Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 334: Thời không hỗn loạn

Trong hư không mênh mông, u ám, lạnh băng, trống trải, có một thiên thạch thật lớn đang phiêu đãng.
Trên thiên thạch có một sinh vật đang nằm.
Ngực hắn có một cái lỗ lớn, máu phun trào, có thể thấy được trái tim đang đập bên trong.
Ba đôi cánh màu đen sau lưng đã gãy mất một đôi, lông vũ xơ xác, nhìn vô cùng thê thảm, hơi thở hỗn loạn, suy yếu.
Hắn đúng là Tây Ma, bị Thần quốc truy nã, đuổi giết, một đường chật vật chạy trốn, nhiều lần rơi vào cảnh sinh tử, cũng sắp hỏng mất rồi.
“Ta bị oan...” Tây Ma lầm bầm lầu bầu, ánh mắt dại ra, trong lòng buồn bực, nghẹn khuất tới mức muốn tự sát.
Hắn biết chắc chắn trước đó mình bị oan.
Nhưng hiện tại đã là sự thật, bởi vì hắn đã giết hai gã Thần sử tới bắt hắn, hiện tại hối hận không thôi, giết một tên Thần sử, có lẽ chỉ bị nhốt mười vạn năm.
Nhưng hiện tại giết hai tên, hơn nữa thêm tên bị vu oan chính là ba tên, tội không thể tha, bị bắt được chắc chắn sẽ chết.
“Ngược lại bổn tọa muốn nhìn xem là ai đang hãm hại ta.”
Tây Ma cố gắng đứng dậy, vẻ mặt âm trầm, muốn biết ai đang hãm hại hắn.
Vừa mới đột phá tấn chức Đọa Thiên Sứ sáu cánh, Tây Ma nắm giữ một loại năng lực thiên phú hoàn toàn mới đến từ huyết mạch Đọa Thiên Sứ.
Chỉ thấy bốn cái cánh rách nát sau lưng nhẹ nhàng chấn động, toát ra từng vòng màu đen, đột nhiên đan xen quanh người hắn tạo ra một quầng sáng kỳ lạ.
Ngay sau đó, Tây Ma nhìn thấy một ít thứ trên người mà hắn vốn không thể nhìn thấy, một thứ như sợi tơ quấn quanh thân hắn.
Đây là quy tắc, là nhân quả.
“Tuyến nhân quả, thật sự là ta giết sao?” Tây Ma ngây ngốc.
Trên người hắn thật sự có ba tuyến nhân quả, đại biểu cho hắn đã giết ba tên Thần sử.
“Không đúng!”
Rất nhanh, Tây Ma tỉnh táo lại, âm trầm nói: “Ta chỉ giết hai tên, tên thứ nhất tuyệt đối không phải ta giết.”
“Có người tái giá nhân quả hãm hại ta.”
Tây Ma tỉnh ngộ lại đây, lập tức hiểu ra là có người vô thanh vô tức tái giá nhân quả cho hắn, hãm hại hắn.
Nghĩ đến đây, Tây Ma nhịn không được run lập cập, kinh hoảng nói: “Là ai đang hãm hại ta, vì sao chứ, ta đã lọt vào một âm mưu lớn sao?”
Tây Ma càng nghĩ càng sợ, đang xem xét đột nhiên từ phương xa truyền đến từng đợt dao động đáng sợ.
Ngay sau đó từng tia sáng thánh khiết lóe lên, một đám thiên sứ cường đại đuổi tới.
“Không tốt, bọn họ tới rồi.”
Hắn kinh hoảng nhảy dựng lên, không nói hai lời xé rách hư không bỏ chạy.
Tây Ma hoảng hốt, căn bản không biết mình nên trốn hướng nơi nào, chỉ có thể không ngừng chạy trong hư không mênh mông.
Tây Ma đáng thương bị đuổi giết, nhiều lần thiếu chút nữa đã bị giết.
..........
Mà đầu sỏ tạo ra kết quả này là Mộc Phàm, đang thong thả trở về Long Thành.
Nhưng trong lúc trở về lại xuất hiện một vấn đề nhỏ.
“Ta lạc đường sao?”
Ở chỗ sâu trong hư không, một nơi đầy sương mù bao phủ, Mộc Phàm nhìn bốn phía mờ mịt, không ngừng dùng Hạt không gian cảm ứng, tìm kiếm phương hướng.
Nhưng rất nhanh thì hắn phát hiện ra mình đã lạc đường.
Mộc Phàm câm nín đứng ở nơi đó, nhận ra mình bị lạc trong hư không mênh mông, không tìm thấy đường về nhà.
Vài lần xuyên qua không gian nhưng cũng không thể trở lại khu vực không gian Long Thành, hoàn toàn bị lạc rồi, không rõ mình đã tới địa phương nào.
“Thật là phiền toái.” Mộc Phàm nhíu mày, nhìn bốn phía, cảm giác có chút kỳ quái.
Theo đạo lý mà nói, mình có năng lực Hạt không gian, cực kỳ mẫn cảm, không thể xuất hiện tình huống bị lạc.
Vì sao hiện tại không thấy phương hướng trở về Long Thành, hơn nữa sau vài lần nếm thử phát hiện ra mình bị lạc trong hư vô mênh mông, không tìm thấy đường.
Lần này chơi vui rồi.
“Hệ thống, chuyện gì đây, sao ta lại lạc đường?” Mộc Phàm có chút kỳ quái dò hỏi hệ thống.
Bởi vì chuyện này không hợp lý, mình nắm giữ năng lực không gian mà lại bị lạc, quá khó hiểu.
“Ký chủ, ngươi rơi vào một vùng hư không vô định, thời điểm trước đó không cẩn thận rơi vào một khe nứt không gian ngẫu nhiên.”
“Tỷ lệ một phần vạn đã bị ký chủ đụng phải, chỉ có thể nói là ký chủ có vận khí tốt, có lẽ ngươi nên mang theo cái kho tiền di động kia.”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm ngây ngốc.
Hắn đụng trúng khe nứt không gian ngẫu nhiên.
“Làm sao để trở về?” Mộc Phàm nhíu mày hỏi.
Chỉ nghe hệ thống trả lời: “Ký chủ chỉ cần nạp một trăm chín mươi tỷ chín trăm chín mươi chín triệu, giây tiếp theo ngươi có thể trở lại Long Thành, an toàn, mau lẹ, tiết kiệm sức lực và thời gian.”
“... Cút!” Mộc Phàm đen mặt hét to một tiếng.
Cái đồ hệ thống hố người, trở về mà muốn nạp một trăm chín mươi chín tỷ chín trăm chín mươi triệu, sao không chết đi.
Hố tiền!
Mộc Phàm thầm mắng, không để ý đến cái hệ thống hố người này, lại muốn hố tiền hắn, tuyệt đối không được.
Không phải chỉ là lạc đường thôi sao, tìm kiếm cẩn thận chắc chắn có thể phân rõ phương hướng, tìm được tọa độ không gian Long Thành.
Hắn cũng không tin với năng lực không gian của mình mà không thể trở về, nếu vậy nhất định là lĩnh ngộ không đủ, nghĩ cách tăng lên một chút chẳng phải là càng tốt hơn sao?
Còn đề nghị của hệ thống bị hắn trực tiếp bỏ qua, giống như là mua một vé xe đi thẳng tới chỗ, tốn gần hai trăm tỷ, ai tình nguyện ngồi xe mắc như vậy chứ.
“Phiền toái, thế mà không có biện pháp cảm ứng tọa độ không gian.”
Sau một hồi thử nghiệm, Mộc Phàm suy sụp phát hiện không có biện pháp cảm ứng được tọa độ không gian Long Thành, không thể định vị chính xác.
Roẹt!
Hắn đột nhiên xé rách không gian trước mắt, trực tiếp bước vào trong đó.
Ngay sau đó, Mộc Phàm lại xuất hiện trong hư không mênh mông vô tận, bốn phía có không gian phong bạo chảy xiết.
Lại thất bại, không có biện pháp trở về Long Thành.
“Ta không tin.”
Mộc Phàm cắn răng, tiếp tục nếm thử, lại xé mở một cái khe không gian, trong chớp mắt lại là không gian loạn lưu mênh mông, gió lốc vô tận thổi đến.
Tiện tay tách một luồng gió lốc không gian, Mộc Phàm bắt đầu suy nghĩ vấn đề này.
Vì sao không thể thoát khỏi nơi này đây?
“Rốt cuộc là sai chỗ nào?”
Mộc Phàm đứng trong hư không mênh mông, mặc cho gió lốc cùng không gian loạn lưu thổi qua vẫn không nhúc nhích.
Hắn đang suy nghĩ, cứ cảm thấy sai lầm chỗ nào rồi, hình như hắn vẫn luôn vòng quanh ở vùng không gian này, không thoát ra được.
“Không gian chồng chất, hay là thời không đan xen?”
Thực mau, Mộc Phàm liền nghĩ tới rất nhiều khả năng, khả năng lớn nhất chính là thời không chồng chất, hoặc là thời không đan xen, khiến hắn không có biện pháp ra khỏi nơi này.
Bởi vì chỉ cần xé mở không gian nơi này thì vẫn sẽ xuất hiện ở nơi này, căn bản không thật sự rời khỏi vùng hư không quỷ dị này.
“Trách không được hệ thống muốn hố nhiều tiền như vậy, thì ra là một nơi kỳ quái có thời không đan xen chồng chất.”
Mộc Phàm bừng tỉnh hiểu ra, lờ mờ bắt được điều gì đó.
Hắn cảm ứng được một lực lượng độc đáo, không nhìn thấy, không chạm được, nhưng lại tồn tại.
“Thử một lần nữa.”
Nói xong, Mộc Phàm nghiêm túc, lại xé ra một khe nứt không gian.
Nhưng lần này Mộc Phàm vừa mới bước vào liền cảm giác lạnh sống lưng, có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt bao phủ.
Biến cố bất ngờ làm Mộc Phàm hết hồn, không kịp suy nghĩ tạo ra một cái thuẫn màu đen, thậm chí dung nhập cả tường khí vào trong đó.
Nhưng phòng ngự cường đại như vậy căn bản không có một chút tác dụng.
Mộc Phàm chỉ cảm thấy một tia lực lượng thần bí chảy xuôi qua thân thể, toàn thân tức khắc lạnh lẽo.
“Đây là cái gì?”
Hắn kinh hoảng thấy thân thể của mình đang lão hóa nhanh chóng, sức sống bàng bạc trong cơ thể trôi đi như nước chảy.
Điều này đã dọa hắn sợ hãi, trong lòng run lên, nghĩ tới một khả năng.
“Hệ thống, đây là cái gì?”
Mộc Phàm kinh hoảng, không ngừng lui về phía sau nhưng vô dụng, bởi vì khu vực này có vô số năng lượng màu bạc đang lưu động.
Đúng là những năng lượng thần bí này khiến thân thể Mộc Phàm nhanh chóng lão hoá, sinh mệnh không ngừng trôi, cả người nhanh chóng già đi.
“Ký chủ, đây là thời gian chi lực hỗn loạn, có khiến ngươi chết già trong một giây, cũng có thể khiến ngươi phản lão hoàn đồng trong một giây.”
Hệ thống mới vừa nói xong, Mộc Phàm liền phát hiện cơ thể già nua nhanh chóng trẻ lại, nhưng đây vẫn không phải điều đáng sợ nhất.
Khủng bố nhất chính là hắn đang không ngừng thu nhỏ, cuối cùng biến thành một đứa trẻ, hắn sợ tới mức tim muốn ngừng đập.
“Hệ thống, mau nghĩ cách a.” Mộc Phàm hoảng hốt kêu to.
Mộc Phàm biến thành trẻ con đột nhiên bộc phát một lực lượng kỳ dị nào đó.
Ong!
Chỉ thấy một quầng sáng vàng kim bao phủ lấy hắn, trong lúc nhất thời ngăn cách thời không hỗn loạn bên ngoài.
“Hả?” Mộc Phàm kinh ngạc, lúc này mới phát hiện thì ra là lực lượng từ Thần huyết hoàn mỹ trong cơ thể mình.
Lực lượng thần huyết bị kích hoạt, tự chủ ngăn cản thời gian chi lực hỗn loạn xung quanh, nhưng hắn cảm giác không thể duy trì bao lâu.
“Ký chủ, ngươi cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
Mộc Phàm tức giận mắng to: “Còn cần ngươi nhắc sao? Mau nói coi, có biện pháp nào vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt, làm sao để ta khôi phục lại?”
Hiện tại hắn biến thành trẻ con, bộ dáng đáng yêu, khuôn mặt nhỏ tràn đầy sự phẫn nộ.
“Ký chủ, chỉ cần nạp tiền, không có vấn đề không thể giải quyết.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống trả lời, không sai, không có vấn đề mà nạp tiền không giải quyết được, nếu có thì đó chính là nạp chưa đủ nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận