Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 444: Đại tan tác

Trong không gian mênh mông, một tòa Tinh không thành luỹ đang cấp tốc chạy trốn.
“Rốt cuộc tránh được một kiếp.”
Trên thành lũy, một tên thống soái Hắc uyên tộc đổ mồ hôi, cả người thả lỏng.
Vừa rồi gặp chuyện quá khủng bố, vốn dĩ đang cường thế tiến công, kết quả lại tan tác, tiên tri chết trận, Tinh không cự thú bị chém giết.
Có thể thấy được đám dị tộc này sợ hãi thế nào.
“Mau, tăng tốc thoát đi, trở về báo cáo tin tức.”
Thống soái Hắc uyên tộc kinh hoảng.
“Còn nữa, lan truyền tin tức để Thần quốc biết nơi này có Thiên Đình thượng cổ.”
Ngay sau đó, thống soái Hắc uyên tộc nở nụ cười dữ tợn, thế mà muốn lan truyền tin tức giả, rõ ràng là muốn Thần quốc đối phó với nhân loại địa cầu.
“Một khi Thần quốc chú ý tới nơi này, nhân loại đừng hòng sống sót.”
Nghĩ vậy, thống soái Hắc uyên tộc đắc ý cười ha hả.
“Ý tưởng rất tốt, đáng tiếc, ngươi không cơ hội.”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt truyền đến làm vẻ mặt thống soái Hắc uyên tộc cùng đám cường giả dị tộc đọng lại, thân thể cứng đờ.
“Ai?”
Thống soái Hắc uyên tộc kinh hoảng hét to một tiếng, xoay người nhìn, thấy một thiếu niên nhân loại đang chậm rãi đi tới.
Nhìn thấy người tới, tất cả dị tộc đều lộ vẻ hoảng sợ.
“Là ngươi?”
Dị tộc hoảng sợ nhìn người tới, đúng là Mộc Phàm.
Thiếu niên nhân loại này đã chém giết tiên tri, bắn chết Tinh không cự thú, mức độ khủng bố đã doạ đám dị tộc sợ muốn vỡ mật.
“Lên, mau giết hắn!”
“Khởi động chế độ tự hủy.”
Rất nhanh, thống soái Hắc uyên tộc hoảng sợ rít gào hạ lệnh, muốn vây công Mộc Phàm, thậm chí khởi động chế độ tự huỷ của thành lũy.
Đáng tiếc đã không kịp rồi, thân thể tất cả dị tộc cứng đờ, không nhúc nhích, biểu tình trên mặt đều đọng lại.
“Tan biến đi.”
Mộc Phàm lạnh nhạt nói một câu, giơ một ngón tay thọc tới.
Chỉ nghe tiếng phốc phốc phốc, thân thể từng tên dị tộc nổ nứt, hóa thành bột mịn, không ngừng tiêu tán.
“Không...” Thống soái Hắc uyên tộc giãy giụa rống giận, muốn thoát khỏi giam cầm.
Đáng tiếc, dưới tác dụng của thời gian tĩnh lặng, không có một tên dị tộc nào có thể chạy thoát, hoàn toàn bị giam cầm, nối tiếp nhau chết đi.
Mộc Phàm bước từng bước, thân thể từng dị tộc hóa thành bột mịn tiêu tán, không thể phản kháng một chút nào.
Còn tên thống soái Hắc uyên tộc thì bị Mộc Phàm nắm cổ, Ngọn lửa vĩnh hằng phun trào, thiêu hắn thành tro tàn.
Trong một phút nắn ngủi, tất cả dị tộc trên thành lũy đã bị chém giết sạch sẽ.
Tinh không thành luỹ bị Mộc Phàm hoàn hảo thu lại, đây chính là thứ tốt nha, lấy về bán đấu giá chắc chắn có thể kiếm được một núi tiền.
Cũng không biết hiện tại chín khu còn bao nhiêu tiền.
“Để vài toà thành lũy chạy thoát, đáng tiếc, mất mấy ngàn tỷ.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, nhìn tinh không mênh mông, chung quy vẫn để vài toà thành lũy chạy mất, dù sao tới mười mấy tòa Tinh không thành luỹ cùng nhau chạy trốn, phân tán thoát đi.
Mình không ngừng đuổi giết vẫn để lọt vài toà thành lũy, nhưng thu hoạch cũng đã không kém rồi.
Hắn thu tòa thành lũy cuối cùng, xoay người xé rách không gian bước vào, xuyên qua không gian trở về hệ Thái Dương.
Oanh!
Mới vừa về tới liền nhìn thấy trên vũ trụ ngoài địa cầu có vô số chiến hạm, từng chiếc tựa như chuột chạy qua đường, chạy tán loạn.
Tiên tri đã chết, tinh thú bị đánh gục, thành lũy cũng bị bắt, đám hạm đội còn lại tự nhiên rơi vào hỗn loạn, khủng hoảng.
Đây là tuyên cáo ba mươi sáu tộc Hắc vực đã thất bại, bọn chúng bị nhân loại không ngừng đuổi giết.
Đứng trong tinh không, Mộc Phàm nhìn về địa cầu, vô số chiến hạm dị tộc đang điên cuồng chạy ra, muốn thoát khỏi hệ Thái Dương, thậm chí muốn tiến hành không gian nhảy vọt.
Chỉ tiếc nơi này đã bị một từ trường vô hình phong tỏa, giam cầm, không thể thực hiện không gian nhảy vọt, chỉ có thể tăng tốc chạy đi.
Tất cả đều là công lao của Mộc Phàm, hắn đã phong toả không gian, tự nhiên là không có biện pháp tiến hành không gian nhảy vọt rồi.
Cũng không thể buông tha mấy trăm vạn chiến hạm dị tộc, đây đều là chiến lợi phẩm nha, giết dị tộc là có thể đoạt được chiến hạm.
Đối với Mộc Phàm mà nói chính là một đống tiền to, đối nhân loại địa cầu mà nói tuyệt đối là một lần đại thắng.
Thậm chí thu hoạch ở trận chiến này đã vượt qua cuộc chiến Thiên truỵ, có thể nói là trận thắng lợi lớn nhất kể từ khi nhân loại bắt đầu tranh đấu cùng dị tộc.
“Rống!”
Kỳ lân rống giận, Côn rít gào, hai con tiên thú triển khai tàn sát trong vũ trụ, không biết đã cắn nuốt bao nhiêu sinh linh dị tộc.
Dị tộc trong vũ trụ đã bị quét sạch, còn đám dị tộc đã tiến vào địa cầu căn bản không biết tình hình đại chiến bên ngoài.
Hiện tại, chỉ còn lại dị tộc trên địa cầu cùng dị tộc phương tây đang suất lĩnh quân đoàn con rối nhân loại thần phục bọn chúng tiến công chín khu.
Chỉ là chín khu có trận pháp phòng ngự cường đại, từng luồng tiên quang đan xen, tràn ngập, có thể nói là sức phòng ngự của chín khu bây giờ đang ở mức mạnh nhất từ trước tới nay.
Ầm!
Đột nhiên, một tòa thành lũy rách nát từ vũ trụ rơi xuống, lập tức vọt vào tầng khí quyển, không ngừng thiêu đốt, rất nhiều mảnh vỡ rơi xuống địa cầu.
Nhìn thành lũy khổng lồ rơi xuống, tất cả dị tộc đều kinh ngạc.
Chuyện càng khủng bố hơn còn ở phía sau, chỉ thấy một cái đầu cực to thò vào tầng khí quyển, hai con mắt khủng bố từ trên cao nhìn xuống vô số dị tộc phía dưới.
“Côn!”
“Là tiên thú của chúng ta!”
Trong lúc nhất thời, tất cả nhân loại hưng phấn hoan hô.
Đặc biệt là thấy cảnh Tinh không cự thú bị giết chết thông qua thiết bị giám sát, nhân loại biết bọn họ giành thắng lợi.
“Mau xem, là Kỳ lân!”
Có một con thú khổng lồ vọt vào tầng khí quyển, hơi thở điềm lành cuồn cuộn thổi tới, một con Kỳ lân dẫm tường vân tiến vào.
“Chúng ta thắng lợi!”
“Chiến trường vũ trụ đã giành được thắng lợi.”
“Nhân loại tất thắng!”
“Giết a!”
Chiến trường vũ trụ giành được thắng lợi khiến sĩ khí nhân loại tăng cao, vô số người cuồng nhiệt rít gào, cầm binh khí trong tay bộc phát chiến lực cường đại hơn.
Trong lúc nhất thời, dị tộc liên tiếp bại lui, bắt đầu khủng hoảng, tan tác.
Mộc Phàm đứng trên đầu Côn nhìn xuống chiến trường địa cầu, bên cạnh là tiên cốt.
Hơi thở cường đại của nó bao phủ một đám dị tộc, sát khí dày đặc làm dị tộc sợ hãi, bị nhân loại đuổi theo chém giết, cuối cùng chết thảm một mớ.
Ầm ầm ầm...
Đại chiến tiếp tục, dị tộc tan tác, từng chiếc chiến hạm bị phá huỷ, nổ mạnh trong không trung lóe ánh lửa sáng lạn.
Dị tộc, thần linh phương tây đều thấy một màn đáng sợ này, sợ vỡ mật, một đám xoay người chạy trốn.
Không có biện pháp nào, Mộc Phàm bày ra vũ lực cường đại, cộng thêm hai con tiên thú, một tên tiên tướng làm tất cả dị tộc đều khủng hoảng.
Tiên tri đã chết, Tinh không cự thú cũng bị chém giết, ai có thể chống lại tên nhân loại vô địch phương đông này?
“Đi, giết sạch dị tộc ngoại lai.”
Mộc Phàm xem xét một hồi, trực tiếp hạ lệnh.
“Rống!”
Kỳ lân rít gào, cuốn tường vân trực tiếp lao xuống, bắt đầu tàn sát dị tộc.
Côn không cam lòng yếu thế, thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại, thân thể của nó quá khổng lồ, vọt vào địa cầu sẽ gây ảnh hưởng.
Cuối cùng nó thu nhỏ lại, một đường bay ngang biển cả, lập tức tạo ra sóng lớn, trong con sóng toát ra từng con cá voi khổng lồ.
Đúng vậy, vô số sinh vật trong biển, thú biến dị bản thổ dưới sự dẫn dắt của đàn cá voi, cá mập triển khai tàn sát dị tộc.
Bắt đầu một cuộc đại thanh tẩy, giống loài bản thổ địa cầu điên cuồng đuổi giết giống loài ngoại lai.
Đây là lần thanh tẩy lớn nhất, vô số dị tộc bị giết, trốn vào núi rừng cũng không thoát, bị sinh vật bản thổ vây công, biến thành đồ ăn.
“Không...”
“Ta không tin, chủ ta là đấng chí cao vô thượng.”
“Đấng toàn năng của ta.”
Quân đoàn nhân loại phương tây hỏng mất, một đám tín ngưỡng thiên sứ, chư thần, một đám đều vô cùng kiêu ngạo, trở thành con rối thì thôi, vậy mà còn tiến đánh nhân loại phương đông.
Hiện tại tốt rồi, bị đánh trả tan tác, cả đám tuyệt vọng, không ngừng cầu nguyện, kêu gọi thần linh mà mình tín ngưỡng, hy vọng bọn chúng tới giải cứu.
Đáng tiếc chính là những người này được định trước sẽ gặp bi kịch, nếu đã vứt bỏ linh hồn, thần phục chư thần, giao linh hồn cho thần linh, thậm chí không ngần ngại tấn công nhân loại.
Những người này chắc chắn không sống nổi, dị tộc tan tác, chư thần chạy trốn, quân đoàn con rối phương tây đã hoàn toàn không còn giá trị lợi dụng.
“Vinh quang của chủ, chiếu rọi muôn đời.”
Đột nhiên, một cột sáng thánh khiết phóng lên cao, khiến cho vô số người chú ý.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn thấy mấy trăm tên thiên sứ cường đại đang cử hành hiến tế rất long trọng, vô số tín đồ cuồng nhiệt triều bái.
“Một đám kẻ đáng thương.”
Nhìn vô số tín đồ quỳ gối cầu nguyện, bái lạy, Mộc Phàm âm thầm lắc đầu.
Hắn liếc mắt liền nhìn ra thiên sứ đang tiến hành huyết tế, mà tế phẩm đương nhiên chính là vô số tín đồ nhân loại kia.
Thân thể đám tín đồ cuồng nhiệt tản ra thánh quang.
“Quang danh vĩnh hằng, chủ ta trường tồn.”
Theo cuối một tiếng ngâm xướng cuối cùng truyền ra, thân thể vô số tín đồ bắt đầu sáng lên, thánh quang mãnh liệt tràn ngập, thân thể bọn họ bắt đầu hoá khí biến mất.
Chỉ còn lại một linh hồn phát sáng, linh hồn này chính là linh hồn của tính đồ nhân loại, tản ra năng lượng kinh người.
Rầm!
Mấy chục vạn linh hồn con rối nhân loại bị hút vào trong vòng xoáy hư không, nháy mắt bị nuốt sống, một cột sáng khủng bố chiếu rọi vào vòng xoáy.
“Thiên đường triệu hoán, chủ ta buông xuống!”
Chỉ thấy trên trăm tên thiên sứ đồng thời quỳ xuống, cao giọng ngâm xướng, trên người trào ra vô số tia sáng đan xen, chiếu sáng nửa không trung.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, trong lòng có dự cảm không tốt.
Mộc Phàm nheo mắt, yên lặng nhìn vào cột sáng kia, có một cổ ý chí đáng sợ dần xuất hiện.
“Ý chí cùng hơi thở thật cường đại, chẳng lẽ bọn chúng đang triệu hoán thượng đế?”
Hắn lầm bầm lầu bầu, rùng mình, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm trọng.
Đám thiên sứ này thế mà hiến tế mấy chục vạn tín đồ phương tây để triệu hoán thượng đế xuống.
“Tiệt thiên chỉ!”
Cảm nhận được nguy hiểm tới gần Mộc Phàm đứng ngồi không yên, không chút do dự thi triển ra cấm thuật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận