Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 266: Hung danh hiển hách

Tiếng kêu thảm thiết dần dần tắt.
Trên mặt đất có từng mảnh thi thể, máu, thịt nát, tay cụt chân gẫy rơi rụng đầy đất.
Còn có mấy sinh vật ngồi run bần bật, vứt bỏ vũ khí, đã không dám phản kháng, hoàn toàn không có một tên nào có thể ngăn cản Mộc Phàm.
Không nói đến nhân loại biến thái như Mộc Phàm, chỉ mình cường giả cấp Nhập thánh, nửa bước Siêu thể như Già lam nữ hoàng đã không phải là tồn tại mà bọn họ có thể chống lại.
Chiến đấu chỉ diễn ra trong vài phút ngắn ngủi liền kết thúc, phần lớn cao tầng cửa hàng Cửu vực đã bị giết chết, chỉ có mấy tên quỳ trên mặt đất xin tha, chờ đợi xử lý.
Một ít cường giả làm việc trong cửa hàng muốn chống cự, nhưng kết quả vừa thấy cảnh tượng kinh khủng như thế liền trực tiếp quỳ xuống.
“Trong đám các ngươi, ai là quản sự?”
Mộc Phàm nhìn một đám sinh vật quỳ trước mắt, mở miệng hỏi một câu.
Kết quả tất cả im ắng, không một tên nào nói chuyện, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng nhìn về mấy thi thể ở đằng kia.
Những sinh vật này đều là cao tầng cửa hàng, toàn bộ đều chết hết.
Nhìn cảnh này, Mộc Phàm có chút xấu hổ, giết sạch rồi a.
Mặt hắn không biểu tình đảo qua những sinh vật này, lại hỏi lần nữa: “Ai biết bảo khố của cửa hàng ở đâu, tinh thể năng lượng giấu chỗ nào?”
“Đại nhân, ta biết!”
Rất nhanh, có một sinh vật mọc ra chín cái xúc tu giơ tay, tựa như một học sinh tiểu học, nhút nhát sợ sệt nhìn Mộc Phàm.
“Rất tốt, ngươi lập tức dẫn đường.” Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, lập tức kêu đối phương dẫn đường.
Sinh vật này cũng rất thành thật, nơm nớp lo sợ đứng dậy dẫn đường, đưa Mộc Phàm tới tầng cao nhất của cửa hàng, nơi đó một phong ấn lớn.
“Đại nhân, chính là nơi này, quản sự của cửa hàng đều đặt bảo vật cùng tiền tài ở bên trong.”
Sinh vật kia thành thành thật thật chỉ vào một căn phòng có phong ấn phía trước.
Mộc Phàm nhìn trận pháp cấm chế, đôi mắt tỏa ánh sáng, hắn trực tiếp đi tới chạm tay vào cấm chế.
Ong!
Trong khoảnh khắc, từng đường trận văn lập loè đan xen, đã bị kích hoạt.
Nhưng rất mau liền ảm đạm, một tiếng răng rắc, trận văn rách ra, bị Mộc Phàm xé mở.
Chỉ một trận pháp nho nhỏ, căn bản không làm khó được một vị Truyền kỳ trận sư, chớp mắt liền xé rách, không có một chút tác dụng.
Hắn trực tiếp đẩy cửa đi vào, đập vào mắt là tinh quang lóng lánh, tinh thể năng lượng chồng chất như núi đặt ở một góc.
Những thứ này không phải tồn kho thật sự, Mộc Phàm đảo mắt thấy trong góc có mấy trận pháp phong ấn nhỏ hơn.
"Thì ra giấu ở chỗ này.”
Mộc Phàm mở ra mấy trận pháp phong ấn nhỏ này, thấy bên trong giấu mấy cái nhẫn trữ vật, vòng tay trữ vật, đúng là tài sản của cửa hàng Cửu vực.
Tốt!
Thu mấy nhẫn trữ vật, vòng tay này, tổng cộng có tám món, nhìn thoáng qua tất cả, bên trong chứa đầy các loại tinh thể năng lượng, còn có các loại tài liệu, nhiều không đếm xuể.
Toàn bộ tồn kho của cửa hàng đều ở chỗ này.
Mộc Phàm đắc ý xoay người rời khỏi căn phòng này, còn một đống tinh thể năng lượng kia hắn cũng không có lấy.
Đây là để lại cho Già Lam xử lý, dùng vào công việc của cửa hàng, không thể lấy hết toàn bộ, dù sao cũng không có bao nhiêu, tài sản chính đã bị hắn mang đi.
“Già Lam, chuyện nơi này giao cho ngươi xử lý giải quyết phần còn lại.”
Mộc Phàm vừa ra ngoài, trực tiếp phân phó một câu.
Còn lại đều giao hết cho Già Lam xử lý, hắn căn bản không cần bận tâm, có vị nữ hoàng tài hoa hơn người, năng lực xuất chúng này là đủ rồi.
“Vâng, ông chủ.” Già Lam cung kính lĩnh mệnh.
Trong lòng nàng rất vui vẻ, đáng tiếc, không nhìn thấy tên buôn nô lệ kia, nếu không nàng thật sự phải chém ngàn đao mới nguôi giận.
Thật ra nàng không biết tên buôn nô lệ như heo mập kia đã sớm bị đại nhân vật nướng chín cho sủng vật ăn.
Rời khỏi cửa hàng Cửu vực, rất nhiều sinh vật trên đường chạy mất, hoảng sợ nhìn Mộc Phàm.
Nhân loại này, hung tàn đáng sợ.
Hắn lại không thèm để ý quy tắc của khu mậu dịch, trực tiếp động thủ tiêu diệt cửa hàng Cửu vực, thâu tóm cả cửa hàng.
Tàn nhẫn, lãnh khốc, cường đại, hung hãn.
Đây là nhận thức chung của đông đảo sinh vật đối Mộc Phàm, một đám sợ hãi trốn tránh, không dám tới gần.
“Trời a, hắn thật sự diệt cửa hàng Cửu vực.”
“Sao vị quản lý không trừng phạt hắn?”
“Vì sao không có chấp sự ra ngăn cản?”
Trong lúc nhất thời, nhiều sinh vật trên đường bàn tán sôi nổi, cảm thấy khó có thể tưởng tượng.
Vì sao không có chấp sự tới ngăn cản nhân loại này đây?
Bọn chúng không biết, thật ra vốn có chấp sự khu mậu dịch muốn tới ngăn cản, nhưng bị một lực lượng kéo trở về.
Cả đám chấp sự khu mậu dịch đều thắc mắc khó hiểu.
“Chủ nhân, vì sao không ngăn cản?”
Lúc này, ở trung tâm khu mậu dịch khu, trong khu một lầu các xa hoa, một đám chấp sự áo đen thắc mắc nhìn một bóng dáng mơ hồ ngồi ở chủ vị.
Hắn chính là người sáng lập khu mậu dịch, vị quản lý thần bí.
“Chuyện không nên hỏi đừng hỏi, chỉ có thể nói, vị phía sau cửa hàng Cửu vực đã chết.”
Vị quản lý này lạnh nhạt nói một câu, làm tất cả chấp sự ở đây hoảng sợ không thôi.
Vị sau màn của cửa hàng Cửu vực chính là một tồn tại cường đại, thế mà chết rồi, tin tức này quả thực quá khó tin.
“Truyền lệnh xuống, từ nay về sau, trong khu trung lập khu không nhúng tay vào phân tranh của bất kỳ thế lực nào, còn nữa, các ngươi lập tức mang theo thủ vệ rút khỏi nơi này.”
Vị quản lý thần bí này nói xong trực tiếp đứng dậy nhoáng lên, biến mất trước mắt đám chấp sự, để lại một đám nhìn nhau.
Đây là có chuyện gì vậy, vì sao chủ nhân này lại không quan tâm, thậm chí còn thay đổi quy tắc vốn có, không tham dự bất luận cái gì thế lực phân tranh.
Dù là ở trong thành chém giết cũng không có vấn đề gì, đây là vì sao chứ?
Thật ra bọn họ không biết, vừa rồi vị quản lý này cũng muốn ra tay ngăn cản, nhưng cảm giác nguy cơ quanh quẩn trong lòng, hắn cảm thấy bất an.
Cho nên hắn không tùy tiện động thủ ngăn cản Mộc Phàm, cảm thấy một khi động thủ sẽ gặp nguy hiểm.
“Thiếu niên nhân loại này, cổ quái a...” Trong mật thất, bóng dáng mông lung của hắn lúc ẩn lúc hiện, nỉ non một câu.
Hắn kiêng kị Mộc Phàm, kiêng kị mãnh liệt đối thiếu niên nhân loại này, không dám tùy tiện hành động.
Rất nhanh, tin tức lan khắp toàn bộ khu trung lập, quy tắc thay đổi.
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng, vô số sinh linh, cường giả, thế lực biến sắc.
“Vị quản lý thần bí kia thay đổi quy tắc khu trung lập?”
Nhà ăn Tinh linh, trên tầng cao nhất, vị đại nhân vật Tinh linh tộc kinh ngạc, trong lòng cảm thấy khiếp sợ.
Nàng hoàn toàn không ngờ tới vị kia lại đột nhiên tuyên bố thay đổi quy tắc, hoàn toàn không tham dự bất kỳ tranh đấu nào.
Có nghĩa là sẽ đảo loạn trật tự vốn có, rất nhiều thế lực sẽ ngo ngoe rục rịch, thậm chí trực tiếp triển khai thâu tóm, chém giết đều sẽ không bị xử phạt.
Nàng cau mày, lẩm bẩm nói: “Khu trung lập sắp thay đổi rồi, kể từ đây chẳng phải là không còn bất kỳ hạn chế nào?”
“Mộc Phàm, thiếu niên nhân loại đầy bí ẩn, rốt cuộc ngươi ẩn giấu năng lực như thế nào mà có thể khiến vị quản lý kia thay đổi quy tắc?”
Ngay sau đó, ánh mắt nàng nhìn tới bóng dáng cao ngạo đang đi trên phố, càng tò mò về Mộc Phàm.
Rốt cuộc là hắn làm như thế nào mới có thể khiến người sáng lập khu trung lập trực tiếp thay đổi quy tắc vốn có, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
“Ta càng ngày càng tò mò về ngươi nha.” Khóe miệng nàng hơi cong lên, đột nhiên đưa ra quyết định.
Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng phất tay, gọi một thị nữ tới, phân phó: “Ngươi chuẩn bị một phần quà tặng, đưa tới cửa hàng Già lam, giao phần thiệp mời này cho Mộc Phàm.”
“Vâng, chủ tử.”
Thị nữ Hoa tinh cung kính tiếp nhận một tấm thiệp mời, bên trên có huy chương tôn quý của Tinh Linh tộc, đại biểu cho thân phận tôn quý của khách mời.
Tin tức truyền ra, quy tắc mới làm cho cả khu mậu dịch chấn động, hoảng sợ.
Trong lúc nhất thời, danh tiếng thiếu niên nhân loại Mộc Phàm bắt đầu lan truyền khắp khu trung lập, hung danh hiển hách.
........
Bên kia, Mộc Phàm không hề hay biết những chuyện này, một đường vội vã trở về cửa hàng Già lam, đi lên phòng trên tầng cao nhất.
Hắn nhanh chóng mở tám nhẫn trữ vật cùng vòng tay kia ra, thu toàn bộ tinh thể năng lượng vào trong túi.
“Hệ thống, nạp mười tỷ, bắt đầu dung nhập trí thông minh nhân tạo của ta vào ta vào sinh mệnh nhân tạo cao cấp.”
Hiện tại đã đủ tiền, Mộc Phàm đã gấp không chờ nổi muốn bắt đầu dung hợp, giúp trí thông minh nhân tạo của mình hóa thành một sinh mệnh nhân tạo cao cấp thật sự.
“Đinh, nạp mười tỷ, bắt đầu dung hợp!”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, tinh thể năng lượng mà Mộc Phàm vừa mới đạt được bốc hơi một phần, trị giá mười tỷ.
Rất nhanh có một một quầng sáng bao phủ trí thông minh nhân tạo Tiểu Linh cùng sinh mệnh nhân tạo cao cấp kia, dưới tác dụng của hệ thống, dữ liệu của Tiểu Linh bắt đầu dung nhập, chuyển dời.
Mộc Phàm kích động, một sinh mệnh nhân tạo cao cấp đang ra đời trước mắt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận