Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 238: Thật nghèo!

Bên bờ dung nham, mình Mộc Phàm ngồi đó, cởi giày, hai chân bỏ vào dung nham sôi trào để ngâm.
“Ai nha, ngâm chân trong dung nham thật là thoải mái.”
Vẻ mặt hưởng thụ của hắn làm không ít người chú ý bên này đều nhịn không được trợn trắng mắt.
Gia hỏa này, trang bức a.
Người bình thường dù là cường giả cấp Siêu phàm, không dùng luyện khí hoặc là cương khí trong cơ thể phòng ngự cũng không chắc có thể chịu được sự nóng cháy của dung nham.
Nhưng Mộc Phàm không làm gì cả, cứ như vậy mà thọc hai chân tham vào dung nham, còn rất thoải mái.
Cách đó không xa, Diêm Thanh Sơn nhả khói, cười tủm tỉm nhìn Mộc Phàm, trong mắt đầy thưởng thức.
“Phụ thân, trí thông minh nhân tạo của hắn....” Tiểu Ngải bên cạnh nhẹ nhàng nói.
Nàng muốn nói gì đó nhưng Diêm Thanh Sơn khẽ lắc đầu, nói: “Không cần phải nói, thuận theo tự nhiên, không cần tra xét trí thông minh nhân tạo của hắn.”
Tiểu Ngải nghe xong nhíu mày, một trí thông minh nhân tạo được tách ra từ đầu não lại thoát ly đầu não, đối với nàng mà nói là một chuyện rất nghiêm trọng.
Diêm Thanh Sơn nhẹ giọng giải thích: “Trên người hắn có bí mật không ai biết, không cần tìm tòi nghiên cứu, chỉ cần thuận theo tự nhiên là đủ rồi, tóm lại chúng ta có thể xác định hắn không làm hại chúng ta là được.”
“Dạ, phụ thân, Tiểu Ngải đã hiểu.” nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Diêm Thanh Sơn lắc đầu thở dài nói: “Nói rồi, không cần gọi ta là phụ thân, ngươi chỉ là một đoạn dữ liệu ta mang về từ Cựu thần phế tích.”
“Có lẽ tương lai muốn biết bí mật về thân phận của ngươi sẽ cần sự trợ giúp của hắn, phải thân quen với hắn, không cần nhìn trộm bí mật của người ta, dù sao ai cũng có bí mật.”
Giọng điệu Diêm Thanh Sơn ôn hòa, tựa như một người phụ thân đang dặn dò nữ nhi của mình.
Tiểu Ngải, trí tuệ nhân tạo đầu não, nghiêm khắc mà nói chính là ra đời từ tay hắn, cũng coi như nữ nhi của hắn.
Nhưng thật ra Tiểu Ngải đến từ Cựu thần phế tích, chỉ là một phần dữ liệu tàn khuyết, được Diêm Thanh Sơn mang về rồi sáng tạo ra Tiểu Ngải hiện tại.
Ánh mắt Tiểu Ngải sáng ngời, mang theo một chút tò mò nhìn Mộc Phàm nơi xa đang ngâm chân trong dung nham.
Nàng luôn cảm thấy trên người Mộc Phàm có một hơi thở vừa thân thiết lại vừa xa lạ, rất kỳ quái, khiến nàng không nhịn được muốn tìm tòi nghiên cứu.
Lúc này, bên bờ dung nham, khoé miệng Mộc Phàm hơi hơi nhếch lên, thật ra cuộc trò chuyện giữa Diêm Thanh Sơn cùng Tiểu Ngải đã lọt vào tai hắn không sót một chữ.
Lấy thực lực cường đại của hắn căn bản không có khả năng không nghe thấy, hơn nữa Diêm Thanh Sơn cũng không kiêng dè, giống như không sợ bị Mộc Phàm nghe, rất tự nhiên.
Ai cũng vậy, đột nhiên thấy người ta biểu hiện ra thực lực cường đại vượt mức bình thường mà không suy đoán mới là lạ.
Trước đó Mộc Phàm vẫn là một phế vật tu luyện không nhập môn, nổi tiếng bên ngoài, đột nhiên quật khởi, tự nhiên khiến người ta chú ý.
Hơn nữa, miễn là người biết bí mật về thân phận của hắn đều sẽ quan sát hết thảy, cho nên Mộc Phàm biểu hiện ra thực lực cường đại chính là một loại chứng minh.
Mộc Phàm biết rõ, bí mật của mình không phải là bí mật trong cao tầng chín khu, người ta biết lai lịch của hắn a.
Vì an toàn của mình, bày ra thực lực cường đại mới là mấu chốt nhất, mục đích chính là để người ta biết mình có đủ năng lực bảo hộ bản thân.
Người quản lý khu thứ tám trước kia đã giao thủ cùng nữ nhân thần bí mang hắn tới.
Người quản lý của các khu khác không có khả năng không biết, cho nên hiện tại Mộc Phàm đã suy nghĩ cẩn thận điểm này, bày ra thực lực của mình mới là điều quan trọng.
Dù sao thì mặc kệ ngươi có lai lịch thế nào, tiền đề là phải có thực lực cường đại mới có quyền lên tiếng, làm được nhiều chuyện hơn.
Hiện tại bước đầu tiên của Mộc Phàm là bày ra thực lực cường đại trước mắt hiệu trưởng Thanh Bắc Diêm Thanh Sơn cùng nhiều cường giả khác, xem như đã thành công viên mãn.
“Để ta xem xem, đầu lĩnh Hắc uyên tộc có thứ gì tốt.”
Mộc Phàm thở nhẹ một hơi, xếp lại tâm tình, bắt đầu xem nhẫn trữ vật của đầu lĩnh Hắc uyên tộc.
Thứ này bị một quyền của Diêm Thanh Sơn đánh rơi xuống, chưa kịp thu thập, hiện tại rơi vào trong tay Mộc Phàm.
Diêm Thanh Sơn cũng biết, nhưng không nói gì cả, vờ như không nhìn thấy, đây là một loại thái độ, một tín hiệu nói cho Mộc Phàm biết thiện ý của bọn họ.
Mộc Phàm có thể hiểu rằng bọn họ thể hiện mình mang theo thiện ý, hy vọng ngươi cũng mang theo thiện ý, ám chỉ lẫn nhau.
Dù sao Mộc Phàm không thuộc về địa cầu, sớm muộn gì cũng phải rời khỏi, điểm này cao tầng chín khu đều biết.
Cho nên phải lung lạc Mộc Phàm, hy vọng có thể đạt được lợi ích lớn hơn nữa từ hắn, tất nhiên sẽ không trở mặt với hắn.
Xẹt!
Mộc Phàm nhẹ nhàng quẹt tay, nhẫn trữ vật của đầu lĩnh Hắc uyên tộc lóe sáng, ấn ký bên trên bị lau sạch.
“Hả?”
Mới vừa mở ra, Mộc Phàm liền nhịn không được phát ra một tiếng thể hiện sự kinh ngạc.
Trên mặt hắn dần dần mà lộ vẻ hưng phấn, trong nhẫn trữ vật là một không gian thật lớn, chất đầy các loại tinh thể năng lượng.
Tinh thể năng lượng sơ cấp, tinh thể năng lượng trung cấp, tinh thể năng lượng cao cấp, thậm chí còn có mười viên tinh thể năng lượng siêu cấp.
“A, gia hỏa này thật béo a!”
Mộc Phàm nhịn không được cảm thán.
Trong nhẫn trữ vật, lượng lớn tinh thể năng lượng sơ cấp chồng chất, ít nhất cũng có một ngàn vạn viên.
Còn tinh thể năng lượng trung cấp thì ít hơn một chút, Mộc Phàm nhìn đảo qua liền kiểm kê được, có năm mươi vạn viên.
Tinh thể năng lượng cao cấp ít hơn nữa, có ba vạn viên.
Khiến người ta chú ý nhất chính làa mười viên tinh thể năng lượng trong suốt kia, bên trong có dao động năng lượng rất cường đại.
Đây là tinh thể năng lượng siêu cấp.
“Phát tài rồi.”
Hai mắt Mộc Phàm tỏa ánh sáng, thật sự phát tài.
Một viên tinh thể năng lượng trung cấp tương đương với trăm viên sơ cấp, một viên tinh thể năng lượng cao cấp tương đương với ngàn viên sơ cấp.
Mà đáng giá nhất không gì hơn tinh thể năng lượng siêu cấp, thứ này ở thị trường dị vực có giá một ngàn vạn tinh thể năng lượng sơ cấp, thậm chí có đủ cũng không đổi được.
Đúng vậy, ngươi dùng tinh thể năng lượng sơ cấp không thể đổi được tinh thể năng lượng siêu cấp.
Thứ này mang năng lượng thuần túy, sạch sẽ, hơn nữa còn rất lớn, là thứ tốt để tu luyện, rất ít người nguyện ý đổi.
“Mười viên, năng lượng thật thuần khiết, cường đại.”
Mộc Phàm cầm một viên cẩn thận xem xét, cảm nhận được bên trong ẩn chứa nguồn năng lượng thuần khiết khổng lồ.
Loại năng lượng này có thể trực tiếp hấp thu, dùng để tu luyện, đột phá, bổ sung tiêu hao,..., tuyệt đối là vật có giá trị liên thành, dù ra giá cũng không có người bán.
Bảo bối tốt, tất nhiên phải thu.
Mộc Phàm cất tinh thể năng lượng siêu cấp vào không gian chứa đựng của hệ thống, thu cả những tinh thể năng lượng khác.
“Hệ thống, những tinh thể năng lượng này là tiền dị vực, có thể nạp phí sao?”
Lúc này, Mộc Phàm nghĩ đến một vấn đề, đột nhiên dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, tinh thể năng lượng là tiền lưu thông ở dị vực, có thể nạp phí, tỉ lệ nạp là một trên mười, một viên tinh thể năng lượng sơ cấp tương đương với mười đồng tiền.”
“...”
Mộc Phàm nghe xong ngẩn người, tính toán một chút, tức khắc hết chỗ nói rồi.
Vốn dĩ cho rằng mình đã phát tài, nhưng tính toán xong mới phát hiện mình vẫn là một tên quỷ nghèo, một ngàn vạn tinh thể năng lượng sơ cấp, chỉ tương đương với một trăm triệu.
Mà tinh thể năng lượng trung cấp, một viên tương đương với một ngàn đồng tiền, tinh thể năng lượng cao cấp thì một viên tương đương với một vạn.
Năm mươi vạn tinh thể năng lượng trung cấp, chỉ tương đương với năm trăm triệu, ba vạn viên cao cấp chỉ tương đương với ba trăm triệu.
Như vậy tổng cộng cũng không được một tỷ.
“Mười viên tinh thể năng lượng siêu cấp cũng chỉ tương đương với một ngàn vạn tinh thể năng lượng sơ cấp, mẹ nó, tính ra cộng lại cũng vẫn là quỷ nghèo sao?” Mộc Phàm có chút ngây người.
Hắn ngơ ngác nhìn nhẫn trữ vật, trong lúc nhất thời không biết nói gì.
“Quỷ nghèo, tên này cũng là quỷ nghèo, trên người chỉ có hơn một tỷ?” Mộc Phàm có chút bất mãn nói thầm, còn tưởng rằng là dê béo.
Hiện tại kiểm kê xong mới biết đầu lĩnh Hắc uyên tộc chính là quỷ nghèo, đầu lĩnh Hắc uyên tộc đáng thương đã chết còn bị Mộc Phàm mắng một trận.
“Nhìn xem những thứ khác.”
Tâm trạng Mộc Phàm có chút khó chịu, tiếp tục kiểm kê những vật khác.
Vừa xem tâm tình liền tươi sáng hơn không ít, nhiều tài liệu với số lượng lớn làm hắn tươi cười.
Lúc này xem như đền bù chút tổn thất, tài liệu luyện đan, luyện khí, trận pháp đúng là không ít, xem ra đã cướp đoạt nhiều thế giới khác.
Thu tất cả tài liệu lại, Mộc Phàm tiếp tục tìm kiếm trong nhẫn trữ vật.
Đột nhiên, trong góc có một đồ vật khiến hắn chú ý.
“Đây là cái gì?”
Lòng bàn tay lật lên lật có thêm một đồ vật.
Nhìn kỹ là một pho tượng nho nhỏ màu đen rất tinh xảo, lộ ra hơi thở tà ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận