Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 347: Sinh mệnh nhân tạo cấp Thần thoại

Trong di tích, Mộc Phàm nhìn Tiểu Linh trước mắt, nàng đang lơ lửng trong không trung.
Mà trước mặt nàng là quả cầu kim loại có đường kính chín mét đang thu nhỏ từng chút.
Dưới lực lượng của hệ thống, viên hằng tinh siêu cấp không ngừng thu nhỏ lại, chuẩn bị dung nhập vào cơ thể Tiểu Linh, làm nguồn năng lượng mới.
Một khi dung hợp, Tiểu Linh có thể được tiến hóa, trở nên cao cấp hơn, cụ thể như thế nào thì phải nhìn xem kết quả cuối cùng mới biết.
Nhìn hằng tinh siêu cấp đang thu nhỏ lại, trong mắt Mộc Phàm có oán niệm mãnh liệt.
“Hệ thống, bị ngươi hố thảm.”
Mộc Phàm lải nhải, quả cầu kim loại trước mắt đã hóa thành một hình cầu cỡ nắm tay, tản ra ánh sáng nóng rực.
Ánh sáng nóng cháy tựa như ánh mặt trời, thậm chí còn mãnh liệt hơn rất nhiều.
Chỉ thấy vị trí trái tim của Tiểu Linh nứt ra một lỗ, trái tim bên trong là một khối Năng lượng nguyên.
Khối Năng lượng nguyên này chỉ có thể để Tiểu Linh có thực lực cấp Siêu thể.
Nhưng một khi dùng hằng tinh siêu cấp làm nguồn năng lượng, Mộc Phàm khó tưởng tượng tới Tiểu Linh sẽ trở nên cường đại tới mức độ nào.
Ong!
Quả cầu kim loại chậm rãi bay vào vị trí trái tim Tiểu Linh, trong khoảnh khắc này, một quầng sáng cực nóng cùng năng lượng bạo phát.
Mộc Phàm cũng nhịn không được mà nheo lại hai mắt, giống như thấy một hằng tinh siêu cấp sắp nổ mạnh.
Chẳng qua có sự can thiệp của hệ thống, năng lượng này dần dần bình ổn, hóa thành một nguồn phát.
Tiếp theo, quả cầu năng lượng hoàn toàn dung nhập vào chỗ trái tim của Tiểu Linh, thay thế khối Năng lượng vốn có, cuối cùng hoàn mỹ dung hợp thành một thể.
Rầm!
Lúc này, thân thể Tiểu Linh nở rộ ánh sáng nóng bỏng, giống như mặt trời tản ra ánh sáng cùng năng lượng vô tận.
Nàng giống như một mặt trời, đang tiến hành phản ứng nhiệt hạch, tạo ra từng cơn bão mặt trời bao quanh cơ thể.
Năng lượng không ngừng rít gào, quay cuồng, hóa thành từng tầng đáng sợ, bao phủ thân thể Tiểu Linh.
Mộc Phàm lui ra xa, hâm mộ nhìn Tiểu Linh, chớp mắt đã thay đổi một nguồn năng lượng, tiến hành tiến hoá siêu cấp.
Hắn nhạy bén cảm giác được hơi thở Tiểu Linh liên tục tăng lên, tăng đến mức khiến Mộc Phàm hãi hùng khiếp vía.
Nguy hiểm, cực kỳ nguy hiểm.
Có thể làm Mộc Phàm cảm giác được nguy hiểm, có thể thấy được sự cường đại khủng bố của Tiểu Linh, sau khi đạt được năng lượng từ hằng tinh siêu cấp, quả thực rất khủng khiếp.
Đinh!
“Dung hợp xong!”
Tiếng hệ thống nhắc nhở truyền đến, ánh sáng dần dần biến mất, lộ ra cơ thể hoàn mỹ của Tiểu Linh, độc nhất vô nhị, tựa như thiên nhiên tạo tác.
Tiểu Linh mở hai mắt, Mộc Phàm chỉ cảm thấy hai tia sáng cực nóng chợt lóe rồi biến mất, trong lòng kinh hoàng.
Cảm giác nguy hiểm này làm hắn nổi da gà, Tiểu Linh đã tiến hóa, cụ thể cường đại đến mức nào thì hắn không thể phán đoán được.
Có một viên hằng tinh siêu cấp làm nguồn năng lượng, Tiểu Linh sẽ khủng bố thế nào?
“Chủ nhân...” m thanh trong trẻo của Tiểu Linh vang lên, nàng ngại ngùng cúi đầu.
Rất nhanh, thân thể nàng biến ảo, có một dung dịch bao vây lấy cơ thể, hóa thành một bộ quần áo mới tinh khoác trên người, hoàn mỹ không tì vết.
Nàng liếc mắt một cái khiến cho người ta không rời mắt được.
Mộc Phàm cũng có cảm giác choáng ngợp, nhanh lắc lắc não vứt bỏ ý nghĩ không thực tế kia.
“Hệ thống, cấp bậc hiện tại của Tiểu Linh thế nào?”
Hắn đã gấp không chờ nổi, nhanh dò hỏi hệ thống, rất tò mò.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Nàng hoàn thành lột xác, đã tiến hóa thành sinh mệnh nhân tạo cấp Thần thoại, là một sinh mệnh theo đúng nghĩa.”
Sinh mệnh nhân tạo cấp Thần thoại.
Mộc Phàm ngẩn ngơ, trong lòng chấn động không thôi, không nghĩ tới thế mà vượt qua hai cấp bậc.
Từ sinh mệnh nhân tạo cao cấp vượt qua sinh mệnh nhân tạo siêu cấp bước vào sinh mệnh nhân tạo cấp Thần thoại, trở thành sinh vật cao đẳng.
“Hệ thống, thực lực của nàng cũng là cấp Thần thoại sao?” Mộc Phàm lại hỏi một câu.
Chỉ nghe hệ thống lại giải thích: “Nàng là sinh mệnh nhân tạo cấp Thần thoại nhưng thực lực không thể dùng cấp bậc để đánh giá, nếu bộc phát cực hạn sẽ có lực phá hoại tương đương với một viên siêu tân tinh nổ mạnh.”
Lời giải thích làm Mộc Phàm ngây dại, vẻ mặt ngơ ngác.
Trời đất, chớp mắt liền có thực lực đáng sợ như vậy, ở trạng thái cực hạn, Tiểu Linh phóng thích lực lượng trăm phần trăm có sức phá hoại như siêu tân tinh nổ tung.
Quả thực không thể tin được, không thể tưởng tượng.
Trong lòng Mộc Phàm có một tí xíu ghen tị, vì sao mình không thể dung hợp viên hằng tinh siêu cấp này đây?
“Cảm ơn chủ nhân.”
Tiểu Linh vui sướng bay tới, ôm chặt Mộc Phàm, hưng phấn đến quên hết tất cả.
Nàng giống như một nữ sinh, có được đồ vật mình yêu thích nên rất vui vẻ, khiến Mộc Phàm có chút xấu hổ, mình vậy mà còn ghen tị với người ta.
“Khụ khụ...” Mộc Phàm ho khan hai tiếng, xụ mặt nói: “Mới thế này đã khiến cho ngươi vui sướng quên trời quêm đất rồi nha, bình tĩnh, bình tĩnh nào.”
Trong miệng nói bình tĩnh, thật ra chính hắn cũng không bình tĩnh.
Nhưng không có biện pháp, ai kêu hắn là chủ nhân đây.
Quả nhiên, Tiểu Linh bình tĩnh lại, ngoan ngoãn nói: “Chủ nhân nói đúng, chỉ chút thành tựu này thì không nên như thế này.”
“Đúng, trẻ nhỏ dễ dạy.” Mộc Phàm gật đầu gật đầu nhưng trong lòng không ngừng phun nhổ.
Tiểu Linh đã cường đại hơn so với chủ nhân này rồi, thật mất mặt.
Hắn thu thập tâm tình phức tạp, phân phó: “Hiện tại ngươi đã hoàn thành tiến hóa, thực lực cường đại hơn, ta liền tạm giao viên tinh cầu này cho ngươi xử lý.”
“Mong rằng ngươi không phụ sự kỳ vọng của ta.” Mộc Phàm nói lời sâu sắc, vỗ vỗ vai Tiểu Linh.
Tiểu Linh gật đầu thật mạnh: “Vâng chủ nhân, Tiểu Linh nhất định không cô phụ kỳ vọng, nhất định phát triển một văn minh cường đại.”
Nàng tràn đầy tự tin, không chỉ nắm giữ toàn bộ tri thức kỹ thuật của nhân loại, hiện tại lại tiến hóa nên càng có lòng tin hơn.
Mộc Phàm vui mừng, cười nói: “Vậy tốt rồi, ta yên tâm rời đi, hy vọng lần sau tới đây có thể thấy được thành tựu huy hoàng của ngươi.”
“Nơi này còn có một ít tri thức thời đại Cựu thần, ngươi tự mình đi xem một chuyến, còn lại giao hết cho ngươi.”
Hắn dặn dò Tiểu Linh một lúc, xem như giao cả tinh cầu cho nàng.
“Đúng rồi, này quả trứng Bạo long này ngươi giúp ta ấp nở, ta cảm giác được tinh cầu này có sinh vật giống khủng long tiền sử ở địa cầu.”
Nói xong, Mộc Phàm đưa một quả trứng Bạo long cho Tiểu Linh.
Là sinh mệnh nhân tạo cấp Thần thoại, Tiểu Linh không có một chút áp lực khi quản lý, phát triển một nền văn minh, thậm chí đối với nàng mà nói ngược lại là cơ hội bày ra năng lực.
Trí tuệ nhân tạo cường đại là chuyện rõ như ban ngày, huống chi là một sinh mệnh nhân tạo đã vượt qua nhận thức, cấp Thần thoại, nếu lại tiến hóa lên tầng thứ cao hơn nữa, căn cứ theo lời hệ thống thì chính là sinh mệnh nhân tạo cấp Thiên đạo.
Loại cấp độ này đã là tồn tại đáng sợ như Thiên đạo, quả thực không cách nào tưởng tượng.
Nhưng Tiểu Linh muốn tiến hóa tới cấp Thiên đạo còn xa xôi lắm, tiêu hao tiền tài có thể khiến Mộc Phàm không ngừng hộc máu a.
“Chủ nhân, ngươi phải đi sao?”
Lúc này, Tiểu Linh bỗng nhiên mở miệng, nhút nhát sợ sệt nhìn chủ nhân Mộc Phàm này.
Trong mắt nàng tràn đầy sự lưu luyến, còn có gì đó mà nhất thời khó nói rõ
Mộc Phàm sửng sốt, nhìn nàng, rồi cười nói: “Như thế nào, ngươi sợ cô đơn, hay không nỡ rời xa chủ nhân?”
“Tiểu Linh luyến tiếc chủ nhân.” Nàng thành thành thật thật trả lời, không biết nói dối.
Nghe xong lời này, Mộc Phàm im lặng.
“Chủ nhân, ngươi nhất định phải trở về nga.”
Cuối cùng, Tiểu Linh nhoẻn miệng cười, đánh vỡ bầu không khí xấu hổ.
Mộc Phàm cười cười gật đầu đáp ứng: “Yên tâm, xong mọi chuyện ta sẽ trở lại.”
“Chủ nhân, hẹn gặp lại!”
Tiểu Linh đứng ở nơi đó, lưu luyến quơ quơ tay.
Còn Mộc Phàm đã rời khỏi di tích, chỉ để lại mình Tiểu Linh đứng đó, có vẻ rất cô đơn.
Nhưng nàng nhanh chóng bình thường trở lại, bắt đầu kiểm tra, rà quét, lục soát một ít tin tức, tri thức thuộc thời đại Cựu thần từ trong di tích.
Có lẽ khi Mộc Phàm trở lại nơi đây, tinh cầu hoang dã này đã biến thành một bộ dáng khác.
Vù!
Bóng dáng Mộc Phàm lặng yên xuất hiện trên bầu trời, nhìn tinh cầu phía dưới yên lặng xuất thần.
Nhìn một hồi lâu, hắn mới xoay người, nhấc tay, hư không u ám phía trước xuất hiện từng đường trận văn, liên kết với một tiết điểm không gian.
Chỉ nghe một tiếng “Ong”, hư không nhộn nhạo, lộ ra một trùng động đen như mực.
Mộc Phàm dựa vào trùng động đã kết nối thành công với khu mậu dịch trước đó, trực tiếp mở ra trùng động, cuối cùng liếc nhìn tinh cầu hoang dã một lần rồi xoay người bước vào trùng động, biến mất khỏi nơi này.
Hắn vừa rời đi không lâu, một bóng dáng thướt tha lặng yên hiện lên, đúng là Tiểu Linh.
Nàng đứng trong vũ trụ, nhìn nơi Mộc Phàm biến mất, yên lặng một lúc.
“Chủ nhân...”
Tiểu Linh lẩm bẩm một câu, đột nhiên vươn một bàn tay, hút một đống thiên thạch từ trong không gian.
Ầm ầm ầm, vô số thiên thạch đột nhiên thoát ly quỹ đạo, bay hướng tới Tiểu Linh.
Cứ như vậy, Tiểu Linh trực tiếp tạo ra vành đai thiên thạch quanh tinh cầu hoang dã, bắt đầu con đường phát triển văn minh trên tinh cầu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận