Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 283: Đại chiến Nghĩ vương

Ầm ầm ầm...
Trong hư không, từng luồng sáng mãnh liệt nổ mạnh, thổi quét tám phương, có rất nhiều Huyết nghĩ tộc không kịp né tránh bị nuốt hết.
Bọn chúng bị năng lượng cường đại quét thành bột phấn, biến mất tại chỗ.
Năng lượng lan ra từ đại chiến cấp Bán thần không phải thứ bọn chúng có thể ngăn cản, chỉ có thể bị xóa sạch thôi.
“Lui!”
Đại tướng Huyết nghĩ tộc thấy tình thế không ổn, lập tức hạ lệnh lui lại, tránh ra một khu vực thật lớn cho Mộc Phàm cùng Nghĩ vương chiến đấu.
Bọn chúng phấn khởi, không ngừng gào thét lớn.
“Nghĩ vương!”
“Nghĩ vương!”
“Giết giết giết!”
Vô số Huyết nghĩ rống to, vang vọng cả vùng không gian, nhiều sinh vật trong khu trung lập khủng hoảng, sợ hãi.
Nhưng có nhiều sinh vật khiếp sợ hơn, bởi vì bọn chúng thấy thiếu niên nhân loại Mộc Phàm, người cầm quyền mới của khu trung lập đã chặn được Nghĩ vương cấp Bán thần.
Thậm chí có thể đại chiến với đối phương mà không bị thua, quả thực khó có thể tin được.
“Nhân loại này thật mạnh.”
Không ít sinh vật cường đại kinh hãi nhìn từng luồng sáng nổ tung trong hư không.
Ánh sáng mãnh liệt tựa như đạn hạt bùng nổ, rất khủng bố.
“Thông thiên triền nguyệt!”
Mộc Phàm hét to, duỗi hai tay ra, nháy mắt bắt lấy Nghĩ vương rồi quật ngã, nện thật mạnh xuống đất.
Bụi mù tung bay tận trời.
Một cái hố to xuất hiện ở ngoài khu trung lập.
Tất cả sinh linh chấn động nhìn vào hố to kia, bên trong có một bóng dáng đang nằm.
Đó là Nghĩ vương vừa nhận một kích nặng nề, bị thương không nhẹ.
“Rống!”
Nghĩ vương hét to giận dữ, bật dậy bay lên trời, vung quyền đánh vào cơ thể Mộc Phàm.
Oanh!
Thân hình Mộc Phàm nhanh chóng bay ngược ra xa mấy ngàn mét mới dừng lại.
Hắn đứng trong hư không, chân dẫm không gian, quanh thân có từng dòng hạt màu đen vờn quanh, hóa thành một cái thuẫn.
Trong thời khắc mấu chốt, Mộc Phàm thi triển thuẫn hạt không gian, chặn một quyền đáng sợ của Nghĩ vương, không bị thương, chỉ là bị chấn choáng váng.
“Lại đến!”
Mộc Phàm hét to, bóng dáng chợt lóe biến mất tại chỗ, làm đồng tử Nghĩ vương co rụt lại, thầm than không ổn.
Vừa định phản ứng thì sau lưng truyền đến cảm giác đau nhức.
Phanh!
Nghĩ vương bị trúng một quyền thật mạnh vào lưng, sắc mặt khó coi, thân thể tựa như thiên thạch rơi xuống lần nữa, nện vào trong hố.
Nghĩ vương bạo nộ xuyên qua bụi mù phóng lên cao.
“Giết!”
Nghĩ vương bùng nổ, lực lượng, tốc độ, đều tăng lên vài lần.
Phốc!
Bất cẩn một chút nên Mộc Phàm đã bị đánh trúng, ngực trúng một quyền đáng sợ của Nghĩ vương, lực lượng cường đại đánh hắn ghim vào một ngón núi đằng xa.
Chỉ nghe một tiếng ầm, ngọn núi nứt ra, bị đâm nát nhừ, bụi mù cuồn cuộn tận trời, đá vụn rơi rụng.
“Khụ khụ...”
Theo bụi mù tan đi, Mộc Phàm đã đứng giữa không trung, trên người đầy vết thương, rốt cuộc cũng bị thương.
Nhìn thân thể đã bị thương, Mộc Phàm nở nụ cười, rốt cuộc thăm dò được cực hạn của thân thể hiện tại.
“Có thể đối cứng với Huyết nghĩ vương cấp Bán thần, không tồi.” Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu nói thầm một câu.
Không ngờ Nghĩ vương nghe được lời này, tức khắc càng phẫn nộ hơn, như bị châm chọc.
Lực lượng cường đại nhất của mình thế mà chỉ làm đối phương bị thương nhe, cảm giác không còn mặt mũi.
“Nhân loại, bổn vương muốn xé nát ngươi.”
Nghĩ vương giận dữ rít gào, bóng dáng chợt lóe, ầm ầm ầm giết tới trước mặt.
Mộc Phàm kinh ngạc nhưng vẫn bình tĩnh vung quyền.
Ầm ầm ầm...
Hai người càng giao chiến kịch liệt hơn, hung mãnh, mỗi một quyền đều ẩn chứa lực lượng phá nát tất cả, hoàn toàn không có một động tác dư thừa nào.
Mộc Phàm bộc phát ra luyện khí mênh mông, hóa thành vô số thanh kiếm, vạn kiếm tề phi, đồng thời đâm về phía Nghĩ vương.
Keng keng keng...
Vô số phi kiếm bị Nghĩ vương nhẹ nhàng chặn lại, biểu tình khinh miệt, tiện tay vỗ nát một mảng.
“Vô dụng, bổn vương có Bán thần chi khu, chút lực lượng này của ngươi không phá nổi.”
Vạn kiếm gãy nát tan thành luyện khí bị Mộc Phàm thu vào cơ thể, một chiêu này hiển nhiên không thể tổn thương đến cường giả Bán thần như Nghĩ vương.
Mộc Phàm than nhẹ một tiếng, tu vi luyện khí hiện tại còn chưa thể chống lại Bán thần, không thể gây thương tổn cho đối phương, chỉ có lực lượng thân thể mới có thể chống nổi.
“Nhân loại, nếu ngươi không có thủ đoạn khác, ngươi có thể chết rồi.”
Nghĩ vương thấy Mộc Phàm thất vọng, nhịn không được cười to, nhanh chóng giết tới.
Mộc Phàm cong khóe miệng, lộ ra nụ tươi quái dị, làm trái tim Nghĩ vương đã tới gần nhảy dựng lên, cảm thấy không ổn.
“Nguyên thần pháp tướng!”
Mộc Phàm gầm lên, sau lưng xuất hiện bóng dáng khổng lồ, tản ra hơi thở khủng bố.
Đó là Hỏa thần pháp tướng, nháy mắt vỗ một chưởng, Nghĩ vương không kịp né tránh bị đánh rớt xuống, lại lần nữa nện vào mặt đất.
Giờ khắc này, hai bên đều ngây dại.
Nhìn pháp tướng khủng bố trong không trung bao phủ bởi ngọn lửa màu đen, như một ma thần bò ra từ trong địa ngục.
Mộc Phàm ngưng tụ Hỏa thần pháp tướng có Ngọn lửa vĩnh hằng bao bọc, tản ra hơi thở hủy thiên diệt địa đáng sợ.
“Rống!”
Đột nhiên từ mặt đất truyền đến tiếng gầm giận dữ, cát bụi cuồn cuộn bay lên.
Chỉ thấy trong bụi mù có một sinh vật khổng lồ, một con kiến màu đỏ không ngừng bành trướng, nửa thẳng lên trời hét to, phát ra âm thanh khủng bố.
“Nghĩ thần thể, giết.”
Nghĩ vương bạo nộ, hiện ra thần thể, hóa thành một con kiến đỏ siêu to, nháy mắt tung một kích vào pháp tướng của Mộc Phàm.
Đông long!
Hai quái vật khổng lồ va chạm, tạo thành sóng xung kích cực mạnh, toàn bộ sự vật trong phạm vi mười cây số đều biến mất, chỉ có một hố sâu khủng bố.
Không gian tựa như mặt kính, răng rắc răng rắc, xuất hiện từng khe nứt.
“Chết đi!”
Nghĩ vương điên rồi, không ngừng va chạm vào Hỏa thần pháp tướng, đánh cho pháp tướng liên tục lui lại, pháp tướng không chống nổi.
Điều này làm cho Mộc Phàm rất bực bội, Hỏa thần pháp tướng vẫn không có thể phát ra uy lực chân chính.
“Ký chủ, nạp một trăm tỷ, có thể tạm thời phát huy ra uy lực mạnh nhất của Hỏa thần pháp tướng.”
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở.
“Câm miệng!”
Mộc Phàm hét to trong lòng, không để ý đến hệ thống.
Mình còn muốn dùng Nghĩ vương để nghiệm chứng toàn bộ thực lực, cơ hội tốt như thế này có thể bỏ lỡ?
Ngay cả phân thân cấp Bán thần cùng Hỏa ma hắn cũng không gọi ra, nếu không Nghĩ vương đã bị giết chết rồi.
Không phải không muốn gọi ra mà là phân thân có vấn đề, Hỏa ma thì sớm ẩn giấu trong hư không, chờ cơ hội tuyệt sát thôi.
Oanh!
Đột nhiên, Hỏa thần pháp tướng hỏng mất, bị con kiến to đâm nát trong không trung, hóa thành từng tia sáng chui vào cơ thể Mộc Phàm.
Phốc!
Mộc Phàm phun một ngụm máu, thầm than chung quy vẫn không chống đỡ được công kích cấp Bán thần, Hỏa thần pháp tướng không phát huy ra lực lượng thật sự.
Trước mắt chỉ có thân thể cường đại chịu được Bán thần công kích, những mặt khác vẫn còn kém rất nhiều.
Con kiến khổng lồ đánh tới, hư không ù ù sụp đổ, nứt toạc, uy thế khủng bố tuyệt luân.
“Lăn!”
Mộc Phàm đột nhiên quát một tiếng, hội tụ lực lượng toàn thân vào nắm tay, tung ra một quyền, nện vào đầu con kiến khổng lồ.
So sánh với con kiến khổng lồ kia, hắn nhỏ như một con kiến so với con người, lại cứng rắn chặn đứng con kiến khổng lồ.
Ầm vang!
Hư không nổ mạnh, con kiến khổng lồ chấn động, bị Mộc Phàm đánh run run, lớp giáp chỗ cái đầu cứng rắn trực tiếp nứt vỡ.
“A...” Một tiếng hét thảm vang lên, Nghĩ vương khôi phục bộ dáng hình người.
Đỉnh đầu của hắn nứt toạc, máu loãng giàn giụa, vẻ mặt thô bạo nhìn Mộc Phàm, lại bị thương.
Một quyền vừa rồi của Mộc Phàm quá mãnh liệt, tổn thương được thần thể của hắn, không thể không thay đổi hình dạng.
“Nhân loại, không thể không nói, ngươi thật sự rất mạnh.”
Nghĩ vương sờ sờ vết thương trên trán, nhanh chóng chữa trị, trong giọng nói có chút kiêng kị.
Đối diện hắn, Mộc Phàm đứng ngạo nghễ trên không trung, cả người tản ra từng dòng khí đen, Hạt không gian không ngừng đan xen ngưng kết thành một tấm thuẫn.
“Chơi đủ rồi, cũng nên giải quyết ngươi.”
Mộc Phàm vặn vặn cổ, giọng nói lạnh nhạt truyền ra, lập tức khiến cho tất cả sợ ngây người.
Cả Nghĩ vương cũng sửng sốt, chẳng lẽ gia hỏa này còn chưa dùng toàn lực sao?
Thật ra đã dùng toàn lực, vừa rồi Mộc Phàm bùng nổ mười hai thành lực lượng cùng tu vi, vẫn không thể đánh bại Nghĩ vương cấp Bán thần này.
Bất đắc dĩ, Mộc Phàm quyết định lại vận dụng cấm thuật lần nữa.
“Nghĩ vương, dùng ngươi để nghiệm chứng uy lực cấm thuật.”
Mộc Phàm nói xong, hai tay đan chéo, đột nhiên đánh ra một cổ lực lượng ngập trời hướng tới Nghĩ vương.
Ầm vang!
Hư không tối sầm, không gian vỡ nát từng tầng, từ bên trong có một thứ khủng bố chui ra.
Đó là một đại ấn, tản ra thiên uy mênh mông, hạ xuống trấn áp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận