Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 337: Thanh thiên chi nhãn

Hệ thống rất ra sức, vừa nạp một trăm tỷ liền có tác dụng.
Chỉ thấy thiên phạt bị giam cầm ngay tức khắc, bị lực lượng vô hình lôi kéo, cuối cùng chui vào cơ thể Mộc Phàm.
Ầm ầm ầm...
Thiên phạt mênh mông cuồn cuộn, vĩnh viễn không ngừng.
Nhưng đối mặt với lực lượng của hệ thống lại bị luyện hóa, sau đó bị Mộc Phàm nuốt vào trong bụng, ăn luôn.
“Chờ chờ chờ đã...” Mộc Phàm vừa nuốt vào liền xuất hiện vấn đề.
Thân thể hắn nhanh chóng phồng lên tựa như khí cầu, nước lũ diệt thế bị cắn nuốt toàn bộ, thậm chí nuốt không hết thì hệ thống cũng cứng rắn nhét vào.
Lúc này, thân thể Mộc Phàm nhanh chóng phồng to, như muốn nổ tung.
Mộc Phàm hãi hùng khiếp vía hô lớn: “Hệ thống, ngươi muốn hại chết ta để kế thừa tài sản sao?”
Ong!
Vừa dứt lời, thân thể vốn dĩ đang căng phồng run nhẹ, thiên phạt chi lực cuồng bạo trong cơ thể đột nhiên bị một lực lượng áp súc.
Thân hình dần dần thu nhỏ lại, Mộc Phàm cũng nhẹ nhàng thở ra.
Hắn thầm mắng, vừa rồi thật sự hoài nghi hệ thống cố ý muốn hắn bị căng nổ.
Còn may là cuối cùng không phát sinh chuyện như thế, thân thể đã nhanh chóng thu nhỏ lại, diệt thế chi lực đang bị cơ thể Mộc Phàm hấp thu luyện hóa.
Theo thời gian trôi qua, thiên phạt chi lực dần dần biến mất, chỉ còn hư không trống rỗng.
Nhưng Mộc Phàm cũng không có vui mừng, ngược lại có cảm giác hãi hùng khiếp vía, giống như trong hư không trống rỗng kia có thứ gì đó càng khủng bố hơn.
Ca ca ca...
Đột nhiên, hư không truyền đến từng tiếng giòn nứt, không gian tự dưng vỡ vụn, có hơi thở khủng bố tràn tới.
Một thứ gì đó đang khoá chặt Mộc Phàm, thân thể hắn cứng ngắc.
“Đây là cái gì?” Hai mắt Mộc Phàm nhô lên, trừng to, cảnh tượng trước mắt làm hắn sợ ngây ra.
Chỉ thấy sau khi thiên phạt biến mất, chỗ trống rỗng kia lại có một thứ đáng sợ hiện lên, xuất hiện trên đỉnh đầu Mộc Phàm.
Thế mà là một con mắt.
Một con mắt treo ở nơi đó, đồng tử tái nhợt, bên trong ấp ủ năng lượng diệt thế khủng bố, khiến toàn thân Mộc Phàm lạnh ngắt, nguyên thần lại nứt ra.
Khủng bố!
“Hệ thống, lăn ra đây, đây là cái quỷ gì?” Mộc Phàm kinh ngạc xen lẫn tức giận, có cảm giác bị hệ thống hố.
Thiên phạt đã bị nuốt, nhưng thứ trước mắt là thứ quỷ gì đây, từ đâu xuất hiện con mắt, làm hắn cảm giác không có sức phản kháng.
Chỉ nhìn một cái, nguyên thần của Mộc Phàm đã nứt ra, rất đáng sợ, thực sự có ảo giác sẽ trực tiếp tan biến.
“Chúc mừng ký chủ, vận khí tăng mạnh, thế mà gặp phải thiên phạt biến dị thăng cấp, xuất hiện Thiên đạo chi nhãn.”
Hệ thống chậm rãi lên tiếng, Mộc Phàm không nói nên lời, quá tức giận.
Thiên đạo chi nhãn, ngươi không nói giỡn chứ?
Mộc Phàm nhìn con mắt khủng bố kia, lạnh băng, vô tình, cảm giác như đang phán xét vạn vật, huỷ diệt hết thảy.
Thiên đạo chi nhãn, em gái ngươi, sao lại gặp phải thứ đồ chơi này?
Trong lòng hắn hoài nghi, chắc chắn là hệ thống giở trò quỷ.
“Hệ thống, ngươi không giải thích sao, rốt cuộc là chuyện gì, thiên phạt đã bị nuốt lấy, vì sao lại toát ra Thiên đạo chi nhãn?”
Mộc Phàm hãi hùng khiếp vía hỏi, trong lòng nóng nảy.
Thân thể hắn đã bị giam cầm, không thể nhúc nhích, không thể thoát khỏi.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn Thiên đạo chi nhãn đáng sợ kia đang ấp ủ ánh sáng huỷ diệt khủng bố, một khi bị đánh trúng chắc chắn phải chết.
“Ký chủ, nguyên nhân là do ngươi cắn nuốt thiên phạt, chọc giận Thiên Đạo, mới có Thiên đạo chi nhãn buông xuống diệt sát ngươi.”
Nghe lời hệ thống giải thích, Mộc Phàm muốn chết cho xong.
Không phải ngươi kêu ta cắn nuốt sao, hố tiền rồi còn hại ta nữa.
Mộc Phàm tức giận, hét lớn: “Cái hệ thống hố người, mau nghĩ cách giải quyết nó, nếu không hai chúng ta đều xong.”
“Ký chủ, chỉ cần nạp một ngàn tỷ, có thể luyện hoá Thiên đạo chi nhãn để sử dụng.”
Hệ thống chậm rãi đưa ra đáp án, làm Mộc Phàm nghe xong thiếu chút nữa hộc máu.
Lại là nạp tiền, ngươi tính kế thật tốt a, vừa nạp một trăm tỷ nuốt lấy thiên phạt, kết quả kéo Thiên đạo chi nhãn tới.
Hiện tại lại muốn hắn nạp một ngàn tỷ, giống như đã sớm sắp xếp tốt, từng bước một, hố tất cả tiền của hắn.
“Hệ thống, ngươi hố ta.” Mộc Phàm rống giận.
Hắn nói: “Có phải ta nuốt Thiên đạo chi nhãn rồi sẽ có ý chí Thiên Đạo buông xuống trực tiếp mạt sát ta, sau đó ngươi sẽ tự do?”
“....”
Hệ thống im lặng, giống như không còn lời gì để nói.
Xào xạc!
Đúng lúc này, Thiên đạo chi nhãn đã ấp ủ xong, một luồng sáng diệt thế khủng bố bắn xuống, nhìn thong thả nhưng thật lại nhanh tới cực hạn.
Nơi nó chiếu qua, vạn vật bị xoá sạch, bất kỳ thứ gì, vật chất gì, thậm chí cả thời không đều biến mất.
Hai mắt Mộc Phàm trừng lớn, lòng lạnh băng, một khi bị đánh trúng sẽ chết chắc.
“Hệ thống, mẹ ngươi, ta nguyền rủa tám đời ngươi mốc meo.”
“Nạp một ngàn tỷ, nuốt nó cho ta.”
Hắn rống to, tài sản trị giá một ngàn tỷ trên người Mộc Phàm lập tức bốc hơi.
Khi Mộc Phàm nạp một ngàn tỷ, hệ thống bộc phát uy lực kinh người, một loại lực lượng đáng sợ chưa từng thấy trực tiếp nghênh đón ánh sáng diệt thế.
Phốc!
Chỉ nghe một tiếng trầm vang, ánh sáng diệt thế hỏng mất.
Mộc Phàm ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, ánh sáng đáng sợ như thế nhưng khi đối mặt với lực lượng của hệ thống lại trực tiếp tan rã.
Vẫn chưa xong, Thiên đạo chi nhãn bị lực lượng của hệ thống bao phủ, nháy mắt giam cầm, cắt đứt căn nguyên, trực tiếp móc con mắt này ra luôn.
Đúng vậy, Mộc Phàm thấy Thiên đạo chi nhãn bị móc ra, nhanh chóng bay tới chỗ hắn.
Mộc Phàm xem mà hãi hùng khiếp vía, nổi cả da gà.
Không chờ hắn suy nghĩ thêm, Thiên đạo chi nhãn đã tới trước mặt Mộc Phàm, thu nhỏ thành một con mắt có kích cỡ như bình thường.
Tròng mắt tái nhợt, khủng bố, lộ ra sự vô tình, lạnh lẽo, còn ánh lên một loại ánh sáng hủy diệt hết thảy.
Đối mặt với con mắt này, chân tay Mộc Phàm lạnh ngắt, nguyên thần lại thêm vết nứt, cảm giác thống khổ như muốn hỏng mất.
Ong!
Dưới ánh mắt hoảng sợ của Mộc Phàm, Thiên đạo chi nhãn bị hệ thống luyện hóa, sau đó dung nhập vào vị trí giữa hai chân mày của Mộc Phàm.
“A...”
Chỉ nghe một tiếng kêu thê lương thảm thiết, giữa hai chân mày Mộc Phàm vỡ ra, không ngừng trào máu, khuôn mặt toàn là máu.
Mộc Phàm chỉ cảm thấy chính mình bị một ý chí cường đại công kích, ý thức rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng.
Hắn cảm nhận được một ý chí cao cả, cao cao tại thượng, hình như là Thiên Đạo, khiến người sợ hãi, tuyệt vọng.
Nhưng cảm giác này nhanh chóng biến mất, vị trí giữa hai chân mày có cảm giác đau đớn, tiếp theo có cảm giác lạnh lẽo, như bên trong ẩn chứa một thứ rất đáng sợ.
Đinh!
“Chúc mừng ký chủ, lĩnh ngộ Cửu thiên cấm thuật tầng thứ tư, Thanh thiên chi nhãn.”
Không biết đã qua bao lâu, trong đầu truyền đến tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm từ trạng thái mê man thức tỉnh.
Khi tỉnh lại, ý muốn đầu tiên chính là đánh chết hệ thống.
Nhưng rất mau, Mộc Phàm đã bị sự biến hóa của mình hấp dẫn, hắn ở trong trạng thái kỳ diệu lĩnh ngộ tầng thứ tư của Cửu thiên cấm thuật, hơn nữa luyện thành.
“Ta luyện thành tầng thứ tư Cửu thiên cấm thuật sao?”
Mộc Phàm mờ mịt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì.
Sau khi cảm nhận tỉ mỉ mới bừng tỉnh hiểu ra, thì ra là nhờ Thiên đạo chi nhãn, khi cắn nuốt Thiên đạo chi nhãn, Mộc Phàm rơi vào trạng thái lĩnh ngộ Thiên đạo vô thượng tối cao.
Từ đó Mộc Phàm mới ngộ đạo Cửu thiên cấm thuật tầng thứ tư.
Hắn dung hợp Thiên đạo chi nhãn, do đó lĩnh ngộ tu luyện thành công thức thứ tư trong Cửu thiên, Thanh thiên chi nhãn.
“Thanh thiên chi nhãn?” Mộc Phàm sờ sờ chỗ giữa hai chân mày.
Nơi đó có một con mắt khủng bố, một khi mở ra sẽ có tai kiếp diệt thế, uy lực như thế nào thì có thể tham khảo công kích của Thiên đạo chi nhãn lúc nãy.
Nhưng dù có khủng bố cỡ nào, đối mặt với lực lượng của hệ thống vẫn phải ngoan ngoãn bị luyện hóa cắn nuốt.
Mộc Phàm toát mồ hôi, cả Thiên đạo chi nhãn cũng có thể móc ra, rốt cuộc hệ thống này có lai lịch gì, khủng bố đến mức nào?
“Hệ thống chó má, ngươi tính kế rất tốt, tiền trên người ta đều bị hố cạn rồi.”
Dù trong lòng hơi hoảng hốt, nhưng Mộc Phàm vẫn không nén được lửa giận trong nội tâm, chắc chắn hệ thống quỷ quái này cố ý hố hắn.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Mộc Phàm lền bình tĩnh, hắn có thể dùng tiền mua được những năng lực cường đại thế này, quả thực chính là kiếm lời lớn.
“Lại nghèo rồi.”
Mộc Phàm nhìn gia sản còn lại, vẻ mặt trở nên buồn khổ.
Hơn ba vạn chớp mắt đã biến mất rồi.
“A, nơi này là chỗ nào?”
Rất nhanh, Mộc Phàm nhận ra một vấn đề, mình bị thiên phạt đánh vào thời không hỗn loạn, hoàn toàn không rõ đã tới nơi nào.
Vừa cảm ứng, Mộc Phàm tức khắc trợn tròn mắt, thế mà không thể xác định toạ độ không gian Long Thành.
Hắn liếc nhìn bốn phía, phát hiện mình rơi vào vùng tinh không xa lạ.
Oanh!
Không đợi hắn nghĩ nhiều, phía trước truyền đến một từng đợt dao động năng lượng mạnh mẽ, Mộc Phàm lập tức nhìn qua.
“Nơi đó có dao động năng lượng cường đại, có người đang đại chiến, còn có một hơi thở rất quen thuộc nha.”
Mộc Phàm cảm ứng được mười mấy hơi thở dao động, suy đoán có cường giả đang đại chiến.
Quan trọng nhất chính là một hơi thở trong đó làm hắn có cảm giác quen thuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận