Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 256: Tu luyện cấm thuật

Xem xong Cửu thiên cấm thuật, lòng Mộc Phàm dạt dào cảm xúc, một lúc lâu vẫn chưa thể bình ổn.
“Hệ thống, ta không có cách nào lĩnh ngộ, sao lại thế này?”
Rất mau, Mộc Phàm phát hiện chính mình không có biện pháp lĩnh ngộ cấm thuật này, như có từng tầng sương mù ngăn cản, không thể nhập môn.
Điều này làm cho hắn rất bực bội, chất vấn hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, cấm thuật này yêu cầu cảnh giới cấp Truyền kỳ mới có thể lĩnh ngộ nhập môn.”
“Truyền kỳ, không phải tương ứng cảnh giới trên Siêu thể sao?”
Sắc mặt Mộc Phàm tối sầm, tức khắc muốn chửi ầm lên.
Ngươi cho ta một cấm thuật không thể tu luyện, vậy đưa làm cái gì?
“Ký chủ có thể tiêu hao một lần ngộ đạo miễn phí, tiến hành ngộ đạo tu luyện, có cơ hội lĩnh ngộ Cửu thiên cấm thuật.”
Hệ thống đột nhiên nhắc nhở làm Mộc Phàm ngẩn người.
Lúc này mới nhớ tới một lần ngộ đạo miễn phí mà hệ thống bồi thường.
Hắn nhanh chóng hỏi: “Hệ thống, ngộ đạo một lần yêu cầu bao nhiêu?”
“Một lần ngộ đạo: Mười tỷ.”
Hệ thống đưa ra một đáp án làm Mộc Phàm hộc máu, một lần ngộ đạo mười tỷ.
Mộc Phàm đen mặt, trong lòng hận không thể quất hệ thống một trăm roi.
Nhìn quyển trục cấm thuật trong tay, Mộc Phàm khóc không ra nước mắt, muốn tu luyện thế nhưng không có biện pháp tu luyện, cần cảnh giới cấp độ Truyền kỳ mới có thể lĩnh ngộ tu luyện.
Mà hiện tại hắn chỉ gần Nhập thánh thôi, còn chiến lực thật sự thế nào thì bản thân Mộc Phàm cũng không rõ lắm.
Thân thể vừa lột xác đã có thể ngăn cản bảo vật cấp Truyền kỳ công kích, đủ để thấy được thân thể hắn mạnh mẽ tới mức nào.
Nhưng cảnh giới không tăng lên a, tất nhiên không có biện pháp lĩnh ngộ cấm thuật này, Mộc Phàm bực bội phát điên.
“Hệ thống, sử dụng một lần ngộ đạo miễn phí, ta muốn lĩnh ngộ tu luyện Cửu thiên cấm thuật.”
Suy nghĩ một hồi, cuối cùng Mộc Phàm lựa chọn dùng một lần ngộ đạo miễn phí để lĩnh ngộ Cửu thiên cấm thuật.
Không có biện pháp, xem cấm thuật cường đại như vậy mà không thể tu luyện thì trong lòng ngứa ngáy, muốn tăng cảnh giới còn phải tiếp tục nạp tiền, chuyện này làm cho hắn rất khó chịu.
“Đinh, mở một lần ngộ đạo miễn phí, thời gian: Một ngày.”
Lúc này, trong phòng tu luyện, Mộc Phàm nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở.
m thanh vừa dứt, cả người đột nhiên chấn động, đầu ong ong rơi vào một loại trạng thái huyền diệu khó giải thích.
Ngộ đạo!
Đó chính là ngộ đạo, trực tiếp ngộ đạo.
Trong trạng thái ngộ đạo, Mộc Phàm vốn xem không hiểu cấm thuật, đột nhiên có chút lĩnh ngộ.
Toàn bộ nguyên thần sáng lên, ánh sáng mông lung chiếu rọi tâm thần, cảm giác ngộ tính, thiên phú lập tức tăng lên vô số lần.
Trong quá trình ngộ đạo, Mộc Phàm dần dần tách màn sương mù ra, thấy được ý nghĩa chân chính của cấm thuật, rốt cuộc nhìn thấy nguồn gốc.
Ong!
Một tiếng vù vù vang lên, phòng tu luyện đột nhiên chấn động lên, một lực lượng vô hình tràn ngập, bao phủ toàn bộ phòng tu luyện.
Chỉ thấy luyện khí bàng bạc, vô cùng vô tận trong cơ thể Mộc Phàm trào ra, hội tụ trong lòng bàn tay, cô đọng thành một loại cấm thuật đáng sợ.
Già thiên thủ!
Oanh!
Đột nhiên có tiếng nổ vang, Mộc Phàm giơ tay ép xuống, toàn bộ phòng tu luyện lập tức chấn động, luyện khí hội tụ, hóa thành một bàn tay to.
Giống như trời sụp, một tay che trời.
Nhưng ngay sau đó, bàn tay to tan vỡ, tiêu tán, chỉ để lại từng dòng khí cùng chút uy áp khủng bố.
Mộc Phàm lại bất động, ý thức hoàn toàn đắm chìm trong trạng thái huyền diệu này, nhanh chóng lĩnh ngộ Cửu thiên cấm thuật tầng kế tiếp.
“Hoàng thiên ấn!”
Dần dần, hơi thở trên người Mộc Phàm biến đổi, vô cùng sắc bén, như biến thành một người khác, tản ra một loại thiên uy vô thượng.
Thiên uy huy hoàng, thế không thể đỡ.
Oanh!
Cùng với một tiếng nổ vang, đôi tay Mộc Phàm đan chéo ép xuống, phòng tu luyện chấn động, có vô số ánh sáng hội tụ, hóa thành một đại ấn trực tiếp nện xuống.
Hoàng thiên ấn, thiên uy mênh mông cuồn cuộn, thế không thể đỡ.
Chỉ nghe một tiếng bùm, đại ấn hung hăng nện xuống nền phòng tu luyện, phá hỏng bề mặt bằng phẳng.
Nơi này chính là không gian tu luyện của hệ thống, thế mà bị đại ấn của Mộc Phàm nện nát, thật không thể tưởng tượng.
Lúc này, Hoàng thiên ấn biến mất, Mộc Phàm lại lần nữa lâm vào yên lặng, yên lặng ngộ đạo.
Thời gian trôi qua từng chút một, mắt thấy sắp hết một ngày.
Ngộ đạo, một lần chỉ có một ngày, nhưng cả ngày ngộ đạo thì khủng bố biết bao, truyền ra chắc chắn sẽ gây chấn động.
Dù sao phần lớn người có cơ hội ngộ đạo chỉ ngộ đạo trong nháy mắt, vài giây, ngộ đạo cả ngày như Mộc Phàm quả thực làm người ta hâm mộ muốn chết.
Đột nhiên Mộc Phàm nâng một ngón tay, nhẹ nhàng quẹt.
Răng rắc!
Không gian trong phòng tu luyện đột nhiên tan vỡ, thế mà bị một ngón tau Mộc Phàm của chọc thủng.
“Tiệt thiên chỉ!”
Chỉ nghe một tiếng nỉ non trong vô ý thức, ngón tay Mộc Phàm ngưng tụ một điểm sáng đáng sợ, hơi thở khủng bố, dẫn phát không gian chung quanh chấn động.
Ong!
Hắn lại điểm ngón tay lần nữa, vách phòng tu luyện phía trước tựa như mặt kính đột nhiên vỡ nát, rơi đầy đất, thủng một lỗ.
Trong lỗ thủng có vô số năng lượng vọt tới, nháy mắt chữa trị vách phòng tu luyện.
Vách phòng trở nên càng kiên cố hơn, Mộc Phàm cũng không có thấy được cảnh tượng bên ngoài phòng tu luyện.
“Đinh, đã hết giờ ngộ đạo.”
Mộc Phàm nghe được tiếng hệ thống nhắc nhở, nháy mắt tỉnh lại từ trạng thái ngộ đạo huyền diệu, trong lòng có chút cảm giác mất mát.
Còn đan xen một chút phẫn nộ khi bị cắt ngang quá trình ngộ đạo, rất phức tạp.
Nhưng rất nhanh Mộc Phàm liền sắp xếp lại tâm tình, thời gian ngộ miễn phí đã hết, muốn tiếp tục, nhất định phải nạp mười tỷ mới có thể ngộ đạo thêm lần nữa.
“Đáng tiếc, mới lĩnh ngộ ba tầng đầu.”
Mộc Phàm tiếc hận lắc đầu, Cửu thiên cấm thuật phân thành chín tầng, hắn chỉ lĩnh ngộ tu luyện thành ba tầng đầu mà thôi, không có cách nào xem được mấy tầng sau, huống chi còn phải lĩnh ngộ.
Nhưng luyện thành ba tầng đầu thì Mộc Phàm đã nắm giữ ba thức cấm thuật cường đại
Thức thứ nhất: Già thiên thủ, một tay che trời, thức thứ hai: Hoàng thiên ấn, thiên uy huy hoàng, tru tiên diệt ma, thức thứ ba: Tiệt thiên chỉ, một lóng tay cắt đứt Thiên Đạo.
Ba thức cấm thuật, một thức mạnh hơn một thức, Mộc Phàm dạt dào cảm xúc.
“Tìm cơ hội thử uy lực ba thức cấm thuật này xem như thế nào.”
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu, trong lòng đã tưởng tượng đến uy lực đáng sợ của ba thức cấm thuật này.
Sau khi tìm tìm hiểu tu luyện thành công mới thật sự thấy được điểm cường đại của chúng, sự cường đại của cấm thuật vượt quá sức tưởng tượng, bản thân Mộc Phàm cũng không thể đánh giá được rốt cuộc mạnh tới mức nào.
Nhưng căn cứ vào tin tức mà hệ thống cung cấp ở phần giới thiệu, chắc chắn kinh thế hãi tục, hủy thiên diệt địa.
“Đinh, thời gian tu luyện đã kết thúc.”
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên nghe thấy hệ thống lên tiếng nhắc nhở, Mộc Phàm còn chưa kịp phản ứng đã bị một lực lượng truyền tống ra ngoài.
Bá!
Hình ảnh chợt lóe, Mộc Phàm về tới lầu năm cửa hàng.
“Ách...”
Mới vừa ra tới, Mộc Phàm liền trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn cảnh tượng phía trước.
Chỉ thấy trong phòng có một thùng gỗ thật to, hơi nước bốc lên nghi ngút, ấm nóng tràn ngập.
Thấy một bóng dáng ẩn hiện đang tắm gội bên trong, đúng là Già Lam.
“Ông chủ?”
Già Lam cũng đã phát hiện Mộc Phàm, vẻ mặt khiếp sợ.
Hai người cứ mắt to trừng mắt nhỏ như vậy, trong lúc nhất thời đơ ra, bầu không không khí đều đọng lại.
Mộc Phàm trừng to hai mắt, chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, nhìn Già Lam nữ hoàng nóng bỏng trước mắt, thiếu chút nữa liền chảy máu mũi.
Già Lam nữ hoàng lại đang tắm, thật xấu hổ.
“Chuyện này, ta tới không đúng thời điểm rồi.”
Cuối cùng, vẫn là Mộc Phàm đánh vỡ bầu không khí xấu hổ, lưu luyến xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Già Lam nữ hoàng.
Lúc này, Già Lam mới tỉnh táo lại, nháy mắt ngồi xuống, khuôn mặt đỏ rực, trong lòng hết sức ngượng ngùng.
Nàng hoàn toàn không nghĩ tới Mộc Phàm vừa rời khỏi một ngày, lại đột nhiên xuất hiện.
Điều này làm cho nàng trở tay không kịp.
“Ta ra ngoài hít thở không khí, ngươi chậm rãi tắm đi.”
Mộc Phàm xấu hổ sờ sờ mũi, xoay người chợt lóe, biến mất khỏi căn phòng.
Chỉ để lại mình Già Lam với khuôn mặt đỏ như quả táo.
“Phốc, ông chủ thẹn thùng sao?”
Già Lam cười khúc khích, nhớ lại bộ dạng thẹn thùng xấu hổ của Mộc Phàm, tức khắc không thể ngừng cười.
“Ổng chủ thật đáng yêu a, thế mà lại thẹn thùng?”
Già Lam lộ vẻ mặt quái dị lẩm bẩm, trong mắt mang theo một tia sáng khác thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận