Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 469: Đại lễ bao hồi đáp

Ca ca ca...
Trong sương mù hỗn độn, Mộc Phàm đứng ở nơi đó, vẻ mặt dữ tợn, trông vô cùng thống khổ.
Trong cơ thể như có hàng tỉ con dao nhỏ sắc bén đang cắt thịt, khắc cốt khiến hắn đau tận xương tủy, đau thấu linh hồn, khó có thể chịu đựng.
“A... Hệ thống hố người, ngươi muốn ta đau chết để kế thừa tài sản của ta sao?”
Mộc Phàm đau đến mức kêu ngao ngao, thanh âm đánh sương mù tan tác.
Oanh!
Cùng với một tiếng vang lớn, hơi thở của Mộc Phàm tăng lên một mảng lớn, tu vi, thân thể thế mà được thăng hoa cùng tăng trưởng.
Ngay sau đó sự thống khổ lại biến mất, chỉ có cảm giác thoải mái xưa nay chưa từng có, tế bào toàn thân như đang sung sướng reo hò.
Mộc Phàm cảm giác thân thể cường đại hơn vài phân, tu vi cũng tăng lên không ít, xem như niềm vui ngoài ý muốn.
Dung hợp năng lực của sinh vật quái dị kia, có được khả năng phân chia vô hạn nên thực lực tự nhiên cũng tăng theo.
“Phân chia...” Chỉ nghe Mộc Phàm khẽ quát, bắt đầu nín thở.
Hắn nín đến mức khuôn mặt đỏ bừng nhưng vẫn không thấy phân chia, cái gọi là phân chia vô hạn thế mà không thể chia ra một thân thể độc lập khác.
“Sao lại thế này, vì sao không phân chia được?” Mộc Phàm ngây ngốc.
Hắn tức khắc tức giận, hét to: “Hệ thống, lăn ra đây.”
“Ký chủ, loại năng lực phân chia này không thể tự mình phân chia, cần ngoại lực tác động mới được.”
Hệ thống đưa ra lời giải thích.
Mộc Phàm nghe xong mặt tái mét, mình bị hố rồi.
“Ngươi hố ta?” Người Mộc Phàm bốc lửa, hư không đều bị đốt đến vặn vẹo.
Hắn thật sự nổi giận, hệ thống lại hố hắn, nói là phân chia vô hạn, kết quả cuối cùng không thể tự mình phân chia, còn cần dựa vào ngoại lực để phân chia.
Đơn giản mà nói chính là Mộc Phàm không thể tự phân chia theo ý muốn, cần nhờ lực lượng khác đánh nát thân thể, sau đó mới có thể phân chia.
“Đây không phải tự ngược sao?” Mộc Phàm câm nín nhìn trời, khóc không ra nước mắt.
Cứ hay bị hệ thống hố thảm, đột nhiên bây giờ có cảm giác không còn luyến tiếc cuộc sống nữa.
Hơn nữa mấu chốt là Vô thượng tiên thể quá cường đại, mạnh tới mức nào hắn cũng không rõ, Tiên thiên thần linh như Thái Nhất cũng không có biện pháp đánh nát thân thể hắn.
Như vậy thì ai có thể đánh nát thân thể hắn, giúp hắn hoàn thành phân chia, chuyện này quả thực không có khả năng.
Bởi vì trong thân thể hắn có bất tử chi lực, năng lực sống lại vô hạn, một khi thân thể bị thương sẽ hồi phục trong nháy mắt, hoàn toàn không có biện pháp phân chia.
“Lại bị hệ thống hố.” Mộc Phàm suy sụp, dứt khoát nằm dài trong hư không hỗn độn, vẻ mặt không còn luyến tiếc, hứng thú với cuộc sống.
Hắn cứ nằm ở đó như vậy, mặc cho vật chất hỗn độn cọ rửa, cuốn thân thể hắn trôi sâu vào Hỗn độn thiên hải.
“Ký chủ, có loại năng lực này, ngươi là có thể tùy tiện tìm đường chết, thậm chí còn có thể tìm cường giả chiến đấu, mượn tay kẻ khác thực hành phân chia, rồi dung hợp, lại phân chia, từ đó ngươi là có thể tiết kiệm vô số tiền tài.”
“Bổn hệ thống hoàn toàn suy xét từ góc độ mang lại lợi ích cho ký chủ, không tồn tại hành vi tổn hại ký chủ.”
Hệ thống giải thích, an ủi nhưng lại không có một chút hiệu quả.
Mộc Phàm lười biếng nằm trên một đám vật chất hỗn độn.
“Lăn, đừng phiền ta ngủ, ta muốn ngủ một giấc hai mươi tỷ năm.”
Hắn vừa nói vừa ngáp, bộ dạng mơ màng sắp ngủ, giống như thật sự muốn ngủ.
“....” Hành động này làm cho hệ thống muốn câm nín.
Nói xong, Mộc Phàm nhắm mắt lại, thật sự đi ngủ.
Thấy Mộc Phàm như thế, hệ thống lại lên tiếng.
“Ký chủ, ngươi mà không phấn chấn lên thì Dao Trì cùng hai vị tiểu tình nhân của ngươi đều bị người ta đoạt mất đó.”
Vừa nghe lời này, mí mắt Mộc Phàm nhúc nhích, hé mở, nhưng nhanh chóng khép lại.
“Đừng ồn, hai mươi tỷ năm sau rồi gọi ta dậy, ngươi chơi mình đi, hoặc là đi tìm một tên ký chủ khác tốt hơn một chút.”
Mộc Phàm lạnh lẽo đáp lại một câu, nghiêng người ngủ khò khò.
Nếu hệ thống biết tức giận, chắc chắc sẽ giận đến nổ tung.
Nhưng hệ thống chỉ im lặng một lúc rồi tiếp tục mở miệng nói: “Ký chủ, ngươi không muốn trở về thời không cũ sao, thật sự ở đây ngủ hai mươi tỷ năm?”
.....
Mộc Phàm im lặng, không rên một tiếng, ngáy khò khò, làm hệ thống không biết nói gì hơn.
Tên ký chủ này đột nhiên trở nên không có mục tiêu, thậm chí không luyến tiếc cuộc sống, có phải mình hố quá nghiêm trọng hay không.
Đinh!
“Xét thấy ký chủ mất đi mục tiêu cùng động lực sống, hệ thống khởi động phương án khẩn cấp.”
Vào lúc này, trong đầu truyền tiếng nhắc nhở lạnh băng từ hệ thống, Mộc Phàm nghe mà giật mình.
“Hệ thống chó, có bản lĩnh thì ngươi quy linh đi.”
Mộc Phàm bực bội, uy hiếp sao, nhưng hắn không sợ, không có hệ thống thì mình không thể tu luyện chắc, chỉ là chậm một chút thôi, trốn đi tu luyện một tỷ năm, không tin không tu thành.
“Đinh, vì cảm tạ sự ủng hộ và tin tưởng của ký chủ đối với bổn hệ thống từ trước đến giờ, đặc biệt đưa tặng một phần lễ bao siêu giá trị, chỉ cần chín tỷ chín trăm chín mươi triệu là mua được lễ bao trị giá chín ngàn chín trăm chín mươi tỷ.”
Mộc Phàm nghe mà ngây ngẩn cả người, vẻ mặt dại ra, nhìn lễ bao hiện lên trước mắt, không nhịn được nuốt nuốt nước miếng.
Em gái ngươi, hệ thống này thế mà dụ dỗ một cách trắng trợn, chín tỷ chín trăm chín mươi triệu là có thể mua được lễ bao trị giá chín ngàn chín trăm chín mươi tỷ, khiến người nghe khó có thể lấy hay bỏ.
“Lại muốn hố ta, không có cửa đâu.”
Mộc Phàm hừ một tiếng, dứt khoát nhắm mắt lại làm ngơ.
“Không mua, kiên quyết không mua.”
Hắn hung tợn nói, giọng điệu kiên quyết.
Chỉ thấy Mộc Phàm hừ nói: “Hệ thống, ngươi hết hy vọng đi, hôm nay ta chết cũng sẽ không mua đồ của ngươi...”
Hệ thống lạnh nhạt nói: “Lễ bao hồi đáp chỉ xuất hiện một lần này, thời gian hạn chế 30 giây, bắt đầu đếm ngược... 29.... 28...”
Tiếng hệ thống nhắc nhở lại vang lên khiến Mộc Phàm không thể không mở mắt, lửa giận hừng hực thiêu đốt.
Mẹ nó, đây là trực tiếp ép buộc hắn, không mua thì 30 giây sau liền không còn, tương đương với cho hắn nhìn một cái đỡ ghiền.
Nhưng ai biết đồ vật bên trong có đáng giá hay không, có phải lại là một cái hố chờ mình nhảy không.
Nhưng nghĩ tới hiện tại đã ở trong hố, không leo ra nổi, càng lúc càng lún sâu, đã không thể khống chế rồi.
“10.... 9... 8... 7... 6... 5... 4... 3... 2....”
Hệ thống đếm ngược, sắp phải kết thúc.
“Mua!”
Mộc Phàm hét to một tiếng, quyết định mua ở giây cuối cùng.
Vừa mở miệng, Mộc Phàm liền hối hận, làm trò chi cho mệt, giờ không phải đang tự vả mặt sao?
“Đinh, mua sắm thành công, có mở ra hay không?”
Tiếng hệ thống truyền đến, khôi phục giọng điệu trước đó.
Sắc mặt Mộc Phàm đen rồi lại trắng, trắng rồi lại đen, tự vả mặt mình, vừa mới nói chết cũng không mua, kết quả cuối cùng vẫn không nhịn được.
“Mở ra.” Hắn đen mặt nói.
Chỉ thấy hệ thống mở ra lễ bao.
“Đinh, chúc mừng ký chủ đạt được một viên “Hỗn độn chi tâm”, một tấm thẻ tu luyện một ngàn năm.”
Hệ thống vừa nhắc nhở xong, Mộc Phàm liền thấy một trái tim xám xịt lơ lửng trước mắt, còn có một tấm thẻ.
Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, thiếu chút nữa hộc máu, thẻ tu luyện một ngàn năm đối với hắn bây giờ đã không còn nhiều ý nghĩa.
Nhưng hắn quên mất là tu luyện trong không gian hệ thống khác với bình thường.
Đồ vật còn lại khiến hắn chú ý, trái tim xám xịt này có tác dụng gì?
“Hỗn độn chi tâm: Còn gọi là Đại đạo chi tâm, có thể dung nhập vào trái tim, tôi thể vô hạn.”
Nhìn thấy phần giới thiệu đơn giản, dứt khoát này, Mộc Phàm sửng sốt, Hỗn độn chi tâm, Đại đạo chi tâm, dung nhập vào trái tim có thể tôi thể vô hạn.
Thế nào là tôi thể vô hạn, chính là liên tục rèn luyện thân thể khiến thân thể không ngừng mạnh lên, làm thể chất tăng cường vô hạn.
“Hệ thống, thứ này có hiệu quả như thế nào?” Mộc Phàm có chút thất vọng, cảm giác không có giá trị lắm.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Đầu tiên chúc mừng ký chủ đạt được Đại đạo chi tâm, trên lý luận thì nó có thể giúp ký chủ rèn luyện thân thể không hạn chế, trở thành Vô thượng đại đạo tiên thể, từ đây vô địch dưới cấp Đại đạo.”
“....” Da mặt Mộc Phàm co rút, đột nhiên mắng to: “Vô địch cái đầu ngươi đó, ta nghe ngươi nói tới vô địch liền tức giận, nói từ khi khởi động ngươi tới giờ, ngày nào ta mới vô địch hả?”
“Ký chủ, chỉ cần ngươi nạp đủ tiền, vô địch chỉ là chuyện trong tích tắc, không có chuyện mà nạp tiền không giải quyết được, nếu có thì chính là do ký chủ không nạp đủ tiền.”
“Cho nên, ký chủ nỗ lực nạp tiền đi, nạp tiền có thể khiến ngươi vô địch.”
Hệ thống dõng dạc hùng hồn diễn thuyết, đáng tiếc không có người xem vỗ tay, thậm chí còn khiến Mộc Phàm khinh bỉ.
“Hệ thống, ngươi ra đây, ta bảo đảm không đánh bẹp ngươi.” Mộc Phàm vén tay áo, bộ dáng muốn ngươi đẹp mặt.
“Có dung hợp Hỗn độn chi tâm hay không?”
Hệ thống lại nhắc nhở.
Mộc Phàm hít sâu một hơi, sau khi bình tĩnh lại bắt đầu suy nghĩ, dù sao cũng mua rồi, không dung hợp thì để mốc meo nha.
“Dung hợp.” Hắn dứt khoát quyết định dung hợp.
Ong!
Chỉ thấy Đại đạo chi tâm đột nhiên bay qua, nhảy vào trong trái tim Mộc Phàm, nháy mắt dung nhập vào bên trong.
Trái tim hắn bắt đầu co bóp kịch liệt, tiếp theo không ngừng nở to rồi co lại, cứ tuần hoàn như thế, cuối cùng trào ra từng luồng vật chất hỗn độn.
Vật chất hỗn độn không ngừng tản ra, khuếch tán toàn thân, hình thành một loại rèn luyện kỳ diệu.
Chỉ trong ba lần hô hấp, Mộc Phàm đã cảm giác được thân thể mình cường đại hơn không ít, vẫn đang tiếp tục rèn luyện.
Chỉ cần trái tim co bóp thì sẽ có một lượng lớn vật chất hỗn độn trào ra, không ngừng rèn luyện từng tế bào.
“Năng lực của trái tim này không tệ nha...” Mộc Phàm thầm hít ngụm khí lạnh, mừng rỡ không thôi.
Sau khi dung hợp Đại đạo chi tâm, Vô thượng tiên thể được rèn luyện mọi lúc, quả thực chính là động cơ rèn luyện vĩnh cửu mà.
“Không đúng.”
Mộc Phàm nhanh chóng nhận ra thân thể của mình càng mạnh thì chuyện muốn dùng năng lực phân chia càng khó.
Hình như vẫn bị hệ thống hố.
“Rống!”
Đúng lúc này, một tiếng rít gào khủng bố rít từ sâu trong Hỗn độn thiên hải truyền đến, kinh động vạn vật, hư không nứt ra.
“Đó là...”
Mộc Phàm biến sắc, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn, đôi mắt mở to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận