Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 467: Mũi tên diệt mười tinh

Phốc!
Một tia sáng cắt qua hư không hắc ám, xì một tiếng, xỏ xuyên qua một quả cầu năng lượng màu đen, nháy mắt nổ tung.
Một mũi tên cường đại bắn nổ một quả cầu màu đen.
Ong!
Ngay sau đó, Mộc Phàm lại bắn ra một mũi tên, mũi tên cường đại mũi xé rách hắc ám, xỏ xuyên qua quả cầu năng lượng màu đen thứ hai.
Phanh, quả cầu năng lượng màu đen thứ hai nổ mạnh.
Hô hô hô...
Chỉ thấy Mộc Phàm không ngừng kéo cung, trước sau bắn ra mười mũi tên, phát tan tuyệt chiêu của Thái Nhất.
Ầm ầm ầm...
Mười quả cầu năng lượng màu đen tan biến, trong bóng đêm truyền đến tiếng nổ mạnh khủng bố, nuốt sống vật chất cùng năng lượng xung quanh, dần dần biến mất.
Khi tất cả tan đi, lộ ra bóng dáng Thái Nhất chật vật, thân thể thế mà trúng phải một mũi tên.
“Đáng chết.” Sắc mặt Thái Nhất âm trầm, rút mũi tên ra bóp nát.
Hắn bị thương, sau khi đột phá rốt cuộc đã bị thương, tuy rằng thương thế không nặng, chớp mắt liền khôi phục nhưng cảm thấy rất mất mặt.
Một mũi tên vừa rồi làm hắn hãi hùng khiếp vía, thế mà xuyên qua phòng ngự của Hỗn độn chung tổn thương hắn, hắn có thể không khiếp sợ cùng phẫn nộ sao.
“Thái Nhất, còn thủ đoạn gì cứ việc thi triển, bằng không thì ngươi không còn cơ hội.”
Mộc Phàm thu hồi Thí thần cung, hơi thở toàn thần đạt tới đỉnh điểm, Thái Nhất cảm thấy hãi hùng, áp lực tăng cao.
“Giết!”
Thái Nhất giận dữ hét to, cầm Hỗn độn chung cấp tốc đánh tới, ngưng đọng thời không, trấn áp hỗn độn.
Nguy hiểm!
Mộc Phàm cảm thấy nguy hiểm, nâng tiên đỉnh lên, tung một kích đáp lại.
Đương!
Tiên đỉnh và Hỗn độn chung va chạm, khiến thời không thác loạn, thế mà tạo ra một mảnh hồng mông hư vô, như khai thiên tích địa.
Sức mạnh to lớn của Mộc Phàm, Thái Nhất thế mà mang đến sự tàn phá khủng khiếp, không ngừng diễn biến thành một vùng hồng mông.
Đương!
Ầm ầm ầm...
Hai bên ngươi qua ta lại, tiên đỉnh, Hỗn độn chung cũng liên tục va chạm.
Giờ khắc này, Thái Nhất thăng hoa hết mức, thi triển ra bản lĩnh giữ nhà, có thể nói là tung hết thủ đoạn.
Nhưng Mộc Phàm không yếu hơn chút nào, tiên đỉnh có thể chống đỡ được Hỗn độn chung, hai kiện Tiên thiên chí bảo đan xen.
Trung tâm hai người giao chiến có một điểm năng lượng khủng bố, giống như diễn hóa cảnh tượng vụ nổ vũ trụ, làm vô số cường giả quan sát đều đổi sắc.
“Thật là lợi hại!”
“Sau khi đột phá, Thái Nhất càng cường đại hơn rồi.”
Có Tiên thiên thần linh yên lặng quan chiến, kinh hãi với thực lực cường đại của Thái Nhất.
Có thần linh lực chú ý tới bên đang giao chiến cùng Thái Nhất.
“Vị kia là ai?”
“Chưa bao giờ gặp qua nha, so với Thái Nhất, chỉ có hơn chứ không kém.”
Không ít thần linh giao lưu với nhau, đều không quen biết Mộc Phàm, giống như hắn đột nhiên xuất hiện, hấp dẫn ánh mắt của vô số thần linh.
Giờ khắc này, tư thái cường đại của Mộc Phàm khiến không ít thần linh chấn động.
Chỉ có Dao Trì, Huyền Nữ, Tố Nữ nhận biết Mộc Phàm, những Tiên thiên thần linh khác chưa bao giờ gặp hắn.
Cho nên bọn họ càng thêm tò mò, rốt cuộc từ nào toát ra tới, chẳng lẽ là tên thần linh vừa ra đời kia?
Cảm nhận kỹ thì hơi thở của Tiên thiên thần linh vừa ra đời kia có phần tương tự với vị cường giả thần bí trước mắt đang đại chiến với Thái Nhất.
“Dao Trì tỷ tỷ, thực lực của hắn thế mà cường đại như vậy?”
Nhìn thấy Mộc Phàm đại chiến Thái Nhất, hai tỷ muội Huyền Nữ, Tố Nữ chấn động.
Các nàng nhìn Dao Trì, muốn hỏi tin tức cụ thể về Mộc Phàm, đáng tiếc Dao Trì chỉ biết cười khổ lắc đầu.
“Ta cũng không biết nhiều về hắn, chỉ biết là hắn đột nhiên xuất hiện, Thiên Đạo không có ghi chép tin tức về hắn, không cách nào suy tính ra lai lịch.”
Dao Trì nghiêm túc nói.
Nàng đã sớm suy tính nhưng không có bất kỳ thông tin nào về Mộc Phàm, căn bản không được Thiên Đạo ghi chép.
Ầm...
Đột nhiên, một tiếng nổ vang chấn động tám phương, có năng lượng đáng sợ tàn sát bừa bãi, cả hai thế mà từ trong hư không hỗn độn giết đến lục địa.
Chỉ thấy hai bóng dáng vẫn đang giao chiến kịch liệt, ngươi qua ta lại, đánh nhau túi bụi.
“Phong thiên xích!”
Mộc Phàm đột nhiên nắm lấy thời cơ, thi triển một thức cấm thuật cường đại, từng sợi xích bung ra trực tiếp trói chặt Thái Nhất.
Sắc mặt Thái Nhất biến đổi, bùng nổ lực lượng trong cơ thể, kết quả phát hiện trong khoảng thời gian ngắn không thể thoát khỏi trói buộc.
Trước đó chưa từng thấy Mộc Phàm thi triển chiêu này, đột nhiên gặp phải nên không kịp trở tay.
“Không tốt!” Thái Nhất thầm than một tiếng.
Quả nhiên, hơi thở Mộc Phàm tiếp tục tăng lên, ngón tay đột nhiên loé lên tia sáng khủng bố, nguy cơ tử vong bao phủ tâm hồn Thái Nhất.
“Tiệt thiên chỉ!”
Trong khoảng khắc Thái Nhất bị khoá lại, Mộc Phàm không chút do dự thi triển Tiệt thiên chỉ, một ngón tay chọc tới vị trí giữa hai chân mày Thái Nhất, muốn tuyệt sát.
Ầm!
Hỗn độn chung chặn lại, chỉ nghe một tiếng nổ vang, Thái Nhất cùng Hỗn độn chung đồng thời bị đánh rơi xuống, nện vào núi non mênh mông.
Bụi mù bốc lên ngùn ngụt, núi non bị ép sụp, xuất hiện một cái hố to.
“Ngũ hành hợp nhất, hỗn độn vô cực!”
Ngay sau đó, hai tay Mộc Phàm đan chéo, thế mà thi triển Ngũ hành bí pháp chung cực, ngũ hành hợp nhất, diễn hóa một cổ hỗn độn vô cực chi lực.
Đây là sát chiêu mạnh nhất mà Mộc Phàm lĩnh ngộ sau khi bế ngoan, ngũ hành hợp nhất, diễn hóa một cổ hỗn độn chi lực xám xịt, ngưng tụ thành một quả cầu ám năng lượng.
Quả cầu năng lượng này ẩn chứa lực phá hoại vô tận, bay thẳng đến chỗ Thái Nhất.
Hắn biết Thái Nhất không dễ dàng chết như vậy cho nên không do dự thi triển chiêu thứ hai.
Oanh!
Cùng với một tiếng nổ vang, mặt đất hỏng mất, trực tiếp sụp thành một hố to vạn dặm, bụi mù cuồn cuộn xen lẫn năng lương tàn dư phóng lên cao.
Giờ khắc này, bốn phương tĩnh mịch, tất cả Tiên thiên thần linh đều yên lặng dồn sự chú ý về trung tâm vụ nổ, suy đoán xem Thái Nhất có bị đánh chết hay không?
Ong ong ong...
Bụi mù tan đi, lộ ra cảnh tượng bên trong hố, Thái Nhất chật vật, loang lổ vết máu, đầu thiếu chút nữa bị một ngón tay xỏ xuyên qua rồi.
Nhờ Hỗn độn chung nên mới không bị Mộc Phàm xử lý, suýt nữa đã ngã xuống.
“Không chết sao?”
Mộc Phàm nheo mắt, lộ tia sáng nguy hiểm hiểm, trong cơ thể tu vi lại lần nữa sôi trào ngưng tụ, hơi thở kế tiếp bò lên.
“Tăng phúc gấp trăm lần!”
Hắn không chút do dự thu triển năng lực thiên phú, nháy mắt lao xuống, nện một quyền vào mặt Thái Nhất.
Đương!
Hỗn độn chung bị đánh bay ra ngoài, đâm vào núi non, còn Thái Nhất vừa mới khôi phục đã bị Mộc Phàm nện một quyền vào ngực.
Chỉ nghe một tiếng “Phanh”, Thái Nhất bị đánh nổ tung, máu thịt vẩy ra, có ánh sáng nở rộ.
“A... Thiên Đế, bổn tọa không để yên cho ngươi.”
Đột nhiên, từ ngọn núi lớn ở phương xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Thái Nhất, Hỗn độn chung vang lên chấn vỡ núi non, lập tức phá không đào tẩu.
“Muốn chạy sao?” Mộc Phàm giận tím mặt, Thái Nhất lại muốn chạy.
Hắn nhanh chóng thi triển Phong thiên xích, đáng tiếc chậm một bước, bản thể của Thái Nhất giấu trong Hỗn độn chung, vừa bị đánh nổ chỉ là một hóa thân.
Thái Nhất phát hiện mình có khả năng không phải đối thủ của Mộc Phàm nên tránh trong Hỗn độn chung để chạy trốn.
“Cấm đạo bia, giam cầm!”
Ngay sau đó, Mộc Phàm tế ra một tấm bia hung hăng nện xuống.
Đương đương đương!
Hỗn độn chung liên tục phát ra ba tiếng vang lớn, làm vỡ nát thời không, thế mà thoát khỏi vùng phong toả của Cấm đạo bia.
Mộc Phàm đuổi theo mà sắc mặt hết sức khó coi, hắn thu hồi Cấm đạo bia, lực lượng trong cơ thể tích tụ đến mức đỉnh điểm đột nhiên bộc phát.
“Liệt thiên quyền!”
Tuy rằng Cấm đạo bia không thể giam cầm Thái Nhất, nhưng vẫn trì hoãn một chút, Mộc Phàm thấy đối phương sắp trốn thoát liền thi triển cấm thuật.
Oanh!
Một quyền tung ra, hư không tan vỡ, quyền ý cường đại không gì cản nổi, hóa thành quyền ấn đánh vào Hỗn độn chung.
Chỉ nghe một tiếng “Đương”, Hỗn độn chung chấn động kịch liệt, phát ra từng tiếng rên rỉ.
“A....”
Trong chung truyền đến tiếng Thái Nhất kêu thảm thiết, tuy rằng Hỗn độn chung chặn một quyền của Mộc Phàm, nhưng uy lực của cấm thuật quá lớn, Thái Nhất bị chấn trọng thương.
Bản thể sao trời cua hắn đã nứt ra rồi, thương thế cực kỳ nghiêm trọng.
“Thiên Đế, bổn tọa với ngươi, không chết không thôi.”
Tiếng Thái Nhất truyền ra mang theo sự phẫn nộ, thê lương, làm đám Tiên thiên thần linh đang xem cuộc chiến sợ hãi.
“Thái Nhất, có bản lĩnh đừng chạy.”
Mộc Phàm hét to đuổi theo, một bước nhoáng lên, một đuổi một chạy chớp mắt liền biến mất trong hỗn độn mênh mông.
Giờ khắc này, Tiên thiên thần linh cùng các sinh linh cường đại mới ý thức được có một tên thần linh cường đại mới xuất hiện, còn mạnh hơn cả Thái Nhất.
“Thái Nhất bại sao?”
Không ít Tiên thiên thần linh hít hà một hơi, bị một màn trước mắt làm ngây ngẩn.
Thái Nhất thế mà bỏ chạy, hơn nữa trong quá trình chạy trốn còn bị trọng thương, quả thực không thể tin được.
Lúc này, chúng nó mới bắt đầu nhìn thẳng vào Mộc Phàm, tràn đầy sự kiêng kị.
“Thiên Đế sao?”
“Gia hỏa này thật cuồng.”
Không ít thần linh bị sự cuồng vọng của Mộc Phàm làm kinh hãi.
Gia hỏa này dám lấy danh hiệu là Thiên Đế, thật cuồng vọng, khiến không ít Tiên thiên thần linh căm thù.
Dù sao một câu mà Thái Nhất hô to trước khi đào tẩu làm không ít Tiên thiên thần linh sinh ra địch ý, chán ghét đối với Mộc Phàm.
“Thiên Đế!”
Lúc này, trong Dao Trì thánh cảnh, Huyền Nữ, Tố Nữ cùng Dao Trì liếc nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt lẫn nhau.
“Chuyện chúng ta đột phá, có phải liên quan đến hắn hay không?”
Vẻ mặt Huyền Nữ phức tạp, vốn dĩ muốn tìm Mộc Phàm tính sổ, nhưng hiện tại tận mắt thấy Mộc Phàm đại chiến Thái Nhất, đuổi theo đối phương, lòng nàng chấn động sâu sắc.
Dù Huyền Nữ cùng Tố Nữ đã đột phá cấp Hắc động liên thủ cũng không đánh nổi Mộc Phàm.
Hơn nữa các nàng có thể đột phá còn nhờ công Mộc Phàm, hắn mời các nàng ăn thịt Tinh thú thần bí, uống đầy tiên tửu, trong đó ẩn chứa đạo vận cùng quy tắc giúp các nàng đột phá.
“Có lẽ thật sự là hắn giúp chúng ta đột phá.”
Dao Trì lẩm bẩm, trong lòng có chút phức tạp.
Còn tâm tình Mộc Phàm lúc này thì rất bực bội, bởi vì Thái Nhất đã chạy mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận