Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 490: Thái Nhất chết thảm (- 60302625 - Tri ân bạn đọc tặng code 20%)

-
Phốc!
Thái Nhất trừng to mắt, cúi đầu nhìn thì thấy lồng ngực của mình đã bị một bàn tay đâm thủng, trái tim đang bị bóp lấy.
Trái tim của Thái Nhất là một viên Hắc ám tinh thể, là căn nguyên của hắn.
“Không...” Hắn hoảng sợ hét lên.
Thái Nhất muốn phản kháng nhưng đáng tiếc là đã bị Mộc Phàm nắm cổ, từng sợi xích ào ào quấn tới, trực tiếp bó hắn chặt hắn.
Ong!
Lúc này, Hỗn độn chung đột nhiên chấn động, thời không tan vỡ, nháy mắt xé rách không gian bỏ chạy, ngay cả Mộc Phàm muốn ngăn cản cũng không kịp.
Nhưng hắn không quá để ý, nhấc Thái Nhất lên.
Mộc Phàm một tay bóp chặt trái tim Thái Nhất, một tay nắm cổ hắn, ánh mắt tràn ngập sát khí, khiến lòng đối phương đối vô cùng sợ hãi.
“Đế Tuấn, ngươi hố ta?”
Thái Nhất tức giận rít gào, âm thanh chấn động hư không.
Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, Đế Tuấn căn bản không muốn liên thủ với hắn để giết Mộc Phàm mà chỉ muốn hố hắn.
Đáng tiếc, tỉnh ngộ hơi chậm, giờ đã bị Mộc Phàm giam cầm, muốn thoát thân cũng không được.
“Thái Nhất, con đường của ngươi chấm hết.”
Mộc Phàm lạnh lùng nhìn Thái Nhất, tay trái bứt lấy trái tim thu vào tiên đỉnh.
Tay phải tản ra ánh sáng cường đại luyện hóa Thái Nhất.
“A... Đế Tuấn, bổn hoàng với ngươi thế bất lưỡng lập.”
Thái Nhất bị cướp mất trái tim, còn bị xiềng xích trói chặt, không cách nào phản kháng, chỉ có thể bị Mộc Phàm luyện hóa dần.
Trước khi chết, hắn cực kỳ căm hận Đế Tuấn, hận hơn cả hận Mộc Phàm.
Đáng tiếc, từ lúc bắt đầu thì Đế Tuấn đã không tính đối phó Mộc Phàm, muốn mượn tay Mộc Phàm giết chết Thái Nhất.
Phanh!
Theo tiếng sấm nổ vang, Thái Nhất hoàn toàn tiêu tán, bị Mộc Phàm luyện thành một luồng căn nguyên Thiên Đạo thu vào trong cơ thể tiêu hóa.
“Bản thể của Thái Nhất đâu?”
Hắn lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn, ánh mắt sắc bén xuyên thấu sương mù hỗn độn, nhìn thấy Hỗn độn chung đang bỏ chạy, nhưng lại bất ngờ vì nó không thể chạy thoát.
Hỗn độn chung đã bị nhốt trong Tinh đấu đại trận, với năng lực của Tiên thiên chí bảo cũng không biện pháp chạy khỏi.
Điều làm Mộc Phàm kinh ngạc hơn nữa chính là Đế Tuấn ẩn nấp từ ban đầu bây giờ lại xuất hiện, đứng trước Hỗn độn chung, một tay ấn vào bề mặt chung.
“Đế Tuấn, ngươi dám?”
Từ trong Hỗn độn chung truyền đến tiếng Thái Nhất rít gào, Mộc Phàm nheo mắt lại, gia hỏa này thế mà vẫn chưa chết?
Vừa rồi không phải bản thể của Thái Nhất, Hắc động tinh thể đang trốn trong Hỗn độn chung.
Vốn tưởng rằng có thể tránh được một kiếp nhưng chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.
“Hừ...” Đế Tuấn cười lạnh nói: “Thái Nhất, ngươi lên đường đi, bản thể của ngươi và ta vốn đồng nguyên, chắc chắn hợp nhất sẽ có thể đi đến đỉnh cao.”
“Ngươi yên tâm, ta sẽ thay ngươi chăm sóc Hi Cùng, cũng thay ngươi chấp chưởng Đông Thiên Đình. Tương lai sẽ đánh bại Thiên Đế, trở thành Thiên Đế chí cao vô thượng thật sự.”
Nói đến đây, khuôn mặt tuấn tú của Đế Tuấn lộ vẻ điên cuồng.
Nói xong, từ trong lòng bàn tay hắn trào ra một cổ năng lượng cường đại, bức bản thể của Thái Nhất ra khỏi Hỗn độn chung.
Đó là một viên Hắc động tinh thể.
Xem đến đây, Mộc Phàm đã hiểu, thì ra mục tiêu thật sự của Đế Tuấn không phải hắn mà là Thái Nhất, muốn cắn nuốt đối phương nha.
“Ha ha ha, Thái Nhất, ngươi vẫn nên thành toàn bổn hoàng đi.”
Đế Tuấn nắm bản thể của Thái Nhất trong tay, không nhịn được mà cười ha hả.
Chỉ thấy sau lưng hắn hiện lên một viên Hắc ám tinh thể, trông giống hệt bản thể của Thái Nhất.
Hai viên tinh thể hút nhau, sau đó bản thể của Thái Nhất bị cắn nuốt, răng rắc răng rắc.
“A... Đế Tuấn, ngươi tính kế ta....”
Thái Nhất không ngừng kêu la thảm thiết, tràn ngập sự thê lương, sợ hãi, phẫn nộ, tuyệt vọng.
Hắn không bao giờ nghĩ tới Đế Tuấn lại mưu toan cắn nuốt bản thể của mình, mượn tay Mộc Phàm đoat lấy bản thể.
Lúc này, hết thảy đều thông suốt, trách không được Đế Tuấn không ra tay, thì ra là vì cắn nuốt bản thể của hắn để tiến hóa đến cấp độ cao hơn.
Oanh!
Quả nhiên, sau khi cắn nuốt bản thể của Thái Nhất, hơi thở Đế Tuấn tăng lên, cũng không phải gia tăng đơn giản mà sự thay đổi về lượng dẫn đến biến đổi về chất.
Năng lượng cường đại khiến Mộc Phàm cũng cảm nhận được nguy hiểm.
Đế Tuấn khủng bố hơn Thái Nhất.
“Đế Tuấn, bổn hoàng có chết cũng không để ngươi dễ chịu.”
“Hỗn độn chung, bạo!”
Trước khi bản thể tiêu tán, Thái Nhất rít gào, cực kỳ căm hận Đế Tuấn, trực tiếp bạo Hỗn độn chung.
Uy lực khi Tiên thiên chí bảo nổ tung khủng bố đến mức nào, không ai có thể đoán được.
Oanh!
Chỉ nghe một tiếng vang lớn, Hỗn độn chung nổ tung, sinh ra làn sóng năng lượng hủy diệt khủng bố, xé rách thời không, gió lốc hỗn độn thổi quét tám phương.
Sắc mặt Đế Tuấn thay đổi, trực tiếp lắc mình tránh né, nhưng hành động tránh né này lại tạo cơ hội cho Thái Nhất, thừa dịp Hỗn độn chung tự bạo xé rách thời không, một sợi chân linh của Thái Nhất trực tiếp trốn vào thời không loạn lưu mênh mông.
“Đáng chết, dĩ nhiên bị lừa.”
Đế Tuấn tức khắc nổi trận lôi đình, Thái Nhất không hề muốn đồng quy vu tận, tự bạo Hỗn độn chung để xé rách thời không, nhân cơ hội cho chân linh chạy thoát.
Một sợi chân linh của Thái Nhất đã trốn vào thời không mênh mông, hoàn toàn biến mất, muốn đuổi theo cũng không có biện pháp.
Chỉ có thể tiếc nuối, không đoạt được Hỗn độn chung, cũng không thể tiêu diệt Thái Nhất một cách triệt để.
Sắc mặt Đế Tuấn âm trầm, cũng không phải không thu hoạch được gì, ít nhất hắn đã lấy được thứ hắn muốn, bản thể của Thái Nhất.
Hết thảy đều không quan trọng, Thái Nhất chỉ còn lại một sợi chân linh trốn vào thời không loạn lưu, căn bản không có cơ hội báo thù, dù có trở về thì hắn cũng không sợ.
Thái Nhất đáng thương bị Đế Tuấn tính kế, trước bị Mộc Phàm tiêu diệt thân thể, sau đó bản thể lại bị Đế Tuấn cướp đoạt, chỉ còn lại một sợi chân linh, nhờ tự bạo Hỗn độn chung mới chạy thoát.
Mất đi tất cả, Thái Nhất xem như đã phế.
“Đế Tuấn, thủ đoạn rất tốt.”
Mộc Phàm nheo mắt lại, hừ một tiếng, trực tiếp lắc mình giết tới, thi triển cấm thuật cường đại oanh về phía Đế Tuấn.
Cảm nhận được nguy hiểm nhưng Đế Tuấn không e ngại, ngược lại nở nụ cười lạnh với Mộc Phàm.
“Thiên Đế, cảm ơn ngươi trợ giúp bổn hoàng tiêu diệt Thái Nhất, tương lai bổn hoàng nhất định sẽ đạp ngươi dưới chân, cắn nuốt căn nguyên của ngươi.”
“Ha ha ha ha....”
Nói xong, Đế Tuấn lui về phía sau, thân thể dần dần biến mất khỏi đại trận.
“Thiên Đế, cố gắng hưởng thụ đi.”
“Tinh đấu đại trận, bạo!”
Chỉ nghe một tiếng cười to truyền đến, Mộc Phàm cảm thấy không ổn, gia hỏa này thế mà chơi bạo Tinh đấu đại trận, không tiếc mọi giá lưu lại Mộc Phàm.
Trong lúc nguy cấp, Mộc Phàm không thể đuổi giết Đế Tuấn nữa, tập trung lực lượng toàn thân tạo thành một tầng phòng ngự cường đại.
Oanh!
Ngay sau đó, tinh không đột nhiên nổ mạnh, hàng vạn sao trời đồng loạt nổ tung, toàn bộ Chu thiên tinh đấu đại trận nổ tung.
Uy lực siêu cấp đại trận tự bạo tương đương với một kiện Tiên thiên chí bảo tự bạo.
Mộc Phàm bị năng lượng hủy diệt vô tận bao phủ.
Hư không tan nát, xuất hiện vô số lỗ hổng, vụ nổ kinh động thần ma khắp nơi, tất cả đều kinh hãi không thôi.
Khi hết thảy bình ổn, trung tâm vụ nổ xuất hiện một bóng dáng chật vật, Đế bào rách tung toé, khóe miệng Mộc Phàm chảy xuôi từng giọt máu.
Mộc Phàm bị trọng thương, nhưng nhanh chóng khôi phục, Đế bào rách nát cũng tự động chữa trị.
Trong tay hắn đang cầm một lá cờ rách, đúng là trận kỳ của đại trận mà Đế Tuấn tự bạo, bề mặt còn lưu lại một ít huyền ảo của Tinh đấu đại trận.
Mộc Phàm nhìn trận kỳ rách nát một lúc lâu không nói gì, ánh mắt lập loè đảo qua bốn phía, chẳng còn bóng dáng Đế Tuấn.
Đối phương căn bản không cần biết có giết chết hắn hay không, sau khi tự bạo Tinh đấu đại trận liền chạy trốn, hoàn toàn mặc kệ Mộc Phàm sống hay chết.
Có thể nổ chết thì tốt, không thể thì hắn cũng đã sớm trốn mất.
“Đế Tuấn...” Sắc mặt Mộc Phàm xanh mét.
Bị gia hỏa này tính kế, mượn tay tiêu diệt Thái Nhất, còn cướp mất bản thể của Thái Nhất, tự nhiên tâm tình của Mộc Phàm rất kém.
Hiện tại lại khiến hắn chật vật, tuy rằng không ảnh hưởng toàn cục, nhưng lại mất mặt, không nhịn được.
Mới vừa giải quyết Thái Nhất xong thì lại xuất hiện một tên Đế Tuấn càng khó giải quyết hơn, điều này làm Mộc Phàm tức giận.
Đế Tuấn này mang đến uy hiếp lớn hơn Thái Nhất, cho nên Mộc Phàm hạ quyết tâm, dù như thế nào cũng phải giết chết đối phương mới được.
Tiên quang lóe lên, Mộc Phàm đã khôi phục như cũ, nhìn hư không vỡ nát, đè nén lửa giận rồi xoay người rời đi.
Hiện tại không thể tìm được Đế Tuấn, chắc chắn hắn đã trốn xa rồi.
Biện pháp duy nhất chính là chờ hắn xuất hiện rồi lại nghĩ cách diệt trừ.
Kế tiếp, Mộc Phàm cần phải tiếp tục tìm kiếm một ít thần ma, sinh linh cường đại, thu phục để gia tăng thực lực Thiên Đình.
Phải hoàn thiện Thiên Đình trước, những chuyện khác đều không quan trọng.
........
Lúc này, Đế Tuấn về tới Đông Thiên Đình.
Vừa tới hắn liền vào thẳng Đông Hoàng điện, gặp được Hi Cùng đang chờ bên trong.
“Đế Tuấn?”
Thấy kẻ tới, sắc mặt Hi Cùng thay đổi, nhìn nhìn phía sau nhưng không thấy bóng dáng Thái Nhất, trong lòng có dự cảm xấu.
“Đông Hoàng bệ hạ đâu?” Hi cùng cố gắng tỏ ra trấn định hỏi.
Khuôn mặt anh tuấn của Đế Tuấn lộ vẻ bi thống, nói: “Hi Cùng, Thái Nhất bị Thiên Đế chém giết trong hư không hỗn độn, đã ngã xuống.”
“Cái gì?”
Hi Cùng bỗng nhiên đứng dậy, mặt tái nhợt, bị tin tức này làm choáng váng.
Thái nhất chết rồi?
Nàng không tin, nhưng sự thật chính là như thế, Thái Nhất đã ngã xuống.
“Ngươi yên tâm, tuy Thái Nhất đã ngã xuống nhưng ta sẽ chăm sóc ngươi.”
Đế Tuấn trịnh trọng hứa hẹn: “Ta sẽ dẫn dắt Đông Thiên Đình đánh bại Thiên Đình, báo thù cho Thái Nhất.”
“Hi Cùng, gả cho ta đi.”
Nói xong, Đế Tuấn ôm chặt Hi Cùng, khiến nàng bỗng nhiên cảnh giác, muốn tránh nhưng đáng tiếc không có năng lực phản kháng Đế Tuấn.
“Ngươi... Ngươi muốn làm gì?” Hi Cùng luống cuống, vừa kinh hoảng vừa tức giận.
Đế Tuấn cười nói: “Từ giờ trở đi, bổn hoàng chính là Yêu hoàng của Đông Thiên Đình, là chủ nhân của Thiên Đình Yêu tộc, từ nay về ngươi là Hoàng hậu của ta.”
Vừa dứt lời, Đế Tuấn trực tiếp bế Hi Cùng lên đi sâu vào đại điện.
“Không được...”
Từ chỗ sâu trong Đông Hoàng điện truyền đến một loạt tiếng hét thống khổ, sau đó đột nhiên im bặt.
Ba chữ Đông Hoàng điện biến mất, biến thành Yêu hoàng điện.
Thái Nhất đáng thương, không chỉ bị cướp mất bản thể, cả Đông Thiên Đình vất vả sáng lập cùng Hoàng hậu Hi Cùng đều rơi vào tay Đế Tuấn.
Công sức của Thái Nhất trước đó trở thành áo cưới cho kẻ khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận