Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 617: Hung uy của Thiên Đế

Rầm!
Hai nửa cơ thể Thiên ma tôn giả khép lại, sắc mặt nó âm trầm, tức giận nhìn Thiên Đế kiếm.
“Khốn nạn, chỉ là kiếm khí từ một thanh kiếm mà có thể làm bản tôn bị thương?”
Thiên ma tôn giả rít gào, khiến các cường giả đang âm thầm quan sát bừng tỉnh.
Tất cả đều khiếp sợ nhìn Thiên Đế kiếm.
Không ai nghĩ đến Thiên Đế kiếm lại bộc phát uy lực cường đại như thế, một kiếm liền tổn thương đến bản thể Thiên ma tôn giả.
“Thiên Đế...” Dao Trì ngây ngốc nhìn Thiên Đế kiếm, kiếm thể tản ra ánh sáng mãnh liệt, một hơi thở quen thuộc tràn ngập.
“Một kiện chí bảo tốt, bắt các ngươi xong, thứ này sẽ thuộc về bản tôn.”
Tuy rằng Thiên ma tôn giả tức giận, nhưng thấy Thiên Đế kiếm cường đại như thế, trong lòng vui mừng, lộ vẻ tham lam, muốn chiếm lấy.
Ong!
Đột nhiên, Thiên Đế kiếm phát ra từng luồng sáng chói loá, một bóng dáng mờ ảo chậm rãi ngưng tụ, xuất hiện trước mắt tất cả.
Một bóng dáng thân khoác Thiên Đế bào, đầu đội Thiên Đế miện, toàn thân tản ra hơi thở chí cao vô thượng, duy ngã độc tôn.
“Thiên Đế?”
Nữ Oa cùng Thiên hậu Dao Trì kinh ngạc hô to, tức khắc ngây ngẩn.
Bóng dáng này đúng là Thiên Đế.
“Là Thiên Đế!”
“Thiên phụ?”
“Tham kiến Thiên Đế!”
“Bái kiến thiên phụ!”
Trong phút chốc, hàng tỉ thiên binh thiên tướng Thiên Đình, các tiên thiên thần ma, nhân tộc cuồng nhiệt lễ bái.
Hắn đúng là Thiên Đế vô thượng của Thiên Đình, là Thiên phụ của Tiên thiên nhân tộc.
“Miễn lễ!”
Bóng người nâng tay, tất cả đều cảm giác được một lực lượng nâng lên, trong lòng tức khắc kích động.
Thật là Thiên Đế, hắn đã trở lại.
“Thiên Đế!”
Dao Trì kích động đi tới, thấp thỏm bất an nhìn bóng mờ này, thật sự là Thiên Đế đã biến mất vô số năm sao?
Thật là Thiên Đế mà nàng thương nhớ bấy lâu?
“Dao Trì, vất vả ngươi.”
Mộc Phàm chậm rãi xoay người, nhìn Dao Trì đang kích động vạn phần, nhẹ nhàng nói.
Hắn nhẹ vuốt ve gương mặt Dao Trì, giọng nói quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc khiến Dao Trì không kìm được nước mắt.
“Rốt cuộc ngươi cũng trở lại!”
Dao Trì nhào vào trong lòng ngực hắn, trải qua vô số năm tháng hoài niệm, cuối cùng đã gặp lại.
Hiện trường tĩnh mịch, hai bên đang giao chiến đồng thời dừng lại, vô số thiên binh thiên tướng cùng Tiên thiên nhân tộc đều hưng phấn không thôi.
Còn Thiên ma đối diện thì ngây ngốc, sao đột nhiên có một tên Thiên Đế nhảy ra?
Chẳng lẽ, Thiên Đế của Thiên Đình thật sự tồn tại, chính là vị trước mắt này?
Sắc mặt Thiên ma tôn giả âm trầm, nhìn Thiên Đế và Thiên hậu phớt lờ bọn chúng, ôm ôm ấp ấp, tức khắc nổi giận đùng đùng.
“Đáng chết, ngươi chính là Thiên Đế?”
Thiên ma tôn giả hét to một tiếng.
Mộc Phàm cảm thấy chói tai, hắn đang an ủi Dao Trì mà dám quấy rầy.
“Tốt rồi, xử lý mấy con chó cắn loạn trước.”
Mộc Phàm nhẹ nhàng nói.
Dao Trì cũng tỉnh táo lại, nhắc nhở: “Cẩn thận, hắn là Thiên ma tôn giả, tồn tại cấp Bất hủ.”
“Không sao, chỉ là một tên cấp Bất hủ mà dám khi dễ nữ nhân của trẫm, diệt thân thể, ma hồn chịu thiên hoả thiêu đốt mười vạn năm.”
Mộc Phàm nói xong xoay người, giơ tay bắt lấy Thiên Đế kiếm.
Keng!
Chỉ nghe tiếng leng keng, Mộc Phàm rút kiếm vung nhẹ.
Tiếng răng rắc giòn vang truyền đến, hư không nứt ra, kiếm quang cường đại quét ngang, hàng tỉ Thiên ma hóa thành tro bụi tiêu tán.
Thiên ma tôn giả đứng mũi chịu sào, toàn bộ thân thể vỡ tan, tiêu tán, chỉ còn lại Bất hủ ma hồn hoảng sợ nhìn Mộc Phàm.
Một kiếm, chỉ một kiếm liền huỷ diệt Bất hủ ma khu của nó.
“Không có khả năng!”
Ma hồn của Thiên ma tôn giả hoảng sợ kêu to.
Không chỉ mỗi nó, tất cả cường giả nhìn thấy cảnh này đều sửng sốt, dại ra.
Ngay cả đám cường giả Thiên ngoại thiên ở xa xa quan sát đều kinh hoảng, run rẩy.
Đây là Thiên ma cấp Bất hủ, vì sao bị một kiếm chém chết?
“Thiên ma loạn thế, tội không thể tha.”
“Trấn áp ma hồn này ở Nam thiên môn, lấy thiên hỏa thiêu đốt mười vạn năm!”
Theo Mộc Phàm vừa dứt lời, Bất hủ ma hồn liền hoảng sợ thi triển bí thuật mạnh nhất bỏ chạy.
Nhưng có một bàn tay từ trên trời giáng xuống, năm ngón tay mở ra chộp lấy Bất hủ ma hồn.
“Không... Bổn tọa không tin, rốt cuộc ngươi là ai?”
Thiên ma không tin kết quả này.
Nó chính là Thiên ma cấp Bất hủ, bất hủ bất diệt, vì sao vừa đối mặt liền bị phá huỷ Bất hủ ma khu, trấn áp ma hồn?
Không thể nào nói nổi, rốt cuộc Thiên Đế có lai lịch thế nào?
Nhìn Bất hủ thiên ma vừa mới diễu võ dương oai đã bị Thiên Đế chộp lấy, tất cả đều không kịp phản ứng.
“Vĩnh viễn trấn áp ở Nam thiên môn.”
Mộc Phàm lạnh lùng nói, đánh Bất hủ ma hồn vào Nam thiên môn, giơ một ngón tay điểm tới, liền thấy một ngọn lửa xám xịt thiêu đốt Bất hủ ma hồn.
Đó là Ngọn lửa vĩnh hằng, theo Mộc Phàm phát triển tới bâu giờ, nó đã sớm trở thành một ngọn lửa vĩnh hằng bất hủ thật sự.
“A....”
Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, vô số Thiên ma sợ muốn tiêu tán.
Đặc biệt là mười ma tướng dưới trướng Bất hủ Thiên ma, một kiếm vừa rồi đã giết chết ba tên, bảy tên còn lại hoảng sợ xoay người chạy trốn.
“Giết, không chừa một tên!”
Mộc Phàm vừa ra lệnh, hàng tỉ thiên binh thiên tướng như ăn nhân sâm, bộc phát tất cả lực lượng.
Ầm!
“Giết!”
Tiếng giết rung trời, Thiên Đình triển khai tàn sát.
Thiên Đế xuất hiện, Thiên Đình bộc phát chiến lực cường đại, sát khí ngút trời, hơi thở cường đại chấn động Thiên ngoại thiên.
Vô số Thiên ma bị chém giết, khủng hoảng, tuyệt vọng, vừa đối mặt liền tan rã, không có lòng chiến đấu, chạy tán loạn.
Chỉ tiếc, có Mộc Phàm ở đây, không một Thiên ma nào có thể chạy thoát.
Toàn bộ đều bị chúng tướng sĩ Thiên Đình chém giết sạch.
Trong lúc nhất thời, thi thể vô số Thiên ma đã chồng chất, ma khí bao phủ, ma khí nhanh chóng tiêu tán, tiên quang chiếu sáng tán phương.
Thiên Đình thắng lợi.
Tất cả đều biết, khi Thiên Đế buông xuống thì kết quả trận chiến này đã rõ.
“Thiên Đế này thật đáng sợ.”
“Rốt cuộc tên này từ đâu đến?”
“Không phải là bản thể, chỉ là một hình chiếu mà có thể chém chết Bất hủ thiên ma?”
Lúc này, một ít cường giả cấp Bất hủ ở Thiên ngoại thiên đều thấy kinh hãi.
Thủ đoạn cường đại thế này, bọn chúng không làm được.
Hình chiếu đã có thể chém chết một tồn tại cấp Bất hủ, vậy bản thể sẽ cường đại, khủng bố đến mức nào?
Không cách nào tưởng tượng, một lại sợ hãi chưa bao giờ có xuất hiện trong tâm hồn bọn chúng.
Nhìn Bất hủ ma hồn đang bị ngọn lửa thiêu đố tở Nam thiên môn, kêu rên thảm thiết, âm thanh thống khổ gầm gừ truyền khắp nơi, làm kẻ khác vô cùng sợ hãi.
“Thiên Đế...”
Lúc này, Nữ Oa đi tới, trên mặt có vẻ cảm xúc không tên.
Mộc Phàm nhìn nàng, cười nói: “Đã lâu không gặp, vất vả các ngươi thay ta quản lý Thiên Đình cùng nhân tộc.”
“Chỉ là việc nhỏ, không đáng nhắc đến, Thiên Đế đang ở đâu?”
Nữ Oa lắc đầu không để ý, ngược lại tò mò Mộc Phàm đang ở nơi nào?
Thiên hậu Dao Trì cũng tò mò nhìn hắn, hiện tại mới phát hiện Mộc Phàm trước mắt không phải bản thể, chỉ là hình chiếu mà thôi.
“Từ từ đã, chờ ta giải quyết mấy gia hoả vừa nhục mạ các ngươi rồi nói.”
Mộc Phàm cười, nói xong cầm Thiên Đế kiếm bước ra một bước.
“Trảm!”
Một tiếng quát lạnh, Mộc Phàm rút kiếm chém về phía hư không Thiên ngoại thiên.
Động tác này làm đám cường giả Thiên ngoại thiên đang âm thầm quan sát cảm thấy kinh hoàng.
Răng rắc!
Chỉ thấy hư vô vỡ ra, kiếm quang xâm nhập.
“A...”
“Làm càn!”
Chỉ nghe từ trong hư vô có từng tiếng rít gào truyền đến, tiếp theo là không ngừng kêu la thảm thiết, máu tươi vương vãi, nhuộm hồng một vùng.
Không lâu sau có vài bóng dáng từ trong khe nứt rơi xuống trước Thiên Đình, dừng dưới chân Thiên Đế.
Tất cả đều kinh ngạc, nhìn ba sinh vật vừa ngã xuống, bọn chúng có hơi thở cường đại, không kém hơn Bất hủ thiên ma, có một tên còn cường đại hơn.
Ba sinh vật cấp Bất hủ lại bị chém rụng.
Vô số thiên binh thiên tướng, cường giả nhân tộc đều sôi trào.
“A!”
“Không hổ là Thiên phụ!”
Nhân tộc Tam Hoàng, Sào Hoàng, Toại Hoàng, Hy Hoàng, còn có Ngũ Đế đều chấn động nhìn cảnh tượng trước mắt, quá mức kinh người.
Ba cường giả cấp Bất hủ bị Thiên phụ dùng một kiếm chém rơi xuống.
“Thiên Đế!”
Nơi xa, Huyền Nữ nhìn không chớp mắt, trong mắt chỉ có bóng dáng vô địch kia.
Ánh mắt Thiên hậu Dao Trì cùng Nữ Oa cũng loé sáng, trong lòng chấn động không thôi.
Đây là thực lực của Thiên Đế sao?
Một hình chiếu lại có thể liên tục trảm bốn cường giả cấp Bất hủ, chấn động cả Thiên ngoại thiên.
“Đáng chết, ngươi dám ra tay với chúng ta?”
Một trong ba sinh vật cấp Bất hủ phẫn nộ rít gào.
Nó uy hiếp nói: “Bổn tọa chính là đệ tử ký danh của Đại ngàn đạo chủ, ngươi dám giết ta sao?”
“Đại ngàn đạo chủ?”
Mộc Phàm nhẹ giọng nói, ý chí cường đại đảo qua toàn bộ Thiên ngoại thiên, cũng không cảm nhận được hơi thở nguy hiểm nào.
“Đại ngàn đạo chủ ngươi nói ở đâu, kêu hắn ra đây, trẫm cùng trảm luôn.”
Từng câu từng chữ chấn động toàn bộ Thiên ngoại thiên.
Sự cường thế của Mộc Phàm làm tất cả cường giả chấn động.
Đây là trực tiếp tuyên chiến với Đại ngàn đạo chủ sao?
“Vừa rồi các ngươi nhục nhã nữ nhân của trẫm, nên giết, thiêu đốt linh hồn một trăm triệu năm.”
Mộc Phàm lạnh lùng nói, huỷ diệt thân thể ba sinh vật cấp Bất hủ, luyện hóa thành ba luồng căn nguyên.
Còn linh hồn thì bị ném ở Nam thiên môn, bị thiêu đốt với Bất hủ thiên ma, nhưng thảm hại hơn là phải chịu một trăm triệu năm.
“A...”
“Khốn nạn, ngươi không được chết tử tế!”
“Chờ Đạo chủ hoàn thành đại đạo tranh phong trở về, sẽ không bỏ qua ngươi.”
Từng tiếng kêu thê lương kêu thảm thiết truyền ra.
“Đại đạo tranh phong?”
Mộc Phàm cười, hừ lạnh nói: “Đúng lúc, bản thể của trẫm cũng ở nơi đó, nếu gặp được nhất định sẽ chém nó, đưa tới đoàn tụ với các ngươi.”
Vừa ra nghe lời này, đám cường giả Thiên ngoại thiên sôi nổi trốn mất, một không dám xem nữa.
Tên này lại muốn chém giết Đại ngàn đạo chủ, vô cùng hung tàn, vừa xuất hiện liền chém bốn tên cấp Bất hủ, thiêu đốt linh hồn, đây là muốn cảnh cáo các cường giả khác ở Thiên ngoại thiên.
Dám động Thiên Đình, dám vũ nhục nữ nhân của hắn, đây là kết cục.
Thiên hậu và Nữ Oa nhìn nhau cười.
Thiên Đế xuất hiện làm cho cả Thiên Đình mừng vui, sôi trào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận