Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 179: Vớt một chút

“Hoang đường!”
“Làm loạn!”
Trong một văn phòng, một đám lão nhân tụ tập lại, nhìn màn hình ảo phía trước.
Hình ảnh bên trên đúng là cảnh Mộc Phàm đang luyện khí, nhưng lại khiến đám lão nhân này tức giận không thôi, có mấy người tức đến run rẩy.
Chỉ thấy một lão giả hừ lạnh nói: “Lấy đan lô luyện khí, là vũ nhục đối với đan đạo, người này là học sinh ai dạy ra, không đàng hoàng như thế.”
“Nhanh kêu hắn ngừng làm trò.”
“Dùng đan lô luyện khí, chưa từng nghe thấy, quả thực chính là làm loạn.”
Mấy lão nhân hùng hùng hổ hổ, hiển nhiên là bị hành động của Mộc Phàm làm tức điên.
Một vị lão nhân đang vui tươi hớn hở nhìn.
Hắn chính là Mặc Uyên, Luyện khí tông sư.
“Ta nói này các vị, các ngươi nhìn lầm rồi.”
Mặc Uyên hút một hơi từ tẩu thuốc, cười tủm tỉm nói: “Không biết ai dạy học sinh này, thủ pháp luyện khí vô cùng lợi hại, có vài thủ pháp dù ta đã gặp qua, cũng không thể nắm giữ.”
“Các ngươi nhìn kỹ xem, thủ pháp luyện khí của hắn vô cùng huyền diệu, tiện tay vung vung mà như tự thành một trường phái riêng, hoàn toàn chính là phong phạm tông sư một thế hệ a.”
Mặc Uyên đánh giá Mộc Phàm cực cao, đầy kinh ngạc cảm thán.
Đôi tay kia tạo thành vô số tàn ảnh, người bình thường đừng hòng thấy rõ, chỉ có hiểu được luyện khí chi đạo mới có thể xem hiểu.
Dù Mặc Uyên là Luyện khí tông sư, vẫn phải xem Mộc Phàm luyện khí mới có được dẫn dắt, đột phá.
“Mặc Uyên, hắn có phải đệ tử của ngươi hay không, thật không biết quy củ, dùng đan lô luyện khí là đánh mặt Luyện đan sư chúng ta?”
Một vị lão giả dựng râu trừng mắt, tức giận muốn bốc khói.
Ngươi luyện khí thì luyện khí, vì sao phải dùng đan lô luyện khí, là cố ý chọc giận bọn họ hay là để vả mặt?
“Không không không.” Ai ngờ Mặc Uyên lắc đầu, thở dài nói: “Thật ra ta cũng muốn nhận hắn làm đệ tử, nhưng không có mặt mũi nào, các ngươi đã biết ta vừa mới đột phá tới Luyện khí đại tông sư.”
“Ta có thể đột phá là nhờ xem hắn luyện khí có được linh cảm cùng dẫn dắt, do đó ngộ đạo đột phá bình cảnh bước vào cảnh giới Luyện khí đại tông sư, làm sao mặt dày đi thu hắn làm đệ tử.”
Mặc Uyên nói đến điểm này, có chút xấu hổ, mặt già đều đỏ lên.
Hắn lúng túng nói: “Ta hoài nghi, trình độ luyện khí của hắn đã vượt qua ta, đi thu hắn làm đệ tử có khả năng sẽ hắn bị vả mặt, ta còn muốn mặt già này đây.”
“Có chuyện này?”
Mấy lão giả kia nghe vậy kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, liếc nhìn mấy người khác.
Một lão giả cầm đầu nhíu mày, hỏi: “Mặc Uyên, ngươi nói sự thật sao?”
“Đương nhiên, chẳng lẽ ta từng tuổi này còn lừa gạt các ngươi?” Mặc Uyên khinh thường, nói dối sao, đùa gì vậy, tuổi này còn nói dối gạt người, cần phải làm vậy sao?
Vừa nói ra, biểu tình của lão giả trở nên nghiêm túc, nhìn hình ảnh Mộc Phàm, thủ pháp kia làm người ta hoa cả mắt, quả thực vô cùng thần kỳ.
Hắn tuy rằng không hiểu luyện khí, nhưng thân là một vị Luyện đan sư, luôn cảm giác thủ pháp của Mộc Phàm ẩn chứa một ít huyện diệu của luyện đan.
Lão xem một hồi lại ngây người, bị cuốn vào trong đó, không thể tự kềm chế, giống như có ảo diệu cùng ma lực vô tận hấp dẫn.
“Thủ pháp thật huyền diệu, ẩn chứa cả thuật luyện khí, luyện đan, không thể tưởng tượng được.”
Sau một hồi, lão giả này tỉnh lại, khiếp sợ nói một câu.
Những người khác nghe xong lại nhìn nhau, không nói gì.
Vị này là ai, hắn chính là một trong ba phó hiệu trưởng Thanh Bắc, Luyện đan tông sư duy nhất, Bùi Thiên Cao.
“Thiên Cao, nhìn ra điều gì sao?” Mặc Uyên cười tủm tỉm hỏi.
Bùi Thiên Cao như ngộ ra gì đó, vui vẻ gật đầu: “Người này bất phàm, thủ pháp huyền diệu chưa từng thấy, ẩn chứa luyện khí, luyện đan chi đạo, chẳng lẽ hắn còn biết luyện đan?”
“Hả?” Vừa nghe lời này, Mặc Uyên mới tỉnh ngộ.
Suy nghĩ cẩn thận, thật đúng là như vậy, nghiêm túc nhìn xem quả nhiên phát hiện huyền diệu bên trong, thật sự ẩn chứa thủ pháp luyện đan.
Điều này khiến cho mấy vị lão nhân ở đây tràn đầy sự khiếp sợ.
“Sao có thể?”
Có lão nhân lẩm bẩm tự nói: “Một người, không có khả năng đồng thời nắm giữ luyện đan cùng luyện khí, tuyệt đối không khả năng.”
“Dù là thiên tài, dù cho yêu nghiệt, bắt đầu tu luyện từ từ trong bụng mẹ cũng không thể có loại tình huống này.”
“Không sai.”
Một đám lão nhân nghị luận sôi nổi, hoàn toàn không tin Mộc Phàm nắm giữ thuật luyện đan cùng luyện khí, căn bản chính là lời nói vô căn cứ.
Nhưng sắc mặt Bùi Thiên Cao lại nghiêm trọng, hắn lắc đầu, chỉ vào hình ảnh nói: “Các ngươi nhìn kỹ, hắn xem những trí thông minh nhân tạo kia trở thành đan dược để luyện chế, dùng thủ pháp luyện đan để luyện khí sao?”
“Không, là hai loại thủ pháp dung hợp với nhau, hợp nhất một cách hoàn mỹ.”
Tiếng nói vừa dứt, liền thấy Mộc Phàm vỗ đan lô, từ bên trong có một quả cầu kim loại nóng đỏ bay ra, như một viên đan dược xoay tròn giữa không trung.
Đó là trí thông minh nhân tạo, mới ra lò giống như là một viên đan dược, mượt mà, không tì vết, hoàn mỹ làm người xem nhịn không được tán thưởng vài tiếng.
“Không thể tưởng tượng!”
Một đám lão nhân trừng to hai mắt, đặc biệt là vài tên Luyện đan sư, ngây ngốc nhìn cảnh tượng trên màn hình.
Mấy động tác của Mộc Phàm này, còn không phải là đang luyện đan sao?
Rốt cuộc tiểu tử này đang luyện đan hay là luyện khí, coi trí thông minh nhân tạo là đan dược mà luyện chế hay là như thế nào, thật sự không nghĩ ra.
Một đám lão nhân trong văn phòng bị Mộc Phàm hù doạ, há hốc mồm.
Không có biện pháp a, hành động luyện khí của hắn thật sự quá gây chú ý, dùng đan lô luyện khí, thủ pháp lại dung hợp giữa luyện khí và luyện đan.
Hoàn toàn mở rộng tầm mắt, thiếu chút nữa phát điên.
Có người từng làm như vậy sao?
“Không được, ta muốn đích thân đi xem.”
Bùi Thiên Cao ngồi không yên, nhanh chóng đứng dậy, nói xong xoay người biến mất khỏi văn phòng.
Mấy lão nhân khác liếc nhau, sôi nổi đứng dậy lắc mình rời đi, trực tiếp tới hiện trường tận mắt quan sát quái thai Mộc Phàm này luyện khí.
“Này này, ta còn chưa nói dứt lời đây, từ từ...” Người đã đi hết, Mặc Uyên cũng không thể chậm chân.
Hắn lập tức đứng dậy đuổi theo, một đám Luyện khí sư, Luyện đan sư trong học viện như phát hiện một vùng đất mới, chạy đến quan sát.
Đương nhiên, bọn họ cũng không có trực tiếp xuất hiện, mà là lặng yên ẩn giấu xung quanh, quan sát từng cử động của Mộc Phàm.
“A?”
Đang diễn trò luyện chế, Mộc Phàm bỗng nhiên cảm giác được vài ánh mắt cường đại nhìn tới, lập tức biết là chuyện gì.
Hẳn là kinh động một ít cường giả trong học viện, như một ít Luyện khí sư, Luyện đan sư đều sẽ bị hấp dẫn tới đây.
Nghĩ thông suốt điểm này, Mộc Phàm không để ý nữa, chỉ là lén lút lấy nguyên thần cảm ứng một phen, trong lòng chấn động, nhận ra vài hơi thở mờ mịt cường đại.
Thậm chí có một hơi thở cực kỳ bí ẩn, nếu không có phải nguyên thần Mộc Phàm đã lột xác, biến hoá sau khi hấp thu Thần hồn dịch, sẽ không cách nào cảm nhận được.
“Là cao tầng trường học sao?” Mộc Phàm âm thầm nghĩ tới, tay thì không ngừng một khắc nào, thậm chí càng thêm nhanh, càng thêm huyền ảo.
Hắn rất nghiêm túc, tâm thần tập trung, khí chất lập tức thay đổi.
Tốc độ nhanh tới cực hạn, vẻ mặt mấy đồng học mờ mịt, chấn động, hoàn toàn không hiểu gì hết, chỉ có thể kêu trời trong lòng.
Một canh giờ sau, Mộc Phàm ngừng lại.
Bởi vì đã không còn người muốn cải tạo nữa.
Hôm nay cải tạo cho tổng cộng một trăm năm mươi người, kiếm lời gần ba tỷ, một số tiền lớn.
Lòng Mộc Phàm nở hoa, trừ phí cải tạo của hệ thống còn dư lại hơn hai tỷ tám, thực sự là lợi nhuận kếch xù a.
Đương nhiên, cũng không thể tiếp tục kiếm tiền bằng cách này, không phải ai cũng nguyện ý trả hai ngàn vạn để cải tạo trí thông minh nhân tạo.
Không phải ai cũng có tiền, cho nên Mộc Phàm biết đã không còn mấy người muốn cải tạo, muốn kiếm tiền nữa thì nhất định phải nghĩ biện pháp khác.
“Được rồi, hôm nay liền đến đây thôi.”
Mộc Phàm đứng lên, thu hồi đan lô.
Nhìn bốn người Nặc Á, Thanh Trĩ, Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ, bọn họ vì giúp hắn mà bận trước bận sau, cũng rất vất vả.
Hắn cười nói: “Đa tạ các ngươi hỗ trợ, đưa mỗi người các ngươi mười viên Tôi thể đan, mười viên Luyện khí đan xem như lời cảm tạ.”
Mộc Phàm nói rồi đưa cho từng người mười viên Tôi thể đan, mười viên Luyện khí đan, đối với các nàng đều có hiệu quả.
“Tôi thể đan, Luyện khí đan, tặng cho chúng ta?”
Lý Diệu Diệu vui vẻ nhận lấy, cảm thấy bất ngờ.
Nặc Á, Thanh Trĩ kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, tiếp nhận đan dược.
Chỉ thấy Nặc Á chần chờ hỏi: “Mộc Phàm, đan dược này có chút khác lạ, chẳng lẽ là ngươi luyện chế luôn?”
“Không sai, là ta luyện chế.”
Mộc Phàm thoải mái hào phóng thừa nhận, không có giấu giếm, vừa lúc tính toán tiếp nhận một ít đơn đặt hàng luyện đan đây.
“Cái gì!”
“Ngươi còn biết luyện đan?”
Đám Nặc Á, Lý Diệu Diệu nghe xong giật mình, sợ ngây người.
Mấy đồng học xung quanh nghe xong hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất xỉu.
Tiểu tử này nói hắn còn biết luyện đan, đùa cái gì vậy?
“Thôi, không có việc gì ta liền đi trước, hôm nay cảm ơn các ngươi, hôm nào rảnh mời các ngươi uống trà.”
Mộc Phàm cười xua xua tay, xoay người nhanh như chớp đi mất, chờ một đám phản ứng kịp đã sớm không còn bóng dáng, một đám ảo não dậm chân.
Vớt tiền liền chạy, chỉ để lại một đám đồng học ngây ngốc cùng nhóm Nặc Á nhìn nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận