Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 511: Phục Hy thượng vị

“Muội muội, đã lâu không gặp.”
Phục Hy vừa xuất hiện liền mang vẻ mặt chua xót.
Oa Hoàng dịu dàng cười nói: “Huynh trưởng, hai vạn năm không gặp, tu vi của ngươi vẫn không tiến triển, ta nói rồi, Yêu đình không làm nên chuyện gì.”
“....” Phục Hy hết chỗ nói rồi.
Hắn há miệng thở dốc, muốn nói, lúc trước là ngươi nói chọn Thiên Đình hoặc Yêu đình, vi huynh chỉ đi Yêu đình một chuyến liền lọt hố.
Hiện tại muốn nhảy ra cũng khó.
Nhìn muội muội của mình đã thành đạo, tu vi sâu không lường được, hoàn toàn không cách nào nhìn thấu, trong lòng hắn vừa hâm mộ vừa có chút vui mừng.
Muội muội cường đại hơn mình, tự nhiên trong lòng kẻ làm huynh trưởng cũng được an ủi chút.
“Muội muội, ngươi gọi ta tới có chuyện gì?”
Phục Hy nghĩ tới chuyện gì đó, cảm thấy khó hiểu nên hỏi.
Hắn vội vàng nói: “Nếu ngươi kêu ta gia nhập Thiên Đình thì không thể, ta đã vào Yêu đình, nếu phản bội gia nhập Thiên Đình sẽ gặp thiên phạt.”
“....” Oa Hoàng liếc mắt trừng hắn.
Nàng bất đắc dĩ thở dài nói: “Huynh trưởng, ngươi đi sai đường, không nên trộn lẫn vào chuyện giữa Yêu đình cùng Thiên Đình.”
“Lúc trước ta đã từng nói với ngươi, ngươi có thể sáng lập Thiên giới như Thiên Đế, đáng tiếc, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.”
Nói đến đây, Oa Hoàng mang vẻ mặt bất đắc dĩ, huynh trưởng có một điểm không tốt đó chính là suy tính quá nhiều, ngược lại biến thành lo được lo mất, bỏ lỡ cơ hội tốt.
Nếu ở thời điểm màn trời mở ra, hai huynh muội tiến thẳng vào màn trời, bắt chước Thiên Đế sáng lập Thiên giới thì đâu ra kết quả hôm nay?
Nhìn xem Thượng đế, Cổ Phật, Đế Tuấn cùng các cường giả, đều trở thành tồn tại đứng đầu, nếu lúc trước bắt lấy cơ hội, chắc chắn thành tựu hiện tại không thấp hơn bọn hắn.
Đáng tiếc, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, không có cơ hội quay lại.
Oa Hoàng còn tốt, tìm được đạo của mình, sáng tạo Nhân tộc, bù đắp Thiên Địa Nhân, có được thành tựu cùng địa vị hiện tại.
Phục Hy kém hơn rất nhiều, tuy rằng ở dưới trướng Yêu hoàng Đế Tuấn, có địa vị rất được tôn sùng nhưng sự thật thì không có một chút lợi ích nào.
“Vi huynh biết.” Phục Hy yên lặng gật đầu.
Hắn cười nói: “Muội muội không cần lo lắng cho ta, ngươi tự chăm sóc bản thân thật tốt là được, vi huynh đã có dự tính.”
Oa Hoàng vừa nghe vội vàng cắt ngang: “Huynh trưởng, nghe ta, cơ hội thành đạo duy nhất đang ở trước mắt, nếu ngươi bỏ lỡ, tương lai sẽ phải hối hận.”
“Cơ hội thành đạo?” Phục Hy vừa nghe, hai mắt tức khắc sáng lên.
Giữa hai chân mày hắn có một đồ án bát quái chậm rãi chuyển động, hình như ngộ ra điều gì đó, biết cơ duyên thành đạo mà Oa Hoàng nói nằm ở đâu.
“Nhân tộc?” Phục Hy sửng sốt.
Đây không phải Nhân tộc mà muội muội sáng tạo sao?
Cơ hội thành đạo của mình ở Nhân tộc, quả thực khó mà tin được.
Oa Hoàng mỉm cười gật đầu: “Thiên Đế đã cho phép, lãnh đạo Nhân tộc đời kế tiếo do ta quyết định, hẳn là ngươi biết nên làm thế nào?”
“Lãnh đạo Nhân tộc...” Phục Hy yên lặng suy nghĩ.
Hắn hiểu ý muội muội, cho hắn mượn khí vận của Nhân tộc, làm lãnh đạo Nhân tộc đời sau, từ đó có thể chứng đạo.
“Thiên Đế cho phép, chẳng lẽ Nhân tộc có liên quan đến Thiên Đế?” Ánh mắt Phục Hy thay đổi, kinh ngạc nhìn muội muội.
Oa Hoàng hơi hơi gật đầu, thừa nhận nói: “Không sai, trước khi ta chứng đạo, Thiên Đế đã ở bên cạnh chỉ điểm, nhờ vậy ta mới có thể thoát khỏi sương mù, cuối cùng sáng tạo Nhân tộc, đắc đạo thăng thiên.”
“....” Phục Hy hết chỗ nói rồi.
Thì ra muội muội thành đạo là nhờ Thiên Đế chỉ điểm, hắn nghe mà lòng chua xót, chuyện này tính như thế nào đây, mình gia nhập Yêu đình, đối nghịch với Thiên Đế rồi.
Còn muội muội thì vào Thiên Đình, có danh hào Oa Hoàng, địa vị cao cả trong Thiên giới, chỉ đứng sau Thiên Đế, không kẻ nào dám bất kính.
Dù sao những năm gần đây có rất nhiều Nhân tộc phi thăng thành tiên, có Nhân tộc cường đại không thua kém Thiên tướng.
Tương lai có khả năng tiến sát đến cấp độ của tứ phương đại đế, Oa Hoàng là Thánh mẫu Nhân tộc, có thể thấy được địa vị của nàng như thế nào.
“Nhưng ta thật sự thể làm lãnh đạo Nhân tộc sao?” Phục Hy có chút chần chờ.
Hắn nhìn nhìn thân thể mình, khác Nhân tộc quá nhiều, đầu người thân rắn, Nhân tộc có thể chấp nhận mới là lạ.
“Huynh trưởng chớ lo lắng, ngươi chỉ cần ra đời một lần nữa là được.”
Oa Hoàng tràn đầy tự tin, trong lòng đã có kế hoạch.
Đó chính là để Phục Hy đầu nhập vào Nhân tộc, ra đời trong Nhân tộc, vậy thì không có vấn đề gì.
“Huynh trưởng, ngươi nhớ kỹ, lãnh đạo Nhân tộc cần phải dẫn dắt Nhân tộc đi vào con đường huy hoàng mới có thể được Thiên Đạo tán thành.”
Oa Hoàng thận trọng nhắc nhở một câu.
Nàng nói thêm một câu: “Nói trắng ra chính là được Thiên Đế tán thành, hắn tức là thiên, đại biểu Thiên Đạo.”
“Ta đã biết.” Phục Hy chậm rãi gật đầu.
Ý của Oa Hoàng là để hắn ra đời trong Nhân tộc, vấn đề diện mạo thì hắn có thần thể giống Oa Hoàng Thánh mẫu nên Nhân tộc sẽ không bài xích.
Kế hoạch là như vậy.
Tuy rằng hai người nói chuyện rất bí ẩn, đã che giấu rồi nhưng vẫn không thể gạt được Mộc Phàm.
“Nữ Oa, Phục Hy, thật sự xuất hiện đủ nha.”
Ở chỗ sâu trong Thiên Đế cung, Mộc Phàm ngồi yên lặng quan sát hai huynh muội này, trong lòng suy nghĩ một vấn đề khác.
Nữ Oa Phục Hy đã xuất hiện đủ, vậy có một ít thần ma, cường giả trong truyền thuyết cũng tồn tại, chỉ là bọn hắn ẩn giấu chưa ra.
Như Nữ Oa cùng Phục Hy ẩn giấu một thời gian dài mới xuất hiện, hắn có lý do hoài nghi vẫn còn một ít kẻ không xuất hiện.
Giống như một thần ma tên Liễu tiên mà Dao Trì từng nói, chưa bao giờ xuất hiện.
“Mặc kệ bọn chúng, tích góp đủ căn nguyên Thiên Đạo rồi tính tiếp.”
Mộc Phàm lắc lắc đầu, gạt đi mấy suy nghĩ này, những chuyện khác không quan trọng, mình có thể nhận được chỗ tốt là được.
Còn mấy tên thần ma đang ẩn nấp, bọn họ không gây sự thì thôi, nếu mà chui ra làm loạn, trực tiếp trấn giết là xong.
“Muội muội, vậy bên Yêu đình làm sao đây?” Phục Hy có chút chần chờ hỏi.
Oa Hoàng lắc đầu: “Đừng để ý tới Yêu đình, bọn chúng không lật được trời, Thiên Đế còn đó, Yêu đình khó mà động đậy.”
“Hiện tại ta liền đưa ngươi vào Nhân tộc, từ giờ khắc này về sau, ngươi liền toàn tâm toàn ý vì nhân tộc, chuẩn bị thật tốt để thành đạo, làm không tốt thì ta cũng không giúp được nữa.”
Oa Hoàng nghiêm túc cảnh báo làm Phục Hy cẩn trọng hơn.
“Yên tâm, huynh trưởng biết nên làm như thế nào.”
Phục Hy gật gật đầu nhớ kỹ.
Vì sự phát triển của Nhân tộc, mưu cầu viễn cảnh huy hoàng, điểm này hắn tin tưởng mình có thể làm được, không thể kém hơn hai vị trước.
“Ta tạm thời phong ấn tất cả căn nguyên của ngươi, hy vọng huynh trưởng có thể thức tỉnh lần nữa, đạo ở trong lòng ngươi, cũng ở trong vạn vật, nhớ kỹ.”
Oa Hoàng nói xong vung tay, lấy lực lượng cường đại phong ấn tu vi của Phục Hy, đưa hắn vào trong Nhân tộc.
Hưu!
Phục Hy hóa thành một tia sáng cắt ngang hư không, rơi vào trong Nhân tộc.
Giờ khắc này, Thiên Đạo cảm ứng, đột nhiên chấn động nhẹ, ở Đông Thiên Yêu Đình, sắc mặt Đế Tuấn đột nhiên thay đổi.
“Phục Hy đáng chết, vì sao ngã xuống rồi?”
Giờ phút này, Đế Tuấn giận tím mặt, cảm nhận được một sợi linh hồn của Phục Hy tiêu tán.
Bởi vì muốn hạn chế Phục Hy cho nên Đế Tuấn nắm giữ một sợi linh hồn, hiện tại tiêu tán rồi.
Có nghĩa là Phục Hy đã ngã xuống.
Đế Tuấn không biết rằng Phục Hy không hề ngã xuống, điều này chỉ đại biểu cho Phục Hy của quá khứ đã tan thành mây khói thôi.
Hiện tại có thêm một Phục Hy của Nhân tộc, một nhân vật đặc biệt, dính vào khí vận dày đặc của Nhân tộc nên dẫn tới Thiên Đạo chấn động, xoá sạch một sợi linh hồn trước kia.
Vì vậy Phục Hy mới thoát khỏi Đông Thiên Yêu Đình, có một thân phận hoàn toàn mới, Nhân tộc Phục Hy.
“Phục Hy, vị lãnh đạo thứ ba của Nhân tộc, cũng là thuỷ tổ Nhân tộc, hy vọng ngươi giống như trong truyền thuyết mà ta biết.”
Mộc Phàm yên lặng quan sát, không hề ngăn trở, thậm chí còn giúp Phục Hy xoá sạch sợi linh hồn bị Đế Tuấn giam cầm.
Vừa rồi chính là hắn đã vận dụng Thiên Đạo chi lực giúp Phục Hy không còn nỗi lo về sau.
Hắn không hy vọng Nhân tộc Phục Hy trở thành một thanh đao của Đế Tuấn, trở thành vũ khí sắc bén của Yêu tộc.
Còn Phục Hy có phải Nhân tộc hay không không quan trọng, chỉ cần hắn có thể mang đến cho Nhân tộc thành tựu huy hoàng là được rồi.
Dù sao Thánh mẫu Nhân tộc là muội muội của Phục Hy.
Nói như thế nào đều có quan hệ sâu xa, tương lai Nhân tộc cần nhiều thế hệ lãnh đạo, nhiều thế hệ anh hùng hào kiệt không ngừng thúc đẩy, phát triển.
Đó là từng bộ sử thi động lòng người, truyền kỳ cùng thần thoại bất hủ.
Lúc này, trong Nhân tộc, một bộ tộc nhỏ, có một nàng tên Hoa Tư.
Một ngày nọ, Hoa Tư đi tới một vùng núi ngoài bộ lạc, gọi là Lôi trạch.
Bên ngoài Lôi trạch có một dấu chân to thần bí.
Nàng tò mò dẫm lên thử, kết quả xảy ra chuyện.
Nàng tự nhiên mang thai.
Việc này chấn động cả tộc, các bộ lạc Nhân tộc đều sôi nổi lan truyền chuyện này, thậm chí truyền tới tai lãnh đạo Nhân tộc hiện tại, Toại.
Toại cảm thấy có điều dị thường, tự mình đi tới bộ tộc nhỏ một chuyến, kiểm tra xác nhận Hoa Tư thật sự đã mang thai.
Hơn nữa, mang thai tận mười hai năm, Nhân tộc bình thường mang thai chỉ có mười tháng nhưng nàng lại mang thai suốt mười hai năm.
Chuyện này gây chấn động rất lớn.
Đầu năm thứ mười hai, rốt cuộc Hoa Tư cũng sinh.
“Oa...”
Một tiếng khóc làm kinh động thiên địa, có ráng màu bao phủ, trên trời xuất hiện điềm lành.
Nàng sinh ra một đứa trẻ đầu người thân rắn.
Tình huống này khiến Toại phải đến tận nơi để xem xét, khi vừa nhìn thấy đứa trẻ thì trong đầu tức khắc xuất hiện một ý nghĩ.
Đây chính là lãnh đạo Nhân tộc đời sau.
Đứa trẻ vừa sinh ra thì tay trái nắm thành một chữ Phục, tay phải nắm một thành chữ Hy, là Tiên văn Thiên giới, liếc mắt liền có thể nhận ra.
Hơn nữa hình dạng thân thể đứa bé rất giống Thánh mẫu, Toại lập tức hiểu rằng lãnh đạo đời kế tiếp của Nhân tộc đã ra đời.
Toại cực kỳ coi trọng Phục Hy cực kỳ coi trọng đứa trẻ này, tự mình dạy dỗ hắn trưởng thành, học tập quản lý bộ lạc, tộc đàn, dẫn dắt tộc nhân.
Thời gian trôi qua nhanh, Phục Hy dần lớn lên, hắn cũng không phụ sự mong đợi của mọi người, trời sinh thông minh, học được tất cả những gì có thể học, thậm chí không người dạy cũng hiểu.
Thời điểm này, Toại cảm thấy mình nên thoái vị rồi.
“Thiên phụ, Thánh mẫu tại thượng, ta là Toại, tại vị một vạn năm ngàn một trăm ba mươi mốt năm, nay công đức đã viên mãn, truyền ngôi cho Phục Hy.”
Oanh!
Theo tiếng Toại tuyên bố thoái vị, Thiên Đạo nổ vang, giáng xuống một lượng một công đức, căn nguyên khiến tu vi của hắn tăng cao.
“Toại nhóm lửa, thắt nút dây để ghi chép, đặt tên bách thú, công đức vô lượng, ban cho danh hào “Toại Hoàng”."
Một âm thanh uy nghiêm truyền khắp cả Nhân tộc, vô số người sôi trào, quỳ lạy.
“Bái tạ Thiên phụ, Thánh mẫu.”
Toại kích động quỳ lạy, sau đó tiến vào Tổ miếu tiềm tu.
Tiếp nhận vị trí lãnh đạo mới của Nhân tộc, Phục Hy mở ra một thời kỳ huy hoàng thật sự cho Nhân tộc
Bạn cần đăng nhập để bình luận