Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 182: Nhất tâm thập dụng

Ong!
Trong phòng luyện khí, đầy Luyện khí sư cùng Luyện đan sư nghe tin tới xem, một đám tập trung tinh thần nhìn.
Hiện trường im ắng, chỉ có tiếng lò luyện bị thiêu đốt.
Mộc Phàm đắm chìm trong đó, quên mất hết thảy, như toàn bộ thế giới chỉ có một người một lò.
Trong lò luyện, các loại tài liệu luyện khí được hòa tan, dưới tác động của một lực lượng vô hình bắt đầu không ngừng quay cuồng.
Ngọn lửa vĩnh hằng thiêu đốt, loại bỏ tạp chất, chỉ để lại phần tinh thuần nhất, bắt đầu dung hợp, tạo hình, dần dần biến hóa.
Keng...
Đột nhiên, trong lò truyền đến một tiếng leng keng rất nhỏ, tựa như tiếng kiếm ngân vang truyền đến, khiến màng nhĩ mọi người ong ong.
Bọn họ trừng to mắt, thấy được màn màn khó có thể tưởng tượng.
“Này... Hắn đây là muốn làm gì?”
Có Luyện khí sư sợ ngây người.
Li ê n hệ zl: 0 7 6 9 4 1 7 9 8 2
Chỉ thấy hai tay Mộc Phàm đánh ra từng quang ấn, thế mà đồng thời thao túng luyện hoá toàn bộ tài liệu, tách thành mười phần.
Cách làm như vậy, khiến tất cả đám kinh ngạc.
Ngay cả Luyện khí đại tông sư như Mặc Uyên đều thay đổi sắc mặt, kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nhìn Mộc Phàm, liếc mắt liền nhìn ra hắn muốn luyện chế mười thanh phi kiếm cùng lúc a.
Một lần luyện chế mười thanh phi kiếm, quả thực làm người ta kinh ngạc rớt tròng mắt, chưa từng có người làm được.
Đừng nói những người khác, chính là vị Luyện khí đại tông sư duy nhất trong chín khu trước mắt cũng chưa từng làm, thậm chí không làm được điểm này.
Sắc mặt Mặc Uyên biến hóa, nhíu mày nói: “Tiểu tử này quá cuồng, một lần luyện chế mười thanh phi kiếm, quá lỗ mãng.”
“Không sai, chung quy là tuổi trẻ khí thịnh a.” Bùi Thiên Cao là Luyện đan sư cũng nhịn không được lắc đầu.
Hắn nhìn Mộc Phàm, hiển nhiên đều cho rằng Mộc Phàm sẽ thất bại, cách làm như vậy là tối kỵ đối với một Luyện khí sư.
Một lần luyện chế nhiều đồ vật, phải tiêu hao tinh lực lớn hơn, thậm chí nếu khống chế không tốt, có khả năng thất bại trong khoảnh khắc, thậm chí nổ lò.
“Cần kêu hắn dừng lại hay không?” Bùi Thiên Cao hỏi.
Mặc Uyên biểu tình nghiêm túc, nhìn Mộc Phàm hoàn toàn tập trung, hoàn toàn quên mất thế giới bên ngoài, chỉ có bản thân cùng lò luyện.
Loại cảnh giới này làm lòng hắn chấn động, mở miệng nói: “Không, để hắn luyện đi, dù nổ lò cũng không có gì, ít nhất hắn có thể thông qua lần này học được một bài học.”
Bùi Thiên Cao lắc đầu, không xem trọng Mộc Phàm.
Tuy rằng vừa rồi luyện đan làm hắn mở rộng tầm mắt, nhưng đồng thời luyện chế mười thanh phi kiếm, khó khăn thế này thật sự làm vô số người chùn bước, Mặc Uyên cũng không làm được.
“Quá lỗ mãng.”
“Đủ cuồng, chắc chắn thất bại.”
Mấy Luyện khí sư khác sôi nổi lắc đầu, một vấn đề thường thức luyện khí thế này mà Mộc Phàm lại phạm sai lầm.
Điều này khiến mọi người thất vọng lắc đầu, cho rằng hắn sẽ thất bại, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không xem trọng lần luyện khí này.
Hoàn toàn chính là diễn trò, người cũng phải có một mức độ, một lần luyện chế mười thanh phi kiếm, tương đương với chuyện ngươi phải phân ra mười phần tinh lực.
Tinh thần lực của một người có hạn, dù người tu chân ngưng kết nguyên thần cường đại, muốn một lần luyện chế mười thanh phi kiếm đều khó như lên trời.
Nhưng bọn họ không biết rõ, Mộc Phàm cảm thấy rất thoải mái, thậm chí thêm mười thanh nữa cũng không có một chút áp lực, thậm chí còn có thể càng nhiều hơn.
Chỉ là tài liệu hữu hạn, hơn nữa kiểm tra chỉ cần luyện mười thanh phi kiếm là đủ rồi.
Hắn không biết các Luyện khí sư, Luyện đan sư chung quanh đang nghĩ như thế nào, hắn hoàn toàn nhập tâm.
Mười phần tinh tuý của tài liệu, dần dần dung hợp, ngưng kết trong lò, hóa thành mười cái phôi kiếm, bắt đầu thành hình.
“Muốn nổ!”
Có Luyện khí sư hồi hộp, nhìn phôi kiếm bắt đầu ngưng hình, mười cái a.
Không ít người hãi hùng khiếp vía nhìn Mộc Phàm, uy lực của nổ lò bọn họ đã trải qua, mỗi Luyện đan sư, Luyện khí sư đều từng bị nổ lò.
Người ta nhất tâm nhị dụng* đã đủ lợi hại, nhất tâm thập dụng a, quá trang bức.
* Chia tâm thần làm hai việc cùng lúc.
Ong ong ong...
Lúc này, đột nhiên lò luyện rung động kịch liệt, tim mọi người đều nhắc tới cổ họng, ai cũng khẩn trương nhìn lò luyện đang rung động kia.
Có Ngọn lửa vĩnh hằng màu đen thiêu đốt, tản ra nhiệt độ đáng sợ, không ngừng đốt cháy, khiến tinh túy tài liệu đều vặn vẹo sôi trào.
Dưới sự thao túng chính xác của Mộc Phàm, mười phần tài liệu ngưng kết, hóa thành từng cái phôi kiếm, hoàn toàn ngưng hình.
Keng!
Một tiếng kiếm ngân vang truyền đến, đinh tai nhức óc.
Tâm thần mọi người đều chấn động, cảm giác có một sự sắc bén cắt vào cơ thể.
Mặc Uyên trừng to hai mắt, vốn dĩ đã chuẩn bị ra tay cách ly vụ nổ, nhưng lại bị một màn trước mắt trấn trụ, sợ ngây người.
Keng keng keng...
Lò luyện dần dần bình tĩnh trở lại, nắp lò chậm rãi hiện lên mười thanh phôi kiếm, từng thanh chấn động, phát ra từng đợt tiếng leng keng.
Chúng nó đều là phôi kiếm hoàn chỉnh, đã ngưng hình, khiến mọi người ngây ngẩn.
“Trời đất!”
“Thật sự ngưng hình?”
“Mười thanh phôi kiếm, không thể tưởng tượng.”
Một đám Luyện khí sư cảm thấy kinh hoàng, nhìn Mộc Phàm thao túng mười thanh phôi kiếm bắt đầu nung khô, rèn luyện, quả thực không thể tin vào hai mắt của mình.
Mộc Phàm thật sự ngưng kết được mười thanh phôi kiếm.
Một đám Luyện khí sư đơ ra, hai tay Mộc Phàm tạo ra vô số tàn ảnh, không thể thấy rõ, thậm chí không hiểu hắn làm như thế nào.
Tóm lại hắn thật sự làm được.
Tập thể Luyện đan sư, Luyện khí sư đều ngơ ngác, sửng sốt, bị thao tác của Mộc Phàm làm choáng váng.
Bùi Thiên Cao, Mặc Uyên liếc nhau, thấy được sự kinh hãi trong mắt lẫn nhau.
Có thể thấy được hành động của Mộc Phàm chấn động cỡ nào, một người đồng thời luyện chế mười thanh phi kiếm, quả thực không phải chuyện con người có thể làm.
Nhất tâm thập dụng, nghe rợn cả người.
Đinh...
Ngay sau đó, hai tay Mộc Phàm đánh ra từng phù ấn, luyện khí trong cơ thể không ngừng ngưng kết thành từng miếng phù ấn in trên phôi kiếm.
Đây là tạo hình, rèn luyện, chỉ có trải qua rèn luyện không ngừng mới có thể thành công luyện chế ra pháp khí, thậm chí là Linh khí.
Lúc này, mọi người gần như không thể thấy được động tác của Mộc Phàm nữa, ngay cả Mặc Uyên, Bùi Thiên Cao cũng không thấy rõ.
Hai tay Mộc Phàm mở rộng, phù văn lập loè nhảy lên in dấu trên mười thanh phi kiếm.
Đó là rèn phù văn, in dấu, là một công đoạn mấu chốt trong luyện khí, một khi bất cẩn sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ, trực tiếp nổ lò.
Keng keng keng...
Mười phôi kiếm chấn động, bị phù văn rèn dũa từng một, chút trở nên càng thêm sắc nét, chân thực.
Tới giai đoạn cuối cùng, ngay cả hai vị phó hiệu trưởng Mặc Uyên, Bùi Thiên Cao đều há to miệng, trừng hai mắt nhìn một loạt động tác của Mộc Phàm.
Hai người như đắm chìm bên trong, hấp thu huyền diệu của luyện khí, thậm chí có điều ngộ ra, như kết nối với sự lĩnh ngộ của bản thân.
Giờ khắc này, trong lòng hai vị phó hiệu trưởng chỉ có một ý nghĩ.
Yêu nghiệt!
Quái vật!
Bọn họ đánh giá Mộc Phàm như vậy.
Luyện đan trang bức cũng thôi, luyện khí lại càng trang bức hơn, còn trang bức đến một cấp độ khiến đám lão nhân bọn họ run rẩy.
“Kiếm khí, khai phong!”
Đột nhiên, Mộc Phàm giương mắt quát, đánh ra một loạt phù văn, nháy mắt ngưng tụ trên mười thanh phi kiếm.
Loảng xoảng, mười thanh phi kiếm đồng thời chấn động, phát ra từng tiếng kiếm minh, làm tất cả mọi người cảm thấy tức ngực, lòng lạnh lẽo.
Hưu!
Ngay sau đó, mười thanh phi kiếm đồng thời bay lên, thân kiếm đỏ rực tản ra nhiệt độ kinh người, từ trong lò luyện dựng lên, không ngừng bay múa trong không trung.
Mười thanh phi kiếm, hoàn toàn thành hình, tản ra hàn mang, chấn động mọi người.
Hiện trường tĩnh mịch, không ai nói một lời, nhìn trước mười thanh phi kiếm bay múa trước mắt, vẻ mặt như gặp quỷ.
“Thật là một quái vật.”
Có người lẩm bẩm, kinh ngạc đến choáng váng rồi.
Tất cả Luyện khí sư hoàn toàn bị thủ đoạn luyện khí của Mộc Phàm hù doạ, đánh vỡ nhận thức trước nay của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận