Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 236: Kính sợ

Hỏa ma thần phục, tuyên cáo trận chiến kết thúc.
Phanh!
Tên cường giả Hắc uyên tộc cuối cùng bị đánh chết, thi thể rơi xuống dung nham, tạo ra một đám lửa.
Phía dưới, trên đảo nhỏ nứt vỡ đỏ đậm, nóng bỏng.
Có một đám cả người vết thương chồng chất, im lặng không lên tiếng, ngẩng đầu nhìn lên trời cao, một con Hỏa ma đang ủ rũ ngồi xổm trong không gian loạn lưu.
Trên vai nó có một người đang đứng, đúng là Mộc Phàm.
Trẻ tuổi, cường đại, cả Hỏa ma cấp Bán thần cũng thần phục dưới chân hắn.
Trong lúc nhất thời, mọi người ở đây đều nhìn hắn với vẻ kính sợ.
Đám cường giả cấp Siêu phàm cùng tới với Mộc Phàm có biểu tình phức tạp, trong lòng chua xót, trong ánh mắt không có cái gọi là ghen ghét, bởi vì Mộc Phàm đã vượt quá sức tưởng tượng, chỉ có thể khiến bọn họ ngước nhìn.
Không sinh nổi một chút lòng ghen ghét, chỉ có kính sợ, tôn trọng.
Diêm Thanh Sơn, Phục Hải, hai vị chính phó hiệu trưởng yên lặng nhìn bên ngoài hàng rào không gian, Hỏa ma đáng sợ kia như một đứa trẻ phạm sai lầm, ngồi xổm ở nơi đó, đôi tay còn bắt lấy lỗ tai của chính mình.
Bộ dáng này làm người xem trợn mắt há hốc mồm.
“Tên to con ngươi, hại ta tổn thất hai mươi tỷ, đốt hai mươi tỷ.”
Mộc Phàm đứng trên vai Hỏa ma, vẻ mặt khó chịu răn dạy nó.
Còn Hỏa ma thì tay bắt lấy lỗ tai, vô cùng đáng thương nhìn Mộc Phàm, trong mắt lộ vẻ xin tha.
Bộ dáng hiện tại của nó khác hoàn toàn lúc trước, không hề giống như một sinh vật cấp Bán thần.
Mộc Phàm có chút tức giận bởi vì đối phó Hỏa ma này mà hắn đã tốn hai mươi tỷ, tổn thất làm hắn đau lòng.
“Hệ thống, đánh ấn ký nguyên thần đi.”
Răn dạy một hồi, Mộc Phàm không yên tâm, dù sao cũng là một đầu Hỏa ma cấp Bán thần, hung bạo khó dạy, cần phải đánh ấn ký nguyên thần mới được.
Sinh vật cấp Bán thần rất khó bị đánh ấn ký nguyên thần, trừ khi là thần hồn của thần linh mới làm được.
Ấn ký của sinh vật bình thường không có biện pháp in vết trên linh hồn sinh vật Bán thần, chưa tới gần đã trực tiếp tan biến.
Nhưng Mộc Phàm bất đồng, bản thân từng nuốt Thần hồn dịch, bản chất nguyên thần khác biệt, lại còn có sức mạnh to lớn của hệ thống hỗ trợ, tự nhiên dễ như trở bàn tay.
“Ký chủ, khắc ấn ký cần một trăm triệu, có khắc hay không.”
Tiếng hệ thống nhắc nhở khiến Mộc Phàm cau mày, thầm mắng một tiếng hố tiền.
“Khắc!” Mộc Phàm cắn răng trả lời.
Đinh!
“Đã xong.”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, Hỏa ma hoảng sợ la lên một tiếng, sau đó ánh mắt trở nên vô cùng dịu ngoan, mang theo sự trung thành nhìn Mộc Phàm.
Đây là sức mạnh của hệ thống, Hỏa ma cấp Bán thần đều không phản kháng một chút, trực tiếp bị đánh ấn ký vào linh hồn, từ đây chỉ phục tùng mình Mộc Phàm.
“Còn thêm một trăm triệu, ngươi nói coi ngươi bồi thường cho ta như thế nào?”
Mộc Phàm có chút đau lòng răn dạy một câu.
Hỏa ma làm vẻ mặt lấy lòng, hai con mắt to tựa như hai mặt trời phát ra ánh lửa, vô cùng đáng thương nhìn chủ nhân của mình.
“Thu tiểu đệ đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển này có phải hơi qua loa hay không a?”
Nhìn Hỏa ma ngây ngốc trước mắt, Mộc Phàm nói thầm trong lòng.
Gia hỏa này có đầu óc đơn giản, trí lực rất thấp.
Nhưng hiện tại hối hận cũng vô dụng, tốn hai mươi tỷ mới được một con Hỏa ma cấp Bán thần làm tiểu đệ, nếu không thể để nó kiếm trở về thì lỗ to.
“Gọi ngươi là gì mới được đây?” Mộc Phàm vuốt cằm suy nghĩ vấn đề này.
Thu một Hỏa ma làm tiểu đệ, tiệu đệ này hơi ngốc.
“Vậy kêu ngươi là Đại ngốc.” Mộc Phàm thản nhiên nói.
Lời vừa nói ra, Hỏa ma kêu to tỏ vẻ kháng nghị, dù ngốc cũng biết tên này không ổn, rất không ổn.
Đáng tiếc, dưới cường quyền của Mộc Phàm, phản kháng không có hiệu quả.
“Cứ như vậy đi, không phục, muốn ta xoa bóp xương cốt hay sao?” Mộc Phàm uy hiếp trừng mắt nhìn nó.
Hỏa ma kêu thảm, cuối cùng khuất phục sự áp bức của Mộc Phàm.
Nhìn Hỏa ma khổng lồ như vậy, Mộc Phàm phát sầu, thân hình nó quá khổng lồ, tiến vào không gian dị độ sẽ trực tiếp làm không gian tan nát.
“Đại ngốc, ngươi có thể thu nhỏ lại hay không?” Mộc Phàm hỏi câu.
Hỏa ma ngây ngốc nhìn hắn, nghiêng đầu như đang suy nghĩ vấn phức tạp này.
Cuối cùng, Hỏa ma làm một động tác bóp mũi của mình, bắt đầu nín thở.
Không sai, nó đang nín thở.
Mộc Phàm xem mà ngây người, mặt đen thui.
Kêu ngươi thu nhỏ, không phải kêu ngươi nín thở a, Đại ngốc, không biết còn tưởng rằng ngươi đang ị đó, nhìn xem mặt ngươi đều nghẹn đỏ rồi kìa.
Mộc Phàm vỗ trán, thầm than mình quá qua loa.
Oanh!
Đúng lúc này, thân hình Hỏa ma chấn động, đột nhiên thu nhỏ lại một vòng.
Mộc Phàm kinh ngạc nhìn nó, nói: “Làm thế này cũng được sao, nhân gia nín thở là căng ra, ngươi nín thở là thu nhỏ lại?”
Lao xao!
Mới vừa nói xong, thân thể Hỏa ma lại thu nhỏ tiếp, nó không ngừng nín thở, toàn bộ thân thể đều tỏa ra ánh lửa, hừng hực thiêu đốt.
Thân hình vốn dĩ chồng chất vết thương đã khôi phục lại, lực khôi phục cường đại khiến cả Mộc Phàm đều nhịn không được kinh ngạc cảm thán liên tục.
Không bao lâu, Hỏa ma thật sự thu nhỏ thân hình khổng lồ xuống trăm lần, nhưng vẫn còn khá to.
“Lại nhỏ thêm một chút.” Mộc Phàm mở miệng kêu.
Lời này khiến thân thể Hỏa ma đã dừng lại run lên, lại nín thở, thân hình tiếp tục thu nhỏ.
Oanh!
Không lâu sau, Hỏa ma khổng lồ khủng bố rốt cuộc thu nhỏ còn khoảng mười trượng, cả người phủ kín vảy giáp đỏ, bốc lửa hừng hực.
“Không tồi không tồi.” Mộc Phàm hài lòng gật gật đầu, dẫm lên Hỏa ma bả vai.
Hắn cười nói: “Thấy ngươi có biểu hiện không tồi, về sau theo ta hưởng cơm ngon rượu say, có cơ hội cho ngươi tìm một con Hỏa ma cái cho ngươi.”
“...”
Lời này Hỏa ma nghe không nhưng Băng long lại hiểu, trong lúc nhất thời yên lặng không nói gì, hơi sợ sệt nhìn Mộc Phàm.
Nó cảm thấy chủ nhân này thật là đáng sợ.
“Đi, chúng ta đi xuống.”
Mộc Phàm vừa nói xong, dậm chân nhẹ, Hỏa ma hét to, thân hình cao mười trượng ầm vang phá tan không gian loạn lưu trực tiếp vọt vào không gian.
Mới vừa tiến vào, uy áp cường đại trải khắp không gian.
Mỗi người bên dưới đều hoảng hốt, kính sợ nhìn Hỏa ma cùng Mộc Phàm từ không gian loạn lưu tiến vào.
Giờ phút này, nội tâm mọi người tràn đầy kính sợ.
Mộc Phàm thu phục Hỏa ma cấp Bán thần, có thể quét ngang chín khu.
Tâm tình Diêm Thanh Sơn rất phức tạp, ánh mắt nhìn Mộc Phàm có vui mừng, kinh ngạc cảm thán, khó có thể tưởng tượng..., tóm lại là phúc tạp.
Còn tốt, hắn biết chút bí mật của Mộc Phàm, mới không quá khiếp sợ, cho rằng Mộc Phàm có sức mạnh mà bọn họ không biết.
Những người khác thì không nghĩ vậy, một đám kính sợ nhìn Mộc Phàm, ít nhiều đều sợ hãi, cường giả như vậy ai dám chọc?
Đùa cái gì vậy, ngươi còn chưa tới gần đối phương, đã bị tiểu đệ Hỏa ma chụp thành bột phấn.
“Hiệu trưởng, Hỏa ma đã bị ta thu phục, cường đã Hắc uyên tộc đã bị giải quyết hết, kế tiếp nên làm như thế nào?”
Mộc Phàm mở miệng dò hỏi.
Mọi người cũng nhìn hiệu trưởng.
Diêm Thanh Sơn hít sâu một hơi, đè nén sự kích động, phấn khởi trong lòng.
Hắn từ từ nói: “Ta vốn đã nghĩ có thể sống sót liền không tệ, nhưng không nghĩ tới cuối cùng sẽ là một quang cảnh như thế này.”
Diêm Thanh Sơn có chút cảm khái, không nghĩ tới mình sẽ sống sót trở về.
Sự cường đại của Hắc uyên tộc rõ như ban ngày, nhưng không ngờ biểu hiện của Mộc Phàm vượt mức bình thường, đã trọng thương Hỏa ma.
Còn thu phục Hỏa ma, sao có thể không khiến người ta khiếp sợ.
Còn chuyện dò hỏi Mộc Phàm thu phục như thế nào, đùa cái gì vậy, ai dám hỏi, mọi người tận mắt nhìn thấy Mộc Phàm thi triển ra Hỏa thần pháp tướng, đánh Hỏa ma thần phục.
Đây là biện pháp, lấy thực lực tuyệt đối chinh phục đối phương.
“Ngươi có tính toán gì không?” Diêm Thanh Sơn không có trả lời, mà hỏi lại một câu.
Mọi người nghe ra hiệu trưởng là muốn nghe ý kiến của Mộc Phàm.
Một vị cường giả trẻ tuổi cùng quá mức cường đại, ai dám xem nhẹ?
Đầu tiên Mộc Phàm trầm ngâm một hồi, tiếp theo hắn mở miệng nói: “Còn có gì để nói, đương nhiên là đánh trở về, đoạt lại tiết điểm không gian số hai.”
“Đương nhiên, trước đó phải dọn dẹp chiến trường thu thập chiến lợi phẩm.”
Nói xong, Mộc Phàm không chờ mọi người phản ứng lại, thân ảnh biến mất.
Chờ mọi người phản ứng kịp thì đã thấy Mộc Phàm gom không ít đồ vật của cường giả Hắc uyên tộc.
“Ách...”
Mọi người ngây ra, nhìn vị cường giả trẻ tuổi làm người kính sợ này, thế mà như một người chưa từng thấy tiền, lục soát từng thi thể cường giả Hắc uyên tộc.
Mọi người nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận