Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 156: Đốt thành tro

-
Phừng!
Biển lửa bừng cháy thiêu đốt, ngọn lửa đen nhánh quét tới, lan tràn quanh thân, thiêu hủy tất cả sự vật.
Ngọn lửa vĩnh hằng cường đại vượt quá sức tưởng tượng, sau khi tăng cấp, Ngọn lửa vĩnh hằng có lực sát thương cấp Siêu phàm, nháy mắt liền thiêu hủy trận vặn quỷ dị trên mặt đất.
“A...”
Trong ngọn lửa truyền đến từng tiếng kêu thảm thiết, Tế ti Tà linh rống giận, thân thể trào ra sương mù màu xanh lam, hóa thành một quầng sáng hộ thể hình quả trứng.
Hắn đang đau khổ chống đỡ, Ngọn lửa vĩnh hằng quá cường hãn, hắn có cảm giác không thể ngăn cản, linh hồn như sắp bị thiêu huỷ.
Đó là bởi vì sau khi Ngọn lửa vĩnh hằng thăng cấp thành linh hỏa cũng đã có một chút đặc tính đốt cháy linh hồn, cho nên tạo thành tổn thương rất lớn đối với Tế ti Tà linh.
“Ngươi chậm rãi hưởng thụ đi.”
Mộc Phàm nói xong, xoay người thao túng một thanh phi kiếm luyện khí xẹt qua mấy cây cột.
Dây thừng buộc chặt đám Nặc Á, Thanh Trĩ đứt đoạn, mấy người ào ào ngã xuống, còn may là trói không cao, nếu không các nàng đã ngã một trận đau đớn rồi.
“Cảm ơn...” Nặc Á đứng lên nói lời cảm tạ, sắc mặt tái nhợt.
Mấy nàng khác cũng không tốt hơn chút nào, đều bị trọng thương, Mộc Phàm nhìn các nàng, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, sao mấy người các ngươi không có một thủ đoạn chạy trốn a?
“Rời khỏi nơi này trước, ta luôn cảm thấy pho tượng này nguy hiểm, rất quỷ dị.”
Mộc Phàm nghiêm túc nói, dẫn đầu mang theo mấy người rời khỏi tế đàn.
Ong!
Nhưng thời điểm muốn đi, tế đàn đột nhiên chấn động, trận văn bốn phía rậm rạp đan xen, vô số ký hiệu quỷ dị sáng lên.
Cả tòa tế đàn như sống lại.
“Ha ha ha... Các ngươi cùng nhau trở thành tế phẩm đi.”
Bên ngoài tế đàn, trong ngọn lửa truyền đến tiếng cười của Tế ti Tà linh kia, mang theo một loại thê lương, điên cuồng.
Sắc mặt Mộc Phàm khẽ biến, xoay người nhìn lại, mới phát hiện Tế ti Tà linh này lại không bị thiêu chết, cả người bị đốt xèo xèo bốc khói.
Hắn thật sự không chết nhưng cũng tàn, sát thương của Ngọn lửa vĩnh hằng không chỉ như vậy, linh hồn nó cũng đã bị thiêu đốt.
“Nhân loại đáng chết, các ngươi đều nên trở thành thần tế phẩm...”
Tế ti Tà linh rít gào, cả người bốc khói nhưng vẫn càn rỡ.
Hưu!
Một ánh kiếm xuất hiện, xỏ xuyên qua đầu hắn, từ trước mặt trực tiếp xỏ qua, mang theo một chút ánh lửa màu lam.
Thân thể hắn cứng đờ, bốc lên ngọn lửa màu đen, nháy mắt bị đốt thành tro tàn, không sót lại chút nào.
“Đi!”
Mộc Phàm lạnh mặt, mang theo mấy người muốn thoát khỏi tế đàn.
Nhưng vào lúc này, tế đàn dâng lên một quầng sáng, chặn đường đi của mấy người, không cách nào đi ra ngoài.
“Mở cho ta!”
Thấy bị ngăn cản, Mộc Phàm không nói hai lời hội tụ tất cả phi kiếm đồng thời đánh tới.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, nổ mạnh tạo ra rung động kịch liệt, thiếu chút nữa xốc bay đám người Nặc Á, còn tốt là Mộc Phàm đã chặn lại.
Quầng sáng phía trước thế mà không sứt mẻ chút nào, phi kiếm luyện khí của Mộc Phàm đã vỡ nát mấy chục thanh, ánh sáng từ những thanh còn lại ảm đạm đi rất nhiều.
“Phiền toái.”
Sắc mặt Mộc Phàm vô cùng nghiêm trọng, quay người lại, nhìn về phía pho tượng ở trung ương tế đàn, lúc này toàn bộ pho tượng đã phát ra quầng sáng màu xanh lam.
Viên đá quý màu đỏ ở trán nó giống như một con mắt, toả ánh sáng màu đỏ tươi tà ác.
Toàn thân Mộc Phàm lạnh lẽo, cảm giác bị một ánh mắt cường đại, nguy hiểm, khủng bố khoá chặt.
“Đây là thứ quỷ gì?” Lý Diệu Diệu hoảng sợ hỏi.
Mặt Tiết Tiểu Lỵ tái nhợt, run rẩy, hơi thở kia quá khủng bố.
Sắc Liền Nặc Á cùng Thanh Trĩ cũng trắng bệch, trán toát mồ hôi lạnh, tay không tự giác siết chặt, có thể thấy được các nàng khẩn trương như thế nào.
Chỉ có Mộc Phàm kinh sợ nhưng không loạn, che trước mặt mấy người, hai mắt nhìn chằm chằm pho tượng kia, thừa nhận áp bách lớn nhất.
“Hệ thống, rốt cuộc đây là thứ quỷ gì?” Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống trả lời: “Ký chủ, theo cách lý giải của ngươi thì đây chính là một Tà thần, pho tượng trước mắt là một hình chiếu hóa thân của nó.”
“Tà thần?”
Sắc mặt Mộc Phàm thay đổi, không nghĩ tới thế mà là một Tà thần.
Vẻ mặt hắn trở nên nghiêm trọng: “Vừa rồi không phải đã phá hư nghi thức hiến tế sao, vì sao còn có thể thức tỉnh?”
“Ngươi đã quên, có hai sinh linh bị hiến tế.” Hệ thống trực tiếp trả lời.
Nghe thế, Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, chính mình xem nhẹ hai sinh linh dị vực kia, bởi vì không phải nhân loại, theo bản năng không để ý.
Cho nên mới không kịp ngăn cản, lúc này thì tốt người, pho tượng Tà thần đã muốn thức tỉnh, tình huống không lành rồi.
“Hệ thống, mau nói cho ta biện pháp giải quyết nó?” Mộc Phàm sốt ruột hỏi.
Không thể không vội a, thực lực hiện tại của mình không cách nào chống lại pho tượng Tà thần trước mắt, biện pháp duy nhất chính là dựa vào hệ thống.
Hy vọng hệ thống ra sức.
Quả nhiên, hệ thống không làm hắn thất vọng.
“Ký chủ, xem tình cảnh trước mắt, ngươi cần tăng Luyện thể thuật, Luyện khí thuật lên tới tầng bốn trăm mới có thể xử lý hắn.”
Mộc Phàm vừa nghe xong, tức muốn hộc máu, trên người hắn có nhiều tiền như vậy sao?
Hiện tại mới hai trăm tầng, thăng cấp đến tầng ba trăm cần hai trăm triệu, lại thăng cấp đến tầng bốn trăm cần ba trăm triệu, tổng cộng là năm trăm triệu.
Còn Luyện khí thuật cũng tương tự, thăng cấp đến tầng bốn trăm cũng cần năm trăm triệu, hơn nữa tới tầng thứ năm trăm là một cái ngưỡng, mỗi khi tăng một tầng cần tốn một trăm triệu.
Càng lên cao càng nhiều, tóm lại hiện tại Mộc Phàm không có tiền thăng cấp hai hệ đến tầng bốn trăm, dùng chín phần Thánh tinh cũng không đủ a.
Oanh!
Tế đàn đột nhiên chấn động, có ánh sáng hồng bùng nổ, chiếu cao tận trời, màn trời u ám xuất hiện một cột sáng màu đỏ.
Cột sáng vừa lúc dừng phía trên pho tượng Tà thần, viên đá đỏ giữa trán tản ra ánh sáng hồng mãnh liệt, một hơi thở tà ác lan tràn, bao phủ trong lòng mọi người.
Sắc mặt Mộc Phàm khó coi, vội vàng hỏi: “Hệ thống, đừng lòng vòng, mau nói còn có biện pháp gì nữa?”
“Biện pháp thì tự nhiên có, biện pháp thứ hai chính là ký chủ thi triển ra một kích Truyền kỳ, có thể đánh chết phân thân Tà thần trước mắt.”
Hệ thống đưa ra phương án thứ hai.
“Một kích Truyền kỳ?” Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên.
Lúc này hắn mới nhớ tới mình dung hợp ra tới võ học Truyền kỳ, hình như lĩnh ngộ tới lĩnh vực Truyền kỳ, nhưng không có biện pháp thi triển ra.
Bởi vì cảnh giới không đủ, cho nên không cách nào thi triển, cứ bỏ phí như vậy.
“Ký chủ chỉ cần nạp một trăm triệu, có thể tạm thời thi triển một kích mạnh nhất ở lĩnh vực Truyền kỳ, nghịch thiên sát thần dễ như trở bàn tay.”
Hệ thống lại nhắc nhở làm tâm tình Mộc Phàm lúc lên lúc xuống tựa như tàu lượn siêu tốc, thiếu chút nữa phát điên.
Ngươi không thể nói một lần sao?
Mộc Phàm thầm hận, hệ thống quỷ quái thích đòi tiền, một trăm triệu mới có thể thi triển một lần lĩnh vực Truyền kỳ, nghịch thiên sát thần.
Hệ thống nói rất dễ hiểu, ý của nó chính là chỉ cần ngươi nạp đủ tiền, thần cũng có thể giết.
Ong!
Một tiếng vù vù truyền đến, cả tòa tế đàn rung động, mấy người đều kinh hãi nhìn lại.
Mộc Phàm giương mắt liếc mắt một cái, tức khắc hoảng sợ.
Không biết khi nào mà pho tượng đã sống lại, giữa trán có một con mắt màu đỏ tươi, phát ra tia sáng tà ác nhìn thẳng mấy người Mộc Phàm.
“Phàm nhân ti tiện dám phá huỷ nghi thức hiến tế của bản thần, giết hại tín đồ của ta.”
Pho tượng Tà thần mở miệng, giọng vang như sấm, làm Mộc Phàm màng nhĩ ong ong.
Mấy người Nặc Á trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, một đám không ngừng hộc máu, thương càng thêm nặng.
Đối mặt với Tà thần khủng bố, căn bản không có biện pháp chống lại, ngay cả Mộc Phàm đều cảm giác toàn thân nặng nề, nhúc nhích một chút cũng khó khăn, trên người như bị một tinh cầu đè nặng, hai chân dần cong, sắp phải quỳ xuống.
“Hệ thống, nạp tiền, ta muốn làm thịt nó.”
Hai mắt Mộc Phàm nổi tơ máu, rít gào trong lòng, tràn đầy phẫn nộ.
Cảm giác nhục nhã này, bị ép tới mức sắp phải quỳ xuống khiến Mộc Phàm rất tức giận, Ngọn lửa vĩnh hằng trong cơ thể sôi trào thiêu đốt, ngăn cản uy áp đáng sợ kia.
Thần uy như ngục!
“Đinh... Nạp một trăm triệu, mở ra ý nghĩa mạnh nhất của võ học Truyền kỳ.”
Hệ thống vừa nhắc nhở, đại não Mộc Phàm ong ong một chút, cả người như muốn nổ tung.
Trong khoảnh khắc, cơ thể Mộc Phàm bộc phát ra một khí thế kinh thiên, cả người giống như một cường giả Truyền kỳ cổ xưa, đứng ngạo nghễ.
Oanh!
Khí thế Mộc Phàm nhanh chóng tăng cao, phá vỡ sự áp bách của Tà thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận