Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 595: Bị đá ra khỏi cục

Trong sân, Tiểu Ách đã giết được mười Thiên Đạo khác.
Mộc Phàm chuẩn bị đưa nàng ra, kết quả vừa kiểm tra, sắc mặt tức khắc trở nên âm trầm.
“Đổi Tiểu Ách lại cần một nửa tiền lời của ta?”
Sắc mặt Mộc Phàm trông rất khó coi.
Cũng chính là một nửa phần đặt cược nhân mười, bỏ một nửa mới có thể mua được Tiểu Ách.
Gấp mười lần là đạt được bốn trăm ngàn tỷ, kết quả phải bỏ mất hai trăm ngàn tỷ vũ trụ mới có thể đổi lấy Tiểu Ách, quá hố.
Tuyệt đối không được, Mộc Phàm không có khả năng đáp ứng yêu cầu thái quá này.
“Ép ta tàn nhẫn nha.”
Mộc Phàm lộ vẻ hung ác, mở giao diện, thấy được một ít lựa chọn, hoàn thành giết mười Thiên Đạo có thể rời sân.
Nhưng còn có thể tiếp tục mở cấp đấu tiếp theo, đó chính là một trăm trận thắng liên tiếp, cần giết một trăm đối thủ mới có thể thắng lợi.
“Tiếp tục, ta muốn mở ra cấp đấu cao hơn, một vạn thắng liên tiếp.”
Mộc Phàm hung ác, lựa chọn cấp cao nhất, một vạn thắng liên tiếp.
Hành động này tức khắc khiến đám cường giả chung quanh ghé mắt, khiếp sợ nhìn hắn.
Một vạn thắng liên tiếp, quả thực không thể tưởng tượng được.
Mở vạn thắng liên tiếp chính là tìm đường chết nha.
Quy tắc nơi này là mười thắng liên tiếp, trăm thắng liên tiếp, ngàn thắng liên tiếp, vạn thắng liên tiếp.
Một khi mở ra thì không thể từ bỏ, thua trận cũng sẽ mất mạng.
“Tiểu bằng hữu, ngươi nghiêm túc?”
Hư Linh kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, trong ánh mắt mang theo chút khiếp sợ cùng khó hiểu.
Sao đột nhiên phát điên mà mở ra vạn thắng liên tiếp, tuyệt đối là muốn chết.
Một khi mở ra, thua trận không chỉ mất đi lợi ích mà còn mất cả mạng.
“Tiểu tử thật cuồng.”
“Bổn tọa không phục ai, chỉ phục ngươi.”
“Bội phục!”
“Ngươi đang tự tìm đường chết.”
Một đám nhìn Mộc Phàm, đều lộ vẻ vui sướng khi người gặp hoạ.
Bọn chúng cảm thấy bất ngờ, khiếp sợ vì lựa chọn của Mộc Phàm, cảm thấy hắn quá cuồng vọng.
Một vạn thắng liên tiếp,
Hành động của Mộc Phàm lập tức kinh động đám cường giả trong ban tổ chức.
“Tiểu tử khốn nạn, còn muốn chơi sao?”
“Hắn mở ra vạn thắng liên tiếp?”
“Nhanh, nhanh đuổi cổ hắn đi.”
Ban tổ chức nổi giận, tiểu tử, ngươi còn muốn chơi sao, không có cửa đâu.
“A? Vừa rồi hắn muốn mua tiểu Thiên Đạo kia sao?”
Có cường giả phát hiện vừa rồi Mộc Phàm muốn mua Tiểu Ách nhưng lại phát hiện trả giá quá cao nên tức giận, trực tiếp nện tiền mở ra vạn thắng liên tiếp.
“Nhanh, đưa tiểu Thiên Đạo kia cho hắn, mang luôn cả hắn cùng đưa sang bên kia.”
Nhìn thấy thế, một đám ban tổ chức vội vàng đưa ra quyết định.
Vù!
Ngay sau đó, Tiểu Ách đã bị đưa đến trước mặt Mộc Phàm.
Mộc Phàm sửng sốt, Tiểu Ách đột ngột xuất hiện khiến hắn phản ứng không kịp.
Sao đột nhiên ra đây rồi, mình còn chưa có mua mà, thậm chí chỉ vừa muốn mở cấp đấu chung cực, một vạn thắng liên tiếp thôi.
Hai bên mắt to trừng mắt nhỏ.
“Chủ nhân?” Tiểu Ách sửng sốt, sau đó mừng rỡ nhào tới.
Rốt cuộc cũng nhìn thấy chủ nhân khả kính đáng yêu, rốt cuộc không cần phải lo lắng hãi hùng nữa.
Mộc Phàm cũng tỉnh táo lại, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, vỗ vỗ vai an ủi.
Thật ra hắn đang ngây ngốc, sao đột nhiên chui ra?
“Hệ thống, sao Tiểu Ách có thể ra đây?” Hắn cảm thấy quái dị.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Yên tâm đi, nàng chính là tiểu tình nhân của ngươi, không phải đồ giả.”
“Ta vừa mới nói người ta chuẩn bị đá ngươi ra, không cho ngươi chơi.”
Hệ thống vui sướng khi người gặp họa nói: “Ngươi coi lại mình đi, một đường gian lận tới đây, người ta không tìm được chứng cứ nên trực tiếp đá ngươi.”
“....” Mộc Phàm cạn lời, dở khóc dở cười.
Đám gia hoả phía sau màn thật sự muốn loại trừ hắn.
“Sao lại thế này?”
“Ngươi mua Thiên Đạo này sao?”
Hư Linh bên cạnh ngạc nhiên hỏi.
Mộc Phàm lạnh nhạt đáp lại: “Nàng là bằng hữu của ta, không ngờ lại bị chộp tới, nếu để ta biết kẻ nào làm ra, lão tử nhất định hầm chín.”
“....”
Chung quanh yên tĩnh, đám cường giả cảm thấy giật mình vì hắn dám nói thế này?
Phải biết rằng, các Thiên Đạo đều do ban tổ chức chộp tới, ngươi nói thế này chẳng phải là đang khiêu khích, đứng phía đối lập sao.
“Tiểu tử này thật là cuồng vọng.”
“Giết hắn.”
Một đám cường giả sau màn tức giận, suýt nữa đã ra tay rồi.
Nhưng Mộc Phàm lại không để bụng, ngược lại ngẩng đầu nhìn hư vô, mở miệng nói: “Như thế nào, các ngươi không muốn để ta tiếp tục chơi?”
“Phần thắng cược thuộc về ta đâu, các ngươi nuốt hết sao?”
Mộc Phàm lạnh nhạt hỏi.
Bốn phía tĩnh mịch, các cường giả trên thần toà đều nhìn qua.
Bọn chúng tràn ngập hứng thú xem trò hay, đáng tiếc phải thất vọng rồi.
Ong!
Chỉ thấy một luồng sáng phủ xuống, số vụ trụ mộc phàm thắng cược đã trở lại, bốn trăm ngàn tỷ vũ trụ, không thiếu một cái.
Lúc này Mộc Phàm mới hài lòng thu hồi, nếu thật sự không nhả ra, vậy mạnh mẽ cướp về rồi nạp hết, đánh nổ cái sân đấu này.
“Xin lỗi, nơi này đã không còn thích hợp với thân phận của ngươi, cho nên chúng ta quyết định mời ngươi tới nơi cao cấp hơn.”
Có một giọng nói từ trong hư vô truyền đến.
Không chờ Mộc Phàm đáp lại liền có một luồng sáng bao phủ hắn cùng Tiểu Ách, chợt loé rồi biến mất khỏi nơi này.
“Này này, ta còn muốn tiếp tục chơi...”
Mộc Phàm biến mất, chưa kịp nói hết câu.
Hắn thật sự muốn tiếp tục chơi, vừa rồi mở ra vạn thắng liên tiếp cũng không phải giỡn, có hệ thống rồi, sợ cái gì.
Mở ra vạn thắng liên tiếp, có thể đạt được tiền lời gấp một vạn lần.
Một vạn lần, nhiều, đến mức nào nha?
Bốn trăm ngàn tỷ mà tăng lên một vạn lần tuyệt đối là sảng khoái hết nấc, thậm chí có khả năng đánh nhừ ban tổ chức.
Đáng tiếc, hắn bị tiễn đi rồi.
Hành động này làm Mộc Phàm bất ngờ, đám khốn nạn, không có đạo đức, dĩ nhiên không cho hắn chơi.
“Hô, rốt cuộc cũng tiễn đi.”
Sau khi Mộc Phàm biến mất, đám cường giả trong ban tổ chức đều nhẹ nhàng thở ra.
Thật ra bọn chúng cũng rất buồn bực, rất muốn trực tiếp mạt sát Mộc Phàm.
Nói tiểu tử này không có vấn đề, quỷ cũng không tin.
Bắt đầu với phần đặt cược là mười vũ trụ, một đường tiến tới không thua trận nào, trong chớp mắt liền tăng đến một con số khổng lồ, bốn trăm ngàn tỷ vũ trụ.
Bọn chúng tổn thất rất lớn.
Nếu để hắn tiếp tục chơi, phỏng chừng bọn chúng đều hoài nghi có thể phá sản hay không, cho nên không giết được thì dứt khoát đá văng ra.
“Để tiểu tử tà môn này đi gây tai họa cho bọn họ đi.”
“Không sai, loại địa phương kia mới phù hợp với tiểu tử này.”
“Chậc chậc, Quy linh giả, Thanh tẩy giả, còn có một đám Bất hủ giả.”
“Nếu tiểu tử kia thực sự có vấn đề, vậy để bọn họ giáo huấn tiểu tử này.”
Một đám cường giả vừa vui vẻ lại vừa có chút buồn bực, bị Mộc Phàm thu mất một mớ.
Bốn trăm ngàn tỷ khiến lòng đang nhỏ máu.
“Cần phải kiếm lại.”
“Truyền lệnh xuống, bóc lột từng tầng, thu hoạch tàn nhẫn một chút.”
Rất nhanh, bắt đầu triển khai một vòng thu hoạch, bóc lột, âm thầm thao túng.
Trước đó cũng âm thầm thao túng nhưng đối mặt với Mộc Phàm đều thua trận.
Hiện tại tiễn Mộc Phàm đi rồi, rốt cuộc cũng thanh tĩnh, toàn bộ thi đấu bắt đầu khôi phục bình thường, đi vào quỹ đạo bóc lột, thu hoạch của bọn chúng.
“Đã xảy ra chuyện gì?”
“Tiểu tử kia rời đi thế nào?”
“Hắn biến mất sao?”
Đám cường giả trên thần toà đều ngây ngốc nhìn Mộc Phàm đột nhiên bị tiễn đi, không hiểu chuyện gì.
Hư Linh cũng ngơ ngác, mờ mịt nhìn thần toà trống rỗng, Mộc Phàm đã biến mất.
“Hắn, chọc giận ban tổ chức sao?”
Hư Linh lẩm bẩm, suy đoán được chút gì đó.
Có lẽ Mộc Phàm thật sự chọc giận ban tổ chức, bị đá khỏi.
Nhưng có chút kỳ quái, ban tổ chức lại không trực tiếp mạt sát Mộc Phàm, chẳng phải sẽ đơn giản, dứt khoát hơn sao?
Nhất định là cố kỵ gì đó, nếu không thì Mộc Phàm không có khả năng còn mạng.
“Xem ra trên người tiểu bằng hữu có bí mật khó lường, ban tổ chức cũng không thể không loại hắn ra.”
Hư Linh suy nghĩ vấn đề này.
Trực giác cho nàng biết chắc chắn Mộc Phàm có động tay động chân nhưng không bị phát hiện nên mới bị đá ra mà không phải bị mạt sát.
Đây là nguyên nhân ban tổ chức kiêng kị?
“Thú vị, tỷ tỷ cảm thấy hứng thú đối với ngươi.”
Hư Linh nghiền ngẫm, đột nhiên hứng thú với Mộc Phàm.
Nàng đột nhiên đứng lên, lớn tiếng nói: “Ta muốn khiêu chiến cấp độ cao hơn, thiếu niên vừa rồi đi đâu, ta cũng muốn đi.”
“Hả?”
Vừa nghe lời này, toàn trường tĩnh mịch.
Đám cường giả sau màn sửng sốt nhìn Hư Linh, dĩ nhiên chủ động yêu cầu tiến vào sân chơi cao hơn.
Đây là muốn đi chịu chết sao?
“Ta biết quy tắc.”
Hư Linh cười nhẹ, giơ tay vung ra mười ngàn tỷ vũ trụ.
“Chuẩn!”
Lúc này, có giọng nói từ trong hư vô truyền đến.
Chỉ thấy một luồng sáng hạ xuống, bao phủ lấy Hư Linh, nàng cũng biến mất trong chớp mắt.
Nàng bị đưa tới cùng nơi với Mộc Phàm, nơi đó là một sân chơi cao cấp hơn, quỷ dị hơn, đáng sợ hơn.
Có mạng đi, không có mạng trở về.
"Dĩ nhiên đi tới nơi đó, thật sự không sợ chết.”
Sinh vật đâu trâu, sinh vật thân rắn, lão quái xúc tua cùng các sinh vật cường đại khác kinh hãi không thôi, bị hành động của Hư Linh trấn trụ.
Sinh vật thân rắn có vẻ kiêng kị nói: “Không hổ là nữ tử điên cuồng dám giết đến cuối thời không.”
“Mặc kệ nàng, đi tới đó là chết chắc rồi.”
“Có đi mà không có về.”
Cả đám đều lắc đầu tiếc hận, cho rằng Hư Linh cùng Mộc Phàm chết chắc rồi, bị đưa tới nơi đó sẽ không còn mạng trở ra.
Không kẻ nào muốn tới nơi đó, bởi vì chẳng khác nào tự kết thúc bản thân.
Ở chỗ này còn có thể kiếm một chút, tới nơi đó rồi đừng hòng trở về, sẽ trở thành món ngon cho kẻ khác.
Trong lúc bọn chúng nghị luận thì Mộc Phàm và Hư Linh đã bị đưa vào một nơi xa lạ.
Vù!
Luồng sáng phủ xuống, Mộc Phàm xuất hiện trong một đấu trường, bốn phía xám xịt.
“Hoan nghênh kẻ khiêu chiến mới, Diệt thế giả: Mộc Phàm.”
Đột nhiên, một giọng nói mờ ảo truyền đến khiến hắn bừng tỉnh.
Mộc Phàm ngẩng đầu nhìn, tức khắc bị cảnh tượng trước mắt làm tê dại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận