Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 505: Bế quan trăm vạn năm

-
“Bệ hạ, đây là...”
Nhìn Bàn đào viên trống rỗng, Dao Trì ngây ngốc.
Thiên Đế thu hết Bàn đào rồi, cả đất lẫn gốc luôn.
Đầu nàng trống không, cảm giác không phản ứng kịp.
“Không có việc gì, ngươi lại trồng thêm một đám Bàn đào là được.”
Mộc Phàm nở nụ cười, thu mấy ngàn gốc Bàn đào, đều là Bàn đào đời thứ nhất, là một nhóm tốt nhất trừ Tiên thiên bàn đào của Dao Trì.
Có nhóm Bàn đào này, mình không sợ thiếu Bàn đào ăn rồi.
Còn chuyện Thiên Đình có Bàn đào hay không thì không cần lo, có Dao Trì ở đây, tiếp tục trồng là được, dù sao còn rất nhiều thời gian.
Dao Trì câm nín nhìn Mộc Phàm, trong lòng dở khóc dở cười, mình cực cực khổ khổ bận rộn, thật vất vả được Thiên Đạo tán thành ban thưởng công đức.
Hiện tại tốt rồi, toàn bộ vườn Bàn đào bị thu sạch, trong lòng nàng có chút u oán.
“Ta không biết, Thiên Đế tự tìm kẻ khác trồng đi.”
Dao Trì giận dỗi, để lại một câu rồi xoay người đi mất.
Nhìn Dao Trì giận dỗi biến mất, Mộc Phàm có chút buồn cười lắc đầu, mấy chục vạn tuổi rồi mà còn giận dỗi như thế.
“Này này Thiên hậu, chờ một chút, trẫm có chuyện muốn nói với ngươi.”
Mộc Phàm lập tức đuổi theo.
Hắn tới cạnh Dao Trì, mỉm cười nói: “Được rồi, Thiên hậu nương nương của trẫm, đừng giận dỗi, sau này Bàn đào viên còn cần ngươi chăm sóc, làm phần thưởng cho các thành viên trong Thiên Đình.”
“Có thể một vạn năm mở Bàn đào thịnh yến một lần.”
“Khen thưởng cho các tướng sĩ Thiên Đình có công.”
Mộc Phàm lải nhải, Dao Trì càng nghe càng tức.
“Tự ngươi trồng đi.” Dao Trì thẹn quá hoá giận đáp lại một câu, xoay người cưỡi tiên quang biến mất.
Hành động này làm Mộc Phàm đứng sững sờ nhìn nàng biến mất, không nhịn được ngửa mặt lên trời thở dài.
“Thôi, vẫn nên đi gặp chủ nhân ba tộc.”
Hắn lắc đầu vứt bỏ tạp niệm trong lòng, quay về Lăng Tiêu điện.
Vù!
Mới vừa tới gần liền thấy ba bóng dáng đứng trong điện, đúng là Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng, có vẻ đã khôi phục hẳn.
“Tham kiến Thiên Đế.”
Cả ba nhìn thấy Mộc Phàm xuất hiện lập tức cung kính hành lễ.
Sự tôn kính phát ra từ nội tâm, không một chút chậm trễ.
Thiên Đế ở trong mắt cả ba đáng giá kính sợ, bởi vì Thiên Đạo đều kiêng kị Thiên Đế.
Bọn họ có thể không kính sợ sao?
“Miễn lễ.”
Mộc Phàm lạnh nhạt nói một câu rồi nâng tay lên, cả ba được một lực lượng nâng dậy, không cách nào phản kháng, trong lòng càng thêm kính sợ.
“Nói đi, có chuyện quan trọng sao?”
Hắn nhìn cả ba rồi mở miệng dò hỏi.
Thật ra hắn biết chuyện gì rồi, nhưng thân là Thiên Đế vẫn phải ra vẻ một chút.
Tổ long dẫn đầu mở miệng: “Thiên Đế bệ hạ, trên dưới Long tộc nguyên nghe lệnh Thiên Đình, ra sức vì bệ hạ.”
“Trên dưới Kỳ lân tộc nguyện ra sức vì bệ hạ.”
Tổ kỳ lân cũng tỏ thái độ.
Thiên phượng tiến lên hành lễ một cách trang nhã: “Bệ hạ, toàn thể Phượng tộc đều kính ngưỡng Thiên Đế, nguyện góp sức cho ngài.”
“Ta có một nữ nhi tên Chu tước, nguyện đưa vào Thiên Đình phụng dưỡng bệ hạ.”
Câu tiếp theo của Thiên phượng làm sắc mặt Tổ long, Tổ kỳ lân tái đi.
Hai người trừng mắt nhìn Thiên phượng, ánh mắt như đang nói, Thiên phượng ngươi hay lắm, dĩ nhiên muốn lấy lòng Thiên Đế như vậy, âm thầm gạt hai chúng ta ra.
“Bệ hạ, Long tộc dâng lên ba ngàn trân bảo, phái Thanh long cường đại nhất trong tộc gia nhập Thiên Đình, phụng dưỡng bệ hạ.”
Tổ long cũng dứt khoát, trực tiếp dâng ba ngàn trân bảo, rực rỡ muôn màu, khiến kẻ nào nhìn cũng phải hoa mắt.
Tổ kỳ lân buồn bực, cuối cùng đứng ra nói: “Bệ hạ, Kỳ lân tộc có một Mặc kỳ lân, Tiên thiên dựng dục, tiềm năng chỉ đứng sau ta, ta sẽ mang lên Thiên Đình cống hiến cho bệ hạ.”
Nhìn ba tên này bỏ vốn gốc, Mộc Phàm cảm thấy quái dị, kẻ tặng lễ kẻ đưa tộc nhân.
“Chu tước, Thanh long, Mặc kỳ lân?” Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu.
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới Mặc kỳ lân trước kia, chẳng lẽ chính là gia hỏa đó.
Còn Chu tước, Thanh long cũng rất tốt, là kẻ có thực lực, thiên phú tốt nhất trong Long tộc cùng Phượng tộc trước mắt.
“Thanh long, Chu tước, Bạch hổ, Huyền vũ, tứ đại thánh thú đã có hai rồi, còn thiếu Huyền vũ cùng Bạch hổ.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, không nghĩ tới lời này rơi vào trong tai Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng, tựa như sấm sét nổ vang.
Sắc mặt cả ba thay đổi, kinh ngạc liếc nhau.
“Sao Thiên Đế bệ hạ biết có Bạch hổ?”
“Hình như Huyền vũ ở chỗ sâu trong Hỗn độn thiên hải.”
Cả ba người âm thầm giao lưu.
Còn Mộc Phàm thì đang suy nghĩ, có nên gom đủ tứ đại thánh thú để trấn thủ bốn phía Thiên Đình hay không?
Nếu gom đủ tứ đại thánh thú, phong chúng nó danh hào Thánh thú, hợp ý Thiên Đạo, chẳng phải lại có thêm một mớ căn nguyên sao?
“Ba vị khanh gia có lòng.”
Mộc Phàm hài lòng gật gật đầu, nói: “Thanh long, Chu tước có thể gia nhập Thiên Đình, trẫm tự nhiên sẽ không bạc đãi.”
“Truyền lệnh trẫm, đưa Bạch hổ, Huyền vũ vào Thiên Đình, nếu trái lệnh, trực tiếp bắt về.”
Hắn ra lệnh một tiếng, Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng trợn mắt há hốc mồm, đây là muốn bức bách Huyền vũ cùng Bạch hổ gia nhập Thiên Đình nha.
Cả ba người nhìn nhau cười khổ, Thiên Đế muốn bọn họ đi tìm Bạch hổ cùng Huyền vũ, hai tên thần ma siêu cấp.
“Tuân lệnh!”
Cả ba người đồng thời lĩnh mệnh, không dám bất mãn chút nào.
Xem như đây là nhiệm vụ đầu tiên mà Thiên Đế giao cho, có lẽ để bọn họ đi gặp Huyền vũ, Bạch hổ sẽ tốt hơn.
Chỉ cần gom đủ tứ đại thánh thú, là có thể sắc phong, Thiên Đạo sẽ không keo kiệt, bởi vì thúc đẩy Thiên Đạo hoàn thiện nên tự nhiên có thể nhận được chỗ tốt.
Hiện tại Mộc Phàm chỉ toàn tâm toàn ý muốn tích góp đủ căn nguyên Thiên Đạo, tiến hành thay máu lột xác, bước vào con đường vô địch thật sự.
Vì chuyện này mà Mộc Phàm cam tâm lăn lộn ở thời không này mấy trăm vạn năm cũng không tiếc.
“Lui ra đi.” Mộc Phàm xua xua tay.
“Chúng thần cáo lui!”
Tổ long, Tổ kỳ lân cùng Thiên phượng đồng thời lui ra, dâng lên Thanh long cùng Chu tước.
Nhìn Thanh long cùng Chu tước trước mắt, ánh mắt Mộc Phàm dần mà sáng lên.
Dù Thanh long hay Chu tước đều kém Tổ long, Thiên phượng rất xa, nhưng tiềm lực không tầm thường, tương lai có khả năng vượt qua Tổ long cùng Thiên phượng.
"Lui xuống đi, ở Thiên giới chăm chỉ tu hành, không lâu nữa sẽ có chỗ cần các ngươi ra sức.”
Mộc Phàm nhìn cả hai, nhẹ giọng nói một câu.
“Tuân lệnh, bệ hạ!”
Thanh long, Chu tước, cung kính lui ra, không dám lỗ mãng chút nào.
Thấy hai vị lão tổ đều phải cung kính đối với Thiên Đế, cả hai nào dám có chút bất kính.
“Người đâu, tuyên, Thiên hậu Dao Trì, Tử Vi, Câu Trần, Chân Võ, Hậu Thổ, Hình Thiên nhanh chóng tới gặp trẫm.”
Mộc Phàm đột nhiên hạ mệnh lệnh triệu kiến Thiên hậu, tứ phương đại đế, Chiến thần Hình Thiên trở về yết kiến.
Vừa ra lệnh, toàn bộ Thiên giới sôi trào.
Thiên Đế triệu kiến cao tầng Thiên Đình, chắc chắn phát sinh chuyện lớn, các tướng lĩnh Thiên Đình hưng phấn xoa tay.
Chẳng lẽ sắp mở ra đại chiến?
“Thiên Đế triệu kiến?”
Lúc này, tứ phương đại đế đang chinh chiến bên ngoài đều thu được chiếu lệnh, tất cả đều kinh ngạc, khó hiểu.
Cả Chiến thần Hình Thiên cũng sửng sốt, đây là lần đầu tiên triệu kiến tất cả bọn họ.
Tuy rằng khó hiểu nhưng mấy người vẫn dùng tốc độ nhanh nhất chạy về Thiên Đình.
Chuyện này tự nhiên không thể gạt được các thế lực khác, bọn họ sôi nổi tìm hiểu tình hình trong Thiên Đình, Thiên Đế triệu kiến các nhân vật quan trọng.
Vèo vèo!
Không bao lâu, bốn vị đại đế Tử Vi, Câu Trần, Chân Võ, Hậu Thổ nối tiếp nhau trở về, đứng trước Lăng Tiêu điện.
Hình Thiên cũng nhanh chóng về tới, dừng bên cạnh bốn vị đại đế, cả đám gật đầu chào hỏi nhau.
“Hình Thiên, ngươi biết Thiên Đế triệu kiến chúng ta vì chuyện gì không?”
Hậu Thổ mở miệng hỏi một câu.
Hình Thiên gãi gãi đầu: “Không biết, ta cũng không biết chuyện gì, có lẽ lại mở ra đại chiến.”
“Đừng suy đoán, nhanh đi yết kiến bệ hạ thôi.”
Tử Vi nói xong, dẫn đầu đi vào Lăng Tiêu điện.
Những vị khác thấy vậy sôi nổi đuổi theo, chỉ có thể chờ Thiên Đế giải đáp thắc mắc.
“Tham kiến bệ hạ!”
Bọn họ vừa tiến đến liền hành lễ với Thiên Đế chí cao vô thượng đang ngồi trên bảo tọa.
Thiên hậu Dao Trì ngồi ngay ngắn bên cạnh Thiên Đế.
Trong điện chỉ có Thiên Đế, Thiên hậu cùng bọn họ.
“Miễn lễ.”
Giọng Mộc Phàm bình đạm, tràn ngập uy nghiêm, không cảm nhận được bất kỳ dao động nào.
Hắn nhìn lướt qua đại những bóng dáng dưới điện, cảm thấy hài lòng, những vị này xem như tồn tại hàng đầu Thiên Đình.
“Triệu các ngươi trở về là bởi vì trẫm có một chuyện muốn tuyên bố.”
Sau khi im lặng một lúc, Mộc Phàm mới từ từ mở miệng.
Hắn chậm rãi nói: “Trẫm quyết định bắt đầu bế quan tìm hiểu Thiên Đạo, tất cả sự vụ trong ngoài Thiên Đình giao cho Thiên hậu Dao Trì quyết định.”
“Đây là Thiên Đế lệnh, Thiên Đế kiếm, thấy lệnh như thấy trẫm, Đế kiếm có thể trảm hết thảy phản nghịch, nếu có kẻ vi phạm, Thiên Đạo tất tru.”
Oanh!
Vừa dứt lời, Thiên Đạo cảm ứng, giáng xuống dị tượng.
Đây là Thiên Đạo thừa nhận lời Thiên Đế nói, sắc mặt đám Tử Vi, Chân Võ, Hậu Thổ, Hình Thiên đều thay đổi.
“Cẩn tuân ngự lệnh!”
Bọn họ không chút do dự quỳ một gối.
Sắc mặt Dao Trì thay đổi, vội vàng khuyên: “Bệ hạ, không thể không thể, chuyện Thiên Đình, nữ tắc như ta không thể trộn lẫn.”
“Không sao.” Mộc Phàm xua xua tay cắt ngang lời nàng, mở miệng nói: “Sự vụ lớn nhỏ do ngươi tới trù tính, tọa trấn Lăng Tiêu điện, chiến sự bên ngoài ngươi cứ giao cho tứ đế cùng Chiến thần Hình Thiên, không cần hỏi đến.”
Thấy Mộc Phàm kiên quyết như thế, Dao Trì bất đắc dĩ, trong lòng không muốn tham dự vào, đây chính là quyền hành của Thiên Đế, nàng không muốn vượt qua.
Nhưng không có biện pháp nào, Mộc Phàm quyết tâm giao Thiên Đế lệnh cùng Thiên Đế kiếm cho nàng, để nàng tọa trấn Lăng Tiêu điện, xử lý sự vụ Thiên giới.
“Lời trẫm nói các ngươi đã rõ rồi chứ?”
Mộc Phàm đảo mắt nhìn lướt qua cả đám.
“Chúng thần chắc chắn dùng toàn lực hiệp trợ Thiên hậu nương nương, bình định tam giới chư thiên.”
Tử Vi, Chân Võ, Câu Trần, Hậu Thổ, Hình Thiên đồng thời tuyên thệ, không chút qua loa.
Thiên Đạo đã thừa nhận quyết định của Thiên Đế, ai dám xằng bậy, Thiên Đế chưa ra tay thì Thiên Đạo đã mạt sát kẻ đó rồi.
“Rất tốt, vậy trẫm yên tâm bế quan ngộ đạo.”
Mộc Phàm vui mừng gật gật đầu, Thiên Đình đã hoàn thiện, không còn nhiều chuyện cần hắn tự giải quyết.
Kế tiếp nên bế quan tu luyện, tăng thực lực lên một đỉnh cao mới.
“Trẫm tuyên bố, từ bây giờ bắt đầu bế quan ngộ đạo trăm vạn năm.”
“Thiên Đình liền dựa vào chư vị.”
Oanh!
Nói xong, bóng dáng Mộc Phàm loé lên, chui vào hoàn một lỗ thủng tràn ngập ánh sáng, biến mất.
Thiên Đế, đã bế quan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận