Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 192: Miễn phí, lễ vật

“Hình như ta không gọi mấy mấy thứ này a?”
Mộc Phàm nhìn một bàn tràn đầy các loại món ăn.
Đặc biệt là ở giữa bàn có một cái mâm to, trên mâm có một sinh vật nướng vàng óng, có một đôi sừng đen, nhìn như là một con hổ già.
“Đây là món ăn nổi tiếng của nhà ăn chúng ta, một đầu hổ giao, ba con chim quý hiếm, hai bình rượu linh quả trăm năm.”
Hoa yêu bên cạnh nhẹ nhàng giải thích.
Nàng xin lỗi nói: “Chủ nhân chúng ta nói, những thứ này là chút bồi thường vì đem đến phiền toái cho đại nhân ngài, hôm nay miễn phí toàn bộ, sau này ngài tới nơi này sẽ được giảm giá năm mươi phần trăm.”
“Đại nhân, vừa rồi người của chúng ta tạo phiền toái cho ngài, chúng ta chân thành xin lỗi.”
“Mời ngài chậm rãi dùng.”
Nàng nói xong hơi cúi người hành lễ, sau đó xoay người vỗ cánh bay ra ngoài.
Nhìn hai Hoa yêu rời đi, Mộc Phàm, Mặc Huỳnh liếc nhìn nhau, có chút kinh ngạc.
“Miễn phí sao?” Mộc Phàm lầm bầm nói thầm, khóe miệng hơi mỉm cười.
Xem ra, người vừa nhìn trộm là chủ nhân nhà ăn này.
Không nghĩ tới người ta đưa một bàn thức ăn, lại còn món đặc sản của nhà ăn là một đầu hổ giao, trách không được có đôi sừng.
Còn có hai bình rượu linh quả trăm năm, xem giá cả trên thực đơn, một con hổ giao có giá 66666 tinh thể năng lượng, còn Tinh linh nhưỡng thì 88888 tinh thể năng lượng một bình, thật sự rất hào phóng.
“Sư phó, rượu linh quả này là Tinh linh nhưỡng sao?” Mặc Huỳnh ngạc nhiên không thôi.
Nàng cầm lấy một bình rượu phỉ thuý trơn bóng, đúng là rượu đặc sản của nhà ăn Tinh linh, hơn nữa là loại trăm năm.
Hai bình Tinh linh nhưỡng có giá rất xa xỉ a.
“Đừng nghĩ nhiều nữa, đã miễn phí không ăn thì uổng.”
Mộc Phàm xua xua tay, hồn nhiên không thèm để ý, người ta đưa lên tới miệng còn không ăn sao?
“Nào nào, ăn thử hổ giao này, ta chưa từng ăn đây.”
Hai mắt hắn tỏa ánh sáng nhìn chằm chằm mâm hổ giao kia, nướng vàng óng, còn bốc hơi nóng, mùi thơm ngào ngạt, nước miếng đều chảy ròng.
Mặc Huỳnh nuốt nuốt nước miếng, lập tức xé ăn, thậm chí không bận tâm hình tượng thục nữ nữa.
Răng rắc...
Mộc Phàm xé một cái chân, cắn một miếng, giòn rụm ngon miệng, so với thịt nướng bình thường quả thực chính là một trời một vực.
Hổ giao này ngập tràn năng lượng, Mộc Phàm ăn vào liền cảm giác trong cơ thể xuất hiện một luồng năng lượng khuếch tán khắp người.
Quả nhiên không hổ là đồ ăn đặc sản a, trách không được giá cả cao như thế.
“Ăn ngon.”
Hai mắt Mộc Phàm tỏa ánh sáng, cắn xé từng miếng thịt hổ giao, ăn ngấu ăn nghiến.
Hai người ăn như gió cuốn mây trôi quét sạch một bàn đồ ăn.
“Ực ực!”
Chỉ thấy Mộc Phàm cầm lấy bình rượu phỉ thúy rót một ngụm vào miệng, toàn thân bốc hơi nóng, từng luồng năng lượng tản ra trong thân thể.
“Rượu ngon!”
Không thể không nói, loại Tinh linh nhưỡng này thật ngon, ngay cả người không hay uống rượu như Mộc Phàm cũng không nhịn được tán thưởng, vừa uống liền thích.
Ánh mắt hắn lập loè, thầm nghĩ: “Rượu này không tồi, có công hiệu rèn luyện thân thể rất mạnh, võ giả Tôi thể bình thường uống vào rất có ích đối với tu luyện.”
“Đáng tiếc, quá mắc, bằng không mua mấy bình mang về.”
Mộc Phàm tiếc hận lắc đầu, ngay sau đó há to mồm ăn thịt, há to mồm uống rượu, rất nhanh ăn sạch bóng thức ăn.
Ngay cả người ăn ít như Mặc Huỳnh cũng nhịn không được sờ sờ vòng bụng hơi căng, khuôn mặt đỏ bừng trông rất đẹp mắt.
Đây là bữa ăn mà nàng ăn nhiều nhất từ trước tới giờ, hoàn toàn không dừng được, ăn quá ngon.
“Sư phó, ngươi có thể dạy ta tu luyện hay không?”
Ăn uống no nê, Mặc Huỳnh chờ mong nhìn Mộc Phàm, trong lòng có một ý niệm mãnh liệt, đi theo Mộc Phàm tu luyện.
Thực lực của hắn sâu không lường được, sư phó cường đại như vậy, không theo hắn tu luyện quả thực lãng phí a.
Mộc Phàm ngồi ở chỗ kia, dùng một cây tăm thuỷ tinh xỉa răng, nghe lời này lại lắc đầu.
Điều này làm cho Mặc Huỳnh thất vọng, trong lúc nhất thời ủ rũ.
“Ngươi còn không có học tốt luyện đan, luyện khí, trận pháp, liền muốn tu luyện cái khác, đầu ngươi nghĩ cái gì a?”
Mộc Phàm tức giận giáo huấn một câu.
Mặc Huỳnh mừng rỡ ngẩng đầu, nhìn Mộc Phàm hỏi: “Sư phó, ý của ngươi là có thể dạy ta những thứ ngươi tu luyện sao?”
“Đương nhiên, ngươi là đồ đệ đầu tiên của ta, không dạy ngươi thì dạy ai.”
Mộc Phàm nhàn nhạt đáp lại, trong lòng tự nhiên không khó chịu với chuyện dạy nàng tu luyện.
Đương nhiên, Mộc Phàm không có khả năng truyền thụ Đại vũ trụ bí điển, chỉ là có thể truyền thụ cho nàng Thượng cổ luyện khí thuật.
Chẳng hạn như truyền thụ một trăm tầng đầu cho nàng cũng không phải vấn đề gì lớn, còn cấp độ cao hơn thì phải xem xem biểu hiện của nàng có làm hắn hài lòng hay không.
“Thật tốt quá, sư phó, ta nhất định sẽ tu luyện chăm chỉ.”
Mặc Huỳnh nắm chặt tay, hưng phấn thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Vốn muốn bái sư học kỹ thuật luyện đan, luyện khí, trận pháp, nhưng sau khi thấy Mộc Phàm bộc phát thực lực cường đại, trong lòng tự nhiên có càng nhiều ý tưởng hơn.
Hiện tại nghe Mộc Phàm đồng ý truyền thụ, có thể không vui mừng sao?
“Đừng vui mừng quá sớm, nếu ngươi không thể đạt tới yêu cầu của ta, vậy đừng trách ta vô tình nha.” Mộc Phàm cẩn thận cảnh cáo một câu.
Mặc Huỳnh nghiêm túc, bảo đảm: “Sư phó yên tâm, ta nhất định làm theo chỉ thị cùng phân phó của ngài, bảo đảm không để sư phó thất vọng.”
“Nhìn xem đi.” Mộc Phàm gật gật đầu.
Hai người ăn uống no đủ, ngồi nói chuyện phiếm.
Không nghĩ tới ở tầng cao nhất, vị chủ nhân thần bí của nhà ăn đang hứng thú dùng trận pháp xuyên thấu quan sát Mộc Phàm cùng Mặc Huỳnh.
“Thiếu niên nhân loại thú vị, thực lực sâu không lường được.”
Nàng lầm bầm lầu bầu, tràn ngập hứng thú đối với Mộc Phàm, muốn xem kỹ thiếu niên nhân loại này.
Vừa rồi, Mộc Phàm biểu hiện ra thực lực cường đại khiến nàng hứng thú.
Không chỉ là nàng, trong khu mậu dịch tự do có không ít sinh vật cường đại đều chú ý tới thiếu niên nhân loại tên Mộc Phàm này.
Mộc Phàm căn bản không thèm để ý chuyện này, mặc kệ là ai, chỉ cần tới tìm phiền toái đều phải xoá sạch.
Là một phần tử của nhân loại, tự nhiên không thể để sinh vật dị vực xem thường, thậm chí khi dễ nhân loại, dám đến gây chuyện hắn liền giết sạch.
“Ăn uống no rồi, đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo.”
Mộc Phàm nói xong đứng lên, liền muốn rời khỏi nhà ăn.
Mặc Huỳnh tất nhiên là đồng ý rồi, không nói hai lời đi theo Mộc Phàm rời phòng nhỏ.
Lúc này, ở tầng cao nhất của nhà ăn, vị chủ nhân đang quan sát Mộc Phàm đột nhiên nở nụ cười.
“Người tới.”
Nàng nhẹ nhàng phân phó một câu, liền thấy một thị nữ Hoa yêu quỳ gối trước mặt.
“Đi, lấy hai bình Tinh linh nhưỡng đưa tới, liền nói cá nhân ta tặng cho hắn, kết giao bằng hữu.”
Chủ nhân nhà ăn nói xong, thị nữ lập tức cung kính lui ra.
Rất mau, Mộc Phàm cùng Mặc Huỳnh đã đi xuống lầu, đang muốn ra khỏi cửa liền thấy một thị nữa Hoa yêu nâng một cái hộp tinh xảo bay lại.
“Đại nhân, xin chờ một lát.”
Nàng hô lên, bay đến trước mặt Mộc Phàm.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nàng, có chút tò mò nói: “Còn chuyện gì sao, vừa rồi đã nói miễn phí, không phải là đổi ý chứ?”
“Không không không, đại nhân hiểu lầm.” Hoa yêu kia lập tức sợ hãi, nhanh chóng giải thích.
Nàng nhẹ nhàng nói: “Là như thế này, chủ nhân chúng ta đưa lên một phần lễ vật, kết giao bằng hữu với ngài.”
“Kết giao bằng hữu?”
Mộc Phàm, Mặc Huỳnh nhìn nhau, đều cảm thấy khá bất ngờ.
Chủ nhân nhà ăn này muốn kết giao bằng hữu với hắn?
Xôn xao!
Mộc Phàm không nói chuyện, bốn phía liền truyền đến vài tiếng ồ lên.
Chỉ thấy mấy sinh vật di vực đúng lúc đi ngang qua nghe được lới thị nữ nói tức khắc sợ ngây người.
“Trời đất!”
“Vị kia... Thế mà muốn kết giao bằng hữu với nhân loại?”
Có dị vực sinh vật khiếp sợ nỉ non một câu.
Mộc Phàm cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ chủ nhân nhà ăn này rất nổi danh, xem biểu tình của mấy sinh vật dị này liền biết.
Hắn suy nghĩ, vẻ mặt không đổi nhận lấy cái hộp tinh xảo kia, bên trong có hai bình Tinh linh nhưỡng.
“Thay ta cảm ơn chủ nhân nhà ngươi, ta nhận lấy phần lễ vật này.”
Mộc Phàm vui lòng nhận, không thu thì uổng, dù sao cũng không tổn thất gì cả.
“Đi thôi.”
Nhận lấy xong, Mộc Phàm mang theo Mặc Huỳnh rời nhà ăn, không ít sinh vật dị vực dùng ánh mắt khác thường nhìn theo bóng lưng hắn.
Rất mau, có tin tức lan truyền trong khu mậu dịch.
Chủ nhân nhà ăn Tinh linh lại kết giao bằng hữu với một thiếu niên nhân loại, còn tặng quà.
Tin tức truyền ra, nhanh chóng lan rộng trong đám sinh vật dị vực, tạo nên một trận chấn động thật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận