Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 582: m thầm quan sát

-
Trên sân đấu, Già Lam một thân váy dài bay bay, khí chất hơn người.
Nàng vừa lên sân liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, bởi vì nàng là kẻ bên cạnh Mộc Phàm.
Bởi vì những kẻ bên cạnh gia hỏa này đều thắng ba trận liền, quả thực rất giống gian lận, hoàn toàn không thể tin nổi.
“Hắc...”
“Đặt cược đặt cược!”
Nhóm Hồng Quân, Thái Thượng, Thông thiên, Cổ Phật, Ngọc Đế nối tiếp nhau đặt cược.
Không có lựa chọn nào khác nha, bọn họ đặt theo Thiên Đế đều kiếm gấp đôi, có thể không vui vẻ sao?
Quả nhiên là những kẻ cùng vũ trụ, hiểu Thiên Đế nhất.
“Nàng còn có thể thắng sao?”
Lúc này, từng tên thần ma, Sáng thế giả, còn có các sinh vật Siêu duy đều hướng ánh mắt về phía Già Lam.
“Hừ, còn muốn thắng, lần này thua chắc rồi.”
Có sinh vật Siêu duy cười lạnh.
Bọn chúng biết ban tổ chức đã chú ý tới đám Mộc Phàm, dù vừa rồi không thẩm tra được bất kỳ chỗ nào không ổn.
Nhưng tuyệt đối là đã chú ý, hơn nữa sẽ sắp xếp đối thủ cường đại ra sân, muốn thắng như trước không hề đơn giản nữa.
“Thiên Đế, ta cảm giác Già Lam sẽ gặp phiền toái.”
Thường Nga nhẹ giọng nhắc nhở.
Mộc Phàm lạnh nhạt cười nói: “Yên tâm, Già Lam có thể thắng, muốn thua cũng phải hỏi qua ta.”
Nghe những lời này, cả nhóm liền yên tâm, toàn bộ đặt cược vào Già Lam.
Mộc Phàm cũng vậy, cược hết bảy ngàn vạn vũ trụ, lưu lại bảy trăm bốn mươi vạn vũ trụ làm át chủ bài, tránh trường hợp không có để nạp.
Ngược lại muốn nhìn coi có bảy trăm bốn mươi vạn vũ trụ lót đáy, kẻ nào có thể khiến Già Lam thua, trừ phi ban tổ chức trực tiếp ra tay can thiệp, nếu không tuyệt đối không khả năng.
Ong!
Đối thủ của Già Lam nhanh chóng xuất hiện.
Một luồng sáng hạ xuống, từ bên trong có một thiên sứ chậm rãi đi ra.
Toàn thân tên thiên sứ này có sương mù hỗn độn bao phủ, cánh sau lưng không phải màu trắng, cũng không phải màu đen, mà là màu xám.
Đó là một đôi cánh hỗn độn.
“Hỗn độn thiên sứ?” Mộc Phàm nheo mắt.
Hắn đánh giá thiên sứ kia, lòng trầm xuống, quả nhiên có động tác.
Trông Hỗn độn thiên sứ này không có gì dị thường nhưng Mộc Phàm cảm nhận được trong cơ thể gia hỏa này ẩn giấu một cổ lực lượng cường đại.
Đại biểu cho sau lưng hắn có tồn tại cường đại hơn, thậm chí có thể mượn lực lượng tồn tại sau lưng để nghiền áp đối thủ.
“Xem ra, có kẻ trong ban tổ chức không muốn ta tiếp tục thắng.”
Mộc Phàm cười lạnh, ánh mắt lóe sát ý.
Chẳng lẽ bọn chúng thấy hắn luôn thắng cược nên không muốn hắn tiếp tục thắng?
Nếu là như thế, vậy đừng trách hắn gian lận.
“Ha ha ha...”
“Có trò hay để nhìn.”
“Dĩ nhiên là Hỗn độn thiên sứ.”
“Đây là tay đấm mạnh nhất thuộc Sáng thế hệ.”
Lúc này, vô số cường giả, sinh vật Siêu duy đều hưng phấn nhìn Hỗn độn thiên sứ.
“Ta nghe nói Hỗn độn thiên sứ chính là binh chủng cường đại nhất trong vũ trụ Cao duy.”
Một sinh vật Siêu duy hưng phấn kêu lên, lập tức đặt cược vào Hỗn độn thiên sứ.
“Cược Hỗn độn thiên sứ thắng.”
Rất nhiều sinh vật Siêu duy sôi nổi đặt theo, thấy Hỗn độn thiên sứ lập tức liền biết trận này Già Lam thua chắc rồi.
“Hỗn độn thiên sứ, tham gia giải đấu vũ trụ nhiều lần, chưa từng thất bại.”
“Chơi vui rồi.”
Khi tất cả đang sôi nổi nghị luận, sắc mặt một ít sinh vật, cường giả trước đó cược Già Lam thắng trở nên âm trầm, khó coi.
Rõ ràng là có động tay động chân, kẻ sáng suốt đều nhìn ra.
“Hình như gặp phiền toái rồi.”
Sắc mặt của đám người Hồng Quân cũng khó coi, ai cũng có thể cảm nhận được sự cường đại, khủng bố của Hỗn độn thiên sứ.
Ở trên đỉnh đầu hắn có một thế giới hỗn độn, buông xuống từng luồng năng lượng hỗn độn khủng bố.
Loại năng lượng này rất cuồng bạo, một khi đụng phải chắc chắn sẽ bị hủy diệt.
Già Lam nghiêm túc, giữa hai chân mày lóe sáng, tuy rằng giật mình nhưng không có một chút hoảng loạn và sợ hãi nào.
“Ngươi, do ta kết thúc.”
Hỗn độn thiên sứ giơ một ngón tay, kiêu ngạo nói.
Giống như thẩm phán, quyết định kết cục của Già Lam.
“Hừ, nói nhảm quá nhiều, không đánh thì ngươi quỳ xuống tự sát đi.”
Già Lam hừ lạnh đáp lại, rất cứng rắn, hoàn toàn không sợ đối phương.
Lời này chọc giận Hỗn độn thiên sứ, hắn liền tung chiêu.
“Chung cực thẩm phán!”
Hỗn độn thiên sứ hét to một tiếng, thân ở trên cao, ngưng tụ ra một cổ năng lượng hỗn độn, như một dòng lũ quét đến.
Hỗn độn diệt thế, chung cực thẩm phán.
Vừa đánh chính là đại chiêu, không thể không nói, cường đại thái quá.
“Cấm đạo bia, Vĩnh trấn đại đạo!”
Trong dòng lũ hỗn độn có tiếng kêu khẽ vang lên, một quầng sáng bùng nổ, xé rách hỗn độn.
Một tấm bia xuất hiện trấn áp hỗn độn cuồn cuộn.
Già Lam đứng trên Cấm đạo bia, toàn thân tản ra đạo vận cường đại.
Hai tay nàng đan chéo, nghiêm túc đánh ra từng đường đạo văn, diễn hóa thành một vùng hỗn độn cuồn cuộn.
Ầm!
Một biển hỗn độn xuất hiện, nuốt hết dòng lũ hỗn độn đang vọt tới.
“Biển hỗn độn?”
Hỗn độn thiên sứ lộ vẻ kinh ngạc, nhìn Già Lam thi triển tuyệt chiêu cắn nuốt tất cả.
Biển hỗn độn có thể cắn nuốt hàng tỉ vũ trụ, là nơi chung kết của vạn vật.
“Không tồi.” Mộc Phàm tán thưởng gật gật đầu.
Hiển nhiên là Già Lam đã lĩnh ngộ được chiêu này trong quá trình lột xác trong Đại đạo thanh liên, rất cường đại.
“Hừ!”
Chỉ nghe một tiếng hừ lạnh, cùng với từng dòng khí hỗn độn quay cuồng, Hỗn độn thiên sứ vỗ cánh, thế giới hỗn độn trên đỉnh đầu ầm ầm ầm đánh tới.
Hai vùng hỗn độn va chạm nhau, đồng thời tan rã, biến mất trong hư không.
Lúc này, lực lượng hai bên ngang nhau, Già Lam cường đại hơn dự đoán.
“Ngươi không tồi, đáng tiếc cuối cùng cũng phải bị thẩm phán.”
Hỗn độn thiên sứ lạnh nhạt nói, hai tay đan xen, một thanh kiếm xám xịt từ trên đỉnh đầu hạ xuống, tản ra hơi thở phán xét tất cả.
“Chung cực thẩm phán, mạt sát.”
Theo Hỗn độn thiên sứ cầm Thẩm phán chi kiếm chém xuống, kiếm khí vô hình quét ngang, cắt nát hết thảy.
Đối mặt với một kích cường đại thế này, Già Lam tế Cấm đạo bia ra.
Leng keng!
Cấm đạo bia chấn động, ánh quang vạn trượng, chặn một kiếm của đối phương, bề mặt bia xuất hiện vết kiếm đáng sợ.
Công kích lại bị chặn, Hỗn độn thiên sứ cảm thấy mất mặt, vốn dĩ muốn hạ gục nàng trong nháy mắt nhưng liên tục bị chặn.
"Một chiêu này, kết thúc ngươi.”
Hỗn độn thiên sứ nổi giận, rốt cuộc kích phát một cổ lực lượng ẩn giấu trong cơ thể, một lực lượng không thuộc về hắn.
“Chết đi!”
Hỗn độn thiên sứ vung kiếm trảm, cả sân đấu bị lực lượng đáng sợ bao phủ, cắt ngang trận chiến của những kẻ khác.
Tất cả tuyển thủ hoảng sợ lui xa, quan sát động tĩnh bên này, trong lúc nhất thời kinh hãi không thôi.
Giờ khắc này, Già Lam ngửi được mùi vị nguy hiểm
“Ông chủ, dựa vào ngươi.”
Vẻ mặt Già Lam trở nên trịnh trọng, tràn đầy thành kính lẩm bẩm, thế mà cầu nguyện gì đó.
Tất cả sinh vật, cường giả đang quan chiến đều ngây ra, chẳng lẽ nàng muốn từ bỏ chống cự sao?
Ngay cả Mộc Phàm cũng không nhịn được, muốn nạp tiền để hệ thống âm thầm hỗ trợ.
Ong!
Nhưng vào lúc này, có ánh sáng từ trong cơ thể Già Lam trào ra, một hơi thở vô thượng tràn ngập, sau lưng nàng xuất hiện một bóng dáng hùng vĩ.
Trong khoảnh khắc bóng dáng này xuất hiện, toàn bộ đấu trường trở nên yên tĩnh.
“Phốc...” Mộc Phàm trừng to mắt, ngạc nhiên nhìn Già Lam trong sân.
Nàng ngưng tụ ra bóng dáng hắn, một hư ảnh Thiên Đế, vĩ đại, tối cao, vô thượng, duy nhất.
Tư thái vô địch nháy mắt đánh tan áp bách từ Hỗn độn thiên sứ.
“Sao nàng có thể mượn lực lượng của ta?”
Mộc Phàm kinh ngạc vì Già Lam có thể mượn lực lượng của hắn.
Không sai, Già Lam đã ngưng tụ ra tín ngưỡng chi thân của Mộc Phàm, có tám phần thực lực của Mộc Phàm.
Không thể tưởng tượng được Già Lam đã làm như thế nào?
“Ký chủ, tín ngưỡng của nàng đối với ngươi đã đạt tới mức tối cao, có thể ngưng tụ ra tín ngưỡng chi thân.”
Hệ thống từ từ giải thích cho Mộc Phàm hiểu.
Thì ra Già Lam đã coi Mộc Phàm là tín ngưỡng duy nhất, sau khi lột xác cũng lĩnh ngộ ra năng lực thế này.
Có thể nói là ở thời khắc ngưng tụ ra tín ngưỡng chi thân của Mộc Phàm, nàng đã bật hack.
Bởi vì theo thực lực của Mộc Phàm không ngừng tăng lên, tín ngưỡng chi thân cũng sẽ tăng lên, tám phần sẽ khủng bố đến mức nào?
Răng rắc!
Chỉ thấy hư ảnh Mộc Phàm nhẹ nhàng giơ một ngón tay điểm tới, thời không ngưng đọng, Hỗn độn thiên sứ chưa kịp kêu thảm đã bị một ngón tay mạt sát.
Hỗn độn thiên sứ tan rã, biến mất, đến chết hắn cũng không hiểu được vì sao Già Lam có thể ngưng tụ ra một hư ảnh khủng bố như vậy.
Các sinh vật, cường giả trong đấu trường đều khiếp sợ khi xem cảnh này, đều bị tín ngưỡng chi thân của Mộc Phàm làm chấn động.
Không có tên nào hé răng.
Tất cả đồng loạt quay đầu nhìn về phía Mộc Phàm, vẻ mặt bình tĩnh, không chút gợn sóng của hắn khiến đám sinh vật Siêu duy có chút sinh kiêng kị.
Một hư ảnh, chỉ dùng một ngón tay liền hạ gục Hỗn độn thiên sứ.
“Thắng!”
Đám người Thường Nga nhẹ nhàng thở ra, Già Lam cũng nở nụ cười.
Đòn sát thủ của nàng chính là Mộc Phàm.
Ong!
Lúc này, một luồng sáng phủ xuống, đối thủ thứ hai của Già Lam xuất hiện.
Đối thủ này là một bóng dáng mông lung, không có thực thể nhưng lại mang đến cảm giác nguy hiểm, đáng sợ.
“Diệt!”
Bóng dáng vừa xuất hiện liền giơ một ngón tay điểm tới.
Nguy hiểm!
Sắc mặt Già Lam thay đổi, không kịp suy nghĩ, hư ảnh Thiên Đế phía sau lại giơ ngón tay điểm ra.
Răng rắc!
Phanh phanh phanh...
Lực lượng hai bên va chạm, hư ảnh Thiên Đế hỏng mất.
Già Lam sửng sốt, hoàn toàn không nghĩ tới một kích của đối phương có thể phá tan hư ảnh Mộc Phàm.
Nhìn thấy cảnh này, hai mắt Mộc Phàm sắc lạnh.
“Thật sự rất tốt, dĩ nhiên phái một sinh vật Siêu duy có năng lượng tương đương với một ngàn năm trăm vũ trụ lên sân.”
Sắc mặt Mộc Phàm trở nên âm u.
“Hệ thống, có thể khiến Già Lam hạ gục đối thủ trong nháy mắt sao?” Hắn nhanh chóng dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Ký chủ, muốn tránh khỏi vô số đôi mắt đang dò xét ngươi để làm việc này, cần phải nạp một trăm vạn vũ trụ mới được.”
“Nạp, để Già Lam giết chết nó!”
Mộc Phàm hung ác nạp một trăm vạn vũ trụ.
May mà đã giữ lại bảy trăm bốn mươi vạn vũ trụ làm át chủ bài, nếu không lần này thật sự lật thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận