Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 382: Đại ma phá phong

-
“Ký chủ, chỉ cần nạp hai mươi ngàn tỷ là có thể trực tiếp luyện hóa đại ma trong tiên đỉnh.”
Hệ thống nhanh chóng đưa ra một đáp án, nhưng Mộc Phàm rất không hài lòng với đáp án này, thậm chí có chút phẫn nộ.
Hắn bỗng nhiên mắng to: “Cái thứ hố người, trước đó ngươi nói luyện hóa hung thú thượng cổ Cửu anh cần hai mươi ngàn tỷ, hiện tại luyện hóa đại ma thượng cổ cường đại này cũng cần hai mươi ngàn tỷ, ngươi cho rằng ta ngốc sao?”
“Cửu anh không có khả năng cường đại hơn đại ma thượng cổ này đúng không?”
Mộc Phàm tức giận, trong lòng chất vấn, cảm giác bị hệ thống đùa giỡn.
“Ký chủ, luyện hóa tồn tại từ thượng cổ cần ít nhất hai mươi ngàn tỷ, ngươi có thể lựa chọn luyện hóa tứ đại hung thú hoặc là luyện hóa đại ma bị phong ấm trong tiên đỉnh.”
Hệ thống không nhanh không chậm đưa ra một lời giải thích, nhưng Mộc Phàm vẫn khó nén tức giận, cứ cảm thấy hệ thống cố ý hố hắn.
Ong!
Đúng lúc này, tế đàn đột nhiên chấn động, vô số phù văn thượng cổ hiện lên, cả tòa tế đàn như sống lại.
Tất cả mọi người đều khiếp sợ.
“Sao lại thế này?”
Đám người Tiêu Văn nhìn tế đàn đang run rẩy, cả đám kinh hoảng thất thố, không rõ đã xảy ra biến cố gì.
Ở bốn phía tế đàn, bốn con hung thú thượng cổ đột nhiên đồng thời rít gào, cả người toát ra từng luồng sáng mạnh, đan xen lẫn nhau sau đó dũng mãnh tiến vào trong tế đàn.
Ầm!
Trong phút chốc, toàn bộ tế đàn sống lại, vô số phù văn lập loè, không ngừng hiện lên, hình thành một phong ấn cổ xưa.
“Là phong ấn!”
Diệp Thiên hiểu biết rộng, lập tức hiểu ra.
Sắc mặt Tiêu Văn trắng bệch, đã nghĩ tới điều gì rồi, kinh ngạc hô to: “Không tốt, đây là đại ma đang tấn công phong ấn, muốn phá phong mà ra.”
“Bốn hung thú hợp lực phong ấn, đúng lúc chúng ta ở trên tế đàn, phiền toái rồi.”
Tiêu Văn nhớ tới chuyện này, mặt lại trắng hơn, cảm thấy vô cùng hối hận.
“Xong rồi, chúng ta đã trở thành tế phẩm, huyết tế tiên đỉnh để luyện hóa đại ma.”
Nàng bắt đầu hoảng loạn, không còn bình tĩnh tự tin như trước.
Gặp rắc rối lớn rồi.
Tế đàn vốn dĩ dùng để phong ấn cùng hiến tế tiên đỉnh, mà tế phẩm đương nhiên là các sinh linh còn sống.
Mặc kệ là loại vật sống nào, chỉ cần lên tế đàn thì chính là tế phẩm, sẽ bị hiến tế cho tiên đỉnh, sau đó tiên đỉnh sẽ được tăng phúc để luyện hóa đại ma bên trong.
Có tiên nhân thượng cổ muốn dùng biện pháp này để luyện hóa đại ma, cũng không biết là ai bố trí phong ấn tứ hung này.
Ong ong ong...
Tế đàn chấn động, tiên đỉnh không ngừng rung động, xích sắt rung động theo, truyền đến từng tiếng leng keng, tiên quang lượn lờ.
Trong lúc nhất thời, mọi người đều hoảng sợ.
“Đại ma muốn thoát ra sao?”
Diệp Hồng Trần kinh hãi nhìn tiên đỉnh, hiện tại mấy người đang rơi vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm, muốn rời khỏi tế đàn cũng không được.
Toàn bộ tế đàn đã bị kích hoạt, hình thành một cái vòng sáng, giam cầm bọn họ trên tế đàn, chỉ có thể chờ đợi bắt đầu hiến tế.
Oanh!
Một tiếng nổ vang truyền đến, trái tim mọi người trật nhịp, máu như muốn trào ra khỏi cơ thể, sắc mặt cả đám biến thành màu đất.
“Tiên đỉnh!”
Tiêu Văn hô to, mọi người nhìn về phía tiên đỉnh, thanh âm kia từ bên trong truyền ra, đại ma đang công kích phong ấn.
Toàn bộ tiên đỉnh tản ra tiên quang mờ ảo, không ngừng lập loè, thân đỉnh chấn động, phình to rồi chấn động, như sắp chịu không nổi.
Mắt thấy tiên đỉnh sắp thoát khỏi phong ấn của tế đàn, bốn phía đột nhiên truyền đến từng tiếng gào rống.
“Rống!”
Tứ đại hung thú thượng cổ đồng thời rít gào, thân hình đột nhiên tan ra, hóa thành bốn luồng căn nguyên cường đại rót vào tế đàn.
Phong ấn không ngừng lập loè, từng sợi xích sắt vờn quanh tiên đỉnh, tầng tầng lớp lớp trói chặt không cho nó tránh thoát.
Lúc này, tế đàn bắt đầu hấp thu lực lượng cùng căn nguyên của mấy người.
“Quá trình hiến tế đã bắt đầu, chúng ta trốn không thoát rồi.”
Tiêu Văn tuyệt vọng nhìn bốn phía, mấy người đều bị tế đàn khoá chặt, ngay cả Diệp Thiên đã bước vào cấp Truyền kỳ cũng không có biện pháp tránh thoát.
Mắt thấy bọn họ sắp bị tế đàn cắn nuốt.
“Trấn!”
Trong lúc nguy cấp, một tiếng quát lạnh từ phía trên đỉnh đầu truyền đến, không chờ mọi người phản ứng, liền cảm thấy lực lượng trói buộc bọn họ đột nhiên tan đi, thân thể lơi lỏng.
Mọi người không suy nghĩ nhiều, nhân cơ hội này lắc mình nhảy xuống, từ trên tế đàn bay xuống dưới.
Thoát hiểm rồi mọi người mới có cơ hội ngẩng đầu nhìn về phía tế đàn, không biết từ khi nào đã có thêm một bóng người trẻ tuổi.
“Mộc Phàm?”
“Mộc ca?”
Vài tiếng hô to truyền đến, Diệp Hồng Trần, Tiêu Văn, mập mạp trừng to mắt, người đột nhiên xuất hiện là Mộc Phàm.
Giờ khắc này, mấy người bọn họ cảm thấy chấn động, không nghĩ tới người vừa cứu các nàng lại là Mộc Phàm.
“Sao hắn lại tới đây?” Tiêu Văn ngây ngốc ngốc nhìn Mộc Phàm trên tế đàn.
Hắn đang giơ một tay đè xuống trên không tế đàn, lực lượng cùng tu vi cường đại bùng nổ, cứng rắn áp chế lực lượng từ tế đàn.
“Hắn chính là Mộc Phàm sao?”
Hai mắt Diệp Thiên loé sáng, âm thầm quan sát Mộc Phàm, càng xem càng kinh hãi.
Trước kia chưa nhìn thấy Mộc Phàm, hiện tại gặp được mới cảm nhận sâu sắc, người này quả thực là một cái động không đáy, căn bản không nhìn thấu.
“Các ngươi định làm như thế nào?”
Mộc Phàm vừa trấn áp tế đàn, vừa liếc nhìn mấy người bên này, trên mặt có chút bất đắc dĩ.
Tiêu Văn xấu hổ cúi đầu, có chút chột dạ, cảm giác như trộm mà bị phát hiện.
“Mộc ca, ngươi tới thật đúng lúc, chậm một chút nữa thì chúng ta xong rồi.”
Mập mạp vẻ mặt hưng phấn hô to gọi nhỏ, có vẻ rất kích động.
Diệp Hồng Trần bình tĩnh nhìn Mộc Phàm, ánh mắt có ý dò hỏi, vì sao gia hỏa này đột nhiên xuất hiện ở đây?
Nàng nhớ tới lúc nãy Cùng Kỳ cũng đột nhiên xuất hiện, mạch não thông suốt, đã hiểu lý do.
Có lẽ Cùng Kỳ bị Mộc Phàm kích hoạt.
“Mộc Phàm ca ca, cẩn thận, đây là phong ấn thượng cổ, bên trong phong ấn một đại ma, không thể để nó thoát ra, nếu không không có bất kỳ kẻ nào có thể ngăn cản.”
“Thần quốc cũng vô dụng.”
Tiêu Văn trịnh trọng nói.
Mộc Phàm nghe xong như suy tư gì đó, có lẽ Tiêu Văn biết chút chuyện, chắc chắn kiếp trước đã trải qua chuyện gì mới chắc chắn như thế.
Nhưng vẫn không làm khó được hắn, nếu nguy hiểm như vậy, không bằng trực tiếp tiêu diệt, tuy rằng tốn hơi nhiều tiền nhưng có thể lấy được một cái tiên đỉnh.
Còn có đại ma thượng cổ không biết cấp độ bên trong, luyện hóa xong có thể đạt được lợi ích như thế nào, trong lòng Mộc Phàm cũng rất chờ mong.
Hai mươi ngàn tỷ, luyện hóa một đại ma thượng cổ, hiển nhiên là có lời, trước tiên mặc kệ có lời hay không có lời, yêu cầu hàng đầu là phải tiêu diệt đại ma mới có thể rời đi.
Phỏng chừng khi đại ma thoát ra mình cũng khiêng không nổi.
“Hệ thống, sau khi luyện hoá đại ma thì ta có thể đạt được cái gì?”
Tuy rằng đã quyết định nhưng Mộc Phàm vẫn không yên tâm, dò hỏi hệ thống lần nữa.
Dù sao hai mươi ngàn tỷ cũng không dễ kiếm a.
“Ký chủ, chỉ cần luyện hóa thành công, sẽ đạt được tất cả căn nguyên của đại ma thượng cổ, bao gồm tất cả ký ức thượng cổ của nó.”
Hệ thống dứt khoát đưa ra một câu trả lời làm Mộc Phàm không có cách nào chối từ.
Đại ma thượng cổ mạnh tới mức nào, ở cấp độ nào thì hắn không rõ, muốn biết thì phải tốn tiền để hệ thống rà quét.
Nhưng Mộc Phàm cảm thấy như thế là lãng phí, nếu quyết định xử lý nó rồi thì không cần thiết phải rà quét làm gì, quả thực dư thừa.
Ong!
Giống như cảm ứng được nguy cơ nào đó, tiên đỉnh đột nhiên chấn động kịch liệt, xiềng xích kêu vang cạc cạc, như muốn đứt ra bất kỳ lúc nào.
Nhìn đến cảnh này, Mộc Phàm biết không thể đợi nữa.
“Hệ thống, nạp tiền, luyện hóa đại ma thượng cổ.”
Mộc Phàm cắn răng hạ lệnh.
Đinh!
“Nạp hai mươi ngàn tỷ, bắt đầu luyện hóa.”
Theo tiếng hệ thống nhẹ nhàng nhắc nhở, Mộc Phàm cảm giác được sự sung sướng của hệ thống, cảm thấy thật quái dị, nói không nên lời.
Răng rắc!
Một tiếng giòn vang truyền đến, mọi người kinh hoảng, chỉ thấy trên một sợi xích quấn quanh tiên đỉnh xuất hiện vết nứt.
Nhưng chỉ một vết nứt này thôi đã dẫn tới sợi xích không chịu nổi nữa, răng rắc tách ra.
“Đại ma muốn thoát khỏi phong ấn.”
Mộc Phàm trừng to mắt, nhìn từng sợi xiềng xích nối tiếp nhau đứt đoạn, trái tim cũng đâp loạn xạ.
Một cảm giác nguy cơ mãnh liệt bao phủ, toàn thân lạnh băng, lông tơ đều dựng đứng hết.
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Mộc Phàm cảm nhận được có một ý chí đáng sợ khóa chặt lấy mình, từ trong tiên đỉnh trước mắt truyền ra.
“Nhân tộc đúng là một loại đồ ăn tuyệt vời a.”
Trong tiên đỉnh truyền ra một âm thanh khủng bố, truyền vào trong tai làm đầu óc người ta nổ vang, sinh ra cảm giác mơ hồ, như mất hồn.
Mộc Phàm giật mình tỉnh táo lại, trên mặt lộ vẻ hoảng hốt, ý thức được chỗ khủng bố của đại ma thượng cổ này.
Một khi phá phong thì mình không kéo nổi một giây.
“Hệ thống, còn không nhanh chóng luyện hóa?”
Cảm nhận được nguy hiểm nồng đậm đến từ tiên đỉnh, Mộc Phàm tức giận gào thét trong lòng.
Loảng xoảng!
Đột nhiên, tiên đỉnh chấn động, nắp đỉnh nhảy lên, từ bên trong có ma khí trào ra, nháy mắt đục thủng phong tỏa của bí cảnh.
Ầm!
Phong ấn bị đục nát một góc, nắp đỉnh đã hé ra, ma khí cuồn cuộn quét tới.
“Hệ thống, ngươi là cái thứ hố cha....”
Mộc Phàm chỉ kịp mắng một câu, đã bị ma khí vô tận bao phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận