Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 504: Đào móc Bàn đào

Thiên giới, trong Thiên Đế cung.
Mộc Phàm ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung, cả người được bao vây bởi một tầng tiên quang mờ ảo bao vây, không thấy gương mặt.
Trên ngón tay có một sợi năng lương quỷ dị đến từ lực lượng thanh tẩy thần bí.
Mộc Phàm đã nắm giữ loại lực lượng khủng bố này sau khi hệ thống luyện hoá.
“Hệ thống, thứ này thật sự có thể thanh tẩy Thiên Đạo sao?”
Mộc Phàm kinh ngạc không thôi, cảm thấy khó mà tin được.
Rốt cuộc đến từ nơi nào, vì sao loại lực lượng này xuất hiện, vì sao ra đời, chẳng lẽ chỉ để thanh tẩy Thiên Đạo có ý thức cùng biến số?
“Ký chủ, đây là lực lượng dùng một lần, có thể trực tiếp xoá sạch ý thức của Thiên Đạo, dùng liền không còn, cần tiếp tục tinh luyện mới được.”
Hệ thống lạnh nhạt đáp lại một câu, Mộc Phàm nghe mà khó chịu.
Chỉ có thể dùng một lần thì dùng cái rắm.
Còn tưởng rằng có thể sử dụng không hạn chế, nắm giữ được nó sẽ trở thành khắc tinh của Thiên Đạo nha, khó trách Thiên Đạo sẽ kiêng kị.
“Hệ thống, ngươi quá kém, luyện hóa rồi mà chỉ có thể dùng một lần, ngươi nói coi ngươi còn có tác dụng gì, ta hoài nghi ngươi tham ô căn nguyên Thiên Đạo của ta.”
Mộc Phàm đen mặt chất vấn hệ thống.
Nạp một lượng căn nguyên Thiên Đạo khổng lồ mà chỉ làm được thế này.
“Nếu không thì ký chủ ngươi làm hệ thống, ta đảm nhận vai trò ký chủ cho?”
Trong đầu vang tiếng hệ thống, câu nói mang theo sự tức giận, ý là nếu không hài lòng thì ngươi tới làm hệ thống là được.
Mộc Phàm vừa nghe, hai mắt sáng rực lên: “Có thể, tới tới tới, chúng đổi nào, ta làm hệ thống, ngươi làm ký chủ.”
“Ký chủ đừng có nằm mơ, không đổi được.” Hệ thống lạnh nhạt đáp lại.
Mộc Phàm nghe mà bực bội: “Đổi không được vậy ngươi nói làm gì, lăn sang một bên đi.”
“Nếu không thì ngươi để ta luyện hóa cắn nuốt ngươi, sau đó ngươi biến thành một bộ phận của ta, ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, chẳng phải tuyệt vời hơn giờ sao?”
Mộc Phàm chớp mắt, đề nghị: “Ngươi xem xem, ta luyện hóa cắn nuốt ngươi rồi thì tương đương với nắm giữ lực lượng của hệ thống, không cần ngươi vất vả phục vụ nữa, ta tự phục vụ mình là được.”
“Hơn nữa ngươi cũng có thể cùng ta chứng kiến kỳ tích trong tương lai, ngươi cứ yên tâm? Chờ ngươi quy thiên, mỗi năm ta đều thiêu một đại vũ trụ để cúng tế ngươi.”
Mộc Phàm lải nhải, giống như nghĩ tới viễn cảnh tươi đẹp, càng nói càng hăng say.
“....” Hệ thống im lặng.
Một lúc sau nó mới thốt ra một câu: “Ký chủ, ngươi vẫn nên đi tìm tiểu tình nhân của mình đi.”
“Lăn!” Mộc Phàm vừa nghe liền tức giận.
Hắn mắng to nói: “Ta muốn chứ, ngươi cho rằng ta không muốn sao, mỗi ngày nhìn bên cạnh có một đám tiên nữ oanh oanh yến yến, ta không muốn mới là lạ.”
“Ta là nam nhân nha, đệ nhất Thiên Đình, Thiên Đế chí cao vô thượng, ta thả Dao Trì, Huyền Nữ không ăn, vì cái gì chứ?”
Mộc Phàm thẹn quá hoá giận nói.
“Ký chủ bị teo rồi sao?” Hệ thống đột nhiên hỏi một câu.
Vừa nghe câu này, Mộc Phàm tức giận muốn hộc máu, chửi mắng: “Ngươi là thứ khốn nạn, nếu ngươi dám chui ra ta tuyệt đối đánh nhừ ngươi.”
“Ngươi nói coi, trong đầu ta có một cái hệ thống như ngươi, ta còn có tâm tình yêu đương với các tiên nữ, khác gì phát sóng trực tiếp hả?”
Nói đến chuyện này Mộc Phàm tức tối, mắng tiếp: “Bởi vì ngươi mà hiện tại lão tử vẫn độc thân, không dám chạm vào một nữ nhân nào, còn không phải do ngươi làm hại?”
“Sớm muộn gì lão tử cũng đào ngươi ra, quất mười vạn roi.”
“Ngươi là cái hệ thống xấu xa, hố người, hố ta thì thôi, còn hại ta thành người cô đơn.”
“Ngươi cẩn thận, đừng để ta tìm được cơ hội, ta bảo đảm không chơi chết hệ thống ngươi.”
Chửi mắng một hồi nhưng hệ thống hoàn toàn im lặng, không rên một tiếng.
Rốt cuộc cũng phát tiết một ít buồn bực trong lòng.
Ai mà không muốn nữ nhân chứ, trước khi xuyên tới đây không có, bây giờ bên cạnh có một đám oanh oanh yến yến mà không động tâm sao?
Đùa cái gì vậy, là nam nhân thì phải động tâm nha.
Nhưng mấu chốt là trong đầu có một cái "bóng đèn"*, hãy tưởng tượng thử, ngươi làm gì cũng được xem như phát sóng trực tiếp, còn có tâm tình làm sao?
*"bóng đèn": giống như kỳ đà cản mũi
Nghĩ tới liền buồn bực biết bao nhiêu, hiện tại bên cạnh có Thiên hậu Dao Trì, Tiên thiên nữ thần đó, không động tâm được sao.
Cửu Thiên Huyền Nữ, lạnh lùng cao ngạo, không động tâm sao?
Còn có vị Thường Nga trong truyền thuyết kia nữa, không động tâm sao, đáng tiếc, dù động tâm cũng không làm được gì vì trong đầu có một "bóng đèn" siêu cấp.
“Không có lời nào để nói sao?”
Mộc Phàm hừ lạnh, khinh thường nói: “Nếu ngươi không ở trong đầu thì lão tử đã sớm bắt hết nữ thần, nữ tiên trong thiên hạ rồi, còn chờ ngươi lải nhải.”
“Buộc chung với một cái hệ thống hố người như ngươi, đời này của ta không tốt rồi, ta nhận mệnh, đời này không có biện pháp làm một trận oanh oanh liệt liệt với các nữ thần rồi.”
“Thanh xuân của ta, tình yêu của ta, nữ thần của ta, vô số tiên nữ đáng thương....”
Mộc Phàm cảm thán một hồi, hai mắt muốn đẫm lệ, chỉ thiếu mỗi nước mũi, nước mắt.
Đây là chuyện rất chua xót, mình dính vào hệ thống liền cảm giác cả người không có bí mật gì, làm gì cũng không dễ chịu, nói gì tới chuyện yêu đương với mấy nữ thần.
“Hệ thống, ngươi thay đổi, ngươi càng ngày càng giống một sinh vật, đôi khi ta nghĩ tới chuyện ngươi có phải là một lão đông tây ngụy trang?”
“Nếu ngươi là một lão nhân, ta nhất định băm ngươi thành vạn mảnh.”
“Ta không sợ ngươi hố ta nữa, dù sao không phải mới bị hố một hai lần, chỉ cần tương lai ta có năng lực, nhất định moi ngươi ra, trấn áp ngươi trong hố phân một ngàn tỷ năm.”
Mộc Phàm nghiến răng nghiến lợi, giống như đang nói ra nỗi căm hận của mình đối với hệ thống.
“....” Hệ thống tiếp tục im lặng.
Nói một hồi, Mộc Phàm mệt mỏi, cảm giác không thú vị nữa, nằm giữa không trung, ngây ngốc nhìn lên đỉnh Thiên Đế cung.
“Ký chủ...” Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
Mộc Phàm không kiên nhẫn nói: “Câm miệng, đừng quấy rầy ta, ta muốn tĩnh lặng.”
“... Ký chủ, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi, thời điểm luyện hóa lực lượng thanh tẩy, ngươi đã bị cơ chế thanh tẩy đánh dấu, tương lai sẽ không ngừng thanh tẩy cho đến khi ngươi hoàn toàn biến mất.”
Lời hệ thống nói Mộc Phàm ngẩn người, ngay sau đó bình tĩnh trở lại.
“Nha...” Hắn không có một chút biến hóa.
Rồi bình tĩnh nói: “Tới thì cứ tới đi, ta ngược lại hy vọng có thể thanh tẩy ngươi, như vậy ta liền yên tĩnh, tự do tự tại.”
“Hệ thống, ngươi nói coi, nếu ta chủ động tìm tới cửa để lực lượng kia xoá sạch ngươi thì sẽ như thế nào?” Mộc Phàm đột nhiên có ý tưởng này.
Hệ thống nghe mà hết chỗ nói rồi, năng lực tính toán cường đại cũng có chút rối loạn.
“Theo kết quả hệ thống tính toán được, kiến nghị đổi một ký chủ mới.”
Mộc Phàm nghe hệ thống nói xong tức khắc cười, khinh thường nói: “Đổi, ngươi cứ việc đổi, hiện tại lập tức đổi đi, đừng chỉ nói mà không làm nha.”
“Ngươi ra đây, hai chúng ta đánh một trận, ngươi thắng ngươi làm chủ, thân thể cho ngươi, ta thắng ta làm chủ, hệ thống cho ta.”
Mộc Phàm nhanh chóng đứng dậy, nói một cách trịnh trọng.
Thấy hệ thống im lặng một lúc lâu, hắn lại hỏi: “Như thế nào, không ra, có gì không ổn sao?”
“Quy tắc hạch tâm của bổn hệ thống không cho phép, không cách nào thực hiện, xin ký chủ không nên vọng tưởng nắm giữ lực lượng của hệ thống, bởi vì ngươi không có năng lực này.”
Hệ thống nói thẳng, không thèm nể mặt.
Mộc Phàm nheo mắt, cười hắc hắc rồi nói: “Nói cách khác, chỉ cần ta đủ năng lực là có thể nắm giữ khống chế hệ thống?”
“Có phải hay không?” Hắn từng bước ép sát.
Hệ thống không hé răng.
Mộc Phàm khóe cười cười, nói: “Ngươi nên cảm thấy may mắn vì ngươi là hệ thống, nếu ngươi là nữ, ta bảo đảm sẽ cho ngươi biết vì sao hoa dâm bụt lại có màu đỏ.”
“....”
Thấy hệ thống im rồi, Mộc Phàm xem xét giao diện hệ thống, suy tư gì đó.
Hắn nói thầm: “Hệ thống ơi là hệ thống, ngươi ngoan ngoãn nấp kỹ, đừng để ta phát hiện hạch tâm của ngươi, cẩn thận ta nuốt ngươi, đoạt quyền của ngươi.”
“Ai, nếu ta nắm giữ quyền hạn hạch tâm thì sẽ không phải bị ngươi hố, muốn làm gì thì làm nấy, đó mới là vô địch thật sự.”
Mộc Phàm vừa nói vừa đi ra khỏi Thiên Đế cung.
Vừa ra tới liền thấy bên ngoài có một bóng dáng xinh xắn đang đứng.
“Dao Trì, có chuyện gì sao?” Mộc Phàm bất ngờ nhìn nàng.
Đúng là Dao Trì, đã đứng đợi một lúc lâu.
Nhìn thấy Mộc Phàm, Dao Trì nhẹ nhàng thi lễ: “Bệ hạ, Tổ long, Tổ kỳ lân cùng Thiên phượng đã suất lĩnh ba tộc tiến đến, sẵn sàng góp sức cho Thiên Đình.”
“À, trẫm đã biết, còn có chuyện gì khác sao?”
Mộc Phàm gật gật đầu, bộ dạng của nàng có vẻ còn chuyện khác.
Sắc mặt Dao Trì biến đổi liên tục chần chờ một lúc, cuối cùng lắc đầu.
“Bổn cung không còn chuyện gì khác, chỉ muốn bẩm báo cùng bệ hạ, Bàn đào viên đã đào tạo được ba ngàn sáu trăn gốc Bàn đào, bởi vì công đức mà Thiên Đạo giáng xuống, đã có nhóm Bàn đào đầu tiên thành thục.”
Mộc Phàm nghe xong liền sửng sốt.
Bàn đào chín rồi?
Suy nghĩ một chút liền biết chuyện gì, thì ra là do công đức Thiên Đạo giáng xuống đã làm Bàn đào chín sớm, tương đương với tăng tốc độ trưởng thành.
Mộc Phàm lập tức hứng thú, nói: “Đi, mang trẫm đi Bàn đào viên nhìn xem.”
“Vâng, bệ hạ.”
Dao Trì vui vẻ, lập tức mang theo Mộc Phàm đi Bàn đào viên.
Cả hai bước trên mây, không nhanh không chậm hướng tới Bàn đào viên, trong lúc đi, có vài lần Dao Trì muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Cuối cùng vẫn không nói nên lời, trên mặt có thêm một chút u buồn cùng oán niệm.
Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên trong đầu vang tiếng hệ thống nhắc nhở: “Ký chủ, Dao Trì muốn sinh bảo bảo cho ngươi kìa.”
“Phốc!”
Mộc Phàm nghe mà hộc máu, bị hệ thống làm tức đến mức muốn bùng nổ.
Mẹ nó, ngươi cố ý phá hỏng bầu không khí tốt đẹp giữa hai chúng ta!
“Bệ hạ, ngươi làm sao vậy?” Dao Trì sợ tới mức mặt mày tái nhợt.
Đang yên đang lành sao tự dưng hộc máu như thế này?
Mộc Phàm nhẹ nhàng xua tay: “Không đáng ngại, chỉ là đột nhiên có linh cảm, ngộ ra vài điều.”
“...” Dao Trì không nói gì, trong mắt có vẻ lo lắng.
Quỷ mới tin, còn ngộ ra vài điều nữa chứ, đột nhiên hộc máu còn nói không có việc gì?
Cả hai nhanh chóng tới Bàn đào viên.
Vừa tiến đến, Mộc Phàm liền thấy từng gốc Bàn đào tươi tốt, rất nhiều quả đỏ rực treo đầy.
Những gốc Bàn đào này chính là nhóm Bàn đào đầu tiên thành thục, ẩn chứa công đức từ Thiên Đạo.
“Rất tốt, trẫm thu trước.”
Mộc Phàm vui mừng, không chờ Dao Trì giới thiệu liền vung tay, cả Bàn đào viên ầm vang chấn động, mấy gốc Bàn đào cùng đất đều bị mang đi mất.
Dao Trì xem mà dại ra, đứng hình tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận