Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 415: Huyễn ma tộc

“Mộc Phàm?”
Sắc mặt Lạc Nguyên thay đổi, nhìn người tới, quả thật là Mộc Phàm.
Chỉ thấy Mộc Phàm từng bước đi tới, ánh mắt đảo qua một đám người đang bị trói.
Những người này đều kích động nhìn Mộc Phàm, tất cả mọi người đều biết hắn.
Uy danh Mộc Phàm vang dội sau trận chiến Long Thành nên mọi người đều biết, hiện tại nhìn thấy người thật tự nhiên phải kích động rồi.
Mộc Phàm xuất hiện, đại biểu cho hắn sống sót đi ra từ vùng cấm Côn Luân, tương đương với bọn họ được cứu rồi.
“Sao có thể?”
Lạc Nguyên kinh hãi nhìn hắn, tức giận nói: “Không phải ngươi đi vùng cấm Côn Luân sao, vì sao còn sống sót trở lại?”
Hắn có chút khó tin, bởi vì từ xưa đến nay, người tiến vào vùng cấm Côn Luân, vô luận là ai đều không ra được, sẽ chết ở bên trong.
Mấy trăm vạn dị tộc đi vào nhưng không một tên trở ra, hắn cho rằng Mộc Phàm cũng không ngoại lệ.
Ai ngờ hắn thất vọng rồi, Mộc Phàm thật sự trở ra từ vùng cấm Côn Luân.
“Trở về liền tốt, trở về liền tốt.”
Long Xuyên vui mừng, cười to, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Có Mộc Phàm, tất cả liền dễ làm rồi.
“Ta không nghĩ tới Lạc gia các ngươi lại cấu kết với dị tộc, còn có biến chính mình biến thành thứ người không ra người, yêu không ra yêu.”
Mộc Phàm âm thầm lắc đầu, nhìn Lạc Nguyên trước mắt, ánh mắt dừng trên người tên cường giả dị tộc kia.
Tên dị tộc kia vừa nhìn thấy Mộc Phàm, trong ánh mắt tức khắc nở rộ ra từng tia sáng xanh lục, hơi thở dần dần tràn ngập.
“Ngươi chính là Mộc Phàm?” Dị tộc da xanh hừ lạnh một tiếng, quan sát Mộc Phàm.
Nó khinh thường nói: “Chỉ là một nhân loại cấp Truyền kỳ, thế mà khiến các ngươi sợ hãi như thế?”
Tên dị tộc này chưa từng xem chiến tích kinh người của Mộc Phàm, lấy một địch năm, đánh bại năm sinh vật cấp Bán thần, còn chiến với thần linh, xua đuổi một tên thần linh Thiên sứ tộc.
Nó không biết những chuyện này nên khinh thường nhìn nhiều, hơn nữa nó không cảm nhận được bất kỳ uy hiếp nào từ trên người Mộc Phàm.
“Đại nhân cẩn thận, hắn...” Lạc Nguyên muốn mở miệng nhắc nhở.
Nhưng dị tộc da xanh lại cuồng vọng nói: “Không cần phải nói, chỉ là một nhân loại cấp Truyền kỳ, xem bổn tọa bóp chết hắn.”
Vù!
Vừa dứt lời, dị tộc da xanh liền biến mất một cách quỷ dị, mọi người cảm thấy căng thẳng.
“Hừ!”
Chỉ nghe một tiếng hừ lạnh, Mộc Phàm đột nhiên thò một tay ra, chộp về bên trái, năm ngón tay nắm được thứ gì đó.
Trong tay hắn thế mà nắm một bóng dáng đang không ngừng giãy giụa, làm thế nào cũng không có biện pháp thoát khỏi tay Mộc Phàm.
Bóng dáng này đúng là dị tộc da xanh vừa mới biến mất, hắn muốn đánh lén lại bị Mộc Phàm nắm cổ rồi.
“Thì ra là Huyễn ma tộc, trách không được có thể đánh lén Long bá.” Mộc Phàm nhìn bóng dáng trong tay.
Là một tên Huyễn ma tộc, một chủng tộc đến từ dị vực, quỷ dị đa đoan, có thể biến thành một cái bóng để đánh lén.
“Không... Không có khả năng...” Tên Huyễn ma tộc này hoảng sợ ra sức giãy giụa.
Đáng tiếc, tay Mộc Phàm xiết chặt, nâng hắn nhắc tới trước mặt, ánh mắt lạnh băng, sát ý trào ra.
“Huyễn ma tộc, rất tốt, xem ra các ngươi không cần tồn tại nữa.”
Vừa dứt lời, từ bàn tay Mộc Phàm có một ngọn lửa bốc lên, trực tiếp nuốt sống tên Huyễn ma tộc này, đốt thành một đống tro tàn.
“A....” Tiếng kêu thảm thiết mới vừa vang lên liền tắt, một cường giả Huyễn ma tộc cấp Truyền kỳ bị Mộc Phàm đốt thành tro như vậy.
Mọi người nhịn không được nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn Mộc Phàm mang theo sự cuồng nhiệt, hưng phấn, kích động, đây là nhân vật truyền kỳ, Mộc Phàm.
“Ngươi...” Lạc Nguyên vừa thấy cảnh này biến sắc, phẫn nộ quát: “Còn thất thần làm gì, nhanh giết hắn.”
“Rống!”
Ngay sau đó, một đám Bán yêu cùng nhau nhảy tới, muốn xé nát Mộc Phàm.
Đáng tiếc chính là ý tưởng thì tốt nhưng hiện thực thì tàn khốc.
Oanh!
Chỉ thấy Mộc Phàm vẫn không nhúc nhích, trong cơ thể bộc phát ra một ngọn lửa, Ngọn lửa vĩnh hằng lan ra bốn phía, nuốt sống một đám Bán yêu, tất cả đều bị thiêu thành tro.
Trong chớp mắt, mấy ngàn Bán yêu đã chết sạch.
Mộc Phàm đi từng bước hướng về phía Lạc Nguyên làm hai phụ tử bọn họ hoảng sợ không thôi, từng bước lui về sau.
“Đáng chết, ta không tin ngươi cường đại như vậy.”
Nam tử trung niên nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể bành trướng, quần áo rách ra, thế mà hóa thành một quái vật nửa người nửa yêu, thân hình cao năm mét tràn ngập áp bách.
“Người không ra người, yêu không ra yêu, quá xấu.”
Mộc Phàm khinh thường nói một câu, giơ tay nhẹ nhàng vỗ một chưởng.
Phanh!
Nam tử trung niên hóa thành Bán yêu bị Mộc Phàm đánh nổ nát, không có một chút sức phản kháng.
Lạc Nguyên bị máu thịt bắn vào, hai mắt dần dần chuyển thành màu đỏ tươi, yêu khí trong cơ thể bùng nổ, quần áo nháy mắt bị xé tan.
“Mộc Phàm, ta muốn ngươi chết.” Lạc Nguyên gầm nhẹ một tiếng, cả người hóa thành hình thái Bán yêu, cả người mọc đầy gai nhọn, lập loè ánh sáng xanh.
Hắn lắc mình giết về phía Mộc Phàm, móng vuốt phát ra tiếng xé gió ô ô, nhanh tới cực hạn, thậm chí cả Long Xuyên cũng không thấy rõ.
Nhưng Mộc Phàm trước sau như một, lại nâng cánh tay, vỗ nhẹ tới.
Phanh!
Lại là một tiếng trầm vang, máu thịt tung toé, Lạc Nguyên biến thành Bán yêu có thực lực cấp Truyền kỳ vẫn không đỡ nổi nửa chiêu của Mộc Phàm.
Chỉ vừa đối mặt đã bị Mộc Phàm hạ gục một cách nhẹ nhàng.
Hiện trường tĩnh mịch, đám Bán yêu Lạc gia còn lại hoảng sợ chạy tán loạn, nhưng chung quy vẫn là hy vọng xa vời thôi.
Mộc Phàm tự nhiên không có khả năng để bọn họ đào tẩu, trực tiếp giết chết, hoàn toàn xoá sạch Bán yêu trong Hắc ngục.
“Giết rất tốt!”
Có người tỉnh táo lại, lớn tiếng trầm trồ khen ngợi.
Đám gia chủ các gia tộc kích động vì được cứu.
Lúc này bọn họ mới ý thức được thực lực của Mộc Phàm vượt xa bọn họ tưởng tượng, Bán yêu Lạc Nguyên cấp Truyền kỳ cũng không có sức phản kháng.
Gia hỏa này phỏng chừng chết đều không nghĩ ra vì sao cấp Truyền kỳ cũng không có biện pháp đối kháng với Mộc Phàm, vừa đụng đã treo mạng rồi.
“Long bá, ngươi không sao chứ?”
Giết xong đám Lạc gia, Mộc Phàm nhanh chóng tiến lên, giải cứu Long Xuyên.
Kiểm tra một chút, Mộc Phàm trực tiếp trợ giúp Long Xuyên khôi phục thương thế, đảo mắt liền khôi phục tới trạng thái đỉnh, thậm chí trực tiếp đột phá một cấp độ.
Oanh!
Thân thể Long Xuyên chấn động, một hơi thở cường đại bùng nổ, rốt cuộc từ cấp Siêu thể tăng lên cấp Truyền kỳ.
“Cảm ơn ngươi, Tiểu Phàm.” Long Xuyên kích động nói lời cảm tạ.
Trong lòng hắn cảm khái vạn phần, Mộc Phàm đã vượt khỏi nhận thức của bọn họ, sâu không lường được, hoàn toàn không thể phỏng đoán.
“Không sao, giải cứu mọi người trước.”
Mộc Phàm lắc đầu không để trong lòng, chuyện nhỏ không tốn sức gì thôi.
Mọi người nhanh chóng được cởi trói.
“Mộc Phàm, đa tạ đã cứu giúp!”
Tộc trưởng các đại gia tộc, một ít cao thủ sôi nổi tiến lên nói lời cảm tạ, trên mặt mỗi người mang vẻ kính sợ.
“Long bá, ngươi cùng mọi người đi ổn định Khu thứ tám, quét sạch các phần tử còn sót lại, nhổ tận gốc Lạc gia.”
Mộc Phàm đưa ra đề nghị.
“Được.” Long Xuyên rất dứt khoát, nói xong liền mang theo mọi người rời đi.
Hiện tại Khu thứ tám đang náo loạn, cần hắn tọa trấn, bắt đầu thanh tẩy lực lượng của Lạc gia, không lưu một tên nào.
Còn có một ít dị tộc đã được Lạc gia nội ứng ngoại hợp mang vào Khu thứ tám, đây là uy hiếp tiềm tàng.
Trong Hắc ngục chỉ còn lại mình Mộc Phàm yên lặng nhìn bốn phía.
Hắn xem bản đồ, thấy bên dưới Hắc ngục còn có một căn cứ bí mật thật lớn, bên trong còn có một số người.
Quả nhiên, khi Mộc Phàm mở cửa vào căn cứ này ra, thấy được căn cứ mà Lạc gia đã xây dựng trong Hắc ngục.
Bên trong có các nhân viên nghiên cứu, giam giữ rất nhiều yêu thú, đủ loại hết, thậm chí còn có thi thể dị tộc, nhân loại.
Còn có rất nhiều nhân loại bị nhốt ở nơi này, người lớn trẻ nhỏ đủ cả.
Vốn tưởng rằng chỉ giam giữ tù phạm, hiện tại xem ra Lạc gia không chỉ dùng tù phạm để tiến hành thí nghiệm mà là trực tiếp dùng người thường.
“Lạc gia phát điên rồi.”
Mộc Phàm xem mà sắc mặt u ám, vừa tiến đến liền kinh động một ít thủ vệ.
“Ngươi là ai?”
“Chúng ta chưa bao giờ gặp ngươi.”
Hắn vừa xuất hiện thì đám thủ vệ lập tức vây quanh.
“Lạc gia, chết cũng không hết tội.”
Nhìn đám thủ vệ Lạc gia đều tản ra yêu khí, hiển nhiên đều đã bị cải tạo thành Bán yêu, căn bản không có một chút nhân tính.
Phốc!
Mộc Phàm giơ một ngón chọc tới, mấy chục tên Bán yêu đồng thời nổ tung, hóa thành tro bụi tiêu tán, hắn không hề nương tay.
Hắn bước từng bước đi tới, nơi đi qua, tất cả kẻ có yêu khí trên người đều bị tru sát sạch sẽ, bao gồm những nhân viên nghiên cứu.
Những người này đều là người Lạc gia, đều đánh mất nhân tính, đã dùng vô số người làm thí nghiêm, không thể giữ lại.
Cho nên Mộc Phàm vừa thấy giết, gần ngàn người bị giết, một mồi lửa đốt tất cả thành tro tàn.
“Rống...”
Trong căn cứ, một lượng lớn yêu thú thống khổ giãy giụa, gầm nhẹ, rít gào, bị nhân loại mổ xẻ làm thí nghiệm.
Mộc Phàm nhìn thoáng qua, bỗng nhiên nhớ tới trước kia có một ít yêu thú chạy khỏi Hắc ngục, bao gồm cả Mộng Li.
“Xem ra, Mộng Li cũng bị bọn họ bắt vào Hắc ngục tiến hành những nghiên cứu cực kỳ tàn ác.”
Nghĩ vậy, sắc mặt Mộc Phàm lạnh hơn, Lạc gia lại âm thầm làm chuyện tàn ác như thế này.
Dùng yêu thú thì thôi, còn dùng người để làm thí nghiệm, không thể tha thứ.
Ở chỗ sâu nhất trong căn cứ này còn giam giữ hai con yêu vương, không sai, chính là yêu vương.
Một con hồ ly trắng như tuyết, mọc ra ba cái đuôi, một con yêu vương khác làm Mộc Phàm bất ngờ.
“Gấu trúc?”
Mộc Phàm trừng mắt, nhìn sinh vật bị giam giữ trong một cái lồng sắt đặc thù, lông nó có hai màu đen trắng, có quầng thâm mắt độc đáo.
Đây chẳng phải là gấu trúc quốc bảo sao?
Đã từng là quốc bảo, thế mà bây giờ trở thành đối tượng nghiên cứu của Lạc gia, trong lòng Mộc Phàm cảm thấy phẫn nộ.
Tất cả mọi người đều yêu thích gấu trúc.
"Lạc gia đáng chết, thế mà ngược đãi gấu trúc thành dáng vẻ này.”
Nhìn gấu trúc đang hoảng sợ trước mắt, Mộc Phàm cảm thấy hụt hẫng, thu liễm sát khí lại.
Lạc gia cần phải bị diệt sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận