Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 485: Giết Tận thế

---
Oanh!
Mười mấy thần ma đồng thời ra tay, kinh thiên động địa.
Một vụ nổ mạnh khủng bố diễn ra, lực lượng huỷ diệt lan tràn, vòm trời đều sụp đổ một mảng lớn.
Ở trung tâm vụ nổ có từng sợi xích bay múa, bao quanh một người, ngăn cản tất cả lực lượng huỷ diệt bên ngoài.
Mộc Phàm đứng ở nơi đó, nhìn đám thần ma cường đại xung quanh, mặt không chút cảm xúc, trong mắt tràn ngập sát khí.
“Rất tốt, các ngươi đã ra tay, vậy một tên cũng đừng mong sống sót.”
Hắn thật sự nổi giận, mình tính sổ với Thái Nhất cùng Thượng đế, kẻ khác muốn nhúng tay, vậy thì không trách được hắn.
Vốn dĩ chỉ tính chém giết từng tên, hiện tại đám thần ma này liên hợp với nhau, tương lai chính là tử địch, không chết không ngừng.
“Sao có thể?”
m dương lão ma kinh hãi, chân dẫm m dương nhị khí đồ, khiếp sợ nhìn Mộc Phàm, mười mấy thần ma liên thủ công kích thế mà hắn không tổn hao gì.
Càn khôn, Tận thế, Hoàng hôn cùng đám thần ma đều khiếp sợ, gia hỏa này mạnh quá mức.
“Tốt cho một tên Thiên Đế.”
Đại Phật Tây Thiên than nhẹ một tiếng, chắp tay trước ngực, Phật quang bùng nổ hóa thành một vòng sáng ù ù xoay tròn sau lưng hắn, Tây Thiên đều ở trong tay.
“Chưởng trung Phật quốc!”
Trong khoảnh khắc, Đại Phật tung ra một chưởng, Phật quang hội tụ, hóa thành một bàn tay thật to hung hăng vỗ về phía Mộc Phàm, muốn một kích tuyệt sát.
“Tây Thiên Đại Phật, thật sự rất tốt.”
Mộc Phàm lạnh lùng, từng sợi xiềng xích chung quanh đan xen, leng keng ngăn trở lực lượng huỷ diệt đánh úp tới.
Hắn giơ tay đón lấy một chưởng từ Đại Phật, bàn tay to ù ù chấn động xuất hiện, hai bàn tay hung hăng va chạm tạo ra một vụ nổ mạnh.
Oanh!
Bàn tay Phật cùng bàn tay của Mộc Phàm đều hỏng mất, hai bên có lực lượng ngang nhau.
“Cùng nhau lên! Giết hắn!”
Thái Nhất mừng rỡ, các thần ma đều muốn ra giết Thiên Đế, chia cắt Thiên quyền.
“Thượng đế vũ trang! Diệt thế!”
Thượng đế thi triển cấm thuật của hắn, toàn thân tản ra ánh sáng thánh khiết, đã là cục diện không chết không thôi, hắn còn bị Mộc Phàm nhổ một đôi cánh nên hiện tại cực kỳ phẫn nộ.
“m dương nhị khí đồ.”
“Càn khôn đảo ngược.”
“Thiên tai chi nhận.”
“Hoàng hôn chiến ca!”
Từng tên thần ma bùng nổ tuyệt chiêu đánh về phía Mộc Phàm, đại chiến kịch liệt.
Bọn họ đã cũng không còn đường lui, mười mấy thần ma đồng loạt ra tay vây công, muốn chém giết Thiên Đế ở chỗ này.
Chỉ có giết hắn mới có thể chia cắt Thiên quyền.
“Chiến!”
Mộc Phàm đột nhiên rít gào, lực lượng trong cơ thể sôi trào, hơi thở đột nhiên tăng gấp một trăm lần, trực tiếp mở ra trạng thái chiến đấu mạnh nhất.
Các loại bí pháp bùng nổ hết cỡ.
Ầm!
Mười mấy Tiên thiên thần ma liên thủ tạo ra lực xung kích cường đại lan toả tám phương, thiên địa rung chuyển, tinh vân tan vỡ.
Mộc Phàm có chút chật vật nhưng lại cường thế giết ra, ánh mắt tràn ngập sát khí, khoá chặt một tên thần ma gần nhất.
Phanh!
Tên thần ma kia không kịp né tránh, bị một quyền đánh nổ, hóa thành thịt nát bay đầy trời, vô cùng cường thế.
Một tên thần ma cấp Hắc động cứ bị Mộc Phàm đánh nổ như vậy.
Mười mấy thần ma liên thủ vây công thế mà còn để đối phương cường giết được một tên, cả đám kinh hoảng.
“Đáng chết!”
“Không nên giữ lại.”
“Giết!”
Thái Nhất kinh ngạc xen lẫn tức giận, điên cuồng gào thét, ngưng tụ mười quả cầu đen tựa như Hắc động thiên thể cùng nhau nổ tung.
Oanh!
Mộc Phàm bị chấn bay ra xa, vụ nổ mạnh có uy lực kinh người, trực tiếp phá hủy một mảng hỗn độn tinh vân lớn.
Tiếng keng keng truyền đến, Mộc Phàm cầm tiên đỉnh, một quyền một đỉnh đánh đến bốn phương run rẩy, các thần ma hoảng sợ không thôi.
Phanh!
Có thần ma hộc máu bay ngược ra.
Lực lượng quá cường đại, thần ma cấp Hắc động cũng không có biện pháp tiếp được công kích cường thế của Mộc Phàm, một đỉnh nện xuống, xung quanh vỡ nát.
Một quyền một đỉnh, thế không thể đỡ.
"Giết!”
Hắn thăng hoa hết mức, thi triển ra tất cả tuyệt chiêu, thời gian chi lực, không gian chi lực luân phiên xuất hiện.
Sau đó lần lượt phản kích, đánh bay từng tên thần ma.
“Không... Cứu ta...”
Có thần ma kinh hãi kêu to, đôi mắt trừng to, thân thể khổng lồ bị Phong thiên xích quấn chặt.
Phanh!
Ngay sau đó, đầu của hắn vỡ nát, óc vẩy ra bốn phương.
Mộc Phàm tung một quyền đánh nổ đầu một tên thần ma, không đợi đối phương hồi phục trực tiếp nện đỉnh xuống, đập vỡ xương sống của đối phương, thu vào trong đỉnh trấn áp.
Nhưng hắn cũng chịu công kích nặng nề đến từ xung quanh.
Phanh phanh phanh...
Bị công kích ồ ạt, Mộc Phàm cũng không chịu nổi, Đế bào không ngừng leng keng, tản ra ánh sáng mông lung ngăn chặn.
Nhưng vẫn bị chấn thương.
“Phốc!”
Mộc Phàm phun một ngụm máu, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, vẫn ở trong vòng vây.
Thái Nhất, Thượng đế, Đại Phật, m dương lão ma, Càn khôn lão tổ, Tận thế, Hoàng hôn cùng mười một tên thần ma.
Vừa rồi Mộc Phàm đã giết hai tên thần ma, một tên bị đánh nổ, một tên bị thu vào trong đỉnh trấn áp.
“Thiên Đế quá mạnh.”
Lúc này, không ít thần ma kinh hãi, rốt cuộc nhận thức được sự kinh khủng của vị Thiên Đế này, âm thầm hối hận vì đã nhảy ra.
Hiện tại tốt rồi, muốn lui cũng không được, bởi vì một khi lui liền sẽ bị Mộc Phàm nhân cơ hội chém giết.
"Tất cả đừng hoảng hốt.”
Thái Nhất nhìn thấy các thần ma có chút luống cuống, lập tức mở miệng nói: “Chúng ta đông thế này liên thủ đánh mình hắn chẳng lẽ còn sợ không thành công.”
“Hắn đã không còn thủ đoạn nào khác, cẩn thận một chút, cùng nhau lên mới có cơ hội giết hắn.”
Lời này làm những thần ma đang hoảng loạn an tâm một chút, bắt đầu tích tụ tuyệt chiêu cường đại.
“Giết!”
Đột nhiên, Mộc Phàm chợt quát một tiếng, cả người hóa thành nột tia sáng, từng sợi xích ầm ầm quấn tới, đám sợ thần ma sợ hãi tản ra.
Tản ra thế này lại như gãi đúng chỗ ngứa của Mộc Phàm.
“Không tốt!”
Mặt Thái Nhất tối sầm lại, quả nhiên hai tên thần ma yếu nhất đã bị Mộc Phàm theo dõi.
Lựa quả hồng mềm mà bóp, đạo lý này hắn cũng hiểu.
“Cẩn thận!”
Thượng đế hô to, muốn nhắc nhở đối phương, đáng tiếc đã chậm.
Bóng dáng Mộc Phàm biến mất, lặng yên xuất hiện sau lưng một tên thần ma da xanh, tiên đỉnh nện vào đầu đối phương, bàn tay thuận thế xỏ xuyên qua trái tim.
Phụt, trái tim của đối phương bị móc ra.
“A...” Tiếng kêu thảm thiết truyền đến, trong lòng cả đám kinh hoàng, nhìn Mộc Phàm cường thế oanh sát một tên thần ma mà hãi hùng khiếp vía.
Quá mạnh, căn bản không ngăn được đối phương.
“Kế tiếp, đến ngươi.”
Mộc Phàm giết tên thần ma này xong rồi thu thi thể vào trong đỉnh, xoay người nở nụ cười với một tên thần ma một mắt, đối phương sợ tới mức run rẩy.
Vù!
Đang lúc các thần ma khác cho rằng thần ma một mắt sẽ bị Mộc Phàm giết chết thì Tận thế chi chủ đột nhiên cảm thấy kinh hoàng.
“Không tốt.” Sắc mặt Tận thế biến đổi, bùng nổ toàn bộ lực lượng trong cơ thể.
Oanh, bất thình lình trúng một đòn nghiêm trọng, phòng ngự của Tận thế tan biến, có một bàn tay nắm cổ hắn nhấc lên.
Từng sợi xiềng xích quấn tới, bó chặt Tận thế, lúc này hoàn toàn xong rồi.
“Không... Thiên Đế, tha mạng, ta nguyện ý thần phục ngươi.”
Hai mắt Tận thế trừng to, hoảng sợ la lên, khiến các thần ma bừng tỉnh.
Bọn họ quay đầu nhìn mới phát hiện không phải Mộc Phàm muốn giết thần ma một mắt mà là trực tiếp tấn công Tận thế chi chủ.
“Đáng chết, mau buông ra hắn.”
Thấy Tận thế bị bắt, Hoàng hôn tức khắc giận dữ rít gào một tiếng.
Cả hai quen biết nhau, Tận thế cùng Hoàng hôn là hai thần ma có quan hệ thân cận, hiện tại thấy Mộc Phàm bắt lấy Tận thế tự nhiên phải phẫn nộ rồi.
“Tận thế, hôm nay xác thật là tận thế của ngươi, con đường của ngươi, chấm hết.”
Mộc Phàm lạnh nhạt nói một câu, năm ngón tay bóp chặt, tiếng răng rắc giòn vang truyền ra, các thần ma còn lại nghe mà kinh hoàng, hoảng sợ không thôi.
Tận thế chi chủ, một Tiên thiên thần ma cường đại, cứ bị bóp nát cổ như vậy.
Đương nhiên sẽ không chết vì bị bóp nát cổ, nhưng trong cơ thể Mộc Phàm có một cổ lực lượng cường đại rót vào thân thể, linh hồn đối phương.
“A....” Tận thế chi chủ kêu thảm thiết rồi đột nhiên im bặt.
Ánh mắt dần dần ảm đạm, linh hồn bị đánh tan, chết đến không thể chết thêm.
Một vị Tiên thiên thần ma cường đại đã bị giết, không thể phản kháng chút nào.
Tận thế vừa chết, thần ma bốn phía rốt cuộc muốn lui, căn bản không thể chống lại vị Thiên Đế này, nói gì tới chém giết đối phương.
Nhận được căn nguyên Thiên Đạo, thực lực của Mộc Phàm gia tăng toàn diện, chiến lực quả thực chính là vô địch.
Mặc dù đối mặt với mười mấy thần ma vây công vẫn thành thạo chém giết đối thủ, liên tục giết ba tên Tiên thiên thần ma.
Cuối cùng chém giết Tận thế chi chủ, khiến cả đám kinh sợ.
“Thi triển tuyệt chiêu!”
“Giết hắn!”
Thái Nhất, Thượng đế, Đại Phật cùng mấy thần ma còn lại bất chấp thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất oanh về phía Mộc Phàm.
Chỉ trong nháy mắt, Mộc Phàm bị năng lượng vô tận bao phủ, tiếng nổ mạnh không ngừng vang lên, vòm trời đều bị đánh thủng một lỗ to.
Khi năng lượng tan đi, Mộc Phàm bước ra từ trung tâm vụ nổ mạnh, có tiên quang vờn quanh, đan xen bên ngoài cơ thể, sau lưng có một phương luân bàn ù ù xoay tròn, tản ra hơi thở vô thượng.
Vèo!
Mới vừa đi ra, Mộc Phàm liền thấy đám thần ma vây công mình đang bỏ chạy, giống như đã thương lượng trước.
“Muốn chạy!”
Mộc Phàm tập trung vào một tên thần ma đang chạy trốn, đúng là Thượng đế.
Mộc Phàm trực tiếp từ bỏ Thái Nhất, đuổi giết Thượng đế, muốn giết chết tên khốn nạn này.
Thượng đế đang bỏ chạy bỗng cảm thấy lòng lạnh ngắt, cảm nhận được nguy hiểm tới gần, Thượng đế vũ trang phát ra ánh sáng lộng lẫy, hắn xoay người tung ra một chiêu.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, Mộc Phàm xuyên thẳng qua vụ nổ, giơ tay thi triển cấm thuật, một ngón tay xỏ xuyên qua trái tim của Thượng đế.
Phốc!
“A... Thiên Đế, ngươi chờ đó.”
Thượng đế kêu thảm thiết, máu văng tung toé, trái tim bị tổn thương nghiêm trọng, thời điểm mấu chốt hắn đã tự thiêu đốt hai cánh, hóa thành một cổ lực lượng cường đại giúp hắn biến mất trong nháy mắt.
Thái Nhất, Đại Phật, m dương lão ma, Càn khôn lão tổ, Hoàng hôn,... đều biến mất.
Một trận đại chiến cứ kết thúc qua loa như vậy, kẻ chết kẻ trốn.
Qua một trận chiến, danh xưng Thiên Đế lan truyền khắp vũ trụ, thần ma khắp nơi đều kinh sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận