Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 632: Ước định

---
Vạn đạo lạnh rung, tận tâm bái phục.
Oanh!
Một chùm sáng vọt lên, chấn động Chúa Tể điện.
Chúa Tể các phương bị hù tỉnh, hoảng sợ thất sắc.
“Vạn đạo thần phục.”
“Làm sao có thể?”
Từng tiếng kinh hô truyền đến, bên trong Chúa Tể điện sôi trào, vạn đạo oanh minh, bái phục dưới chân Mộc Phàm phía dưới, vờn quanh thân hắn.
Tràng diện kia chấn nhiếp nhân tâm, ai cũng không nghĩ tới thế mà lại là như vậy.
“Vạn đạo quy nhất, trẫm tức là đạo.”
Chỉ nghe hét lớn một tiếng, vạn đạo rung động.
Cho dù là Lực chi đại đạo, Chúa Tể vạn đạo, cũng có vẻ hơi lắc lư, có thể tưởng tượng hành động của Mộc Phàm lần này khủng bố đến mức nào.
Nguyên một đám Chúa Tể quá sợ hãi, tập thể nghẹn ngào.
Bọn chúng trừng mắt nhìn lấy Mộc Phàm, tôn vị Thiên Đế kê cao gối mà ngủ, cao cao tại thượng, uy áp vạn đạo, vạn chúng khuất phục.
Đám Chúa Tể cảm thấy từng đợt áp lực, dường như bị sức mạnh to lớn chí cao áp bách, đại đạo chi lực trong thể nội cũng phải run rẩy, e ngại.
Ngay cả Thời Gian Tôn Giả cũng lộ vẻ mặt ngưng trọng, kiêng kị Mộc Phàm.
Tên này đã đạt đến trình độ của Bàn Tôn hồi đó rồi, thế mà dẫn tới vạn đạo khuất phục, ai có thể tưởng tượng sẽ như vậy?
“Lại một vị Chúa Tể vô địch, có thể ngang hàng cùng Bàn Tôn.”
Có Chúa Tể tự lẩm bẩm, mặt mũi tràn đầy kinh hãi.
“Bái kiến Đế Tôn!”
Đột nhiên, một nhóm lớn Chúa Tể hơi hơi thi lễ, biểu thị kính phục.
Không có cách, Mộc Phàm quá cường thế, vạn đạo thần phục, bọn họ làm chúa tể một phương đại đạo cũng không thể không kính phục.
Trước mắt vị này đã đạt tới trình độ của Bàn Tôn, thậm chí ẩn ẩn có một tia vượt trội hơn.
Khiến phần lớn Chúa Tể kinh hãi, vị Đế Tôn này là Chí Tôn của vạn đạo, đã không thể so sánh với bọn họ rồi, hoàn toàn chỉ có thể ngước nhìn.
Tựa như bọn họ ngước nhìn Bàn Tôn vậy.
Lấy Thiên Đế ngưng luyện đại đạo, thành tựu đế đạo xưng tôn, chính là áp đảo vạn đạo, vô thượng Đế Tôn.
“Trẫm tại, vạn đạo tại, trẫm chết, vạn đạo băng.”
Mộc Phàm mở mắt, há mồm phun ra một câu, vạn đạo ầm ầm rung động, phát ra âm thanh cộng minh mãnh liệt, phảng phất đang tán đồng vị vạn đạo Đế Tôn này.
Nghe nói như thế, các chúa tể không khỏi biến sắc.
Bọn họ hoảng sợ, vị này thế mà vừa mở miệng đã định ra đại đạo thần luật, Đế Tôn tại, vạn đạo ngay tại, nếu Đế Tôn chết, vạn đạo Tịch Diệt.
Này bằng với nói, Mộc Phàm ta còn sống, vạn đạo bình yên, nếu ta vẫn diệt, vạn đạo băng hà, đám Chúa Tể các ngươi cũng vẫn diệt luôn.
Châm ngôn đại đạo khủng bố như thế, dọa tim mật chúa tể rung động không thôi, nhưng không dám phản bác, bởi vì không có tư cách phản bác.
Ngoại trừ Bàn Tôn ra, không người có thể phản bác Mộc Phàm.
Nhưng Bàn Tôn không có lấy một tí phản hồi gì, thậm chí lúc Mộc Phàm ngưng luyện vô thượng đế đạo cũng không quan tâm, dường như chấp nhận hắn.
“Đây là muốn siêu việt Bàn Tôn, bao trùm phía trên.”
“Chẳng lẽ, Bàn Tôn không ý kiến sao?”
Lúc này, không thiếu Chúa Tể tâm thần bất định, kinh nghi phỏng đoán.
Bởi vì hành động này của Mộc Phàm không thể nghi ngờ là đang khiêu chiến tôn vị của Bàn Tôn, Bàn Tôn thế mà không phản ứng mảy may, là chấp nhận sao?
Nhân Quả, Thời Gian liếc nhau, khẽ vuốt cằm.
“Bàn Tôn và Vận Mệnh Tôn Giả nói không sai.”
Hai người yên lặng trao đổi, trong lòng kinh hãi, cứ việc sớm biết kết quả này, nhưng vẫn là rất rung động.
Đến mức vì sao biết, kỳ thật làm mười đại chúa tể chí cao, toàn bộ biết một kết quả, chính là sẽ có một vị Chúa Tể Chí Tôn áp đảo vạn đạo xuất hiện.
Chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy mà thôi.
Những chúa tể này, sống vô số kỷ nguyên, tự nhiên có thủ đoạn riêng.
Mộc Phàm phát triển đến giờ, hoặc nhiều hoặc ít đã bị bọn họ phát giác.
Cứ việc có hệ thống tồn tại che đậy hết thảy, nhưng cuối cùng vẫn là bị tính ra tương lai vô thượng Đế Chủ, quả thật ứng nghiệm.
“Không cách nào ngăn cản, không cách nào ngăn chặn, không cách nào dò xét, không thể dự đoán, không thể địch lại.”
“Đây chính là lời lúc trước Vận Mệnh Tôn Giả nói.”
Thời Gian Tôn Giả yên lặng nhắc tới một câu, trong lòng cảm thán.
Hắn nhìn qua Mộc Phàm, ngồi vững ngai vàng Đế Tôn, áp đảo vạn đạo, ảnh hưởng cả vị thế của Bàn Tôn.
“Kỷ nguyên này chúng ta có hi vọng bước vào chung cực.”
Chúa Tể Nhân Quả lộ vẻ vẻ mỉm cười, tự trấn an trong lòng.
Mặc kệ Mộc Phàm cường đại hay không, nhưng sự xuất hiện của hắn có quan hệ đến kết cục của kế hoạch.
Đánh vỡ chung cực cổ lộ, chân chính bước vào Chung Cực chi địa đã xuất hiện thời cơ.
“Chúc mừng Đế Tôn thành đạo.”
Lúc này, Chúa Tể Nhân Quả dẫn đầu tỏ thái độ, biểu đạt kính ý đối với Mộc Phàm.
“Chúc mừng Đế Tôn thành đạo!”
Chúa Tể Thời Gian cũng biểu đạt kính ý.
Các chúa tể khác ào ào đứng ra, lựa chọn kính phục theo.
Này bằng với nói, bọn họ triệt để tán thành Mộc Phàm, thần phục uy nghiêm của hắn.
Chỉ là Mộc Phàm rất im lặng, trong lòng cảm giác mình bị hố.
“Hệ thống, ta đột nhiên phát hiện lại bị ngươi hố.”
Mộc Phàm có chút buồn bực nói thầm.
“Kí chủ, cớ gì nói ra lời ấy?”
Hệ thống kinh ngạc hỏi.
Mộc Phàm khẽ thở dài một tiếng mới nói tiếp: “Từ lúc mới bắt đầu ngươi đã lên sẵn kế hoạch dùng Thiên Đế Kinh, mục đích đơn giản chính là vì hôm nay.”
“Đế Tôn chi đạo, vạn đạo vi tôn, ngươi là muốn cho ta làm gì?”
Hắn đã phát giác được, từ lúc thu hoạch được Thiên Đế Kinh, hệ thống đã yên lặng dẫn đạo tạo thành Thiên Đế chi vị cho hắn.
Quả nhiên, hệ thống trầm mặc nửa ngày mới lên tiếng: “Kí chủ, đây hết thảy đều là chính ngươi tự lựa chọn, bản hệ thống cũng chỉ là theo bên cạnh trợ giúp.”
“Còn về Đế Tôn chi đạo, ngươi lựa chọn thì không thể trách người khác, huống chi, ngươi bây giờ không phải là thực hiện được tâm nguyện vô địch sao?”
Hệ thống hỏi ngược một câu, Mộc Phàm lại im lặng không nói.
Vô địch, là kết thúc.
Hiện tại mà gọi là vô địch á hả, mẹ nó bên trên còn có một cái chung cực cổ lộ, còn có địch nhân chưa rõ danh tính, còn có vũ trụ chung cực và vô vàn uy hiếp chưa rõ.
Đến cả hệ thống ngươi còn tự nhận là đến từ vũ trụ chung cực, ngươi khẳng định trên đó có cường địch, thậm chí Mộc Phàm suy đoán hệ thống cũng là bị đánh nát mới rơi xuống.
Hệ thống khốn nạn này hẳn là định dùng hắn để từng bước một quay về vũ trụ chung cực.
“Hệ thống, ngươi đã đến trình độ, có thể quay về vũ trụ chung cực rồi, chắc cũng sắp thoát ly thân thể của ta chứ gì?”
Mộc Phàm đột nhiên mở miệng nói ra.
Hắn ngưng luyện vạn đạo duy nhất, thành tựu đế đạo, nhận ra được vài nét về hệ thống.
Trước đó một mực không thể nhận ra cảm giác tồn tại của hệ thống, bây giờ rốt cục cảm ứng được.
Chuyện này khiến Mộc Phàm có rất nhiều suy đoán, hệ thống có lẽ sắp thoát ly hắn, có lẽ cũng là sau khi hắn đánh vỡ chung cực cổ lộ bước vào vũ trụ chung cực.
“Kí chủ, không nỡ để bản hệ thống đi?”
Hệ thống trêu tức mà hỏi.
Mộc Phàm liếc một cái: “Ngươi cứ nói đi, chúng ta bên nhau bao lâu, từ khi nhỏ yếu đã bắt đầu giúp đỡ lẫn nhau, ngươi giúp ta, ta giúp ngươi đi tới hôm nay.”
“Ngươi xem, ngươi ta đều đi đến một bước này, lại tiến lên một bước cũng là Chung Cực chi địa, phía trên có cái gì ngươi còn không nói với ta.”
“Nói thật đi, có phải có cường địch chờ ngươi trên vũ trụ chung cực hay không, ta vừa đi lên có khi nào lập tức bị đánh đập hay không?”
Mộc Phàm hỏi thăm mấy cái vấn đề mấu chốt.
Hệ thống có địch nhân hay không?
“Có, mà lại không chỉ một á, kí chủ sợ thì đừng đi lên, lưu tại nơi này có thể vĩnh hằng bất diệt, vạn đạo bất hủ.”
Hệ thống thản nhiên nói.
Mộc Phàm xùy cười một tiếng: “Ngươi đừng làm ta sợ, ngươi biết, kí chủ của ngươi rất nhát gan, bị hù dọa là chịu không nổi, mỗi lần bị người ta dọa sợ mất mật, ta lập tức rúc vào ngực kẻ địch của ngươi mà cọ xát vuốt ve, bán cái manh, sao nào, ngươi cảm thấy có rất kích thích không?”
“...” Hệ thống không nói gì.
“Kí chủ, ngươi thắng.”
Hệ thống bất lực đậu đen rau muống, có chút hối hận đã chọn lầm kí chủ, quá hố hệ thống.
Ngươi đang uy hiếp bản hệ thống hả, còn đòi chui vào ngực địch thủ của hệ thống nũng nịu giả nai?
Nếu không phải hệ thống không có bản thể, khả năng đã bị tức đến phun máu ba lần.
“Ta rất hiếu kì, hệ thống trước đó mang hình thái gì, bản thể là cái gì?”
Mộc Phàm mang theo một tia hiếu kỳ, hỏi.
“Kí chủ đừng hỏi nữa, ngươi vẫn là xử lý tình huống trước mắt đi, còn các chúa tể chí cao đang chăm chú ngươi kìa.”
Hệ thống nhàn nhạt nhắc nhở một câu.
Mộc Phàm tự tin cười một tiếng, nói ra: “Không sao, hiện tại ta đã không sợ bất luận tên Chúa Tể nào, cho dù là Chúa Tể liên hợp lại cũng không trấn áp được ta.”
“Cùng lắm là Bàn Tôn, hắn ta có vẻ không cách nào nhìn thấu được.”
Nói, Mộc Phàm ngẩng đầu nhìn phía trên Chúa Tể điện, một mảnh u ám Hỗn Độn bị xé mở, bên trong chậm rãi hiển hiện từng bóng người một.
Mười đại chúa tể chí cao toàn bộ xuất hiện.
Cầm đầu là một bóng người cao to khổng lồ, chí cao, vô thượng, độc tôn, vô địch.
Hắn cũng là Chúa Tể của các Chúa Tể, Bàn Tôn.
Bạch!
Chỉ thấy Thời Gian và Nhân Quả đột nhiên hóa thành một tia sáng dung nhập vào đám người vây quanh Bàn Tôn.
Mộc Phàm tâm tư nhất động, giật mình hiểu ra.
Thời Gian và Nhân Quả hắn gặp không phải là bản thể, trước đó bọn họ cũng chỉ là một phân thân.
Bản thể chánh thức không ở nơi này, mà là tại chung cực cổ lộ.
Mười đại chúa tể chí cao đều đang ở chung cực cổ lộ.
“Bái kiến Bàn Tôn.”
Toàn bộ Chúa Tể điện sôi trào, nguyên một đám Chúa Tể ào ào kính trọng mà hành lễ.
“Chúc mừng Đế Tôn.”
Mười đại chúa tể chí cao khẽ vuốt cằm ra hiệu, cùng nhau chúc mừng Mộc Phàm.
Chỉ thấy Bàn Tôn đứng đầu lộ ra một nụ cười thản nhiên.
“Đế Tôn, ta hoàn thành ước định trước đó, sắp tới nhờ cả vào ngươi.”
“Chúng ta tại cuối cổ lộ... chờ ngươi.”
Soạt!
Nói xong, mười đại chúa tể chí cao biến mất không thấy gì nữa.
Chỉ để lại Mộc Phàm một người mộng bức tại chỗ, đầy dấu chấm hỏi trong đầu.
Ước định gì cơ?
“Hệ thống, có phải là ngươi giở trò quỷ hay không?”
Mộc Phàm lập tức tỉnh ngộ lại, chỉ có hệ thống mới có sức mạnh bực này.
“Kí chủ suy đoán không tệ, trước lúc ngã xuống, ta từng có ước định với Bàn Tôn và các Chúa Tể.”
Hệ thống đàng hoàng thừa nhận.
Nó nói ra: “Ngày xưa ta vẫn diệt rơi xuống cổ lộ, được Bàn Tôn cứu một lần, đã ưng thuận hứa hẹn giúp nhóm hắn đánh vỡ cổ lộ tiến vào Chung Cực chi địa.”
“Cho nên, kí chủ chỉ cần đánh vỡ chung cực cổ lộ, mở ra cửa vào tiến vào vũ trụ chung cực là được rồi.”
Lời nói này, để lòng Mộc Phàm im lặng cực kì.
Ngươi quả nhiên là tính toán rất kỹ đó, vẽ ra một kế hoạch hoàn hảo đến từng bước.
“Vui nhỉ, mệnh số cày bừa.”
Mộc Phàm lộ ra một vệt cười khổ, ngồi tại ngai cao nhất Chúa Tể điện mà yên lặng xuất thần.
Sắp tới hắn cần chờ chung cực cổ lộ mở ra, sau đó đánh vào trong đó, phá vỡ hàng rào cổ lộ cuối cùng tiến vào vũ trụ chung cực.
Đây chính là kế hoạch của hệ thống.
Cũng là số mệnh Mộc Phàm không cách nào chạy trốn, chỉ có cường thế đánh tới mới có thể hoàn thành.
Đến lúc đó, hệ thống triệt để tách rời hắn, thoát ly lẫn nhau, thu hoạch được tự do.
Nói thật, Mộc Phàm có một tia không muốn, quen có nhau rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận