Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 374: Thiên sứ bại trận

“Hảo gia hỏa!”
“Uy hiếp một vị thiên sứ cấp Thần thoại.”
Trên biển rộng, có vài bóng dáng cường đại đang lặng yên chú ý phương đông bên này, bị sự cường thế của Mộc Phàm chấn trụ.
Trong đó có một tên Titan nhìn về phương đông, có vẻ kiêng kị.
Nó nói: “Trên vùng đất kia có một loại hơi thở làm ta sợ hãi.”
“Trên tinh cầu này đã từng xuất hiện những tồn tại bị Thần tộc liệt vào cấm kỵ, “Tiên”.”
Có cường giả thú nhân mang vẻ mặt nghiêm túc.
“Chúng ta chỉ là tới mở đường, không đáng đi nơi đó mạo hiểm.”
Có sinh vật cường đại mở miệng nói, biểu tình tràn ngập sự kiêng kỵ.
Bọn chúng dám tung hoàng ngang dọc bên phương tây này là bởi vì bên này không có uy hiếp, nhưng tới phương đông bên kia thì khác.
Dị tộc ngoại lai biết được một ít bí mật về những năm tháng cổ xưa trên vùng đất phương đông nên mới tới.
Nhưng bọn chúng nó vẫn không dám đặt chân tới nơi đó.
Hiện tại thấy tên nhân loại phương đông kia dám gọi nhịp với một tên thiên sứ cấp Thần thoại, không thể không chấn động.
“Là Mộc Phàm, truyền kỳ của phương đông.”
“Tên người Hoa Hạ độc chiến năm Bán thần kia.”
Ở phương tây, rất nhiều người trong các khu đều thấy cảnh tượng cường thế của Mộc Phàm, đều cảm thấy giật mình.
Đối mặt với thần linh mà còn dám hỏi đối phương muốn chết như thế nào, quá cường thế..
Không hổ là nhân vật truyền kỳ của nhân loại phương đông, có lực chiến Bán thần.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, gió mây trên địa cầu cuốn ngược, tầng khí quyển trực tiếp bị hai hơi thở cường đại xỏ xuyên qua, xuất hiện một lỗ thủng.
“Mộc Phàm, ta không nghĩ tới ngươi lại ở chỗ này.”
Hơi thở Mễ Á tăng mạnh, là một thiên sứ cấp Thần thoại, nàng có sự kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của mình, bị một nhân loại nói như vậy chắc chắn phải giận dữ rồi.
Nhưng nhân loại trước mắt không dễ chọc, nàng biết không ít chuyện về hắn thông qua Tây Ma, tự nhiên rất thận trọng.
Hiện tại cảm nhận được áp bách cường đại mà Mộc Phàm mang đến, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt khiến Mễ Á có chút chần chờ.
Lần này nàng dẫn đội tới địa cầu còn có mục đích khác, chưa từng nghĩ tới sẽ gặp phải Mộc Phàm.
“Đúng lúc để ta nhìn xem thực lực thật sự của ngươi.”
Mễ Á bỗng nhiên nghiêm túc, thánh quang bao phủ toàn thân, thần uy mênh mông cuồn cuộn, cánh trắng sau lưng vỗ nhẹ, nàng lập tức hóa thành một quầng sáng bắn về phía Mộc Phàm.
“Như ngươi mong muốn.”
Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, trực tiếp giơ tay đánh ra một quyền.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng nổ vang, thánh quang nổ tung, quyền ý cường đại ngưng tụ thành một quyền ảnh nện vào mặt Mễ Á.
Keng!
Phanh phanh phanh...
Hai người giao phong kịch liệt, nháy mắt giết lên trời cao, đánh tầng mây tan tác, đảo mắt đã đánh ra khỏi tầng khí quyển, tiến vào trong vũ trụ.
“Thiên quốc thẩm phán!”
Trên bầu trời, thánh quang vô tận bao phủ, có ảo ảnh thiên đường xuất hiện, có vô số thiên sứ đang ngâm xướng.
Từ trong Thiên quốc có nhiều lưỡi đao ánh sáng khủng bố chém về phía Mộc Phàm.
Đó là thần quang thẩm phán từ Thiên quốc, mang theo thẩm phán chi lực, vạn vật sẽ bị thẩm phán chi lực diệt sát sạch sẽ.
“Già thiên thủ!”
Mộc Phàm không nói hai lời trực tiếp vỗ một chưởng, bàn tay to che trời xuất hiện, nơi nó đi qua, lưỡi đao ánh sáng đều tan nát, ảo ảnh Thiên quốc cũng bị bàn tay to vỗ nát.
Một chiêu tuyệt thế đánh tan tuyệt chiêu của Mễ Á, nhưng vẫn chưa dừng lại, uy thế của bàn tay không giảm mà đánh nàng bay xa mấy vạn dặm.
“Sát chiêu thật mạnh.”
Mễ Á đứng trong vũ trụ, cách mấy vạn dặm nhìn Mộc Phàm, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ, thật sự giao thủ mới cảm nhận được sự cường đại và đáng sợ của Mộc Phàm.
Nhân loại này quả thực không giống như nhân loại, giống như một Thần tộc cường đại hơn.
“Ngươi rất mạnh, ta không phải đối thủ của ngươi.”
Rất mau, Mễ Á bay trở về, Mộc Phàm đang muốn ra tay lần nữa đột nhiên dừng lại.
Hắn kinh ngạc nhìn đối phương, thế mà không đánh nữa, nàng tính làm gì, hắn đang nghĩ sẽ trực tiếp đánh giết nàng trong vũ trụ đây.
“Nơi này là quê nhà của ngươi, ngươi là nhân tộc phương đông?”
Mễ Á nhìn nhìn Mộc Phàm, lại nhìn vùng đất phương đông, có thể thấy rõ nhân loại chín khu đang quan sát hai người.
Nhìn đại lục phương đông cổ xưa trên địa cầu, trong lòng Mễ Á căng thẳng, đại lục này ẩn chứa rất nhiều bí mật.
Nàng tới vì những bí mật này, nhưng hiện tại gặp phải Mộc Phàm, cảm giác thật khó giải quyết.
“Ta mặc kệ ngươi tới địa cầu để làm chuyện gì, vì tín đồ vẫn hay vì tín ngưỡng hay là điều gì khác, tóm lại không cho phép các ngươi đặt chân vào phương đông, kẻ nào dám vượt qua ranh giới, giết không tha.”
Mộc Phàm bình tĩnh, lạnh lùng cảnh cáo một câu.
Hô!
Mễ Á thu liễm hơi thở, thánh quang lui trở về.
Nàng thu liễm hơi thở làm tất cả nhân loại, dị tộc, cường giả khắp nơi đang chú ý trận chiến này đều cảm thấy bất ngờ và khiếp sợ.
Thiên sứ cấp Thần thoại mới vừa giao thủ một chút thế mà đã thỏa hiệp?
“Thôi, ta không nên tới tranh vũng nước đục này.”
Mễ Á nhíu lại mày, nhìn Mộc Phàm nói: “Trước khi đi, Tây Ma luôn cảnh cáo ta đừng tới nơi này, xem ra hắn biết vài chuyện gì đó.”
“Tây Ma?” Mộc Phàm suy tư gì đó rồi hỏi: “Hắn sao rồi, không bị ngươi chơi chết đi?”
Mễ Á nghe xong trừng mắt liếc Mộc Phàm, giọng điệu trở nên bình thản hơn một chút.
Nàng nói: “Tây Ma là trượng phu của ta, ta có thể làm hại hắn sao? Hắn rất tốt, rất nhớ thương ngươi đó, lần này là ta lỗ mãng, nếu biết ngươi ở chỗ này thì ta đã không tới.”
“Những viên thần thạch này đưa ngươi làm bồi thường.”
Nói xong, Mễ Á đột nhiên ném tới một túi trữ vật, bên trong mấy trăm viên thần thạch sáng lấp lánh, rất là mê người.
Sau khi đếm được hai trăm viên, Mộc Phàm cũng có chút ngạc nhiên.
Cô nàng thiên sứ tình nhân của Tây Ma này ném cho hắn hai trăm viên thần thạch, nói là bồi thường hiểu lầm lần này.
Mộc Phàm cảm thấy không có đơn giản như vậy, nhưng người ta đã đưa tiền, sao có thể không thu chứ.
Coi như là cho nể mặt Tây Ma, thật ra trong lòng hắn rất rõ, mặt mũi của Tây Ma không có lớn như vậy, tất cả đều vì tiền nha.
Mặt mũi của túi thần thạch này lớn hơn.
“Nếu ngươi thành tâm xin lỗi, ta đây liền tiếp nhận.” Mộc Phàm gật gật đầu, không chút ngại ngùng thu hồi hai trăm thần thạch.
Đây chính là hai ngàn tỷ, cho không mà không lấy là đồ ngốc, có lẽ giết nàng còn có thể đạt được càng nhiều hơn.
Nhưng Mộc Phàm suy nghĩ, nếu người ta đã chịu thua, vậy không cần phải đuổi tận giết tuyệt, nếu làm vậy gần thì về sau mình sẽ lăn lộn ở Thần quốc như thế nào?
Mễ Á gật gật đầu, nói: “Ta sẽ rời đi, không đến nữa, nhưng rất mau sẽ có Thiên sứ trưởng khác tới tiếp quản nơi này.”
“Ngươi phải cẩn thận.” Mễ Á nói xong, trong mắt loé lên một tia sáng.
Hình như nàng có tính toán của chính mình, nhưng Mộc Phàm cũng không để ý, tới một tên giết một tên, dị tộc chỉ cần dám đặt chân xâm lấn phương đông, đều giết hết.
“Đúng rồi, nơi này của các ngươi bị rất nhiều văn minh cường đại giám sát, hy vọng các ngươi cảnh giác, không chỉ Thiên sứ tộc phái ta tới, còn có các chủng tộc khác như địa ngục, Titan, thú nhân, còn có ba mươi sáu tộc Hắc vực, đều phái một ít cường giả tới đây.”
Mễ Á đột nhiên nhắc nhở một câu, lời này là bí mật truyền âm.
Không biết có phải bởi vì Tây Ma hay không, nàng nói cho Mộc Phàm một ít tin tức, khiến sắc mặt Mộc Phàm biến đổi.
“Ba mươi sáu tộc Hắc vực cùng các văn minh khác đang theo dõi địa cầu sao?”
Mộc Phàm kinh ngạc, đây chính là tin tức lớn, xem ra chuyện dị tộc xâm lấn địa cầu có nguyên nhân bí mật.
“Vì sao các ngươi đến đây?” Rốt cuộc hắn cũng hỏi.
Mễ Á nhíu mày lại, nhìn nhìn hư không, giống như đang e ngại điều gì, chần chờ một lúc, cuối cùng vẫn không dám nói ra.
“Ta không thể nói, vừa nói ra sẽ có đại họa, ngươi hay ta đều không sống được, ta chỉ có thể nói, trên vùng đất của nhân tộc phương đông các ngươi có bí mật mà các tộc muốn.”
Nàng nghiêm túc cảnh cáo một câu, nhìn Mộc Phàm rồi xoay người vỗ cánh lao xuống, tiến vào tầng khí quyển.
Nàng nhanh chóng về tới Thánh thành thiên sứ phương tây, vô số thiên sứ đã tập kết chuẩn bị chiến tranh.
“Phương đông có cường địch, ta hướng Thiên quốc cầu viện, các ngươi canh gác cẩn thận, trước khi cường viện tới thì không được tự tiện hành động.”
Mễ Á về tới, nghiêm khắc hạ một mệnh lệnh.
Sau đó, dưới ánh mắt ngơ ngác của một đám thiên sứ, trực tiếp hóa thành một luồng thánh quang bay vào lỗ trống trên bầu trời, biến mất không thấy.
Chỉ để lại một đám thiên sứ há hốc mồm, hoàn toàn không biết sao lại thế này, chẳng lẽ Thiên sứ trưởng chiến bại rồi?
Cường giả các chủng tộc khác, bao gồm vô số nhân loại phương tây cũng ngây ngốc.
Bọn họ nhanh thấy Mộc Phàm bay về từ vũ trụ, tất cả rùng mình, có chút hoảng sợ vì đã đoán được kết quả.
Vị thiên sứ cấp Thần thoại kia thua trong tay Mộc Phàm.
“Thiên sứ cấp Thần thoại cũng bại trận, quả nhiên đại lục phương đông rất nguy hiểm.”
“Báo cho tộc nhân, thành thành thật thật ngốc ở phương tây, không thể đặt chân tới phương đông.”
Rất nhiều sinh vật ngoại lai, Titan, thú nhân, ác ma, quái thú đều truyền ra tin tức, không thể đặt chân tới phương đông.
Đám nhân loại đầu phục thần linh khủng hoảng, sợ hãi, bỗng nhiên cảm giácựa chọn của mình có phải là sai lầm hay không?
Ở chín khu phương đông, vô số nhân loại đều hoan hô, hò hét, kích động.
Mộc Phàm cường thế đánh lui thần linh Thiên sứ tộc, được vô số người sùng bái, kính ngưỡng, thanh danh vang dội.
“Bí mật mà các văn minh đều nhớ thương sao?”
Mộc Phàm nhìn Mễ Á rời đi cũng không ngăn cản, ngược lại đang suy nghĩ về tin tức mà đối phương nói cho hắn.
Quả nhiên, dị tộc xâm lấn địa cầu là có mục đích khác.
Mục đích thật sự liền ở trên đại lục phương đông, nơi này cất giấu một bí mật kinh người.
“Là Côn Luân sao?”
Mộc Phàm nhìn về phía địa cầu, nhớ tới lời Tiêu lão nói, dị tộc kéo quân tiến công Côn Luân, kết quả hao binh tổn tướng, tất cả chết thảm.
Có lẽ dị tộc hướng về phía Côn Luân.
Côn Luân lồng lộng, nơi bắt nguồn của vô số thần thoại truyền thuyết phương đông, rốt cuộc cất giấu bí mật thế nào đây?
Bạn cần đăng nhập để bình luận