Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 460: Phượng sào mất tích

-
“Hệ thống, mua sắm thẻ tu luyện năm mươi năm, Hắc động đan, thẻ Giới chủ.”
Trên đường tới Thiên phượng sào, Mộc Phàm gấp không chờ nổi mà mở giao diện hệ thống, tiến vào cửa hàng thời gian mua ba món đồ.
Một tấm thẻ tu luyện năm mươi năm, một lọ Hắc động đan (mười viên), thẻ Giới chủ (hiệu lực trong một giờ).
Mua ba món đồ, Mộc Phàm tốn hết một triệu hai trăm ngàn tỷ, vừa mới kiếm được hai triệu tỷ đã dùng hơn phân nửa.
Cộng với tài sản còn lại trước đó, trên người hiện tại có một triệu tám trăm ngàn tỷ.
“Vòng đi vòng lại, nháy mắt sắp hết tiền nữa rồi.” Mộc Phàm cảm thán, tốc độ kiếm tiền không bằng tốc độ tiêu tiền nha.
Cần phải nghĩ biện pháp để thu được một số tiền lớn một cách ổn định mới được.
Xem ra chuyện tranh đoạt Thiên vị là chắc chắn phải làm rồi, một ngày ngồi ở vị trí Thiên Đế có thể kiếm được một trăm ngàn tỷ, tất nhiên không thể bỏ lỡ, nếu không sẽ tiếc nuối suốt đời.
“Ta có thẻ tu luyện năm mươi năm, còn thiếu năm mươi năm, hay là mua một lần ngộ đạo.”
Nhưng hắn xem giá cả, mua mười năm ngộ đạo cần một triệu tỷ, tài sản trên người chỉ đủ mua một lần ngộ đạo mười năm.
“Hệ thống, không gian tu luyện có thể dùng chung với không gian ngộ đạo sao?” Mộc Phàm nghĩ tới vấn đề này, hỏi một câu.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Không thể nha, ngộ đạo mười năm, chỉ có thời gian là mười năm, ký chủ sử dụng thẻ tu luyện năm mươi năm xong mới có thể dùng chức năng khác.”
Lời giải thích này khiến Mộc Phàm cực kỳ thất vọng, không thể chồng lên, vậy thì khó làm rồi.
Ngộ đạo là trạng thái giúp tốc độ tu luyện nhanh hơn, thậm chí có khả năng ngộ đạo trực tiếp đột phá.
“Ngộ đạo mười năm, một triệu tỷ, nên thử một lần hay không?”
Mộc Phàm cân nhắc, trước dùng thẻ tu luyện năm mươi năm xong rồi mua ngộ đạo mười năm, hoặc là chờ tích cóp đủ hai triệu tỷ rồi mua ngộ đạo hai mươi năm, có lẽ càng tốt hơn.
“Thôi, dạo một vòng Thiên phượng sào rồi về bế quan tu luyện.”
Hắn đã có quyết định, đi Thiên phượng sào trước, nhìn xem có thu thêm gì hay không, sau đó trở về bế quan tu luyện.
Hiện tại Mộc Phàm phải nhanh chóng đột phá đến cấp độ cao hơn, đạt được lực lượng cường đại hơn, chuẩn bị cho cuộc chiến tranh đoạt Thiên vị.
Muốn tranh đoạt Thiên vị, bản thân cần có thực lực cường đại mới được, nếu không thì không tranh nổi với kẻ khác.
Tuy rằng có một tấm thẻ Giới chủ, nhưng không chắc là không có một thần linh nào đột phá cấp Giới chủ, thậm chí cấp Thiên Chủ.
Cẩn thận vẫn tốt hơn, luôn phòng ngừa sự cố.
“Dao Trì, tới chưa vậy?”
Một canh giờ sau, Mộc Phàm có chút không kiên nhẫn, nhìn Dao Trì đang dẫn đường bên cạnh rồi hỏi một câu.
Dao Trì nhíu mày, nhìn hư không mênh mông phía trước, có từng mảng vật chất nóng cháy hội tụ, tản ra hỏa diễm chi lực cường đại.
Nơi này chính là khu vực thuộc Thiên phượng sào, nhưng sau khi đi vào lại không thấy Thiên phượng sào, giống như đã biến mất.
“Kỳ quái, hẳn là phải ở trong khu vực này.”
Dao Trì cảm thấy rất khó hiểu.
Mộc Phàm nghe xong dừng lại, yên lặng quan sát bốn phía, vật chất hỗn độn nóng cháy ngưng kết thành một biển lửa đáng sợ.
Nơi này là biển lửa hỗn độn, cực nóng, tràn ngập tính hủy diệt.
“Ngươi chắc chắn Thiên phượng sào ở trong khu vực này?”
Mộc Phàm nhẹ giọng dò hỏi, thật ra trong lòng đã xác định, có khả năng Thiên phượng sào thật sự ở chỗ này.
Nhưng mấu chốt là không nhìn thấy Thiên phượng sào, nói cách khác, Thiên phượng sào biến mất, rất có thể đã được ẩn giấu.
“Hệ thống, có phát hiện gì không?” Mộc Phàm không có cách, chỉ có thể xin giúp đỡ hệ thống.
Đáng tiếc, hệ thống lại nói: “Xin lỗi ký chủ, bổn hệ thống chưa từng phát hiện dấu vết của Thiên phượng sào, Thiên phượng sào không ở đây, có lẽ đã biến mất.”
“Sao có thể?” Mộc Phàm nghe xong không tin.
Tại sao lại không thấy Thiên phượng sào?
Chẳng lẽ là biết hắn sẽ tới cho nên trốn đi, hoặc là ẩn giấu ở nơi khác, nơi mà Mộc Phàm không cách nào tìm thấy.
Thật ra hắn suy đoán không sai, trong Thiên phượng sào có một sợi ý chí của Thiên phượng, tương đương với một phân thân.
Giống Tổ long và Tổ kỳ lân, đều để lại phân thân tọa trấn hang ổ.
Tất nhiên động tĩnh ở Kỳ lân động cùng Tổ long nhai không thể gạt được Thiên phượng, cho nên nó dứt khoát giấu hang ổ đi.
Nên bây giờ Mộc Phàm mới không thấy Thiên phượng sào, trong lòng hắn tràn ngập sự thất vọng.
Hắn tìm kiếm một vòng trong biển lửa, không thu hoạch được gì, chỉ tìm được một ít tinh thể năng lượng kỳ quái.
“Hỏa diễm nguyên thạch, một viên trị giá một trăm triệu, có còn hơn không đi.”
Mộc Phàm tìm được một đống Hỏa diễm nguyên thạch, trong lòng có chút bất đắc dĩ, không tìm được Thiên phượng sào, chỉ thu hoạch hơn vạn viên Hỏa diễm nguyên thạch ẩn chứa năng lượng hỏa diễm cường đại.
Tổng giá trị cũng chỉ khoảng một trăm ngàn tỷ, thật sự là ít đến đáng thương, Mộc Phàm nghẹn khuất, thế mà không tìm được Thiên phượng sào.
Một chuyến này uổng công, cho nên tâm tình rất buồn bực.
“Trừ Kỳ lân động, Tổ long nhai, Thiên phượng sào thì ngươi biết nơi nào có mãnh vỡ quy tắc hay không?”
Rời khỏi khu vực biển lửa này, Mộc Phàm mang theo Dao Trì quay về, trên đường đi, hắn vẫn không cam tâm dò hỏi đối phương.
Dao Trì suy nghĩ rồi nói: “Có thì có, nhưng rất khó lấy được, ta biết đến chỉ có mấy chỗ, như trong Hỗn độn thiên hải, nhưng nơi đó có Huyền vũ, Côn, còn có một ít hung thú hỗn độn bảo hộ.”
Vừa nghe Mộc Phàm liền biết rất hung hiểm, Hỗn độn thiên hải tràn ngập nguy cơ nhưng cũng có nhiều cơ duyên.
Nghe đồn Hỗn độn thiên hải chính là khu vực hỗn độn sớm nhất khi thiên địa sơ khai.
Nơi đó có vô số bảo vật, cũng có rất nhiều nguy hiểm, Tổ long, Tổ kỳ lân, Thiên phượng đã tiến vào Hỗn độn thiên hải vạn năm chưa từng trở về.
Ở trong Hỗn độn thiên hải còn có một ít hung thú hỗn độn cường đại như Huyền vũ, Côn,...
Chúng nó ra đời trong Hỗn độn thiên hải, có thực lực cường đại, cho nên khi tiến vào Hỗn độn thiên hải sẽ gặp phải hung thú hỗn độn rất khủng bố.
“Hang ổ của các thần ma hang khác đâu?”
Ánh mắt Mộc Phàm lập loè, hiện tại không tính đi Hỗn độn thiên hải, trong lòng suy nhĩ xem các Tiên thiên thần ma khác có bảo bối hay không, nên đi cướp đoạt một chút.
“Các thần ma khác?” Dao Trì ngây ngẩn.
Nàng cười khổ nói: “Ngươi thật sự dám nghĩ nha, chẳng lẽ muốn cướp sạch tất cả thần ma mới cam tâm?”
“Không có biện pháp nào khác, ta nghèo lắm, mau nói đi, một vài thần ma nhỏ yếu hơn Thái Nhất là được.”
Mộc Phàm có chút gấp gáp, không thể không tăng tốc độ, muốn gom càng nhiều bảo vật rồi bế quan tu luyện đột phá.
“Ta biết một ít thần ma nhưng không một tên nào yếu hơn Thái Nhất, thậm chí cường đại hơn.”
Dao Trì nói đến đây thì lắc đầu, nhắc nhở: “Ta biết m dương lão ma, Càn khôn lão tổ, Tận thế chi chủ, Hoàng hôn đại thần, Quang ám chi chủ, Hỗn loạn chi chủ, còn có Liễu tiên..., đều là cao thủ hàng đầu, không kém gì Thái Nhất.”
Nghe thế, Mộc Phàm khó mà bình tĩnh, không nghĩ tới trong nhóm thần ma đầu tiên có nhiều kẻ cường đại như vậy.
“Không có tên nào tương đối nhỏ yếu sao?” Mộc Phàm không cam lòng, không có khả năng một đám đều cường đại hơn Thái Nhất, vậy còn tranh giành gì nữa.
“Đã không còn.” Dao Trì suy nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Nàng giải thích: “Ta thường ở Thánh cảnh tu luyện, rất ít đặt chân ra bên ngoài, chỉ biết một ít Tiên thiên thần ma, đa số đều là Thái Nhất nói ta biết.”
“Đáng tiếc.” Mộc Phàm có chút tiếc hận, bất đắc dĩ, muốn tìm một vài Tiên thiên thần ma yếu chút để xử lý cũng không được.
Suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng hắn vẫn lựa chọn trở về bế quan tu luyện, khi xuất quan sẽ tìm vài thần ma đánh nhau để nghiệm chứng.
“Thôi, đi về trước.”
Mộc Phàm suy nghĩ xong mở miệng nói một câu.
Dao Trì sửng sốt, hỏi: “Ngươi phải rời đi sao, ta tìm ngươi thế nào đây?”
“Đi?” Mộc Phàm ngạc nhiên khó hiểu, nhưng nhanh chóng phản ứng kịp.
Hắn đột nhiên cười nói: “Có phải không nỡ để ta rời đi hay không, nếu như vậy thì ta đây không rời đi, cùng ngươi về Dao Trì thánh cảnh.”
Dao Trì nghe xong đơ ra, trong lòng thầm mắng chửi.
Nàng muốn từ chối nhưng Mộc Phàm trực tiếp lôi nàng đi, hướng về Dao Trì tiên cảnh.
Đây là đi đạo tràng của nàng, tới ở nhà nàng.
Thật ra Mộc Phàm không có chỗ ở, tới ở chỗ Dao Trì cho gọn.
“Ngươi, ngươi không trở về đạo tràng của ngươi, đi chỗ ta làm gì?”
Trên đường đi, Dao Trì có vẻ hoảng loạn, Mộc Phàm muốn từ chối cũng không được, gia hỏa này quá đáng giận, nàng hối hận vì mình đã hỏi hắn câu kia.
Hiện tại vui rồi, Mộc Phàm quyết định tới Dao Trì tiên cảnh, tương đương ở cùng nàng, chuyện này làm Dao Trì hoảng hốt, bất an.
Còn may là nàng nhớ tới lời thề Thiên Đạo, nhẹ nhàng thở ra, ít nhất có Thiên Đạo ước thúc, không đến mức làm bậy.
Chỉ là một nam một nữ sống chung, sẽ có vài chỗ không tiện.
“Chúng ta về đến nhà.”
Không bao lâu, Mộc Phàm cùng Dao Trì liền về tới bên ngoài Dao Trì thánh cảnh.
Vừa nghe câu này, Dao Trì đỏ mặt, thấp giọng mắng: “Nơi này là đạo tràng của ta, nhà của ta, không phải nhà của ngươi.”
“Đều như nhau.”
Mộc Phàm hồn nhiên không thèm để ý, trực tiếp xuyên qua Tiên thiên cấm chế đi vào, như đi vào nhà mình.
Hành động này làm Dao Trì tức giận nhưng không thể làm gì, Mộc Phàm ăn vạ không đi, nàng chỉ có thể nuốt cục tức.
“Ngươi ở nơi nào?”
Sau khi tiến vào Thánh cảnh, Mộc Phàm ngó trái ngó phải, không nhìn thấy nơi Dao Trì ở, có chút tò mò.
Dao Trì trừng mắt nhìn hắn, chỉ vào trên Thiên trì, nói: “Ở chỗ kia, mắt ngươi mù nên mới không thấy, nhưng ta cảnh cáo ngươi, không có sự cho phép của ta thì không được tiến vào.”
Theo hướng nàng chỉ, Mộc Phàm nhìn thấy trên Thiên trì có một tảng mây tím lớn, bên trên là một tòa tiên cung sáng lạn, đúng là Dao Trì tiên cung.
“Được, ta cũng cần một tòa cung điện.”
Mộc Phàm đột nhiên vung tay lên, ném ra một tòa cung điện to lớn, nháy mắt xuất hiện bên cạnh Dao Trì tiên cung.
Tòa tiên cung này to lớn, hùng vĩ, lộ ra một hơi thở tôn quý, vô thượng.
Có tiên văn lập lòe, Thiên Đế cung.
Hai tòa tiên cung đứng song song, Dao Trì xem mà ngây ngốc, trợn tròn mắt.
Gia hỏa này thật sự tính ở chỗ này thường xuyên?
“Ta bế quan, không có việc gì đừng quấy rầy ta.”
Ném Thiên Đế cung ra xong, Mộc Phàm bay lên không, chuẩn bị tiến vào Thiên Đế cung tu luyện.
“Đúng rồi, đây là một gốc Tiên thiên linh căn ta lấy được, Huyền hoàng thụ, cho ngươi nếm thử một quả.”
Mộc Phàm đột nhiên dừng lại, lấy một quả ném cho Dao Trì.
Sau đó hắn vung tay hái mấy quả Tiên thiên bàn đào rồi xoay người bước vào Thiên Đế cung.
Ầm!
Cửa Thiên Đế cung đóng chặt, để lại Dao Trì đứng ngây ngốc ở đó.
“Tên khốn nạn nhà ngươi!”
Dao Trì xanh mặt, đầu óc lộn xộn, tức đến ngứa răng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận