Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 623: Ai dám đụng ta?

---
Tại một nơi xa xôi khói đen che phủ.
Bên trong màn khói đen, có một hơi thở kinh khủng, không ngừng thôn phệ các loại năng lượng vật chất.
“Hắc hắc hắc, chớ phản kháng, ngươi trốn không thoát.”
Một tiếng cười bén nhọn rợn người truyền ra từ trong khói đen.
Chỉ thấy bên trong xuất hiện một lỗ đen rất to, đang thôn phệ vô số căn nguyên, đó là thôn phệ giả.
Bị kẹt bên trong là một người nữ.
Nàng là Lăng Sa.
Dù đang bị thôn phệ giả đánh giết nhưng nàng không có một chút sợ hãi, là virus nguyên bản, bản thân nàng cũng có đặc tính thôn phệ.
Cả hai bên đều muốn thôn phệ hấp thu đối phương.
Bành bành bành.
Vô số vòng xoáy màu đen đụng vào nhau rồi nổ tung, song phương giao chiến kịch liệt, nhưng cả hai không ai làm gì được nhau.
Thôn phệ giả muốn thôn phệ virus nguyên bản là Lăng Sa, Lăng Sa cũng muốn thôn phệ nó, thu hoạch năng lực căn nguyên mạnh hơn.
Cứ như vậy, cả hai giằng co mãi không xong, chỉ có thể nhìn xem ai thôn phệ căn nguyên Đại Đạo nhanh hơn.
Sưu!
Đang giằng co, đột nhiên có một vệt sáng xẹt qua, một vị sinh vật cấp Bất Hủ khác xuất hiện.
“Mạt sát giả?”
Thôn phệ giả kinh ngạc, kẻ tới lại là mạt sát giả.
Lăng Sa thấy vậy thì nhíu mi, một thôn phệ giả thôi đã khó xơi, thêm một mạt sát giả thì nàng chịu chết.
“Nha, thôn phệ giả thế mà gặp phải đối thủ, vừa vặn, có muốn ta giúp ngươi mạt sát đối phương hay không?”
Mạt sát giả thấy hai bên giằng co mãi không xong, lộ ra nụ cười dữ tợn mà hỏi.
“Hừ!”
Thôn phệ giả hừ lạnh, khinh thường nói: “Ngươi tự lo bản thân đi, còn đang bị truy sát thì lo được ai.”
“Ừm?”
Sắc mặt Mạt sát giả cứng lại, hừ nói: “Gia hỏa này không biết là ai mà không có cách nào mạt sát.”
“Một tồn tại tương tự Thiên Đạo?” Thôn phệ giả kinh ngạc nhìn qua.
Kẻ được nhắc chính là Tiểu Ách, vị Thiên Đạo đặc thù kia, đặc thù ở điểm nào sao, có thể chứng đạo Thiên Đạo bất hủ ít càng thêm ít, nàng có thể bước vào cấp bậc là do bản thân vấn đề.
Phải biết, Thiên Đạo đều là đồ chơi, là quân cờ, bị lợi dụng để tìm niềm vui.
Vì sao lại có Thiên Đạo xuất hiện ở đây, Thiên Đạo có thể thoát ly trói buộc à, thậm chí Thiên Đạo này còn sở hữu năng lực không rõ.
Không cách nào mạt sát, chính là chỗ đặc biệt của Tiểu Ách.
“Lăng Sa?”
Tiểu Ách vừa đến, nhất thời phát hiện Lăng Sa, còn có thôn phệ giả.
Ánh mắt nàng lạnh lùng, khóa chặt mạt sát giả, trong mắt lộ ra một tia sát cơ.
“Ngươi chạy cái gì, ta chỉ muốn luyện hóa căn nguyên ngươi thôi mà, không cần phải chạy.”
Lời nàng nói ra khiến ba người còn lại phải câm nín.
Sắc mặt mạt sát giả là khó coi nhất, hắn giận dữ hét: “Đáng chết, ngươi cho rằng ăn được bổn tọa sao, ngươi quá ngây thơ rồi.”
“Mạt sát giả, ta rất hiếu kì, sau khi luyện hóa thôn phệ ngươi, phải chăng ta có thể thu hoạch được năng lực của mạt sát giả?”
Tiểu Ách không ngần ngại hỏi thêm một câu.
Oanh!
Vừa dứt lời, Tiểu Ách đột nhiên dẫn đầu tiến công, đánh về phía mạt sát giả.
Mạt sát giả tránh thoát một cách chật vật, chịu thôi, đối phương không thể mạt sát, không cách nào mạt sát, tựa hồ trong thể nội có một cỗ lực lượng ngăn cản bị mạt sát.
Cũng chính là chín tầng phong ấn liên thông mà trước kia Mộc Phàm để lại trong thể nội Tiểu Ách lúc hắn dùng nàng làm tay chân cho hệ thống, mở một tầng thì thu hoạch được lực lượng tương xứng.
Trước mắt Tiểu Ách mới mở sáu tầng, còn ba tầng chưa mở, loại lực lượng thuộc về hệ thống này tự nhiên không cách nào mạt sát.
Cho nên, mạt sát giả đáng thương đá trúng tấm sắt, bị Tiểu Ách một đường đuổi đánh.
“Lăng Sa, mượn căn nguyên của ngươi dùng một lát.”
Đánh một hồi, Tiểu Ách đột nhiên hét lớn một tiếng, thuận thế đánh ra một cỗ căn nguyên chi lực vào thể nội Lăng Sa.
Đó là lực lượng đặc thù của nàng.
Nháy mắt, Lăng Sa thu được năng lực đặc thù thuộc về Tiểu Ách, phát sinh biến hóa kinh người.
“Được.” Lăng Sa không cần suy nghĩ, tự tách một bộ phận căn nguyên ra rồi đưa cho Tiểu Ách.
“Không tốt, hai người họ biết nhau?”
Thôn phệ giả, mạt sát giả cùng hoảng sợ hô lên, nhìn xem Tiểu Ách và Lăng Sa trao đổi căn nguyên, hiển nhiên là các nàng biết nhau.
Quả nhiên, có được một tia virus nguyên bản của Lăng Sa, Tiểu Ách dường như có thêm một loại năng lực đáng sợ nào đó, đột nhiên phát ra từng làn sóng sương mù xám quỷ dị.
Một lực lượng xui xẻo, tai ách tuôn ra, trong nháy mắt bao phủ mạt sát giả.
“A!” mạt sát giả kêu thảm, hoảng sợ mà lui lại.
Đáng tiếc nó bị một đám năng lượng màu xám bám như bóng với hình, ăn mòn thân thể.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, mạt sát giả bị ăn mòn thành một đám tro xám, bị lực lượng xui xẻo, tai ách quấn quanh.
Bành!
Một tiếng vang trầm, thân thể mạt sát giả tự nổ tung, dọa nó giật cả mình mẩy.
“Thôn phệ giả, ngươi giúp ta cản một chút.”
Mạt sát giả bị dọa sợ, vứt xuống một câu rồi xoay người chạy.
Thôn phệ giả vừa kinh vừa sợ, người ta liên hợp, ngươi chạy trốn làm sao được?
Chỉ là nó chưa kịp phẫn nộ, sau một khắc, một màn khiến nó hoảng sợ xuất hiện.
Mạt sát giả đang chạy trốn, không biết sao, đột nhiên khựng lại, căn nguyên trên người vô cớ bị nhiễu loạn, động tác như bị bấm dừng.
Cái khoảnh khắc nó bị dừng lại này chính là thứ khiến nó tuyệt vọng.
“Bất Tường Chi Nhận, chém!”
Tiểu Ách ngưng tụ một lưỡi dao vô cùng sắc bén, lộ ra hơi thở xui xẻo, một khi bị dính sẽ xuất hiện các loại triệu chứng đáng sợ, không cách nào ngăn cản.
Phốc!
Một đao đánh xuống, thân thể mạt sát giả vỡ thành hai mảnh, lực lượng xui xẻo đáng sợ kia ăn mòn, ô nhiễm khiến nó không có cách nào hồi phục lại.
Cuối cùng, mạt sát giả bị Tiểu Ách chém chết ý thức Chân Linh.
“Ta là tai ách hóa thân, là ngọn nguồn điềm xấu.”
Tiểu Ách nhàn nhạt nói, một hơi luyện hóa mạt sát giả.
Thôn phệ giả nghe xong thì hoảng sợ.
Chẳng phải là nói, kẻ này nắm trong tay căn nguyên Đại Đạo tai ách, là ngọn nguồn của điềm xấu?
Nàng ta đụng ai người đó chết, cả mạt sát giả còn bị vận rủi quấn thân, cứ thế vẫn diệt biến mất ở chỗ này.
Sau cùng còn bị Tiểu Ách luyện hóa, thôn phệ, hấp thu mọi thứ của đối phương.
“Chạy!”
Thôn phệ giả bị dọa sợ, quay người chạy.
Nhưng tưởng tượng khác xa thực tế.
“Muốn chạy, có hỏi qua ta chưa?”
Lăng Sa hừ lạnh, đạt được một bộ phận căn nguyên của Tiểu Ách, tựa hồ sinh ra biến hóa khó lường, cả người nàng có vô số tai ách chi khí, điềm xấu chi lực quấn quanh.
Răng rắc!
Một cái lưới lớn, từ vô số vận xui cấu thành phủ xuống, giam thôn phệ giả vào, trong thời gian ngắn muốn thoát ly là không thể nào.
“Đáng chết, tại sao có thể như vậy?”
Thôn phệ giả vừa kinh vừa sợ, tức giận gào thét, không ngừng oanh kích cái lưới, muốn tìm cách thoát.
Chỉ tiếc, sau khi thu hoạch được tiến hóa Lăng Sa đã trở nên siêu mạnh, huống chi còn có Tiểu Ách nhìn chằm chằm ở bên, chạy không thoát.
“Thôn phệ, ma diệt!”
Lăng Sa quát lạnh, hóa thành một đám virus nguyên bản, thôn phệ giả bị thôn phệ từng chút từng chút một.
Bị một lực lượng không rõ bao phủ, thôn phệ giả còn không thể cụng cựa, một khi chống cự sẽ xuất hiện các động tác trái ý muốn.
Tai ách và điềm xấu chi lực quấn thân ngăn cản nó giãy dũa.
“Không, chủ nhân cứu ta.”
Thôn phệ giả luống cuống, trong tuyệt vọng, nó cầu cứu.
Lúc đó Tiểu Ách có lấy tay đè ép, đáng tiếc vẫn là chậm một bước, đối phương phát được tín hiệu cầu cứu.
Cuối cùng, thôn phệ giả bị Lăng Sa thôn phệ, luyện hóa biến mất.
Luyện hóa thôn phệ giả, Lăng Sa thu được sự đột phá kinh người, nàng có sẵn năng lực thôn phệ, hấp thu thêm thôn phệ khiến càng tăng mạnh.
Cả Lăng Sa và Tiểu Ách đều luyện hóa hấp thu được một sinh vật cấp Bất Hủ.
Đối với các nàng, lần này thu hoạch lớn.
“Cẩn thận, vừa nãy hắn đã thành công phát tin cầu cứu.”
Tiểu Ách nhắc nhở một câu.
Lăng Sa vừa mới hoàn thành thôn phệ hấp thu, nàng mặt không thay đổi nhìn hư không.
Nàng biết chứ, nhưng chẳng lẽ còn có tồn tại mạnh hơn nào tới được?
Oanh!
Đột nhiên, hư không bên trên đỉnh đầu của hai người có tiếng chấn động, hào quang rực rỡ phủ xuống, có một vết nứt chậm rãi hiện ra, rồi hóa thành vòng xoáy to lớn.
“Là ai giết thủ hạ ta bồi dưỡng?”
Bên trong vòng xoáy truyền tới một thanh âm, mang theo vẻ tức giận.
“Tới.” Đồng tử Lăng Sa co rụt lại.
Tiểu Ách nghiêm mặt, nói ra: “Tồn tại cường đại viễn siêu cấp Bất Hủ, chúng ta gặp nguy hiểm.”
“Siêu việt cấp Bất Hủ, vì sao muốn xuất thủ can thiệp?”
Hai người không hiểu, thủ hạ chết thôi mà, chẳng lẽ muốn xuất thủ can thiệp, nghe có cạn lời không chứ?
Dù sao, đại đạo tranh phong, sinh tử khó liệu, sợ chết thì đừng có tham gia là được nha.
Giờ chết mất xác rồi đòi trả thù gì nữa, đây còn là tồn tại cường đại viễn siêu cấp Bất Hủ, gần ngang cường giả chứng được đại đạo rồi.
“Hừ, ra là hai tên dị loại.”
Bên trong vòng xoáy lộ ra một đôi mắt, nhìn xuống Lăng Sa và Tiểu Ách, xem thấu một số nội tình của hai người, trong lòng cũng tự hiểu đôi điều.
“Các ngươi đã giết ta thủ hạ, thì trở thành khôi lỗi của bổn tọa, giúp ta hoàn thành kế hoạch tranh phong đại đạo đi.”
Giọng nói kia vừa dứt, một cái tay to lớn chậm rãi thò xuống, muốn bắt Lăng Sa và Tiểu Ách đi luyện thành khôi lỗi.
Dù sao nó có kế hoạch của mình, thuộc hạ bị giết, tự nhiên muốn dùng Lăng Sa và Tiểu Ách đến bổ sung.
“Nguy hiểm!”
Lăng Sa, Tiểu Ách biểu lộ ra vẻ mặt chăm chú nhất từ trước đến giờ.
Tiểu Ách càng là mở ra ba tầng phong ấn sau cùng trong thể nội, một cỗ sức mạnh cực kỳ khủng bố bạo phát ra, trong nháy mắt hóa thành một thanh Bất Tường Chi Nhận chém lên bàn tay trong hư không.
Răng rắc một tiếng, bàn tay khổng lồ run run, bị bổ ra một vết rách lớn, nhưng không có biến mất.
“A, thú vị đấy.”
Tồn tại bên trong vòng xoáy phát ra một tiếng kinh ngạc, có chút hứng thú với sức mạnh của Tiểu Ách.
“Cạch!”
Năm ngón tay lớn bóp nát Bất Tường Chi Nhận, vết thương nhanh chóng khép lại, bàn tay tiếp tục ép xuống.
Tấn công vô hiệu, lực áp bách bàng bạc kia còn khiến Lăng Sa và Tiểu Ách không có cách nào động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn nguy hiểm buông xuống.
Bành!
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bỗng có một bàn tay u ám vung ngang, xé trời mà đến, đánh nát bàn tay hư ảo trong hư không kia.
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến Lăng Sa và Tiểu Ách ngạc nhiên, quay đầu nhìn qua, trong mắt nhất thời lộ ra một tia mừng rỡ.
“Thiên Đế!”
Hai người mừng rỡ không thôi, nhìn qua một vòng xoáy hỗn độn khác, bên trong hiển hiện một khuôn mặt, chính là Thiên Đế, Mộc Phàm.
“Dám đụng người của ta, ngươi muốn chết?”
Mộc Phàm hừ lạnh, nói xong đưa tay chỉ qua vòng xoáy phía đối diện, ngón tay trong nháy mắt xuyên qua vòng xoáy, truyền ra tiếng nổ mạnh.
Răng rắc!
“A.”
“Làm càn!”
Bên trong vòng xoáy đối diện truyền đến từng tiếng gầm gừ phẫn nộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận