Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 410: Cửu chuyển Tiên đan

-
Ong!
Năm ngón tay che trời, lòng bàn tay bao bọc, đạo tiên quang va chạm kịch liệt, đáng tiếc không thể bay khỏi bàn tay.
Cuối cùng, đạo tiên quang bị giam cầm chặt chẽ, hóa thành một viên Tiên đan xoay tròn, tản ra ánh sáng mông lung.
“Tiên đan!”
Mộc Phàm hưng phấn nhìn viên Tiên đan trước mắt, toàn thân mượt mà, hồn nhiên thiên thành, mang đến cho người ta một loại thần vận đại đạo chí giản.
Bề mặt Tiên đan có chín đường tiên văn xoắn ốc, đại biểu cho cửu cửu cực hạn, chính là cực phẩm trong Tiên đan, được gọi là Cửu chuyển Tiên đan.
“Ha ha ha, không nghĩ tới thế mà Cửu chuyển Tiên đan.”
Viên Tiên đan có chín đường tiên văn tựa như hoa văn đại đạo, ẩn chứa một sợi đại đạo chân ý.
Nghe đồn, Tiên đan phân thành cửu chuyển, Nhất chuyển Tiên đan, sau ba năm phục dụng sẽ thành tiên, Nhị chuyển Tiên đan, sau hai năm phục dụng sẽ thành tiên.
Tam chuyển Tiên đan, sau khi phục dụng một năm sẽ thành tiên, Tứ chuyển Tiên đan, sau khi phục dụng nửa năm sẽ thành tiên, Ngũ chuyển Tiên đan, sau khi phục dụng trăm ngày sẽ thành tiên.
Còn Lục chuyển Tiên đan, sau khi phục dụng bốn mươi ngày sẽ thành tiên, Thất chuyển Tiên đan lợi hại hơn, phục dụng ba mươi ngày sẽ thành tiên, bát chuyển Tiên đan, phục dụng mười ngày sẽ thành tiên.
Cuối cùng là Cửu chuyển Tiên đan, cũng được gọi là Cửu chuyển Kim đan, lợi hại nhất, phục dụng ba ngày sẽ thành tiên.
“Chậc chậc, Cửu chuyển Tiên đan, không nghĩ tới nơi này còn một viên Cửu chuyển Tiên đan, ước chừng đã tế luyện vô số năm.”
Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán, hưng phấn không thôi.
Tiên đan trong tay không ngừng chấn động, sáng lên, như có linh tính, muốn hóa thành một sinh linh thật sự.
Một khi hóa thành sinh linh, chính là Đan tiên.
Đáng tiếc, nó chỉ có một tia linh tính, chưa thể trở thành Đan tiên.
Cho nên Mộc Phàm ăn mà không hề có áp lực, dù sao Tiên đan còn chưa thành tinh, không có ý thức của bản thân nên không xem như Đan tiên.
Nếu đã thành Đan tiên, ăn cũng có hiệu quả, chỉ là có thêm một loại tạp chất, đó chính là linh tính, không dễ xử lý.
Hiện tại còn tốt, không có thành tựu Đan tiên, chỉ là một viên Cửu chuyển Tiên đan được tế luyện vô số năm, ẩn chứa tiên lực khổng lồ, hiệu quả tốt hơn.
“Hệ thống, ta ăn nó vào có phải sẽ phi thăng thành tiên hay không?”
Mộc Phàm hưng phấn hỏi, trong lòng tràn đầy kích động, ăn xong một viên Cửu chuyển Tiên đan mà không thể thành tiên thì có lỗi với danh xưng Tiên đan rồi.
“Đúng vậy ký chủ, ăn viên Cửu chuyển Tiên đan đã được ấp ủ vô số năm này thì tu vi, cảnh giới của ký chủ lập tức tiến vào cảnh giới tiên nhân.”
Hệ thống nói chắc nịch.
Mộc Phàm nghe xong hết sức vui mừng, không nói hai lời một ngụm nuốt mất.
“Kim đan vào bụng, từ đây mệnh ta do ta không do trời!”
Mộc Phàm khó nén được sự hưng phấn, hét to một tiếng, chấn đến Đâu Suất cung rung động.
Tiểu Ách thấy cảnh này, nghe được lời Mộc Phàm nói, hơi nhíu mày, vẻ mặt cạn lời.
Hệ thống cũng không nhìn được, nhắc nhở: “Ký chủ, ngươi đã qua tuổi trung nhị*, đừng làm trò.”
* Chūnibyō (
中二病

(Trung nhị bệnh) ?) là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học Nhật Bản [1] (tương đương lớp 8 ở Việt Nam). Cách nói "bệnh" trong "trung nhị bệnh" thực ra không chính xác, các yêu cầu nghĩa y học của bệnh hay rối loạn tâm thần là hoàn toàn độc lập với định nghĩa này.
Tại Việt Nam, chūnibyō đôi khi còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi dậy thì".
“....” Sắc mặt Mộc Phàm tối sầm, mắng: “Ngươi mới làm trò đó, chính ngươi nói nghịch thiên thành tiên, ta hiện tại ta bước vào tiên lộ, không nghịch thiên thành tiên như thế nào?”
Hệ thống nghe hắn nói không biết nên đáp gì, đúng là nó đã nói, thuận thiên thành thần, nghịch thiên thành tiên.
Tiểu Ách bên cạnh câm nín, nhìn vẻ mặt điên cuồng thái quá của Mộc Phàm, giống như không để trời cao để vào mắt, cảm thấy rất không thoải mái.
Nàng rất muốn nói, đại nhân à, thành tiên cũng không cần nghịch thiên.
Đáng tiếc, Tiểu Ách không rên một tiếng, yên lặng nhìn Mộc Phàm biến hóa, chỉ cảm thấy hơi thở của hắn càng lúc càng cường đại, tiên lực trong cơ thể sôi trào như như biển.
“Tiên...” Tiểu Ách lẩm bẩm, rơi vào trầm tư.
Tiên cùng thần, có gì khác nhau.
Đương nhiên khác nhau rất lớn.
Tiên, vô ưu vô tư, tự do tự tại, nghịch thiên tu hành, đoạt tạo hóa thiên địa, gọi là Nghịch thiên giả cũng không quá.
Mà thần thì khác bọn họ ký thác chân linh vào Thiên Đạo, thuận theo ý trời, thiên bất diệt, thần linh bất tử.
Đây là điểm khác biệt giữa tiên và thần, tiên có thể bị giết chết hoàn toàn, còn thần thì có chân linh ký thác Thiên Đạo nên còn có thể dùng chân linh sống lại.
Đây là nguyên nhân mà thần linh tôn quý, thần thoại vì sao vĩnh viễn không biến mất, thiên bất diệt, thần bất tử, có thể sống lại vô hạn lần, thẳng đến khi chân linh bị xóa sạch.
Còn bên nào mạnh bên nào yếu thì khó nói, tiên không có chân linh ký thác, chết chính là chết, nhưng có tiên cường đại tới mức thái quá, có thể nói là bất hủ bất diệt, thọ cùng trời đất.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, trong cơ thể Mộc Phàm bộc phát từng luồng tiên quang, tiên lực của Cửu chuyển Tiên đan bàng bạc, không ngừng rít gào vận chuyển trong cơ thể.
Mộc Phàm nỗ lực luyện hóa, hấp thu, bắt đầu lớn mạnh tiên lực trong cơ thể mình, tiên lực đang điên cuồng tăng trưởng.
Một tia tiên lực ban đầu một đường tăng mạnh, giống như ngồi hỏa tiễn, cuối cùng hội tụ thành một đại dương mênh mông.
Tiên lực cuồn cuộn, pháp lực vô tận.
“Tốt, ta của hiện tại có treo một trăm ta trước đó lên đánh, không thành vấn đề.”
Mộc Phàm tràn đầy tự tin, thật sự nuốt một viên Kim đan vào bụng, trực tiếp nghịch thiên cải mệnh, trở thành tiên nhân thật sự.
Có vô thượng tiên thể, pháp lực vô biên, chiến lực vô biên, ai có thể chống lại?
Dù tên Thần vương Thiên sứ tộc trước đó bị Kỳ lân dẫm chết hoàn hảo không tổn hao mà đứng trước mặt Mộc Phàm bây giờ, hắn cũng có tự tin đánh đối phương răng rơi đầy đất.
Đây là một lần lột xác thật sự, nghênh đón sự đột phá.
“Đây là tiên sao?”
Sau một hồi, Mộc Phàm từ trong sự huyền diệu của đột phá tỉnh lại, toàn thân tràn ngập tiên khí, thân thể tự nhiên trôi nổi.
Không hề sử dụng chút lực lượng nào, hoàn toàn chính là một loại bản năng của thân thể tiên nhân.
Tiên, cao cao tại thượng trên cửu thiên, chính là điểm này, phàm trần đã không có biện pháp trói buộc được tiên rồi.
Hiện tại Mộc Phàm đã hoàn toàn thoát khỏi lực hấp dẫn, có thể tự do bay lượn trong vũ trụ, không bị bất kỳ quy tắc dẫn lực nào trói buộc.
“Trách không được, từ xưa đến nay có vô số người truy tìm tiên lộ, thì ra tiên thật kỳ diệu như thế này.”
Mộc Phàm nhịn không được cảm khái một câu, ai cũng nuốn thành tiên, thành tiên có thể hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của lực hấp dẫn trong vũ trụ.
Có lẽ, thần linh cũng thế này, chẳng qua là tiên có thêm sự tự do tự tại mà thần linh không có.
“Không biết còn có viên Tiên đan nào không?”
Ăn một viên Cửu chuyển Tiên đan làm Mộc Phàm nghiện rồi, hai mắt tỏa ánh sáng đảo qua toàn bộ đại điện, đáng tiếc xung quanh trống rỗng.
Đừng nói là Tiên đan, một món đồ cũng không.
Trừ Cửu chuyển Tiên đan trong lò nát quái vừa bị ăn thì không còn viên đan dược nào khác, Mộc Phàm có chút thất vọng.
Nhưng có thể ăn một viên Cửu chuyển Tiên đan cũng đã rất tốt rồi, không giống như lúc ở vườn Bàn đào, một quả đào cũng không, thậm chí chẳng ngửi được mùi hương.
“Dao Trì kia quá keo kiệt, không để lại một quả đào nào, vẫn là Thái Thượng Lão Quân làm chuyện tốt, để lại một viên Cửu chuyển Tiên đan.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu nói thầm, bất mãn vì sự keo kiệt của Dao Trì.
Ít nhất cũng để lại một quả đào cho người ta nếm thử chứ, làm như vậy là quá keo kiệt, quá hạ giá bản thân.
Là đại tiên một phương, Vương mẫu Thiên Đình, thế mà không rộng rãi chút nào.
“Đi nơi khác lại tìm tiếp.”
Ăn được một viên Tiên đan, lòng Mộc Phàm nóng bỏng, muốn đi nơi khác trong Thiên Đình tìm xem xem còn có thứ tốt hay không.
Tiểu Ách thấy vậy nhắc nhở: “Đại nhân, nơi này vốn có rất nhiều đồ vật sáng lấp lánh, không biết vì sao đột nhiên biến mất.”
“Đùa gì vậy?”
Mộc Phàm nghe xong sửng sốt, kinh ngạc nhìn Tiểu Ách, hỏi: “Lời ngươi nói có ý gì, chẳng lẽ là vài thứ kia tự chạy trốn sao?”
“Không biết.” Tiểu Ách mờ mịt lắc đầu.
Điều này làm Mộc Phàm nóng nảy, trong Thiên Đình rộng lớn thế này có nhiều bảo vật tồn tại, nhưng nghe Tiểu Ách nói vài thứ kia đột nhiên biến mất.
Nghe thế này có thể không nóng nảy sao?
“Đi mau, đào ba thước đất, cướp đoạt toàn bộ Thiên Đình.”
Mộc Phàm nói xong nhanh chóng tăng tốc, tìm đông tìm tây khắp Thiên Đình thượng cổ.
Nhìn thấy kỳ hoa dị thảo, hắn liền trực tiếp đào luôn cả gốc, trồng vào Thần điện của mình.
Cuối cùng, Mộc Phàm thấy tòa Thần điện lơ lửng trong thế giới của mình không phù hợp lắm, bởi vì đã chứng kiến được sự to lớn của Thiên Đình thượng cổ, sự vĩ ngạn của Thiên Đế cung.
Mộc Phàm trực tiếp nhổ cả tòa Thiên Đế cung, hao phí tu vi cùng lực lượng cứng rắn dọn Thiên Đế cung cùng Lăng Tiêu điện vào thế giới trong cơ thể.
Tiểu Ách xem mà ngây người, thật là nhạn nhổ lông nha.
Oanh!
Lăng Tiêu điện đột nhiên biến mất, Thiên Đế cung bị Mộc Phàm dọn đi mất, hắn dỡ tiên cung quan trọng nhất của Thiên Đình.
Mất đi Lăng Tiêu điện cùng Thiên Đế cung, vô số tiên trận giống như mất đi người khống chế, đồng loạt sụp đổ trong nháy mắt.
“Mẹ nó, chơi lớn rồi.”
Mộc Phàm nhìn Thiên Đình không ngừng chấn động sụp đổ, bởi vì cứng rắn đào đi Thiên Đế cung cùng Lăng Tiêu điện, trực tiếp dẫn tới tiên trận của Thiên Đình hỏng mất.
Điều này làm cho hắn có chút luống cuống, khóc không ra nước mắt, mình huỷ hoại Thiên Đình rồi?
“Hệ thống, ta dọn một tòa Thiên Đế cung có gì sai sao?” Mộc Phàm nhỏ giọng hỏi.
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống: “Ký chủ, ngươi không sai, dù dọn sạch Thiên Đình cũng không có một chút sai lầm nào.”
“Vậy thì tốt rồi.” Mộc Phàm tự an ủi mình.
Thật ra trong lòng hắn có chút áy náy, Thiên Đình thượng cổ đang yên đang lành bị hắn trực tiếp đào mất Thiên Đế cung cùng Lăng Tiêu điện, dẫn tới toàn bộ hỏng mất.
Toàn bộ Côn Luân tiên cảnh bắt đầu dao động, vô số yêu thú kinh hoảng thất thố, như phát điên muốn chạy trốn.
Bởi vì Thiên Đình tan rã, dẫn tới Côn Luân tiên cảnh vốn bị phong tỏa lập tức mở ra, trong vùng cấm Côn Luân trào ra tiên khí vô tận.
Phương động lập tức tràn ngập tiên khí, núi rừng tươi tốt, linh khí trực tiếp tăng mấy trăm lần.
Biến cố làm tất cả mọi người đều bất ngờ, bao gồm cả Mộc Phàm.
Hắn nhìn Thiên Đình đang sụp đổ, một là không làm, hai thì phải làm cho đến cùng, nếu đã đào đi một tòa Thiên Đế cung, không ngại dọn thêm nhiều một chút.
Trước đó bởi vì tu vi chưa đủ, không có biện pháp lay động quy tắc tiên đạo nơi này mới cần hệ thống giúp đỡ.
Hiện tại đã thành tiên, hơn nữa còn có vô thượng tiên thể, tự nhiên có thể di chuyển một ít đồ trong Thiên Đình.
Một đám tiên đảo lơ lửng bị Mộc Phàm thu vào thế giới trong cơ thể.
Từng tòa thiên cung, tiên điện, không ngừng bị Mộc Phàm dọn sạch, đào đào, khiêng khiêng, cướp sạch hết.
Oanh!
Cuối cùng, Thiên Đình thượng cổ hoàn toàn hỏng mất, một đám yêu ma trong thiên lao vọt ra, trong lúc nhất thời ma khí bốc tận trời, yêu khí ù ù quét qua.
“Ha ha ha ha....”
“Rốt cuộc bổn tọa cũng tự do.”
Thiên Đình quần ma loạn vũ, vạn yêu rít gào, cảnh tượng cực kỳ khủng bố làm người ta sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận