.
Hô!
Hai cỗ số liệu thoát ly, hóa thành Tiểu Ngả, Tiểu Linh, mặt mũi tràn đầy mừng rỡ nhìn lấy Mộc Phàm.
“Chủ nhân, chúng ta thành công.”
“Còn kém xa lắm.”
Mộc Phàm lắc đầu, chọc ghẹo hai người: “Đừng kiêu ngạo, hai người các ngươi còn thiếu một chút mới có thể ngưng tụ ra một ngụy đại đạo hoàn chỉnh.”
“Sắp tới lo liệu mà tích cóp chuẩn bị đi.”
Lời của hắn khiến đám người chung quanh như Hình Thiên, Địch Mỹ Toa có điều suy nghĩ, tựa hồ thấy được sự diệu kỳ của Đại Đạo chi lộ.
“Tốt, theo ta đi thu hoạch căn nguyên Đại Đạo.”
Mộc Phàm vỗ vỗ tay, đánh thức mọi người.
Hắn mang theo một đám thủ hạ cường đại, bắt đầu không ngừng thu hoạch căn nguyên Đại Đạo tản mát các phương, một trận thịnh yến chủ yếu gồm giết hại và cướp đoạt bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận