Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 441: Luyện ngươi

Tăng phúc gấp trăm lần chính là một năng lực thiên phú mà Mộc Phàm dung hợp lúc trước, một khi thi triển thì lực lượng sẽ tăng gấp trăm lần.
Tăng phúc toàn diện, cực kỳ khủng bố.
“Nguy hiểm!”
Ánh mắt tiên tri lộ vẻ kinh hoảng, cảm nhận được nguy cơ tử vong từ trên người Mộc Phàm.
Nó rất khiếp sợ, nhân loại này quá cường đại, nó liên tục bị đánh nổ thân thể, không rõ đã khôi phục bao nhiêu lần.
Hiện tại lại cảm nhận được hơi thở tử vong, mặc dù có được năng lực sống lại vô hạn nhưng tiên tri vẫn cảm thấy sợ hãi.
“Ánh sáng vận mệnh, phá diệt!”
Trong lúc nguy cấp, tiên tri rốt cuộc bộc phát ra át chủ bài, thi triển năng lực cường đại nhất của nó, một loại năng lực đáng sợ.
Ong!
Chỉ thấy đôi mắt sáng lên, từng tia sáng quỷ dị đan xen, hội tụ, lộ ra hơi thở chúa tể vận mệnh.
Mộc Phàm cảm thấy căng thẳng, theo bản năng cảm nhận được sự đáng sợ của lực lượng này, cảm giác như bị trực tiếp xoá sạch.
“Thời gian tĩnh lặng!”
Không cần suy nghĩ, hắn trực tiếp thi triển thời gian chi lực, nháy mắt giam cầm hết thảy.
“Hả?” Ánh mắt tiên tri loé sáng.
Nó kinh ngạc nói: “Thời gian chi lực, ngươi thế mà nắm giữ thời gian chi lực?”
“Đáng tiếc, vô dụng.”
Tiên tri kinh ngạc sau đó châm chọc, tuy rằng thời gian chi lực rất cường đại nhưng trong mắt nó vẫn vô dụng.
Bởi vì, tuyệt chiêu nó thi triển ra không bị trói buộc, nói cách khác là không có cách nào trói buộc, giam cầm.
“Thời gian cũng không thể giam cầm nó?” Mộc Phàm thay đổi, cảm thấy không ổn.
Gia hỏa này không bị thời gian trói buộc, đây là lần đầu gặp phải, trong lòng Mộc Phàm cảm nhận được nguy hiểm, cảm giác sẽ bị xoá sạch càng ngày càng mạnh.
“Xem ra, chỉ có thể dùng chiêu này.”
Mộc Phàm cắn răng, hừ lạnh một tiếng, ngón tay sờ vào vị trí giữa hai chân mày, có ánh sáng toát ra.
“Thanh thiên chi nhãn!”
Mộc Phàm quát to, thi triển chiêu cấm thuật cuối cùng, cũng là thức cấm thuật cường đại nhất mà hắn lĩnh ngộ được.
Thanh thiên chi nhãn!
Ong, vị trí giữa hai chân mày Mộc Phàm nứt ra, xuất hiện một con mắt.
Đó là một con mắt tái nhợt, vô tình, lạnh nhạt, mang vẻ cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh.
Kh hai mắt Mộc Phàm nhắm lại, Thanh thiên chi nhãn mở ra, con mắt này nhìn thẳng tiên tri, hai ánh mắt vừa va chạm, tức khắc đồng thời chấn động.
“Đây là cái gì?” Tiên tri kinh ngạc hô to, cảm giác bất an cùng khủng hoảng lan tràn.
Con mắt Mộc Phàm vừa mở ra làm nó sợ hãi, khủng hoảng, khó tin, vì sao nhân loại này có năng lực cùng loại với nó?
Nhưng hiện tại tiên tri đã không thể nghĩ nhiều nữa, tuyệt chiêu của nó đã ấp ủ xong, một tia sáng phóng tới.
Tia sáng có lực lượng huỷ diệt hết thảy, mang vận mệnh chi lực.
Xẹt!
Cùng lúc, Thanh thiên chi nhãn cũng bắn ra một tia sáng, đồng dạng mang theo lực lượng mạt sát tất cả mọi thứ.
Hai tia sáng va chạm, không có tiếng nổ mạnh, cũng không có bất kỳ tiếng vang nào, chỉ có vô thanh vô tức triệt tiêu.
Hai loại lực lượng đáng sợ triệt tiêu lẫn nhau, xoá sạch tất cả năng lượng cùng vật chất trong phạm vi mười cây số.
Giờ khắc này, Mộc Phàm cùng tiên tri giằng co ở đó, hai luồng sáng không ngừng va chạm, triệt tiêu biến mất, rồi lại tiếp tục va chạm.
Phốc!
Đột nhiên, hai bên đồng thời lui ra xa, Mộc Phàm phun một ngụm máu.
“A...” Tiên tri kêu thảm thiết, đã bị trọng thương, trong đôi mắt chảy xuôi huyết lệ, thương thế không nhẹ.
Nó kinh hãi nhìn Mộc Phàm, giận dữ hét: “Con mắt này của ngươi rốt cuộc là thứ gì, vì sao có thể ngăn cản ánh sáng vận mệnh.”
“Thật phiền toái, thế mà không giết chết ngươi.”
Mộc Phàm xoa xoa đôi mắt trên trán, cảm giác đau đớn, vừa rồi thi triển Thanh thiên chi nhãn khi ở trạng thái tăng phúc gấp trăm lần.
Cấm thuật cường đại thế này mà còn không thể giết chết tên tiên tri này, thật sự đáng sợ.
Hắn cảm giác mình chỉ có thể thi triển thêm hai lần Thanh thiên chi nhãn nữa, lúc đó sẽ tiêu hao hết sức lực, nếu vậy sẽ mặc cho người xâu xé.
Không được, cứ tiếp tục thế này thì sớm hay muộn gì mình cũng sẽ bại trận.
“Ngũ hành, âm dương, trận khởi!”
Ngay sau đó, Mộc Phàm khắc hoạ vô số trận văn, từng đường tiên ngân đan xen, cấu thành một tiên trận cường đại bao phủ.
“Hư không khắc trận, xem ra không giả, ngươi còn là một tên trận sư.”
Tiên tri nhìn tiên trận xung quanh, không hoảng hốt chút nào, ngược lại nhìn Mộc Phàm với ánh mắt châm chọc.
Nó nói: “Thời điểm còn ở trong nhân loại, ta cũng đã chú ý tới ngươi.”
“Nói thật thì ta đã xem qua ký ức linh hồn ngươi, cũng không phát hiện bất kỳ điều gì không ổn, vì sao ngươi lại có thực lực cùng thành tựu kinh người thế này?”
Tiên tri có chút khó hiểu, bởi vì nó đã từng kiểm tra linh hồn Mộc Phàm.
Mộc Phàm nghe xong trong lòng nghiêm nghị, lặng lẽ hỏi: “Hệ thống, nó nói thật sao, ta từng bị nó dò xét ký ức linh hồn?”
“Đúng vậy, nó từng kiểm tra linh hồn của ngươi, nhưng vô dụng, bởi vì bổn hệ thống đã ẩn giấu tất cả, nó chẳng biết được gì. ''
Trong đầu truyền đến tiếng hệ thống đáp lại, rất bình tĩnh.
Mộc Phàm nghe xong nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không phát hiện bí mật của mình là được.
“Ngươi vốn không thuộc về nhân loại, ngươi đến từ trung tâm Thần quốc, vì sao cố ý lưu lại nơi này?”
Tiên tri tức giận nói: “Ngươi vốn có thể rời khỏi tinh cầu, đi tới Thần quốc mênh mông, nhưng ngươi lại lưu lại, cố ý phá hư chuyện tốt của ta.”
“Sớm biết rằng, lúc trước liền đề nghị cao tầng chín khu bóp chết ngươi.” Nó nói tới đây, trong lòng cảm thấy hối hận.
Không nên lưu lại Mộc Phàm, hiện tại tốt rồi, người ta đã trưởng thành tới mức có thể uy hiếp nó.
“Nhưng nếu ngươi đã không đi, hiện tại ngươi muốn đi cũng không còn cơ hội, linh hồn của ngươi đã được định trước là sẽ thuộc về ta.”
“Còn nữa, cả bộ thân thể bất tử này cũng sẽ trở thành vật dẫn cho ta, chờ ta bóc linh hồn ngươi ra, nhập vào thân thể ngươi, dung hợp với con mắt kia của ngươi, có lẽ lực lượng của ta sẽ càng cường đại, trở nên vô địch.”
Tiên tri càng nói càng hưng phấn, ánh mắt sáng quắc nhìn Mộc Phàm như nhìn đồ ăn.
Mà Mộc Phàm sao lại không giống nó, hắn cũng xem tiên tri trước mắt là đồ ăn, trong lòng đang suy nghĩ nên ăn thế nào.
“Cười đi, chờ một lúc nữa ngươi liền cười không nổi.”
Mộc Phàm hừ lạnh một tiếng, hai tay đan chéo, khắc hoạ vô số trận văn kết nối với mặt trời, hình thành một trận pháp giam cầm khổng lồ.
“Giam cầm!”
Trong khoảnh khắc tiếng hét to vang lên, tiên tri chỉ cảm thấy căng thẳng, có một lực lượng cường đại giam cầm nó tại chỗ.
Tuy rằng nó tránh thoát trong nháy mắt nhưng nháy mắt này đã đủ để Mộc Phàm triển khai kế hoạch của mình.
“Tiên đỉnh, trấn áp!”
Ngay sau đó, liền thấy Mộc Phàm tế tiên đỉnh ra, tiên tri vừa tránh thoát giam cầm bay tới.
Tiên đỉnh nhanh chóng mở ra thu đôi mắt vào, loảng xoảng, nắp đỉnh đóng chặt, nháy mắt hoàn thành trấn áp.
“Nhân loại, ngươi quá ngây thơ rồi, chỉ dùng một cái đỉnh mà muốn phong ấn ta?”
Trong đỉnh truyền đến tiếng cười điên cuống của tiên tri, tuy rằng nó cũng giật mình nhưng lại không hoảng hốt chút nào, ngược lại bộc phát ánh sáng.
Oanh!
Một tia sáng bắn ra, oanh kích vào vách đỉnh, gây nổ mạnh, làm tiên đỉnh rung động ong ong.
Tiếng loảng xoảng loảng xoảng loảng không ngừng truyền ra, tiên tri đang cố thoát khỏi tiên đỉnh, nắp đỉnh như muốn bị xốc lên.
“Trấn!”
Mắt thấy không ổn, Mộc Phàm vỗ một chưởng vào nắp đỉnh, lực lượng cường đại hung hăng ép xuống, ngăn chặn tiên tri bên trong.
“Bị ta thu rồi còn muốn chui ra sao, kẻ ngây thơ chính là ngươi.”
Mộc Phàm cười lạnh, tiên lực trào ra, hình thành từng vòng trói buộc, lực giam cầm cường đại phối hợp với năng lực phong ấn của tiên đỉnh, tầng tầng lớp lớp bao bọc lấy bản thể của tiên tri.
Đôi mắt bị vô số xiềmg xích quấn quanh, phong tỏa, tiên tri nhận thấy không ổn, hình như trúng kế rồi.
Mộc Phàm hao hết tâm tư chính là muốn giam cầm nó trong tiên đỉnh, đây mới là chuyện hắn nên làm, bởi vì không giết được tiên tri.
Gia hỏa này có năng lực sống lại vô hạn, chết một lần sống lại một lần, giết không xong thì chỉ có thể giam cầm rồi tìm cách giải quyết.
“Hệ thống, luyện hóa nó cần tốn bao nhiêu?”
Giam cầm tiên tri xong, Mộc Phàm lập tức dò hỏi hệ thống.
Bởi vì hắn biết rõ tiên đỉnh chỉ có thể tạm thời áp chế tiên tri, phong ấn vĩnh viễn là chuyện không khả thi.
Không bao lâu nữa là tiên tri có thể phá tan phong ấn giết ra, đến lúc đó thật sự rất phiền toái, muốn giam cầm lần nữa cũng không dễ dàng như vậy.
“Ký chủ, chỉ cần nạp một trăm ngàn tỷ, có thể hoàn mỹ luyện hóa, tách lấy năng lực sống lại vô hạn lần của đối phương.”
Hệ thống đưa ra đáp án, rất dứt khoát.
Một trăm ngàn tỷ, Mộc Phàm nghe mà lòng lạnh ngắt, tê tái, thế mà tốn nhiều tiền như vậy.
Trước đó vừa mới kiếm được một mớ, gia sản cũng chỉ khoảng một trăm ngàn tỷ, hiện tại hệ thống một mở miệng liền phải dùng hết, nói không đau lòng là nói dối.
Dù sao số tiền vất vả tích cóp sắp hết sạch, có chút buồn bực.
Loảng xoảng!
Tiên đỉnh chấn động, phát ra từng tiếng vang lớn, quả nhiên không áp chế được tiên tri, nó sắp thoát rồi.
“Nhân loại, ngươi không cách nào phong ấn ta.”
Chỉ nghe từ trong tiên đỉnh truyền đến tiếng tiên tri cười to, hơi thở dần dần trở nên khủng bố, thật sự không có biện pháp trấn áp gia hỏa quỷ dị này.
Sắc mặt Mộc Phàm trở nên nghiêm túc, hừ nói: “Nếu không trấn áp được, vậy thì luyện hoá ngươi.”
“Ha ha ha ha, thật buồn cười.”
Tiên tri nghe lời này lại cười ha hả, mang vẻ châm chọc cùng khinh thường.
Nó nói: “Nhân loại, ngươi quá ngây thơ rồi, thế mà muốn luyện hóa ta, ngươi căn bản không biết mình buồn cười thế nào, thật đáng buồn.”
“Nhân loại chính là vô tri, ngu muội.”
Giọng điệu tiên tri tràn ngập sự khinh thường, căn bản không tin Mộc Phàm có thể luyện hóa nó.
Trấn áp cũng không trấn được nói gì tới luyện hóa, chẳng phải quá buồn cười sao?
“Cố gắng cười đi, ngươi sắp cười không nổi rồi.”
Mộc Phàm hừ một tiếng, không để ý tới lời tiên tri.
“Hệ thống, nạp một trăm ngàn tỷ, luyện chết nó cho ta.”
Hắn đồng ý nạp một trăm ngàn tỷ, trực tiếp luyện hóa tên tiên tri quỷ dị này.
Đinh!
“Nạp một trăm ngàn tỷ, bắt đầu luyện hóa.”
Tiếng hệ thống nhắc nhở truyền đến, Mộc Phàm liền cảm giác được có một sức mạnh to lớn trào ra, nháy mắt bao vây tiên đỉnh.
Tiên tri đang ra sức thoát khỏi tiên đỉnh đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm, hơi thở tử vong trực tiếp bao phủ nó.
“A... Đây là cái gì?”
Chỉ nghe từ trong tiên đỉnh truyền đến tiếng thê lương kêu thảm thiết.
Giờ khắc này, tiên tri thật sự sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận