Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 361: Mở rộng chín khu

Khu thứ tám, phía trên quầng sáng trận pháp, có hai bóng người lăng không mà đứng.
“Mộc Phàm, cần tài liệu gì cứ việc nói, có thể tùy ý sử dụng tài liệu trong kho hàng.”
Long Xuyên vẻ mặt thận trọng nói.
Mộc Phàm nhìn tổng thể trận pháp Khu thứ tám, trận văn rậm rạp, là kiệt tác chứa đựng tâm huyết của vô số trận sư nhân loại.
Nhưng trong mắt hắn lại có trăm ngàn chỗ hở, lực phòng ngự cũng không đủ, là một vị trận pháp sư cấp Sử thi, hắn có thể tiện tay phá huỷ.
“Tài liệu dùng được không bao nhiêu, trên cơ sở vốn có vốn có, có thể mở rộng phạm vị trận pháp gấp ba lần, tăng cường phòng ngự cùng lực sát thương khoảng một trăm lần.”
Mộc Phàm tự tin nói.
Lời này làm Long Xuyên sợ ngây người, mở rộng gấp ba? Tăng cường uy lực gấp trăm lần, không quá khoa trương chứ?
Thật ra không khoa trương chút nào, ở trình độ trận pháp cấp Truyền kỳ đã có thể nhẹ nhàng làm được chuyện này, huống chi là hiện tại đã đột phá cấp Sử thi.
Ba hệ cấp Sử thi, ai mà tưởng tượng nổi?
“Long bá cứ nhìn đi, ta đây liền bắt đầu.”
Mộc Phàm hít sâu một hơi, biểu tình trở nên nghiêm túc.
Long Xuyên rùng mình, lập tức lui sang một bên, yên tĩnh nhìn, không có quấy rầy Mộc Phàm.
Hai mắt hắn sáng quắc nhìn chăm chú, trong lòng chờ mong, mang theo một chút kích động, nếu thật sự có thể mở rộng phạm vi trận pháp gấp ba lần, chẳng khác nào Khu thứ tám mở rộng gấp ba.
Như vậy có thể bảo vệ thêm càng nhiều người, sẽ có nơi an cư lạc nghiệp cho những người đang đau khổ giãy giụa ở khu chờ quy hoạch, trong các phế tích.
“Hư không khắc trận, đại ngũ hành, lên!”
Ngay sau đó, liền thấy hai tay Mộc Phàm tạo ra vô số tàn ảnh, đánh ra từng điểm sáng, khắc hoạ ra từng đường trận văn trên không trung.
Trận văn rập rạp đan xen ngang dọc, rơi vào trận pháp Khu thứ tám, lập tức kích hoạt toàn bộ trận pháp.
Sắc mặt tất cả trận sư đang thủ vệ trận pháp trung tâm của Khu thứ tám đều biến đổi, hoảng hốt nhìn trận pháp đột nhiên bị kích hoạt.
“Sao lại thế này?”
“Ai động trận pháp?”
“Mau cảnh báo.”
Giờ này khắc này, rất nhiều người ở Khu thứ tám kinh ngạc, thiếu chút nữa rối loạn, trận pháp đột nhiên khởi động khiến rất nhiều người sợ hãi.
“Mọi người, thủ vững vị trí, không được tự tiện hành động.”
Thấy vô số người bên dưới bị kinh động, Long Xuyên nhíu mày, lập tức lớn tiếng nói một câu.
Vừa nghe lời này, toàn bộ đám người phòng giữ Khu thứ tám đồng thời dừng lại, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên mới phát hiện trên không trung có hai người.
Một người trong đó là Long Xuyên, ngăn chặn mọi người lộn xộn, tránh ảnh hưởng tới Mộc Phàm.
“Người quản lý!”
“Còn người kia là ai?”
“Mộc Phàm?”
Giờ phút này, không ít người thấy quản lý Khu thứ tám, còn có một người khác.
Có một ít người nhận ra Mộc Phàm, một đám khiếp sợ không thôi.
Ong!
Khu thứ tám chấn động, vô số người không rõ nguyên do, nhưng một đám cảm giác được trận pháp rung động kịch liệt, tản ra vô số tia sáng.
Lúc này, tất cả mọi người trong Khu thứ tám đều bị hấp dẫn, đều dừng lại nhìn lên không trung.
“Là đại thiếu gia!”
Ở Mộc gia, rất nhiều người kích động la to, nhìn Mộc Phàm đang khắc trận văn trên bầu trời, một đám lộ ra vẻ kiêu ngạo.
“Đại thiếu gia!”
“Đại thiếu gia chúng ta chính là truyền kỳ của thế hệ.”
“Lấy một địch năm, đánh năm Bán thần tơi bời.”
Trên dưới Mộc gia kích động sôi trào, một đám nhìn Mộc Phàm với ánh mắt sùng bái.
Gia chủ Mộc gia, Mộc Hùng, chăm chú nhìn Mộc Phàm đang khắc trận, trong lòng có một loại cảm xúc quái dị, khó nói rõ, rất phức tạp.
Hắn kinh ngạc cảm thán nói: “Chưa từng có ai có thành tựu như vậy, còn may là Mộc gia còn có chút ân tình với hắn.”
Nhớ tới những động tác nhỏ trước kia của mình, trong lòng Mộc Hùng xấu hổ muốn chết, nếu không có lão tổ Mộc gia vẫn luôn đè nặng, hắn đã đắc tội Mộc Phàm nặng nề.
May mắn, Mộc Phàm không có so đo những chuyện này, cũng chiếu cố Mộc gia nhiều, xem ra, Mộc gia sẽ vì Mộc Phàm mà một bước lên trời.
Giờ khắc này, Mộc Hùng cảm thấy tự hào.
Keng keng keng...
Lúc này, trên trời cao, Mộc Phàm lấy tay chộp một đống tài liệu kim loại, trực tiếp ở trong không trung cô đọng thành từng cây cột kim loại lớn.
Có chín cây cột, mỗi một cây đều khắc vô số trận văn, hình thành trận cơ.
Hắn đánh chín cây trận cơ này vào trong trận pháp Khu thứ tám, hóa thành cửu cung vận hành, dung nhập vào trận pháp vốn có.
“Trận khởi!”
Mộc Phàm đột nhiên hét to, đôi tay nhấc lên, toàn bộ Khu thứ tám chấn động, tựa như động đất.
Vô số trận văn lập loè, tường kim loại của Khu thứ tám đột nhiên được nâng lên, bay lên không trung dưới ánh mắt chấn động của vô số người.
Ngay sau đó, tường kim loại bắt đầu phân tách thành vô số khối kim loại hình vuông không ngừng bay múa trên không trung, tản ra ánh sáng mãnh liệt.
Long Xuyên xem mà trợn mắt há hốc mồm, tận mắt thấy Mộc Phàm tan rã trận pháp Khu thứ tám, sau đó thao túng rất tự nhiên, trực tiếp mở rộng ra ngoài.
Cả tường kim loại đã bị tách ra, sau đó được thao túng bay ra bên ngoài, quầng sáng trận pháp Khu thứ tám đang mở rộng dần.
Sau ba nhịp thở, trận pháp Khu thứ tám đã mở rộng gấp ba, hình thành một trận pháp bảo hộ càng thêm khổng lồ.
Ầm vang!
Tường kim loại đã giải thể bắt đầu kết nối lại, ầm ầm ầm rơi xuống, trực tiếp đâm sâu vào đất, kết hợp vô số trận văn đan xen, hợp nhất một cách hoàn mỹ.
Cuối cùng đã hoàn thành củng cố trận pháp Khu thứ tám, tăng cường phòng ngự, dung nhập trận cơ cùng trận văn mà Mộc Phàm khắc hoạ, lấy cửu cung vận chuyển, bát quái ở giữa, bao quát âm dương, ngũ hành, lực phòng ngự trực tiếp tăng khoảng trăm lần.
Còn có lực sát thương cường đại, dù có cường giả Truyền kỳ tới cũng không có biện pháp xâm nhập vào Khu thứ tám.
“Xong!”
Không lâu sau đó, Mộc Phàm ngừng lại, toàn bộ Khu thứ tám khôi phục bình thường, một quầng sáng cường đại bao phủ toàn bộ Khu thứ tám.
Quầng sáng mông lung, mang đến cho người ta cảm giác an toàn.
Giờ khắc này, trên dưới Khu thứ tám đều im lặng, một đám nhìn trận pháp hoàn toàn mới trên bầu trời rồi lại nhìn về phía Mộc Phàm, ánh mắt đều lộ vẻ cuồng nhiệt, sùng bái.
“Im lặng thì thôi, một tiếng hót kinh người.”
“Thiên tài, yêu nghiệt, đều không đủ để hình dung hắn.”
Mọi người trong đội chấp pháp yên lặng nhìn thiếu niên trên trời cao, trong mắt mang theo một loại kính ý.
Võ Cương cảm khái nhìn Mộc Phàm, trong lòng tràn ngập tự hào, đây là người mà mình liếc mắt liền nhìn trúng, đáng giá kiêu ngạo.
“Không thể tưởng tượng!”
Long Xuyên kích động nhìn trận pháp hoàn toàn mới này, có thể cảm nhận được sự cường đại một cách rõ ràng, trong lòng chấn động không thôi.
Đây là chỗ lợi hại của Truyền kỳ trận sư.
Thật ra hắn không biết Mộc Phàm đã đột phá Truyền kỳ, bước vào cấp Sử thi, chỉ kém một bước là có thể thành tựu Thần thoại trận sư.
“Mộc Phàm, ta đại biểu toàn bộ Khu thứ tám với tất cả lòng thành kính, cảm tạ ngươi!”
Long Xuyên nói xong, cúi người với Mộc Phàm.
“Long bá nói quá lời.”
Mộc Phàm phất tay nâng Long Xuyên.
Long Xuyên cảm thấy một cổ lực lượng nhu hòa vọt tới, không cách nào kháng cự bị nâng dậy, trong lòng cảm khái vạn phần, đã từng là phế vật không thể tu luyện trong mắt vô số người, chỉ trong chớp mắt đã trở thành tồn tại mà vô số người phải ngước nhìn.
“Đúng rồi, Long bá, ta muốn hỏi một chút về chuyện trước kia.”
Mộc Phàm trầm ngâm một lát, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Long Xuyên vừa nghe biến sắc, cuối cùng thở dài nói: “Cũng nên nói cho ngươi biết rồi, đi theo ta, có một đồ vật cho ngươi.”
Nói xong hắn xoay người trở về Tụ tiên lâu, Mộc Phàm đi theo, về tới chỗ cũ ngồi xuống.
“Các ngươi lui xuống.”
Long Xuyên vẫy vẫy tay bảo tất cả mọi người lui xuống.
Chỉ còn lại Mộc Phàm cùng Long Xuyên, không ai mở miệng nói chuyện.
Mộc Phàm chỉ lẳng lặng nhìn hắn, chờ đợi vị quản lý Khu thứ tám này mở miệng, nói ra chuyện năm đó.
“Chuyện năm đó ta đều ghi chép lại, ngươi tự mình xem đi, cũng không cần ta giải thích lại.”
Sau khi im lặng một lúc, Long Xuyên lấy ra một thiết bị nhỏ đưa cho Mộc Phàm.
Hắn tiếp nhận, trong mắt mang theo chút khó hiểu cùng dò hỏi.
Long Xuyên cười cười nói: “Năm đó, nữ nhân thần bí kia vừa xuất hiện, ta liền lén lút ghi hình lại, tất cả đều ở bên trong, ngươi xem đi.”
Mộc Phàm nheo mắt, chậm rãi mở khởi động thiết bị này, quầng sáng hiện lên, rất nhanh đã có hình ảnh xuất hiện.
Đó là một nữ nhân trẻ tuổi, xinh đẹp, nhìn một lần đã khiến người khác không thể nào quên.
Mộc Phàm vừa thấy hình ảnh nữ nhân này, trái tim nhảy dựng, Thần huyết trong cơ thể tự dưng sôi trào, giống như cộng minh.
Hắn chắc chắn đây là người có quan hệ huyết thống với mình, có cùng huyết mạch.
Nữ nhân này đang ôm một đứa trẻ, không cần phải nói, đứa trẻ này chính là Mộc Phàm đời trước.
Mộc Phàm yên lặng quan sát, tất cả chuyện xảy ra năm đó đều được bày ra, được quản lý Khu thứ tám ghi lại rõ ràng.
Bao gồm chuyện nữ tử thần bí cưỡng ép Mộc gia, một chưởng trọng thương Long Xuyên, cuối cùng đại chiến các cao thủ trên không trung.
Hơn mười cường giả nhân loại trong chín khu vây công đối phương, nhưng đều bại trong một chiêu, tất cả mọi người bị đánh bại, không một ai may mắn thoát khỏi.
Nhìn nữ nhân thần bí kia, sắc mặt Mộc Phàm vô cùng nghiêm trọng, bởi vì hắn không nhìn ra đối phương sâu cạn.
“Hệ thống, nàng mạnh đến mức nào?”
Mộc Phàm xem xong im lặng một hồi lâu, đột nhiên dò hỏi hệ thống.
Câu trả lời của hệ thống làm lòng hắn nổi sóng to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận