Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 612: Tự đại, cuồng vọng?

Ầm ầm ầm...
Đại chiến nổ ra, khói bụi cuồn cuộn.
Hình Thiên đại chiến hai đại cường giả cấp Bất hủ, dĩ nhiên càng đánh càng hăng, thậm chí đánh đến hai cường giả cấp Bất hủ liên tục bại lui.
Chuyện này làm hai đối thủ kinh hãi, hai đánh một dĩ nhiên vẫn không đánh nổi đối phương.
Còn chưa nói tới bên cạnh còn một gia hoả sâu không lường được.
Hình Thiên càng đánh càng khủng bố, chiến ý bò lên, ngay cả nữ chiến thần cấp Bất hủ nữ cũng kinh hoảng.
Chiến ý cường đại thế này mang đến cho nàng áp lực rất lớn.
“Không tồi, Hình Thiên dần dần quen thuộc với lực lượng bản thân sau khi đột phá, càng đánh càng mạnh.”
Mộc Phàm hài lòng gật gật đầu.
Không hổ là tay đấm mình coi trọng nhất, chiến lực đã đủ đảm nhiệm.
Hai đối thủ của Hình Thiên càng đánh càng kinh hãi, da đầu tê dại, tồn tại cường đại thế này mà chỉ là một tên tuỳ tùng.
Tên kia vẫn chưa ra tay, không thể ước lượng thực lực.
Mộc Phàm nhìn một hồi, tỏ vẻ hài lòng với Hình Thiên, Hình Thiên còn có thể tiếp tục đề cao chiến lực, chỉ cần không ngừng chiến đấu là được.
Hắn không lo lắng chuyện Hình Thiên bại trận, lười xem kết quả trận chiến.
“Hình Thiên, nhớ lưu nữ chiến thần một mạng.”
Hắn nhẹ nhàng phân phó một câu, Hình thiên vốn muốn bổ một rìu vào trán nữ chiến thần liền dừng lại.
Sau đó quay sang bổ rìu bổ vào tên thần huỷ diệt bên cạnh.
Oanh!
Thần huỷ diệt bại lui, một đường hộc máu, cực kỳ tức giận.
Nó sắp hỏng mất rồi, bởi vì một câu nói mà nó phải ăn một rìu đáng ra phải bổ vào nữ chiến thần.
Nữ chiến thần sửng sốt, nhưng nhanh chóng tỉnh táo lại, đâm tới một thương.
Đương!
Hình Thiên giơ tấm chắn, ra sức vung chiến phủ.
Ầm!
Nàng bay ngược ra ngoài, khóe miệng tràn vết máu, đã bị thương.
Hai tồn tại cường đại cấp Bất hủ liên thủ vẫn không đánh không lại, còn đánh như thế nào nữa, nhanh chuồn thôi.
Cả hai vừa đánh vừa lui, không dám đối cứng, chiến lực của Hình Thiên quá khủng bố.
Bên kia, Mộc Phàm một mình đi tới trước kiện bảo vật kia.
Nhìn hai luồng căn nguyên đại đạo, khóe miệng hắn cong lên, thu vào trong tay.
“Đáng chết!”
Thấy Mộc Phàm thu lấy hai luồng căn nguyên đại đạo, thần huỷ diệt càng tức giận hơn.
Nhưng không thể làm gì, cả tuỳ tùng của người ta cũng không đánh lại, còn tranh giành thế nào.
Nhìn thấy Mộc Phàm giơ tay chạm vào Đại đạo chí bảo, mắt hai cường giả cấp Bất hủ như muốn phun lửa.
“Các ngươi chờ đó.”
Thần huỷ diệt nổi giận gầm lên một tiếng, thừa dịp bị Hình Thiên đánh lui thi triển bí thuật bỏ chạy, tốc độ nhanh tới cực hạn.
Dù không thể bay nhưng tốc độ vẫn rất nhanh.
“Muốn chạy, bệ hạ ra lệnh muốn lấy mạng ngươi.”
Hình Thiên rống to, vung rìu trảm mạnh tới.
Răng rắc!
Cơ thể thần huỷ diệt xuất hiện một rãnh to, thiếu chút nữa chia làm hai nửa, máu loãng phun trào.
“A... Bổn tọa không để yên cho các ngươi.”
Thần huỷ diệt rít gào thảm thiết, ra sức chạy trốn.
Đáng tiếc, Hình Thiên không tính buông tha nó.
Phanh!
Một tấm thuẫn nện xuống khiến thần huỷ diệt ngừng lại.
Không chờ nó tiếp tục chạy trốn, phía sau có tiếng xé gió truyền đến, chiến phủ vù vù trảm xuống.
“Không...” Thần huỷ diệt hoảng sợ kêu to.
Đầu nó bị rìu bổ ra, máu và óc văng tung toé, cảnh tượng thảm thiết.
Một cường giả cấp Bất hủ không dễ dàng chết như vậy.
Quả nhiên, thần huỷ diệt không chết, cái đầu nhanh chóng khôi phục.
Nó cầm hai thanh vũ khí trong tay mà rống giận, bùng nổ toàn bộ lực lượng trong cơ thể, biết không thể chạy nên trực tiếp liều mạng.
Keng keng keng...
Vũ khí của nó bổ tới nhưng lại bị thuẫn của Hình Thiên ngăn cản, hai bên va chạm kịch liệt.
Thần huỷ diệt tạm thời chặn được thế công của Hình Thiên.
Nữ chiến thần lắc mình tăng tốc bỏ chạy.
Nàng cũng rất sợ.
Đáng tiếc, nàng mới vừa mới chạy liền thấy phía trước có một bàn tay to ù ù chộp tới, sắc mặt tức khắc thay đổi.
Keng!
Một thương đâm tới bàn tay nhưng chỉ phát ra tiếng leng keng.
Nữ chiến thần kinh hãi, giơ một tấm chắn ngăn trở, thân hình áp sát trên mặt đất, hoàn toàn bị giam cầm ở đó.
“Chạy cái gì mà chạy?”
Mộc Phàm chậm rãi xuất hiện, trong tay còn nắm một quầng sáng.
Bên trong quầng sáng này phong ấn một kiện bảo vật, đúng là Đại đạo chí bảo mà cả hai vừa mới tranh đoạt, hiện tại trở thành đồ của Mộc Phàm.
“Ngươi, buông ta ra.”
Nữ chiến thần phẫn nộ rống to, không ngừng bộc phát bất hủ chi lực trong cơ thể, chiến ý cuồn cuộn, muốn thoát khỏi giam cầm.
Đáng tiếc không đủ dùng trước mặt Mộc Phàm.
Oanh!
Hắn chỉ nhẹ nhàng ấn một cái, lực lượng của nữ chiến thần tức khắc tiêu tán, vô lực phản kháng, cuối cùng bị giam cầm tu vi.
Là cường giả cấp Bất hủ mà bị giam cầm, đối với nàng mà nói quả thực chính là sỉ nhục.
Cả đời chinh chiến vô số trận, nữ chiến thần cấp Bất hủ chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ bị trấn áp.
“Muốn giết cứ giết, đừng hòng khiến ta thần phục.”
Nàng cũng là kiên cường, không chịu khuất phục.
Mộc Phàm lắc đầu cười nói: “Ta không cần ngươi thần phục, ta thấy thực lực của ngươi không tệ, rất xứng đôi với thuộc hạ của ta.”
“Hơn nữa, bản thân ngươi lĩnh ngộ, tu luyện cũng là chiến đấu chi đạo, rất môn đăng hộ đối.”
Lời này có vẻ không ổn?
Nữ chiến thần hoảng sợ nhìn Hình Thiên đang đại chiến, đột nhiên có dự cảm xấu.
Quả nhiên, liền thấy Mộc Phàm cười tủm tỉm nói: “Ngươi xem, hai ngươi đi chiến đấu đại đạo, nếu kết hợp với nhau sinh mấy tiểu chiến thần, chắc chắn có thể kế thừa ưu điểm của các ngươi, thậm chí thành tựu tương lai vượt xa cả hai.”
“....” Nữ chiến thần ngây ngốc.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới tên trước mắt lại có ý tưởng như thế này.
Muốn nàng cùng tên kia tạo ra một đống tiểu chiến thần, đây là chuyện quái quỷ gì chứ?
“Hừ, tuyệt đối không khả năng.” Nữ chiến thần tỉnh táo lại, lửa giận bùng lên.
Nàng kiên quyết nói: “Hoặc là ta sinh với ngươi, hoặc là ngươi giết ta.”
Vừa nghe lời này, Mộc Phàm hết chỗ nói luôn, liên quan gì đến hắn?
Hai chiến thần các ngươi cùng nhau nỗ lực tạo ra tiểu chiến thần không phải rất hoàn mỹ sao.
“Ta tuyệt đối không để ngươi thực hiện được.”
Nữ chiến thần không tiếc bất kỳ giá nào nữa, mình bị bắt rồi, chắc chắn không có kết cục tốt.
Còn sinh tiểu chiến thần sao?
Nàng tức giận đến muốn hỏng mất, không biết gia hoả thần bí cường đại trước mắt mạnh đến mức nào.
Tóm lại nàng là không có biện pháp phản kháng, hiện tại xem ra, chỉ cần tìm được cơ hội liền trực tiếp tự hủy thân thể cùng linh hồn, chân linh còn có thể sống lại lần nữa.
“Tốt nhất là ngươi nên thả ta ra, nếu không phụ thân ta nhất định sẽ băm thây ngươi thành vạn mảnh.”
Nàng bỗng nhiên mở miệng uy hiếp một câu.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nàng, dĩ nhiên còn có phụ thân?
Chuyện này rất đáng ngạc nhiên, là một tồn tại cấp Bất hủ mà phụ thân vẫn còn, vậy chắc chắn phụ thân nàng cũng là một tồn tại cường đại.
“Phụ thân ngươi là ai, kêu hắn tới là được, đúng lúc bắt luôn, giúp các ngươi đoàn tụ, cũng dễ thương lượng chuyện hôn sự của ngươi.”
Mộc Phàm bình tĩnh nói, hoàn toàn không để ý tới phụ thân đối phương là ai.
Nữ chiến thần ngây ra, chưa bao giờ gặp qua kẻ mặt dày vô sỉ như thế này.
“Phụ thân ta là một trong ba ngàn Đạo chủ, tiếp cận đại đạo, nếu ngươi thức thời liền ta thả ra, chúng ta xóa bỏ ân oán.”
Nữ chiến thần nghiêm túc nói.
Mộc Phàm nghe xong có vẻ hứng thú.
Hai mắt hắn sáng rực, quan sát nàng, kinh ngạc nói: “Phụ thân ngươi thật là Đạo chủ? Cường giả tiếp cận đại đạo?”
“Không sai, phụ thân ta là Lạc Tư, Chiến chủ.”
“Ta là nữ nhi của Chiến chủ, tốt nhất là ngươi nên thả ta.”
Nàng lời lẽ chính đáng cảnh cáo, dọn ra một phụ thân.
Một trong ba ngàn Đạo chủ, Chiến chủ.
Đây chính là tồn tại tiếp cận đại đạo, tu luyện chiến chi đại đạo đến mức tận cùng, thậm chí có thể đã cường đại ngang với đại đạo rồi.
Mộc Phàm suy tư gì đó, xem ra nàng nói thật.
Nhưng nếu thật thì càng không thể thả nàng đi, có lẽ có thể hấp dẫn Chiến chủ tới, đến lúc đó sẽ gặp tồn tại cấp Đạo chủ một lần.
Đạo chủ là một cấp độ cường đại, vượt qua Bất hủ, nhưng lại không bước vào cấp Đại đạo, chỉ là cấp bậc rất gần với đại đạo.
Giống như là ranh giới giữa Bất hủ cùng đại đạo.
“Thú vị, Đạo chủ sẽ mạnh đến mức nào đây?”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, đã có ý tưởng.
Keng!
Ngay sau đó, từng sợi xiềng xích pháp tắc cuốn tới, trói chặt nữ chiến thần, giam cầm nàng tại chỗ.
Chuyện này làm cho nàng phẫn nộ, đã báo ra tên phụ thân mà vẫn bị giam cầm, tên này không sợ phụ thân của nàng sao?
“Ngươi...” Nữ chiến thần tức giận đến run rẩy.
Mộc Phàm an ủi nói: “Đừng lo lắng, tạm thời sẽ không làm gì ngươi, chờ phụ thân ngươi tới rồi tính.”
“Thật ra ta muốn gặp phụ thân ngươi một lần, xem xem Đạo chủ cường đại thế nào.”
Lời này có chút tự đại cuồng vọng, dĩ nhiên muốn khiêu chiến Đạo chủ?
“Ngươi sẽ chết rất khó xem.” Nữ chiến thần nổi giận đùng đùng nói.
Mộc Phàm xua xua tay: “Không cần phải nói, trước lúc đó, ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời, nếu không ta không ngại phong ấn tu vi của ngươi mãi mãi.”
“Ngươi dám?” Nữ chiến thần kinh hoảng xen lẫn tức giận hét to.
Hắn hỏi lại một câu: “Sao ta lại không dám?”
“Nghe lời thì ta liền cởi bỏ phong ấn cho ngươi, thẳng đến khi phụ thân ngươi tới mới thôi, nếu không nghe lời, ta lại phong ấn.”
Mộc Phàm lạnh nhạt cảnh cáo một câu.
Sau đó giải khai giam cầm, cũng chẳng sao cả, bởi vì hắn tự tin có thể trấn áp lần nữa nên không lo lắng chút nào.
Nữ chiến thần cảm giác khôi phục tự do, tu vi khôi phục, đang chuẩn bị bùng nổ, lại thấy ánh mắt cười như không cười của Mộc Phàm, lập tức gạt bỏ ý tưởng.
Gia hỏa này quá khủng bố, không thể đối kháng, có lẽ chỉ có phụ thân cấp Đạo chủ của nàng mới có thể trấn áp hắn.
“Hừ, ta vừa mới báo phụ thân, ngươi chờ bị trấn áp mãi mãi đi.”
Nữ chiến thần đứng một bên thở phì phò, không dám đi, bởi vì sợ bị trấn áp, cảm giác bị trấn áp không hề dễ chịu.
Mộc Phàm cũng không để ý tới nàng, bình tĩnh nhìn thần huỷ diệt đang bị nghiền ép phía trước.
Phanh!
Thần huỷ diệt đáng thương, mất đi sự trợ giúp của nữ chiến thần, nhanh chóng bị Hình Thiên bắt lấy, một rìu chặt mất đầu.
Cuối cùng, thần huỷ diệt bị chém giết, ngã xuống trong tay Hình Thiên.
“Ngươi giết nó sẽ giết Giết chóc chi chủ trả thù.”
Nữ chiến thần nhắc nhở một câu.
“Không sao, đừng nói là tên này, dù Giết chóc Đạo chủ đích thân đến ta cũng dám giết.”
Mộc Phàm bình tĩnh, thậm chí khinh thường tất cả.
Nữ chiến thần không biết nói gì nữa, chưa bao giờ gặp kẻ cuồng vọng như thế này.
Theo nàng thấy thì kẻ này chết chắc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận