Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 107: Hấp thu, Yêu vương

Đinh!
Theo tiếng nhắc nhở từ hệ thống vang lên, thẻ vàng bốc hơi năm trăm vạn.
“Bắt đầu dung hợp!”
Ngay sau đó liền thấy quả cầu lửa màu tím lơ lửng phía trước đột nhiên bị một lực lượng vô hình kéo bay lại đây.
Gần như trong nháy mắt, ngọn lửa bao vây lấy thân thể Mộc Phàm, phát ra hơi thở nóng bỏng.
Ngọn lửa vĩnh hằng này có nhiệt độ cực cao, đạt tới bốn ngàn độ.
Phải biết rằng nhiệt độ bề mặt mặt trời là sáu ngàn độ, ngọn lửa màu tím này lại tới bốn ngàn độ, quả thực rất đáng sợ.
Trách không được nhiệt độ nơi này lên tới hai ngàn độ, đều bởi vì ngọn lửa vĩnh hằng này.
Oanh!
Thân thể Mộc Phàm bị lửa bao vây, hừng hực thiêu đốt, vốn dĩ đang ngủ, cầu bông nhỏ bị làm giật mình tỉnh lại.
Nó lập tức nhảy khỏi bả vai Mộc Phàm, nhảy lên trên một khối nham thạch bên cạnh.
Cầu bông nhỏ này trừng đôi mắt to, chớp chớp nhìn Mộc Phàm, trong mắt lộ ra vẻ tò mò.
Mộc Phàm đang toàn tâm toàn ý dung hợp ngọn lửa, cũng không có nhận thấy sự khác thường của cầu bông nhỏ, thậm chí có chút xem nhẹ nó.
Cho tới bây giờ hắn đều xem nó như một con sủng vật bình thường, nhưng nó thật sự là một con sủng vật bình thường đơn giản như vậy sao?
Nhìn xem nó hiện tại đứng trên tế đàn nham thạch, nhiệt độ chung quanh cao như vậy lại không hề đốt cháy một sợi lông, hiển nhiên không đơn giản.
“Thầm thì...” Đột nhiên, cầu bông nhỏ quay người lại phát ra từng tiếng thầnm thì.
Giống như phát hiện cái gì, hai mắt liếc qua liếc lại, đột nhiên nhảy xuống, thế mà chui vào trong dung nham.
Nếu Mộc Phàm thấy cảnh này, chắc chắn sẽ sợ ngây người.
Cầu bông nhỏ thế mà chui vào trong dung nham.
Rầm!
Không bao lâu, dung nham vẩy ra, từ bên trong có một bóng trắng vụt lên, nhìn kỹ vừa chính là cầu bông nhỏ.
Nó dừng trên tế đàn, vẩy vẩy dung nham trên người, ôm một cái trứng so với thân thể nó còn to hơn, nhìn vô cùng buồn cười.
Quả trứng này đỏ như lửa, bề mặt phủ kín bởi hoa văn kỳ quái, từng hoa văn phát ra ánh lửa nóng rực, như có dung nham chảy xuôi bên trong.
“Thầm thì!”
Cầu bông nhỏ la lên một tiếng, hé miệng muốn gặm quả trứng này, chỉ tiếc trứng quá lớn nên miệng nó không thể gặm.
Thử vài lần vẫn không có biện pháp, chỉ có thể gấp đến độ xoay vòng, cuối cùng dời mắt nhìn về phía Mộc Phàm, ánh mắt lập lòe.
Lúc này, Mộc Phàm rốt cuộc hoàn hấp thu luyện hóa ngọn lửa vĩnh hằng, hoàn toàn dung hợp ngọn lửa thần kỳ này.
Hô!
Mộc Phàm chậm rãi trợn mắt, trong miệng phun ra một ngọn lửa màu tím.
Tiếp theo hắn nâng tay lên, trong lòng bàn tay nổi lên một ngọn lửa màu tím, đốt tới không khí đều vặn vẹo.
Nhìn cảnh này, Mộc Phàm hưng phấn tươi cười, rốt cuộc thu phục được.
Luyện hóa dung hợp ngọn lửa này, Mộc Phàm đã nắm giữ một ngọn lửa thần kỳ cường đai, có thể xem như có thêm một thủ đoạn mạnh mẽ.
Về sau mặc kệ là luyện khí hay luyện dược, đều có thể dễ dàng sử dụng, thậm chí làm ít công to.
“Lực sát thương của ngọn lửa vĩnh hằng cực lớn.” Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán không thôi.
Chỉ có luyện hóa dung hợp mới thật sự hiểu rõ lực sát thương của nó, thời điểm đối kháng lúc nãy nó còn không có bộc phát ra tất cả.
Đáng thương cho ý thức kia, chưa kịp phát huy ra uy lực thật sự của ngọn lửa vĩnh hằng đã bị Mộc Phàm dùng một mũi tên bắn chết.
Hiện tại tiện nghi Mộc Phàm.
“Hả?”
Đang hưng phấn, đột nhiên Mộc Phàm thấy cầu bông nhỏ đang khoa tay múa chân.
Cái này không quan trọng, Mộc Phàm trừng mắt vì thấy cầu bông nhỏ ôm một quả trứng đỏ rực, không ngừng khoa tay múa chân, nghiến răng muốn ăn luôn.
Mộc Phàm sợ ngây người, cầu bông nhỏ này tỉnh lúc nào, hơn nữa từ đâu ôm tới một quả trứng?
Hắn trừng to hai mắt, quan sát quả trứng kia, nó có màu đỏ rực, tản ra nhiệt độ, bên trong có sức sống mạnh mẽ.
“Tiểu gia hỏa, ngươi không sợ nhiệt độ chung quanh?”
Mộc Phàm đột nhiên bừng tỉnh, nghi ngờ nhìn cầu bông nhỏ, nó không sợ nhiệt độ chung quanh sao?
Cầu bông nhỏ chớp chớp mắt, kêu ô ô, thầm thì xoay quanh quả trứng.
Mộc Phàm hết chỗ nói rồi, nhìn cầu bông nhỏ, rốt cuộc ý thức được một vấn đề.
Nó không phải sủng vật bình thường, tuyệt đối có vấn đề.
“Hệ thống, cầu bông nhỏ này là thứ gì?” Mộc Phàm dò hỏi hệ thống.
Có lẽ, chỉ có hệ thống mới biết được.
“Một con yêu vương, nhưng căn nguyên bị hao tổn nghiêm trọng, không cách nào hóa hình.”
Hệ thống trả lời làm Mộc Phàm sợ ngây người, yêu vương?
Cầu bông nhỏ trước mắt là một con yêu vương, đùa cái gì vậy, nó không phải sủng vật của Ác ma nữ Mộng Li sao?
Làm sao chớp mắt lại biến thành một con yêu vương?
Mộc Phàm rùng mình, ý thức được vấn đề nghiêm trọng, cầu bông nhỏ là yêu vương, vậy Mộng Li kia lấy nó từ nơi nào?
Yêu vương, còn là một con yêu vương bị thương, trách không được Mộc Phàm không cảm nhận được một chút yêu khí nào, thì ra là bị thương không thể khôi phục.
Phải biết rằng yêu vương chính là sinh vật cấp Siêu phàm a, cầu bông nhỏ chính mình mang theo mấy ngày vậy mà là một con yêu vương, không thể tưởng tượng.
Mộc Phàm suy nghĩ, Mộng Li lấy nó ở đâu, trong chuyện này có bí mật gì?
“Sẽ không phải chính là yêu vương trốn ra từ hắc ngục kia đi?” Mộc Phàm bỗng nhiên nghĩ tới một cái khả năng, sắc mặt biến đổi.
Hắn nghi ngờ nhìn cầu bông nhỏ, nó kêu ngao ngao, không ngừng thầm thì đối với Mộc Phàm, hai mắt vô cùng đáng thương nhìn hắn.
“Hệ thống, nó có nguy hiểm hay không?” Mộc Phàm hơi chần chờ.
Đã biết là một con yêu vương, mang theo sẽ không yên tâm.
“Ký chủ yên tâm, căn cơ của nó bị hao tổn nghiêm trọng, gần như không thể khôi phục, trừ khi mượn sức mạnh của hệ thống mới có thể tu bổ căn cơ, khôi phục linh hồn bị tổn hại.”
Nghe hệ thống giải thích, Mộc Phàm nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng là không có nguy hiểm.
Nhưng một vấn đề khác lại tới, có nên tiếp tục giữ vật nhỏ này bên cạnh hay không, con yêu vương này có thể là con chạy ra từ hắc ngục.
Đây cũng không phải là việc nhỏ a.
Nhưng đây là của Mộng Li, Mộc Phàm suy nghĩ, trước chờ mấy ngày xem xem khi nào Mộng Li tới mang đi, hoặc là khi trở về sẽ gọi điện thoại cho nàng.
Nghĩ thông suốt điểm này, Mộc Phàm mới đi tới phía trước.
“Vật nhỏ, ngươi lấy quả trứng này ở nơi nào?”
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn cầu bông nhỏ, còn có quả trứng to hơn nó hai ba lần, màu đỏ rực bề mặt đầy hoa văn.
Quả trứng này, không đơn giản a.
“Thầm thì...” Cầu bông nhỏ chỉ vào dung nham, làm Mộc Phàm càng kinh ngạc.
Cầu bông nhỏ này tiến vào dung nham, lông tóc không tổn hao gì, không hổ là yêu vương, tuy rằng căn cơ bị hao tổn nghiêm trọng nhưng vẫn là yêu vương.
Tâm tình Mộc Phàm có chút phức tạp, giúp người ta nuôi sủng vật, lại là một yêu vương, chẳng lẽ Mộng Li muốn mượn hắn tay đưa yêu vương bị thương này ra ngoài?
“Ngươi muốn ăn nó?” Mộc Phàm kinh ngạc nhìn cầu bông nhỏ.
Hình như tiểu gia hỏa muốn ăn quả trứng màu đỏ này.
Nhưng quả trứng này là do loài nào sinh ra hắn còn chưa biết, nếu nở ra một con dị thú cường đại, nói không chừng có chỗ dùng hơn?
Nở ra, trứng?
Ánh mắt Mộc Phàm sáng lên, nếu mang về ấp hoặc là bán đi, chắc chắn có thể đạt được một cái giá cao.
Hắn suy đoán quả trứng này hẳn là trứng Liệt hỏa điểu, dù sao bên ngoài có một đàn Liệt hỏa điểu sinh sống, tuy rằng đã bị hắn giết.
Nhưng dù sao cũng là địa bàn của Liệt hỏa điểu đúng không?
“Ta nói này vật nhỏ, cái này không thể ăn, ngươi ăn nhân sâm đi.”
Mộc Phàm lập tức ôm quả trứng lên, trực tiếp thu vào không gian chứa đựng, làm cầu bông nhỏ tức giận dựng lông, kêu ngao ngao.
Đáng tiếc Mộc Phàm không để ý tới, lấy ra một cây nhân sâm ném cho nó.
“Trước lấy một tia lửa từ ngọn lửa vĩnh hằng.”
Lúc này, Mộc Phàm lấy khí cụ xương khô, đúng là thứ Tế ti dân bản xứ đưa hắn dùng để đựng ngọn lửa vĩnh hằng.
Một cái đầu lâu, Mộc Phàm trực tiếp rót vào một tia lửa màu tím nhàn nhạt, nó lập tức bốc cháy trong đầu lâu.
Rất nhanh, hai hốc mắt, miệng đầu lâu phun ra một ngọn lửa.
Mộc Phàm vừa lòng gật gật đầu, vậy xong nhiệm rồi, mang về giao là có thể lấy được Thánh tinh.
“Cần phải trở về.”
Nói rồi Mộc Phàm nắm cầu bông nhỏ đặt trên vai, xoay người nhảy lên không, trực tiếp rời khỏi nơi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận