Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 405: Bí mật của Tiểu Ách

--
Trong Lăng Tiêu điện, một bóng dáng mông lung đứng ở nơi đó, vô địch vạn cổ, chí cao vô thượng.
Hắn chính là Thiên Đế!
Một bóng dáng khác chính là Tiểu Ách, hơi thở không yếu hơn chút nào, đối diện Thiên Đế không rơi vào thế hạ phong.
Phanh phanh phanh!
Xung quanh cả hai nổ mạnh, quy tắc đứt gãy, không gian tan vỡ, xuất hiện vết nứt chằng chịt, cảnh tượng đáng sợ này lại không bị tiết lộ ra ngoài.
Không kẻ nào biết ở Lăng Tiêu đang có hai tồn tại khủng bố âm thầm quan sát nhau.
“Rốt cuộc ngươi là ai?”
Giằng co một lúc lâu, Tiểu Ách lạnh nhạt mở miệng, giọng điệu không có một chút tình cảm, mang cho người ta cảm giác lạnh băng vô tình, cao không thể với.
Mà bóng dáng Thiên Đế đối diện cũng lạnh nhạt, không có một chút tình cảm, mắt trái diễn hoá vũ trụ, mắt phải xoá bỏ vạn vật.
“Trẫm, tức là thiên!”
Thiên Đế nhàn nhạt mở miệng, một câu khiến thiên địa chấn động, thiên lôi cuồn cuộn hội tụ, một con mắt khủng bố chậm rãi hiện ra trên đỉnh đầu Tiểu Ách.
Thiên Đạo chi nhãn!
Tiểu Ách càng thêm lạnh nhạt, toàn thân có từng đạo quy tắc vờn quanh, hình thành một luân bàn, lộ ra một hơi thở tịch diệt khủng bố.
“Thiên, chỉ có một.”
Tiểu Ách mở miệng, trong giọng nói lạnh nhạt ẩn chứa sự chân thật đáng tin, một câu khiến trời sụp đất nứt.
Hai bên đã ở một loại cấp độ cực kỳ cao xa.
Răng rắc!
Không gian nứt toạc, từng mảng thời không mộng ảo đan xen trôi qua, hai tồn tại khủng bố triển khai một trận dò xét nhau kinh tâm động phách.
Không thấy hai bên có hành động gì nhưng sự thật thì đã giao phong kịch liệt, không kẻ nào có thể thấy hai bên chuyển động hay giao chiến như thế nào.
Sau một hồi, thời không phía trước hai người sụp đổ, dập nát, cuối cùng trở nên yên tĩnh.
“Nói đi, ngươi muốn làm gì?”
Im lặng một lúc, cuối cùng vẫn là Tiểu Ách mở miệng trước.
Chỉ thấy Thiên Đế yên lặng nhìn về nơi sâu thẳm trong thời không, giống như thấy được hàng tỉ thời không khác.
“Hàng tỉ vũ trụ bước vào chung kết, thời không trở về nguyên điểm, vạn vật không tồn tại, chỉ siêu thoát mới có thể vĩnh hằng.”
Giọng nói lạnh nhạt của Thiên Đế truyền đến, lộ ra một loại ý chí khiến người ta khó dò.
Tiểu Ách giữ im lặng, sau đó nói: “Siêu thoát là không tồn tại, e là ngươi phải thất vọng rồi, hơn nữa ngươi đã chứng minh con đường của mình là sai lầm, ngươi đã thất bại.”
“Thất bại?” Thiên Đế đột nhiên tự giễu một câu, nhìn Tiểu Ách rồi nói: “Không phải ngươi cũng muốn thoát khỏi siêu thời không trói buộc sao, đáng tiếc ngươi cũng thất bại.”
“Thời không nguyên bản đã bị hủy diệt, ngươi với ta biến thành bộ dáng bây giờ, hủy diệt tức là tân sinh, hy vọng ở ngay trước mắt, không phải ngươi cũng nghĩ như vậy sao?”
Thiên Đế lạnh nhạt nhìn Tiểu Ách.
Lúc này, Tiểu Ách lại im lặng, ánh mắt nhìn về tiên đỉnh ở chỗ sâu trong Thiên Đế cung, trong tiên đỉnh có người đang trải qua sự lột xác nào đó.
“Ngươi là hắn sao?” Tiểu Ách đột nhiên hỏi một câu.
Thiên Đế im lặng một lúc, gật gật đầu rồi lại lắc đầu: "Phải hay không cũng không quan trọng, tồn tại như ngươi tự nhiên hiểu rõ điểm này.”
“Bọn họ đã tới, hết thảy nhân tố không ổn định trong siêu duy thời không đều sẽ bị thanh trừ, ngươi cũng không ngoại lệ, cẩn thận.”
Thiên Đế đột nhiên nói ra tin tức này, bóng dáng dần dần phai mờ, cuối cùng biến mất trong thời không mênh mông rách nát, giống như chưa từng xuất hiện.
Tiểu Ách nghe xong sắc mặt thay đổi, giương mắt nhìn vào thời không, cảm ứng được điều gì đó, nhanh chóng thu liễm hơi thở, ý chí vô tình vô thượng đột nhiên biến mất.
Nàng lại biến trở về Tiểu Ách ban đầu, ngây thơ, thuần túy, giống như chuyện vừa mới xảy ra chẳng qua là ảo giác mà thôi.
Rầm!
Đột nhiên, có một loại lực lượng không thể miêu tả đảo qua, giống như đang tìm kiếm, thanh trừ thứ gì đó.
“Phốc...” Tiểu Ách phun một ngụm máu, hôn mê ngã quỵ trên nền.
Trong Thiên Đế cung, tiên đỉnh trôi nổi trong tiên khí vô tận, phun ra nuốt vào hàng tỉ tiên quang.
Bên trong tiên đỉnh, Mộc Phàm đang trải qua quá trình lột xác, máu trong cơ thể đã trở thành tiên huyết.
Hơn nữa là tiên huyết cấp bậc cao nhất, thân thể đang sáng lên, xương cốt trong suốt, tản ra tiên quang, cơ bắp ngưng kết, lột xác, hóa thành một thân thể cường đại.
Keng keng keng...
Từng tiếng leng keng truyền ra từ trong tiên đỉnh, giống như tiến hành giai đoạn cuối cùng, Côn huyết, Kỳ lân huyết, còn có Thiên Đế huyết đều bị hấp thu sạch sẽ.
Khi một giọt Thiên Đế huyết cuối cùng bị hấp thu luyện hóa, Mộc Phàm hoàn thành lột xác, đại công cáo thành.
Đinh!
“Đã rèn luyện xong vô thượng tiên thể!”
Lúc này, một tiếng nhắc nhở như có như không truyền đến làm Mộc Phàm vốn đang đắm chìm trong trạng thái huyền diệu bỗng nhiên tỉnh táo lại.
Hắn bỗng nhiên trợn mắt, hai luồng tiên mang chợt loé qua, đánh ở trên vách tiên đỉnh phát ra tiếng leng keng.
Một hơi thở cường đại tràn ra, uy áp khủng bố.
Oanh!
Tiên đỉnh phát ra tiếng gầm rú kịch liệt, giống như sắp không chịu nổi lực lượng cường đại của hắn.
Mộc Phàm yên lặng cảm nhận sự biến hoá của thân thể, trong lòng chỉ có một cảm giác, đó chính là cường đại, cường đại quá sức tưởng tượng.
“Đây là vô thượng tiên thể sao?”
Hắn giơ nắm tay, cẩn thận quan sát, cảm nhận, không nén được sự vui sướng, rốt cuộc cũng hoàn thành.
Vô thượng tiên thể, ẩn chứa vô thượng chi lực, cảm giác từng cử chỉ, hành động đều có thể lay động quy tắc, hủy thiên diệt địa.
Giờ khắc này, Mộc Phàm cảm nhận được sự cường đại và khủng bố của thân thể, thần huyết đã biến mất, bị tiên thể cắn nuốt hấp thu, chuyển hóa thành tiên huyết.
“Bằng lực lượng thân thể hiện tại, ta có thể hái trăng hái sao hay không?”
Trong đầu Mộc Phàm xuất hiện ý nghĩ này, hiện tại mình có thể hái trăng hái sao hay không?
Nhưng trong đầu lại vang tiếng hệ thống nhắc nhở, dội cho hắn một chậu nước lạnh.
“Ký chủ, tỉnh táo một chút, hiện tại nhiều nhất chính là một quyền đánh nổ hành tinh lớn gấp mười lần mặt trăng thôi, muốn hái sao trời thì vẫn còn kém một chút.”
Nghe hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm chẳng thèm để ý, cũng không có tức giận hay thất vọng.
Mình đã tiến bộ rất nhiều, căn bản không có gì để thất vọng, chỉ cần không ngừng nỗ lực đi tới, sớm muộn gì cũng có thể lay động quy tắc dẫn lực, hái trăng hái sao.
Hiện tại tuy rằng không thể hái trăng hái sao, nhưng lại có thể dễ dàng đánh nổ một hành tinh gấp mười lần mặt trăng, có thể nói là chiến lực tăng bạo.
Ở trong thân thể hắn, luyện khí cuồn cuộn đã biến mất, thay thế chính là một lực lượng thuần túy cường đại, là tiên lực.
Chẳng qua tiên lực còn hơi ít, nhưng lại rất cường đại, uy lực vượt xa luyện khí trước đó, tu vi đã bước vào một cấp độ cao hơn.
Không phải Truyền kỳ, cũng không phải Sử thi, càng không phải Bán thần hay Thần thoại, mà là một hệ thống cổ xưa.
Tiên!
“Hệ thống, cảnh giới hiện tại của ta xem như là Bán tiên sao?”
Mộc Phàm tò mò hỏi.
Chỉ nghe hệ thống giải thích: “Ký chủ nghĩ sai rồi, hiện tại ngươi đang ở kỳ quá độ bước vào tiên lộ, chính là Độ kiếp kỳ.”
“Tương ứng với cấp Truyền kỳ, Sử thi của hệ thống hiện tại, vừa mới chuyển hóa được một chút tiên lực chính là minh chứng bước vào Độ kiếp kỳ.”
Nghe hệ thống giải thích xong hắn lập tức hiểu được, bước vào tiên lộ chính là nghịch thiên tu hành, cần phải trải qua từng tầng kiếp nạn mới có thể thành tiên.
Chính là thuận thiên thành thần, nghịch thiên thành tiên, hai bên chính là thái cực.
Thành thần rất đơn giản, chỉ cần ký thác chân linh vào Thiên Đạo là có thể trực tiếp thành thần.
Còn thành tiên thì khó khăn hơn, đó là trực tiếp đánh vỡ sự trói buộc của Thiên Đạo, nghịch thiên mà đi, rất gian nan, nguy hiểm.
“Độ kiếp mà thôi, hoàn toàn không có áp lực.”
Mộc Phàm tỏ vẻ nhẹ nhàng, khóe miệng cong lên, rất tự tin.
Còn không phải là độ kiếp sao, đơn giản, trực tiếp nuốt là được.
“Nếu đã thành vô thượng tiên thể, cũng nên đi dạo các nơi khác trong Thiên Đình, bầt đầu tầm bảo thôi.”
Suy nghĩ xong, Mộc Phàm nhảy dựng lên, bay ra khỏi tiên đỉnh rồi thu tiên đỉnh lại.
Hắn mặc quần áo vào, nhìn quanh Thiên Đế cung, tính toán đi một vòng tìm bảo tàng Thiên Đình thượng cổ, không thể bỏ qua vô số tiên trận bảo vật.
Nhưng vừa mới ra tới, liền thấy Tiểu Ách té xỉu ở Lăng Tiêu điện.
“Tiểu Ách?”
Mộc Phàm biến sắc, hô to một tiếng, lắc mình tới cạnh Tiểu Ách, phát hiện Tiểu Ách đã ngất đi rồi.
“Hệ thống, sao lại thế này?” Hắn có chút kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ hỏi.
Không lâu sau hệ thống đã đáp lại: “Ký chủ, ý thức của nàng bị lực lượng nào đó tổn thương rồi, rơi vào trạng thái hôn mê.”
“Sao có thể, nơi này là Thiên Đình nha, lực lượng gì có thể tổn thương nàng, hơn nữa ta biết rõ năng lực của nàng.”
Mộc Phàm có chút tức giận, cảm thấy khó tin, lực lượng như thế nào mà có thể tổn thương Tiểu Ách?
Hơn nữa còn tại Lăng Tiêu điện của Thiên Đình thượng cổ, nơi này có vô số tiên trận thượng cổ bao bọc, ai có thể xuyên thấu qua tất cả mà làm tổn thương Tiểu Ách?
“Không biết.” Hệ thống trả lời rất dứt khoát.
Mặt Mộc Phàm tối sầm, mắng to: “Ngươi mà không biết, nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?”
“Chỉ cần nạp một triệu tỷ, ký chủ có thể ngược dòng quan sát tất cả.”
Câu trả lời của hệ thống lại làm Mộc Phàm bốc lửa, một triệu tỷ, hiện tại mình có số tiền lớn thế này sao.
Nhưng có chuyện gì với Tiểu Ách, là ai đã tổn thương nàng?
“Nàng không có việc gì chứ?” Mộc Phàm lo lắng hỏi.
Chỉ nghe hệ thống nhắc nhở: “Ký chủ có thể nạp hai mươi ngàn tỷ, giúp nàng thanh trừ lực lượng kỳ lạ trong cơ thể, sau đó nàng sẽ khôi phục lại.”
“Mẹ ngươi, tới chết cũng đòi tiền.” Mộc Phàm không ngừng mắng chửi.
Hệ thống đột nhiên đề nghị: “Ký chủ, nếu nàng đã sắp chết rồi, không bằng trực tiếp nạp phí, ngươi có thể đạt được hai triệu tỷ.”
Nghe câu này, vẻ mặt Mộc Phàm trở nên cứng đờ, nhìn Tiểu Ách đang hôn mê, khuôn mặt vốn xấu xí đột nhiên dần dần biến hóa.
Giống như bởi vì hôn mê mà không thể giữ được bộ dạng xấu xí, khuôn mặt dần dần thay đổi, khiến Mộc Phàm xem mà ngây người.
“Trời đất, vịt con xấu xí biến thành thiên nga rồi?”
Mộc Phàm ngây ngốc nhìn Tiểu Ách biến hoá, thế mà từ một tiểu cô nương dị tộc xấu xí biến thành một tiểu cô nương cực kỳ xinh đẹp.
Trong đầu toát ra một ý nghĩ, có lẽ đây mới là gương mặt của nàng.
“Ký chủ, hai triệu tỷ nha, dùng nàng để nạp thì ngươi có thể một bước lên trời, bỏ lỡ liền mất, dù sao nàng cũng sắp chết rồi.”
Trong đầu vang tiếng hệ thống nhắc nhở.
“Lăn!” Mộc Phàm giận dữ rít gào: “Ngươi còn dám nhắc thêm một lần nữa thì lão tử liền thu thập một trăm triệu tấn gạch cho ngươi ăn.”
“....”
Hệ thống hoàn toàn câm nín.
Nhìn Tiểu Ách đang hôn mê, vẻ mặt Mộc Phàm ó chút phức tạp, hai triệu tỷ sao, hệ thống quỷ quái này vẫn luôn nhớ thương nàng, rốt cuộc nàng có thân phận thế nào?
“Nạp hai mươi ngàn tỷ, cứu nàng.”
Cuối cùng, Mộc Phàm quyết định nện hai mươi ngàn tỷ để hệ thống hỗ trợ cứu nàng.
Còn chuyện dùng nàng để nạp, Mộc Phàm không làm được, dủ sao đã ở chung một khoảng thời gian, đã xem nàng là bằng hữu.
Ong!
Vừa nạp hai mươi ngàn tỷ xong, có một luồng sáng thần bí bao phủ lấy Tiểu Ách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận