Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 212: Băng long đáng thương

----
Phanh!
Trên đỉnh Thánh sơn, Mộc Phàm tung một quyền đánh nổ mấy tia sét đánh xuống, cả người tắm gội hàng tỉ tia điện nhỏ, tựa như Lôi thần giáng thế.
Ầm ầm ầm...
Thiên kiếp sôi trào, giống như bị chọc giận, mấy chục tia sét to đồng thời đánh xuống, mỗi một tia đều ẩn chứa lực lượng hủy diệt.
Tốc độ tia sét cực nhanh, nháy mắt liền đánh trúng Mộc Phàm, bao phủ lấy hắn.
Răng rắc!
Sấm sét ầm ầm, hư không đều rung động kịch liệt, Thánh sơn bị lôi đình oanh kích, sông băng vỡ vụn, ngọn núi xuất hiện vết nứt, bắt đầu có tuyết lở.
Ở dưới thiên kiếp, vạn vật có vẻ trở nên nhỏ bé.
Nhưng trong thiên kiếp đáng sợ như vậy có một nhân loại đang độ kiếp, bị thiên lôi oanh kích nhưng vẫn không chết.
“Là thiếu niên nhân loại kia.”
Trong Lam diễm bộ lạc, hai vị cường giả dị vực Tế ti, Liệt Sơn mang vẻ mặt nghiêm trọng nhìn Thánh sơn, từ xa đã có thể cảm nhận được hơi thở đáng sợ đến từ thiên kiếp.
Có thể tượng tượng được Mộc Phàm ở dưới thiên kiếp thừa nhận lực lượng hủy diệt lớn đến mức nào, thế mà còn có thể như cá gặp nước, bơi lội trong sấm sét.
Hắn đứng giữa không trung, đạp nát lôi đình, dẫm lên lôi quang vô tận bước từng bước lên trời, song quyền không ngừng chuyển động, đánh nát từng đợt từng đợt lôi kiếp.
Ầm ầm ầm...
Mộc Phàm vung nắm tay, lực lượng cường đại ẩn chứa quyền ý, mỗi một quyền đều rất khủng bố, như muốn xỏ xuyên qua thiên địa.
Dưới quyền ý vô cùng cường đại, thiên lôi đều bị đánh tan.
“Nuốt!”
Sau khi đánh nát một mảng thiên lôi, Mộc Phàm đột nhiên há mồm hút, cắn nuốt sấm sét chung quanh, tựa như nuốt chửng biển rộng.
Một màn này đúng lúc rơi vào trong mắt rất nhiều sinh vật cường đại, một đám tức khắc ngây ra, bị chấn động mạnh.
“Đó là ai?”
“Vậy mà dám cắn nuốt thiên lôi?”
Có sinh vật cường đại kinh hãi rít gào, tiếng gầm nhẹ truyền ra mấy chục dặm xa.
Nó hoảng sợ nhìn đỉnh Thánh sơn, nhìn bóng dáng cao ngạo kia, đánh tan thiên lôi còn chưa đủ, thế mà còn trực tiếp nuốt.
Mộc Phàm cắn nuốt rất nhiều tia sét, lỗ chân lông cả người phun trào ra hàng tỉ lôi quang, tựa như Lôi thần, khí thế xông tận trời cao, chấn trụ vô số sinh vật dị vực cường đại.
“Thiên lôi bí pháp, luyện hóa!”
Lúc này, Mộc Phàm vừa cắn nuốt lôi đình, vừa âm thầm thi triển Thiên lôi bí pháp, bắt đầu luyện hóa thiên lôi chi lực đang sôi trào trong cơ thể.
Thiên lôi chi lực này cường đại, cuồng bạo, tràn ngập hơi thở hủy diệt.
Lực lượng đáng sợ thuộc về thiên kiếp, rất khó luyện hóa, nhưng có Thiên lôi bí pháp vận chuyển, lực lượng này vẫn bị Mộc Phàm luyện hóa từng chút một.
Theo quá trình luyện hóa thiên lôi chi lực, Thiên lôi bí pháp trong cơ thể Mộc Phàm càng thêm cao thâm khó đoán, uy lực càng mạnh hơn, ẩn hiện một chút hơi thở đáng sợ của thiên kiếp.
Đùng!
Đúng lúc này, lôi kiếp đột nhiên hạ xuống trên trăm tia sét, hơn phân nửa dừng trên cơ thể Mộc Phàm, bao phủ toàn thân hắn.
Có một nửa còn lại đi theo đường cong, trực tiếp bổ về Thánh sơn phía dưới Mộc Phàm.
Một màn này khiến Mộc Phàm kinh ngạc, bất ngờ, đồng thời có chút khó hiểu cúi đầu nhìn lại.
Ầm vang!
Chỉ thấy Thánh sơn nứt ra, bị mấy chục tia sét to nổ phẳng một mảng, sông băng vỡ vụn, lộ ra một hồ băng.
Hồ băng kia trào ra hàn khí đáng sợ, đóng băng xung quanh.
Ngay cả thiên lôi đều muốn bị đông lại, trở nên chậm chạp, không ngừng quay cuồng trên hồ băng, phát ra tiếng chẹt chẹt.
Oanh!
Ngay sau đó, hồ băng nổ tung, từ bên trong có một quái vật khổng lồ lao ra, ngửa thẳng lên trời gầm rống giận dữ.
“Ngao!”
Một tiếng rồng ngâm, kinh động tám phương.
Vĩnh đông chi địa đột nhiên nhiên có tuyết rơi, bão tuyết thổi tới, vô số sinh vật đột nhiên sợ hãi quỳ xuống, run bần bật.
Mộc Phàm đứng trong không trung, nhìn quái vật khổng lồ đột nhiên toát ra từ Thánh sơn mà ngây ngẩn, lại là một con rồng.
Một con Băng long!
“Trời đất!”
Hắn giật mình, kinh ngạc hô to: “Chuyện gì đây, sao nơi này có một con Băng long?”
“Ký chủ, nó đã sớm ở chỗ này, ngủ say dưới Thánh sơn, vừa rồi bị thiên kiếp khóa chặt, trực tiếp bị ép độ kiếp.”
Hệ thống giải thích làm Mộc Phàm câm nín, có chút dở khóc dở cười.
Băng long này xui xẻo, Mộc Phàm chọn nơi này để độ kiếp, không nghĩ tới là hang ổ của nó, giờ tốt rồi, khiến nó bị thiên kiếp khóa chặt.
“Ngao... Nhân loại đáng chết.”
Băng long phát ra một tiếng rít gào.
Nó liên tục rống giận, thân thể to lớn tựa như núi băng, xinh đẹp, trong suốt, lập lòe ánh sáng, hàn khí thổi qua, đóng băng mọi thứ.
Đây là một con Băng long cường đại, tu vi không thấp.
Nhưng nó bị thiên kiếp khóa chặt, mấy chục tia sét đồng thời rơi xuống, ầm ầm ầm đánh vào thân thể nó, đánh đến cả người nó đau nhức, kêu thảm thiết.
“A... Nhân loại đáng xấu hổ, ngươi dám ở chỗ ta độ kiếp?” Băng long thống khổ rít gào, phẫn nộ phun một ngụm hàn băng long tức về phía Mộc Phàm.
Đối mặt với Băng long đang tức giận, Mộc Phàm lắc đầu, giơ tay đè xuống, lôi đình đầy trời như chịu khống chế hội tụ lại, hóa thành một bàn tay sấm sét hung hăng vỗ xuống.
Ầm vang, bàn tay này đánh tan hàn băng long tức, đánh Băng long rơi vào sông băng, lộ ra một chưởng ấn thật lớn.
Lôi quang lập loè, Băng long đáng thương bị Mộc Phàm vỗ nằm dài.
Oanh!
Lúc này, thiên kiếp trở nên càng thêm khủng bố, có thêm một con Băng long độ kiếp, trực tiếp khiến thiên kiếp biến dị lần thứ hai.
“Không phải là muốn biến thành thiên phạt đi?” Mộc Phàm lẩm bẩm nhìn biển sấm sét trên đỉnh đầu.
Lôi đình hội tụ, không ngừng ấp ủ, áp súc, tản ra hơi thở càng khủng bố hơn.
Màu sắc thiên lôi dần dần biến hóa, từ màu trắng, biến thành màu đỏ hồng rồi lại biến thành màu tím xanh, cuối cùng là màu tím.
Mộc Phàm thấy trung tâm biển sấm sét có ấp ủ thiên lôi màu đen, tựa như một hố đen đang tản ra hơi thở cắn nuốt vạn vật.
“Ký chủ, thiên kiếp biến dị lần thứ hai, đã có dấu vết thiên phạt.”
Hệ thống truyền đến một tiếng nhắc nhở, để Mộc Phàm cẩn thận.
Mà Mộc Phàm nghe xong cũng không có để ý, ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn, thiên kiếp càng mạnh, hắn có thể hấp thu thiên lôi càng mạnh tăng cường Thiên lôi bí pháp.
“Đến đây đi.”
Mộc Phàm hét to một tiếng, đón nhận sấm sét đầy trời.
Chỉ thấy hắn vung nắm tay, tung một quyền, ầm, cả người hắn rơi vào biển sấm sét.
Phía dưới, Băng long ngẩng đầu muốn rống giận thấy thế trợn tròn mắt, ngây ngốc nhìn Mộc Phàm chui vào thiên kiếp.
Nhân loại này tìm chết sao?
“Chết chắc rồi.”
Băng long lẩm bẩm, trong mắt lộ vẻ sợ hãi.
Trong lòng đau đớn vạn phần, mình đang ngủ ngon trong hang ổ, đột nhiên có thiên kiếp buông xuống, sợ tới mức không dám nhúc nhích, thậm chí che giấu toàn bộ hơi thở.
Ngay từ đầu còn tốt, nhưng sau đó liền không xong.
Thánh sơn bị thiên lôi đánh nát, nó trực tiếp bại lộ, bị thiên kiếp khóa chặt, trở thành một mục tiêu của lôi đình.
Đùng!
Biển sấm sét sôi trào, lại có mấy chục đạo thiên lôi đáng sợ rơi xuống, mục tiêu đúng là Băng long phía dưới, nó giật mình hoảng hốt.
“Ngao!”
Băng long rít gào, bộc phát ra thực lực cực hạn, liều chết chống cự mấy chục đạo thiên lôi khủng bố kia.
Chỉ thấy Băng long bị mấy chục đạo thiên lôi oanh kích, thân hình nứt vỡ, máu thịt nát bét, bị đánh thê thảm.
“Ngao... Nhân loại, ta không để yên cho ngươi.”
Băng long rên rỉ thê lương, bị thiên lôi bao phủ.
Lúc này, ở trong lôi kiếp, Mộc Phàm bị vô cùng lôi xà bao vây, lôi đình đen nhánh hội tụ, trung tâm lôi kiếp như lỗ đen trực tiếp nuốt hắn vào.
Đau, vô tận thống khổ vọt tới, bao phủ các giác quan của Mộc Phàm, hắn cảm giác thân thể như bị xé thành hàng tỉ mảnh vụn.
“Thiên lôi bí pháp, cắn nuốt, luyện hóa!”
Trong lúc nguy cấp, Mộc Phàm thi triển Thiên lôi bí pháp, vận chuyển tới cực hạn, cả người hóa thành lôi đình, triển khai cắn nuốt, luyện hóa, bắt đầu liều mạng.
Thiên kiếp còn đang tiếp tục, lôi đình không ngừng tàn sát bừa bãi, một tia nối tiếp một tia bao phủ Thánh sơn, san bằng ngọn Thánh sơn hùng vĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận