Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 440: Sống lại vô hạn lần

Phanh!
Tiên tri bị quăng ngã.
“Tiếp một chiêu của ta, Thiên cân trụy!”
Mộc Phàm hét lớn, hai chân bước tới, tựa như sao chổi hung hăng đâm vào bụng tiên tri, cả hai lại xỏ xuyên qua sao Mộc.
Lực lượng cường đại làm thân thể tiên tri hỏng mất, bụng bị dẫm nát.
“Băng sơn!”
“Toái!”
Dẫm lên người tiên tri, hai tay Mộc Phàm tung ra hai quyền nặng nề, đánh đến thân thể tiên tri nổ nát, hóa thành vô số mảnh vỡ.
Nhưng năng lực khôi phục cường đại giúp tiên tri chớp mắt liền trở về như cũ.
“Diêm vương tam điệp thủ, bạo!”
Tiên tri vừa mới khôi phục lại lần nữa nghênh đón công kích hung mãnh của Mộc Phàm, ba kích liên tục nện vào đôi mắt.
Đôi mắt mới là bản thể của tiên tri, là hạch tâm của nó.
Phanh phanh phanh!
Thân thể tiên tri nứt toác, chỉ còn lại đôi tròng mắt đang điên cuồng loé sáng gắt gao ngăn cản công kích mãnh liệt từ Mộc Phàm.
Một quyền nối tiếp một quyền, đánh đến tiên tri cũng không có biện pháp chống đỡ, tốc độ khôi phục không còn theo kịp rồi.
“A....” Tiên tri kêu thảm thiết, lực lượng cường đại đánh nứt đôi mắt, máu tươi phun trào.
“Thiên lôi bí pháp!”
Chỉ thấy trên nắm tay phải của Mộc Phàm hội tụ hàng tỉ tia lôi điện, nhắm ngay đôi mắt tiên tri mà đấm.
Oanh!
Lôi quang nổ mạnh, ánh sáng nở rộ trong vũ trụ.
Cùng lúc đó, tay kia của Mộc Phàm ngưng tụ ánh sáng ngũ hành, tiên ngân đan xen, hóa thành một cổ lực lượng khủng bố oanh tới thân thể tiên tri đang khôi phục.
Ngũ hành chi lực bùng nổ trong nháy mắt, biến thân thể tiên tri thành bột mịn, chỉ còn lại một đôi mắt đang phát ra tiếng rống giận.
“Nhân loại, ngươi làm tức giận ta.”
Tiên tri hét to, đôi mắt bắn ra tia sáng rơi vào nắm tay Mộc Phàm, máu thịt trên cánh tay liền tan rã.
Toàn bộ cánh tay biến mất trong nháy mắt, nhưng máu thịt của Mộc Phàm nhanh chóng diễn sinh, chớp mắt liền tạo ra một cách tay hoàn toàn mới, tản ra tiên quang mông lung.
“Giết!”
Chiến lực của Mộc Phàm hoàn toàn khai hỏa, thi triển các loại võ học, tiên thuật cường đại khiến tiên tri liên tục bại lui.
Vèo vèo!
Thân thể cả hai ngang qua tinh không, không biết tiên tri đã bị Mộc Phàm đánh nát bao nhiêu lần, dù vậy thân thể vẫn có thể khôi phục như cũ.
Tên tiên tri này quá quỷ dị.
Đôi mắt tuy rằng cũng bị thương nhưng lại khôi phục nhanh chóng.
Mộc Phàm cảm giác rõ ràng có một lực lượng vô hình đang duy trì nó, đây mới là nguyên nhân tiên tri có thể liên tục khôi phục cùng mạnh lên.
“Ngươi đang hấp thu linh hồn chi lực sao?”
Đánh một hồi, Mộc Phàm bạo nộ, rốt cuộc đã biết bí mật khiến tiên tri khôi phục, thì ra trong đôi mắt quỷ dị cất giấu vô số linh hồn.
Những linh hồn này bị thiêu đốt, hấp thu, cắn nuốt, hóa thành lực lượng chống đỡ cho nó lần lượt khôi phục.
“Ha ha ha... Bị ngươi phát hiện rồi, đáng tiếc, vô dụng.”
Tiên tri không ngừng cười to, đôi mắt loé ánh sáng tà ác, nói: “Ta hấp thu hàng tỉ linh hồn, mỗi một linh hồn đều đại biểu cho một lần trọng sinh, ngươi không giết được ta.”
“Điều khiến cho ta bất ngờ chính là linh hồn nhân tộc các ngươi thật sự thuần túy, cường đại, ẩn chứa lực lượng không thể tưởng tượng, khiến ta có thể đạt được lực lượng lớn hơn.”
Nó điên cuồng nói ra lời này.
“Giết!”
Hai mắt Mộc Phàm đỏ lên, vung tay cho nó hai cái tát, đánh nổ thân thể tiên tri, đôi mắt kia lại bay ra ngoài.
“Tiệt thiên chỉ!”
Nhân cơ hội này, Mộc Phàm lại thi triển cấm thuật.
Răng rắc, đôi mắt bị xuyên thủng, cấm thuật cường đại gây ra thương tổn khủng bố, khiến tiên tri phát ra từng tiếng gào thảm thiết.
“A... Đau... Linh hồn của ta....” Tiên tri kêu la thảm thiết.
Thừa nhận sát thương từ Tiệt thiên chỉ, một ngón tay xuyên thủng linh hồn nó, thiếu chút nữa đã bị mạt sát.
Còn may là năng lực của nó quỷ dị, trong ánh mắt ẩn chứa hàng tỉ linh hồn, đúng là những linh hồn này để nó lần lượt tránh thoát tử vong.
Mà cái giá phải trả chính là một lần khôi phục liền phải tiêu hao một linh hồn, vừa rồi bị Tiệt thiên chỉ trọng thương, tiên tri đã dùng trên vạn linh hồn để khôi phục.
“A ha ha ha, thấy chưa, ngươi không giết được ta.”
Sau khi tiên tri khôi phục lại điên cuồng cười to, thực lực, hơi thở cũng cường đại hơn rồi.
Trong mắt tràn ngập sự châm chọc, nói: “Tộc các ngươi rất kỳ quái, trên địa cầu chỉ có linh hồn nhân loại phương đông các ngươi đặc thù nhất, ẩn chứa năng lực rất đáng kinh ngạc.”
“Những linh hồn này ẩn chứa ý bất khuất, không đầu hàng, không thần phục chư thần, đây mới là linh hồn tốt nhất để ăn.”
“Những linh hồn có tín niệm bất khuất này đối với ta mà nói quả thực chính là một bữa thịnh yến, mỗi một linh hồn đều có thể khiến ta đạt được một lần trọng sinh cùng tiến hóa.”
“Đến đây đi, giết ta nhiều thêm đi, khi ta trải qua đủ số lần trọng sinh thì thế gian không còn bất cứ thứ gì có thể giết chết ta.”
Tiên tri trở nên vô cùng quỷ dị, điên cuồng, trong giọng nói tràn ngập sự cuồng ngạo cùng khinh thường.
Bởi vì nó không bị giết chết, không rõ đã ăn bao nhiêu linh hồn, giết một lần liền sống lại một lần.
Mộc Phàm nghe xong hai mắt bốc lửa, sát khí lan tràn.
Hẳn nghĩ tới vô số linh hồn nhân loại bị nó ăn mất, những chiến sĩ dũng mãnh không sợ chết, những người vì bảo vệ nhân loại mà chết trận.
Linh hồn tất cả những người chết đi đều bị nó thu lấy, đây chính là mục đích thật sự của tiên tri.
Vì thu thập linh hồn, không tiếc khơi mào vô số trận chiến tranh, đưa tới vô số dị tộc tiến công nơi này, này mục đích chính là để thu hoạch càng nhiều linh hồn nhân loại hơn.
“Ngươi đáng chết!”
Mộc Phàm cắn răng gầm lên, thân thể đột nhiên bộc phát ra một cổ khí thế kinh thiên, tiên lực mênh mông bùng nổ.
Oanh!
Hắn tung ra một quyền, quyền ý ù ù đảo qua, thân hình tiên tri bị quyền phong cường đại quét thành bột phấn, chỉ còn lại một đôi mắt không ngừng bay ngược ra xa.
Nó vẫn cười to, châm chọc: “Vô dụng thôi, ngươi giết ta một lần, ta có thể sống lại một lần, từ bỏ đi nhân loại, linh hồn của ngươi sẽ trở thành một bộ phận của ta.”
“Giết!”
Đáp lại nó chính là một quyền cường thế của Mộc Phàm, ngưng tụ lực lượng đời này, lực lượng tu vi, thân thể chồng chất, dung nhập với sự phẫn nộ ngút trời.
Ầm, tinh không bị đánh thủng một lỗ, quyền ý cường đại bùng nổ, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, lại đánh tiên tri tan nát.
Đôi mắt tiên tri loé sáng, máu loãng không ngừng phun trào đều chảy ngược trở về một cách quỷ dị, lại khôi phục lần nữa.
“Ngươi không giết được ta.” Tiên tri lạnh nhạt nhìn chăm chú vào Mộc Phàm, đôi mắt bắn ra tia sáng.
Đáng tiếc, Mộc Phàm đã sớm đề phòng, trực tiếp tránh né, vung nắm tay điên cuồng oanh kích đôi mắt quỷ dị kia.
Ầm ầm ầm...
Từng tiếng nổ mạnh truyền đến, trong vũ trụ sinh ra gợn sóng kịch liệt.
Các thiết bị giám sát quay chụp được cảnh một người kéo một đôi mắt quỷ dị nhanh chóng bay về phía mặt trời.
Đó là Mộc Phàm, một tay giam cầm bản thể của tiên tri, một tay vung quyền nện xuống.
Các loại võ học, tiên pháp, bí thuật, điên cuồng phóng ra, đánh đến tiên tri không thể khôi phục thân thể.
“Vô dụng, ngươi không giết được ta, dù là mặt trời của các ngươi đều không thể hủy diệt ta.”
Nhận ra ý tưởng của Mộc Phàm, tiên tri châm chọc, cười ha hả.
Mộc Phàm chẳng quan tâm, vừa bay hướng về mặt trời vừa hành hung đôi mắt.
Nhưng đội mắt này thật sự quá quỷ dị, cường đại, thừa nhận vô số lần công kích của Mộc Phàm thế nhưng chỉ nứt ra mà thôi, sau đó nhanh chóng khôi phục lại.
Tiên tri đáng sợ, quỷ dị khó lường, không chỉ có thể cắn nuốt vô số linh hồn để mình khôi phục mà mỗi lần khôi phục lại cường đại hơn.
“Ha ha ha, linh hồn nhân loại các ngươi quá ngon, ta quyết định nuôi nhốt các ngươi, không ngừng bồi dưỡng vô số đời sau để thu hoạch linh hồn.”
“Kể từ đó, toàn bộ Thần quốc không có kẻ nào là đối thủ của ta, ta sẽ trở thành sinh mệnh siêu cấp cường đại nhất vũ trụ này, bất tử bất diệt.”
Nói xong lời này, tiên tri trở nên cực kỳ điên cuồng.
Hai mắt Mộc Phàm phun lửa, nhìn chằm chằm đôi mắt, thấy bên trong có vô số linh hồn đang giãy giụa, thống khổ kêu rên.
Chỉ cần tiên tri bị mình đánh nổ một lần, sẽ có vô số linh hồn biến mất, sau đó tiên tri lại khôi phục.
Đây là năng lực quỷ dị của tiên tri, vô cùng khủng bố.
Chỉ cần có đủ linh hồn, nó vĩnh viễn không chết, bởi vì có thể sống lại, trừ khi những linh hồn đó biến mất hết.
Hoặc là trực tiếp xoá sạch năng lực khôi phục của nó.
“Đi vào cho ta!”
Mộc Phàm hét to, vung nắm tay nện vào đôi mắt, lực lượng cường đại cùng lực xung kích khiến cả hai cùng rơi vào mặt trời.
Ầm, bề mặt mặt trời xuất hiện bão mặt trời.
Nhiệt độ cực cao của mặt trời trên lý luận có thể hòa tan bất cứ thứ gì, nhưng Mộc Phàm cùng tiên tri tiến vào lại không có dấu hiệu bị thiêu đốt hay hoà tan.
Thật ra tiên tri bị từ trường cường đại của mặt trời áp chế một chút, hơn nữa lực lượng của nó bị năng lượng chí cương chí dương của mặt trời suy yếu.
Tuy rằng không thể tổn thương đến nó nhưng vẫn có ảnh hưởng.
“Nhân loại ngu xuẩn, ngươi cho rằng có thể dùng mặt trời để tiêu diệt ta sao?”
Ở bên trên mặt trời, bốn phía là năng lượng nhiệt hạch sôi trào, phản ứng nhiệt hạch phóng xuất ra năng lượng vô tận, quét ngang cả hai.
Toàn thân Mộc Phàm bốc lửa, hơi thở nhanh chóng tăng lên, thế mà hấp thu năng lượng mặt trời.
“Tăng phúc trăm lần.”
Đột nhiên, Mộc Phàm thi triển năng lực thiên phú, lực lượng, tu vi chớp mắt tăng gấp một trăm lần.
Nguy hiểm!
Ánh mắt tiên tri thay đổi, lộ vẻ kinh hoảng, cảm nhận được nguy cơ, đó là nguy cơ tử vong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận