Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 123: Đại địa ma hùng

Khu chờ quy hoạch số tám, không ngừng có chấn động truyền đến từ khu phế tích, bụi mù tận trời.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, một tòa lầu cao sụp đổ, khói bụi mù mịt.
Có một bóng đen đáng sợ nhảy dựng lên, hai tay ôm một đống tòa nhà cũ nện xuống, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
“Ngao!”
Bóng đen kia rít gào, vang vọng khắp nơi.
“Là Đại địa ma hùng, trời đất ơi, sao nó lại xuất hiện ở chỗ này?”
Trên xe, tài xế hoảng sợ, sợ tới mức run rẩy.
Hắn nhận ra quái vật khổng lồ kia, trong nhân loại có tuyên truyền thông tin về các loại yêu thú.
Trong đó liền có Đại địa ma hùng.
“Tích... Đại địa ma hùng: Cao khoảng mười một mét, vai ngang tám mét, thể trọng khoảng một trăm năm mươi tấn, giống loài xâm lấn ngoại lai, không thuộc về địa cầu, dị loại còn sót lại sau cuộc chiến Thiên trụy.”
Lúc này, trí thông minh nhân tạo cá nhân của Mộc Phàm phát ra tiếng nhắc nhở, cho biết thông tin về sinh vật đang tàn phá bừa bãi kia.
Đó là một giống loài ngoại lai, thuộc về một loài sinh vật biến dị xâm lấn địa cầu.
Gọi là Đại địa ma hùng, là bởi dáng vẻ giống gấu đen trên địa cầu, nhưng lại không phải gấu đen, dù thân hình hay diện mạo, đáng sợ hơn nhiều so với gấu đen trên địa cầu.
Đặc biệt là trên đỉnh đầu còn có một tầng chất sừng thật dày, trên lưng mọc đầy gai nhọn màu lam như tinh thể, lông tóc giống như thủy tinh.
Giống loài biến dị này rất hung hãn, cường đại, là giống loài phổ biến bên trong yêu thú xâm lấn.
“Không, không thể đi qua, chúng ta phải trở về.”
Tài xế luống cuống, lập tức muốn quay đầu chạy trốn, không có biện pháp nào, con Đại địa ma hùng kia quá khủng bố, từ xa nhìn tới đã cảm nhận được áp bách, khó thở.
“Từ từ.” Mộc Phàm gọi hắn.
Chỉ nghe Mộc Phàm nói: “Ngươi mở cửa xe, ta muốn xuống xe.”
“Không được a, ngươi xuống ở chỗ này quả thực chính là tìm chết, không nói tới con Đại địa ma hùng ở trong phế tích kia, xung quanh nơi này có nhiều yêu thú, ngươi đi xuống không phải chịu chết sao?”
Tài xế hoảng sợ nhắc nhở.
Hắn không nghĩ tới Mộc Phàm lại muốn xuống xe, lúc này dám xuống xe, chẳng lẽ không sợ chết sao?
“Chỉ một đầu yêu thú cấp tông sư, sợ cái gì?”
Mộc Phàm cười nhẹ, mở cửa, trực tiếp nhảy xuống, từ giữa không trung bay vút đi, tài xế xem mà ngây người.
Mặt hắn dại ra nhìn Mộc Phàm bay đi, lúc này mới biết thì ra người trẻ tuổi này này là một cao thủ.
“Người tu chân?”
Tài xế ngạc nhiên, lẩm bẩm: “Không giống, hẳn là võ giả, không sai.”
“Này, tiểu tử cẩn thận a.”
Tài xế thò đầu ra ngoài cửa sổ hô to một tiếng.
Mộc Phàm đang bay cũng không quay đầu lại, xua xua tay, nhanh hướng tới phế tích phía trước.
Tới cảnh giới như Mộc Phàm đã có thể bay trên không trong thời gian ngắn ngủi, một lần bay vọt có thể bay xa trăm mét, tốc độ cực nhanh.
Oanh!
Khi Mộc Phàm tới gần, có thể thấy rõ con Đại địa ma hùng kia, trông dữ tợn, hung tàn, đáng sợ.
Nó ở trong phế tích rít gào, hủy diệt một loạt tòa nhà cũ nát.
Những tòa nhà này là thép trộn bùn đất, từ thời đại cũ ba trăm năm trước, yếu ớt như bã đậu khi ở trước mặt Đại địa ma hùng, không chịu nổi một kích.
Phanh!
Đại địa ma hùng giận dữ, một tát chụp nát một đống, trong phế tích có không ít người sợ hãi chạy trốn.
Có người thét chói tai, có người sợ hãi khóc lớn.
Nhưng Mộc Phàm thấy có mấy người đang đối kháng Đại địa ma hùng, một người cầm trường thương, chính diện hấp dẫn sự chú ý của Đại địa ma hùng.
Những người khác hỗ trợ tấn công, phân tán sự chú ý của Đại địa ma hùng, mấy người hợp lực tấn công, để lại trên người Đại địa ma hùng không ít miệng vết thương.
Đáng tiếc, da thịt Đại địa ma hùng dày thô, phòng ngự kinh người, lực lượng cường đại, có thể so với nhân loại cấp tông sư, không phải dễ đối phó như vậy.
Quả nhiên không bao lâu, người trong tiểu đội lần lượt bị thương nặng.
Khi Mộc Phàm tới nơi này, chỉ còn lại thanh niên cầm thương đang đau khổ chống đỡ.
“Mau, mang mọi người chạy trốn.”
Thanh niên kia cầm chiến thương hợp kim trong tay, chắn ở phía trước, sốt ruột hô to, nhắc nhở mọi người nhanh chạy trốn.
“Rống!”
Ma hùng rống giận, đột nhiên nhảy lên, nâng tay gấu vỗ tới.
Nếu bị chụp trúng, chắc chắn trực tiếp hóa thành thịt nát.
“Đội trưởng!”
Vài tên đội viên hoảng sợ kêu to, trơ mắt nhìn đội trưởng của bọn họ, thanh niên kia sẽ phải chết thảm dưới ma trảo của Đại địa ma hùng.
Oanh!
Trong khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, một bóng người từ trên trời giáng xuống, vung cánh tay đánh ra một quyền, một tiếng ầm, thân thể to lớn của Đại địa ma hùng trực tiếp bay ra ngoài, xuyên thủng một loạt tòa nhà cũ.
Trong bụi mù truyền một tiếng kêu rên thê lương, Đại địa ma hùng giãy giụa muốn bò dậy, nhưng bò dậy không nổi.
Cả người ứa máu, không ngừng kêu rên, có vẻ cực kỳ thống khổ, giãy giụa một hồi chậm rãi ngã xuống, đầu ngẹo một bên chết toi.
Hiện trường yên tĩnh, các thành viên tiểu đội kia trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, Đại địa ma hùng đột nhiên chết rồi.
Thanh niên đội trưởng dại ra, ngây ngốc nhìn Đại địa ma hùng chết đi, trong lòng vô cùng chấn động.
“Chết... Đã chết rồi sao?”
Hắn lẩm bẩm một câu, bỗng nhiên bừng tỉnh lại.
Lúc này hắn mới phát giác, không biết khi nào có một thanh niên xuất hiện trước mắt hắn, đứng trên phế tích, vừa rồi là thanh niên này đột nhiên xuất hiện, một quyền đánh bay Đại địa ma hùng.
Nhưng mấu chốt là một quyền, chỉ một quyền mà Đại địa ma hùng đã bị đánh chết, sao có thể?
Đó là Đại địa ma hùng cấp tông sư, là một loại giống loài ngoại lai cực kỳ cường đại, lại bị một quyền đánh chết sao?
Lộc cộc!
Những người khác nuốt nước miếng ực ực, hai mắt nhìn chằm chằm Mộc Phàm, trong mắt lộ ra sự kích động, còn có một chút kính sợ đối với cường giả.
“Đa tạ huynh đệ cứu mạng.”
Thanh niên đội trưởng kia lập tức tiến lên nói lời cảm tạ.
Tâm tình hắn phức tạp, khiếp sợ nhìn thanh niên trước mắt, tuổi tác xấp xỉ hắn, thậm chí có vẻ trẻ tuổi hơn nhiều, nhưng thực lực mạnh đến thái quá a.
Một quyền đánh gục một con yêu thú so với tông sư nhân loại, có thể không kính sợ sao?
“Chuyện nhỏ không tốn sức gì, không cần cảm tạ.” Mộc Phàm quay người lại, gật đầu nói.
Hắn quan sát thanh niên này, tên này là một võ giả Tiên thiên, trách không được có thể chính diện hấp dẫn sự chú ý của Đại địa ma hùng.
Những người khác cũng đi lại, một tiểu đội tám người, mỗi người đều bị thương, thậm chí có người còn được khiêng tới, đã hôn mê.
“Các ngươi là chấp pháp giả?” Mộc Phàm kinh ngạc nói.
Thanh niên kia cười, gật gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta đều thuộc khu thứ tám, đội chấp pháp ba, tiểu đội thứ mười một, ta là đội trưởng.”
“Ta tên Từ Văn, không biết tôn tính đại danh?” Hắn tự giới thiệu một chút.
Mộc Phàm cười cười nói: “Ta tên Mộc Phàm, thì ra là huynh đệ đội ba, ta biết Võ đội trưởng, vừa rồi đúng lúc gặp các ngươi bị tập kích liền trực tiếp đánh chết nó, không tính là đoạt công lao của các ngươi đi?”
“Mộc huynh vừa nói gì, ngươi biết Võ đội trưởng của chúng ta?” Từ Văn cười sang sảng, rất kinh ngạc.
Hắn nhìn kỹ Mộc Phàm, càng nhìn càng thấy quen thuộc, mới nhớ ra, nói: “À, ta nhớ ra rồi, ngươi là Mộc Phàm, trước kia gặp ngươi ở chỗ đội trưởng.”
“Thì ra là người một nhà, ta còn muốn cảm tạ ân cứu mạng đây.”
“Đúng rồi, Mộc huynh, chúng ta đi cứu người trước, vừa rồi súc sinh này làm không ít người bị thương, hơn nữa có người bị chôn trong phế tích, trước cứu người lại nói.”
Từ Văn kích động nói.
Mộc Phàm nhìn lướt qua, quả nhiên thấy chỗ phế tích phía có không ít người chạy nạn, thậm chí có người bị chôn trong đó.
Còn có một ít thi thể nằm, không ít người đang khóc thút thít.
“Đi thôi.” Mộc Phàm gật gật đầu không nhiều lời.
Từ Văn dẫn theo tiểu đội đi cứu viện người bị thương, cứu người bị chôn vùi ra ngoài.
Mộc Phàm đi tới thi thể Đại địa ma hùng, nhìn nó đã chết đi, trong lòng không bình tĩnh.
Vừa mới đi vào khu chờ quy hoạch liền gặp loại chuyện này, nghe nói chuyện như vậy không hế ít, thường xuyên có yêu thú xâm nhập khu chờ quy hoạch.
“Đây là khu chờ quy hoạch sao? Quả nhiên rất nguy hiểm.” Vẻ Mộc Phàm phức tạp.
Hắn bỗng nhiên ý thức được cái gọi là khu chờ quy hoạch, chính là một loạt khu dân nghèo không được khai phá thành lập phòng hộ.
“Cứu mạng...”
“Cứu cứu ta...”
Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên trong phế tích truyền đến một tiếng kêu yếu ớt làm Mộc Phàm bừng tỉnh.
Hắn lắc mình nhảy tới, dừng trên đống phế tích, vừa lúc cảm ứng được dưới đống đổ nát có một hơi thở mỏng manh.
Đó là một người bị chôn bên dưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận