Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 594: Hung uy của Tiểu Ách

Phanh!
Một Thiên Đạo bị đánh bay, nửa cơ thể vỡ nát.
Mặt nó lạnh băng, hoàn toàn không có cảm xúc, giống như không e ngại sinh tử.
Bản thân Thiên Đạo đã vô hỉ vô bi, giống như một cái máy, không sợ hãi chuyện chết chóc.
Keng keng...
“Ầm!”
Trong sân, chín Thiên Đạo hỗn chiến, ngươi qua ta lại, có Thiên Đạo mới vừa đánh bay đối thủ thì đã bị một Thiên Đạo đánh bay.
Cảnh tượng rất hỗn loạn, năng lượng liên tục nổ mạnh.
Tiểu Ách nhỏ xinh, trông yếu ớt nhất nhưng đã làm ba Thiên Đạo trọng thương.
Lúc này, các Thiên Đạo ý thức được nàng lợi hại nên quay đầu giết về phía nàng.
Oanh!
Tám Thiên Đạo liên hợp lại, muốn giết Tiểu Ách trước.
Đây là một quyết định tạm thời, tám Thiên Đạo hợp lực, Tiểu Ách bị đánh đến không hề có sức phản kháng.
Cơ thể nàng lần lượt tan vỡ, đôi tay nát bấy, thậm chí trái tim cũng bị xuyên thủng, đã bị thương rất nặng.
“Hắc hắc...”
“Đám gia hỏa này lại liên hợp.”
“Thú vị!”
“Tiểu tử, quân cờ của ngươi xong đời rồi.”
Một ít sinh vật cường đại chung quanh bắt đầu hưng phấn nhìn Thiên Đạo mình chọn liên hợp xử lý Thiên Đạo mạnh nhất.
Tiểu Ách có tính uy hiếp quá lớn.
Mộc Phàm bình tĩnh, thong thả nói: “Liên hợp cũng vô dụng, trước thực lực tuyệt đối, tất cả đều là vô nghĩa."
“Hừ, còn cứng miệng, ta chờ ngươi thua sạch.”
Sinh vật đầu trâu cười dữ tợn, hét to: “Giết, xử lý nàng, xé nát nàng.”
Trong tám Thiên Đạo có một Thiên Đạo là quân cờ của sinh vật đầu trâu, có thân thể mông lung, nhìn qua không phải thực thể.
Nhưng nó cực kỳ cường đại, muốn liên hợp với các Thiên Đạo khác để xử lý Tiểu Ách, theo sát không buông.
Ong!
Tiểu Ách trọng thương bay ngược, trong lúc bay ngược, thân thể đột nhiên nở rộ ánh sáng, giống như đang giải khai phong ấn cường đại nào đó.
Một cổ lực lượng bùng nổ.
Ầm!
Tám Thiên Đạo bị đánh bay cùng lúc.
Trên mặt bọn chúng lộ vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới Tiểu Ách còn có thể bộc phát lực lượng cường đại hơn, khôi phục tổn thương trong nháy mắt.
Nàng lơ lửng trong hỗn độn, bốn phía có từng quầng màu đen vờn quanh, tựa như một Thiên Đạo tà ác, tràn ngập điềm xấu cùng hủy diệt.
“Các ngươi đều phải chết.”
Tiểu Ách nổi giận gầm lên, thân thể nở rộ ánh sáng, hóa thành từng sợi xiềng xích vờn quanh.
Từng Thiên Đạo bị trói chặt, xiềng xích kêu leng keng, giam cầm tám Thiên Đạo ở chỗ này.
Phốc!
Chỉ thấy một sợi xích xỏ xuyên qua thân thể Thiên Đạo, chui vào bên trong, bắt đầu hấp thu căn nguyên.
“A...” Khuôn mặt Thiên Đạo kia vặn vẹo, thống khổ, phát ra từng tiếng kêu rên.
Cơ thể dần khô quắt lại, bị cắn nuốt hết căn nguyên, chỉ còn một cái vỏ rỗng.
Phanh!
Chỉ nghe một tiếng trầm đục, vỏ rỗng Thiên Đạo hóa thành bụi.
Hơi thở Tiểu Ách liên tục tăng lên, nàng giải khai tầng thứ hai của phong ấn, lực lượng bộc phát giam cầm đám Thiên Đạo vây công trong nháy mắt, thậm chí đánh chết một tên.
“Đáng chết, sao có thể?”
“Không có khả năng!”
“Chắc chắn là gian lận.”
Trong lúc nhất thời, những cường giả thấy quân cờ của mình bị giam cầm, hấp thu căn nguyên, quả thực không thể chịu được.
Bọn chúng kinh ngạc xen lẫn tức giận, cho rằng Tiểu Ách gian lận.
Hoặc là nói Mộc Phàm đang gian lận.
Đáng tiếc, cơ chế thẩm tra tối cao liên tục dò xét Mộc Phàm, căn bản không phát hiện hành động hay điểm khác thường nào.
Thời điểm thẩm tra Tiểu Ách thì nàng đã giải khai tầng phong ấn thứ hai, đạt được một cổ lực lượng cường đại.
Nguyên nhân chính là vì như thế nên Tiểu Ách mới chuyển bại thành thắng, giam cầm tám Thiên Đạo, bắt đầu cắn nuốt.
“A...”
Có Thiên Đạo phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Căn nguyên của nó đều bị Tiểu Ách cắn nuốt sạch sẽ, mấy Thiên Đạo còn lại cũng gặp phải chuyện khủng bố.
Keng keng keng...
Xiềng xích kêu leng keng, không ngừng căng ra, đâm thủng thân thể mấy Thiên Đạo, cường thế hấp thu, cắn nuốt căn nguyên.
Nhìn tình huống trận chiến, tấy cá cường giả đều yên lặng.
Sắc mặt cả đám âm trầm, ánh mắt tràn ngập sự kiêng kị khi nhìn Mộc Phàm, vì sao có thể chọn được một Thiên Đạo quỷ dị, cường đại như thế?
Trong mắt bọn chúng, Tiểu Ách chính là một Thiên Đạo chưa thành thục.
Không nghĩ tới lại có thể bộc phát lực lượng khủng bố đến vậy, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Phanh!
Tám Thiên Đạo nhanh chóng hoá thành tro bụi, hoàn toàn tiêu tán.
Vốn là một trận hỗn chiến nhưng bởi vì Tiểu Ách quá cường đại nên khiến tám Thiên Đạo liên hợp, không nghĩ tới một đám lại bị cắn nuốt bóp chết.
“Thắng?”
Hư Linh ngây ngốc nhìn Tiểu Ách, không dám tin đây là sự thật.
Nàng kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, trong ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu.
Nàng nghĩ mình nhìn lầm sao, đó không phải là Thiên Đạo yếu nhất mà là mạnh nhất, quả thực không có giới hạn.
Rõ ràng sắp bị xé nát, vì sao đột nhiên bộc phát thực lực cường đại, chuyển bại thành thắng đây?
Giết hết tám Thiên Đạo, cộng với trận đầu thì đã giết được chín đối thủ.
Chỉ cần hoàn thành một trận nữa là đủ mười trận.
“Lợi hại.”
Hư Linh kinh ngạc cảm thán: “Không nghĩ tới quân cờ ngươi chọn lại lợi hại như vậy, giết chín Thiên Đạo rồi, chỉ còn thiếu một tên cuối cùng.”
“Tỷ tỷ có chút ghen tị với ngươi.” Nàng u oán nhìn Mộc Phàm.
Tiểu tử này có mắt nhìn như thế?
Nàng cũng chưa phát hiện sự đặc thù của Tiểu Ách, vì sao có thể liên tục bộc phát lực lượng cường đại để chuyển bại thành thắng?
“Đáng chết!”
“Khốn nạn.”
“Bổn tọa không tin.”
Những kẻ thua trận phẫn nộ rít gào, hận không thể xông tới xé nát Mộc Phàm.
Đáng tiếc, vô dụng.
Bọn chúng phẫn nộ cũng là chuyện bình thường, dù sai thua trận tương đương với tổn thất rất lớn.
Chỉ mình Mộc Phàm tĩnh lặng, giống như tuyệt đối tin tưởng Tiểu Ách.
“Thật sự không có vấn đề sao?”
Cơ chế thẩm tra liên tục dò xét nhưng kết quả đều như một.
Không có vấn đề.
Nhưng không có vấn đề mới là vấn đề lớn nhất, tất nhiên có gì đó, chỉ là bọn chúng không cách nào tra ra mà thôi.
“Có lẽ, tiểu tử này có thủ đoạn tránh khỏi cơ chế thẩm tra?”
Có bóng dáng cường đại mở miệng nói ra suy đoán.
Cả đám cường giả thuộc cơ chế thẩm tra sôi nổi đồng ý với suy đoán này.
Nhưng vấn đề là hắn tránh như thế nào?
"Có nên trực tiếp trấn áp hắn, sau đó tinh luyện ký ức để thu lấy tin tức hay không?”
Một cường giả khác mở miệng đề nghị.
Nhưng cả đám đều im lặng, trực tiếp động thủ, vậy ngươi còn muốn tiếp tục tổ chức hay không.
Nếu động thủ, tương đương với đắc tội tất cả cường giả đang tham dự, còn ai nguyện ý tin rằng các ngươi công bằng nữa.
Thật sự động thủ trấn áp Mộc Phàm chẳng khác nào nói rõ bọn họ không muốn hắn thắng.
“Quan sát thêm đi, tuy rằng hắn luôn thắng nhưng thu hoạch cũng không nhiều.”
Có cường giả mở miệng nói.
Lại có thêm một cường giả khác mở miệng: “Nếu hắn lợi hại như thế, vậy để hắn đánh cuộc với bọn họ là được, tránh cho chúng ta tổn thất thảm trọng.”
“Đồng ý!”
“Để tiểu tử quỷ dị này chơi với bọn họ đi.”
“Dù sao thắng hay thua đều không liên quan đến chúng ta.”
Một đám cường giả âm thầm thương thảo, đưa ra quyết định, không cho Mộc Phàm chơi ở đây nữa.
Nếu để Mộc Phàm chơi ở chỗ này, chắc chắn bọn họ sẽ tổn thất không nhỏ, vẫn nên trực tiếp tống cổ tới một nơi khác chơi.
Ban tổ chức đau đầu vì Mộc Phàm, gia hỏa này không làm gì cả nhưng lại tạo cảm giác hắn đã động tay động chân.
Nhưng không tra ra, cho nên không giải quyết được, cũng không thể thấy hắn thắng nhiều mà trấn áp, vậy còn tổ chức cái gì.
Không phải trong vũ trụ Cao duy chỉ có một nhóm bọn chúng.
Lúc này, trong hỗn đôn giới, Tiểu Ách gặp được đối thủ cuối cùng.
Thật ra đối thủ này chính là ban tổ chức cố ý đưa tới cửa, nhanh chóng kết thúc để đuổi Mộc Phàm đi.
Gia hỏa này quá tà môn, chưa từng bại trận nào, cược ai nấy thắng, kẻ ngốc cũng biết có vấn đề.
Nếu không tìm thấy vấn đề thì cách giải quyết đơn giản nhất là nhanh chóng kết thúc, đuổi hắn đi.
“Hả?”
Lúc này, Mộc Phàm cũng đã nhận ra điểm dị thường.
Rõ ràng lúc nãy hắn thấy đối thủ của Tiểu Ách đi hướng khác nhưng đột nhiên quay đầu giết về.
Hơn nữa vừa chạm mặt đã bị Tiểu Ách chụp chết, thắng trận quá nhẹ nhàng, quá dứt khoát.
“Tự mình chịu chết?”
Tất cả cường giả đều sửng sốt, nhìn Thiên Đạo kia bị Tiểu Ách chụp chết, đồng loạt câm nín.
Đây là tự chịu chết, không thèm phòng ngự, trực tiếp xông thẳng tới để bị đánh chết, cả đám đang quan chiến ngây ra.
“Mười trận thắng liên tiếp.”
“Không nghĩ tới ngươi là kẻ đầu tiên thắng mười trận liên tiếp.”
Hư Linh dùng ánh mắt phức tạp nhìn Mộc Phàm, có chút ngạc nhiên.
Bởi vì tiểu đệ đệ này quá quỷ dị.
“Hệ thống, sao lại thế này, đám gia hoả sau màn đang làm trò gì vậy?”
“Ký chủ, rõ ràng là bọn chúng đang muốn nhanh chóng tống cổ ngươi.”
Hệ thống nói tiếp.
Nó nói: “Ngươi thắng quá nhiều, hơn nữa không một lần thua trận, chắc chắn là bọn chúng không muốn ngươi tiếp tục chơi ở chỗ này cho nên chuẩn bị tống cổ ngươi.”
“Dù sao trực tiếp giết ngươi sẽ gây chú ý, thậm chí trái với quy tắc, cho dù là ban tổ chức cũng không thể không cân nhắc được mất.”
“Cho nên ngươi sắp bị đá khỏi cuộc chơi.”
Sao hắn cảm giác lời hệ thống có chút vui sướng khi người gặp họa? ??
Mộc Phàm âm thầm lắc đầu, không chú ý tới nó, ngược lại quan sát Tiểu Ách đã hoàn thành mười trận thắng, bị phong ấn lần nữa.
Hiện tại, Mộc Phàm có hai lựa chọn, thứ nhất là từ bỏ Tiểu Ách, nhận lấy lợi ích gấp mười lần.
Thứ hai chính là dùng một phần tiền lời để cứu Tiểu Ách ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận