Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 554: Muốn hệ thống bồi thường

Địa cầu, Khu thứ mười, tổng bộ Mộc gia.
Mộc gia hiện tại là một bá chủ trên địa cầu, xem như thật sự quật khởi.
Có Mộc Phàm tồn tại, Mộc gia không muốn quật khởi cũng không được, bọn hắn biết rõ đều do Mộc Phàm trợ giúp mới có hôm nay.
Cho nên Mộc gia cũng biết một khi Mộc Phàm rời đi, bọn họ phải dựa vào chính mình, có thể khiến gia tộc tiếp tục phồn thịnh qua nhiều thế hệ hay không cũng không đoán trước được.
Ở trong không trung có một nam một nữ đang yên lặng quan sát Khu thứ mười phía dưới.
“Ngươi không xuống nhìn xem sao?” Lăng Sa tò mò hỏi Mộc Phàm.
Hai người này đúng là Mộc Phàm và Lăng Sa đã về địa cầu.
Mộc Phàm nhìn Khu thứ mười phồn thịnh bên dưới, lắc lắc đầu.
“Không cần, Mộc gia đã không cần ta nữa, tương lai thế nào là ở bọn họ.”
Hắn không có đi xuống, cũng không có đi gặp lão tổ Mộc gia, lão đã bước vào cảnh giới Cổ thần.
Cũng không đi gặp Mộc Hùng, mà chỉ nhìn thoáng qua rồi xoay người rời đi.
Lúc này, trong tổng bộ Mộc gia, Mộc Hiên chính thức tiếp nhận chức vụ gia chủ Mộc gia đột nhiên dừng lại, ngơ ngác ngẩng đầu.
Hắn vừa mới cảm ứng được gì đó.
“Lão sư, ngươi làm sao vậy?” Mộc Hiên tò mò hỏi.
Trong đầu hắn là linh hồn của một lão nhân.
Lúc này, linh hồn lão nhn run rẩy nói: “Vị đại ca kia của ngươi vừa mới trở lại, nhưng đã đi rồi.”
“Đại ca ta?” Mộc Hiên mở to mắt, trái tim đập mạnh.
Đại ca chính là Mộc Phàm.
Mộc Hiên cười khổ, ánh mắt phức tạp nhìn hư không, rơi vào hồi ức.
Trước đó, hắn được lão nhân chỉ dẫn rời khỏi địa cầu, đi dị vực mạo hiểm, thậm chí về tới tộc đàn trước kia của lão nhân, đạt được rất nhiều cơ duyên.
Thực lực gia tăng cực kỳ nhanh chóng, trước khi trở về hắn cũng đã bước vào cấp Thần thoại, thậm chí dưới sự chỉ dẫn của lão nhân từng bước trưởng thành tới cấp Thần vương.
Vốn tưởng rằng thực lực của mình đã đủ cường đại rồi nên trở về nhìn xem, kết quả vừa trở về liền ngơ ngác, bởi vì lão cha Mộc Hùng đã là Chủ thần.
Lão gia tử Mộc Anh là Cổ thần, thiếu chút nữa bị hù chết rồi.
Hắn cũng nhanh chóng nhận ra trên địa cầu còn một đám Cổ thần, lão nhân cũng ngây ngốc, tìm hiểu mới biết là do Mộc Phàm.
Chuyện này làm cho tâm tình Mộc Hiên rất phức tạp, cho tới nay, hắn chưa bao giờ biết rõ vị đại ca kia.
Hiện tại hắn tiếp nhận chức vụ gia chủ Mộc gia, nhưng trong lòng luôn có cảm giác mất mát, giống như mình chẳng là gì cả.
Tuy rằng, hiện tại hắn là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ Mộc gia, một vị Thần vương trẻ tuổi, phóng mắt toàn bộ hệ Ngân Hà đều là thành tựu khó lường.
Nhưng so với Mộc Phàm thì chẳng là gì cả.
Khi hắn biết Mộc Phàm không phải huyết mạch Mộc gia, tâm tình càng phức tạp hơn, hoá ra chuyện mình tranh tới tranh lui giống như trò trẻ con.
Toàn bộ địa cầu lưu truyền vô số truyền kỳ về Mộc Phàm, các phiên bản, các loại sự tích người người đều biết.
Thậm chí trong mỗi khu nội đều xây một tượng đài Mộc Phàm, ghi chép cuộc đời, sự tích, truyền kỳ về Mộc Phàm.
“Đừng suy nghĩ nữa, các ngươi không cùng một thế giới, làm tốt chuyện của ngươi là được rồi.”
Lão nhân trong đầu nơm nớp lo sợ, bởi vì bị Mộc Phàm để lại ấn ký trong linh hồn nên có thể cảm ứng được sự xuất hiện của hắn.
Nhưng lúc này ấn ký đã biến mất, Mộc Phàm chủ động thu hồi lại.
Cảm giác mình đạt được tự do, vẻ mặt lão nhân nhẹ nhõm, không cần lo lắng, sợ hãi nữa rồi.
Đương nhiên, hắn không có một chút dị tâm, đối mặt với tồn tại như Mộc Phàm, hắn thật sự không thể khơi dậy một chút tâm tư nào.
........
Phương đông, các khu, một ít người quen biết với Mộc Phàm đều phát giác, cảm ứng được một hơi thở quen thuộc.
“Mộc Phàm, là ngươi sao?”
Khu thứ nhất, trong Tụ tiên lâu, Diệp Hồng Trần lẩm bẩm, ngây ngốc nhìn hư không.
Giác quan thứ sáu nói cho nàng biết vừa rồi Mộc Phàm ghé tới, nhưng không xuất hiện, hiển nhiên là không muốn thấy nàng, lòng Diệp Hồng Trần có chút mất mát.
Lúc này Tiêu Văn cũng đang buồn bực nhìn lên không trung.
“Sao ta cảm giác ký ức trọng sinh là giả?”
Tiêu Văn cảm thấy mờ mịt, hoài nghi chuyện mình trọng sinh là giả, bởi vì những chuyện trải qua căn bản không giống trong ký ức của mình.
Còn một chuyện nàng không cách nào nghĩ ra, sao Mộc Phàm có thể là Thiên Đế chứ?
“Ai... Thật phiền phức mà.”
Tiêu Văn bực bội, đứng dậy bay vào hư không, bước chậm trong vũ trụ, đang đi đột nhiên ngừng lại.
Nàng trừng to mắt nhìn một nam một nữ trước mắt, nam không phải chính là Mộc Phàm sao?
“Mộc Phàm ca ca?” Tiêu Văn mừng rỡ hô to một tiếng.
Đáng tiếc, Mộc Phàm cùng nữ tử kia đã nhanh chóng biến mất.
“Khốn nạn, ngươi lại chạy mất, có mỹ nữ liền quên ta sao?”
Tiêu Văn tức muốn hộc máu, một đường bay nhanh, bay tới bay lui tìm kiếm tung tích Mộc Phàm, đáng tiếc vẫn không thấy bóng dáng.
Lúc này Mộc Phàm lại đi tới Khu thứ tám.
“Ngươi không xuống xem chút?”
Lần này, đến phiên Mộc Phàm mở miệng.
Lăng Sa nhìn tổng bộ chấp pháp phí dưới, rơi vào yên lặng.
Cuối cùng nàng lắc đầu nói: “Lăng Sa trước kia đã chết, nếu hy sinh rồi, vì sao lại trở về, để tăng thêm phiền não sao?”
Đối với suy nghĩ của nàng, Mộc Phàm không bình luận gì, chỉ là giơ một ngón tay, có một điểm sáng rơi vào tổng bộ chấp pháp.
“Hả?”
Võ Cương đang xử lý công việc bỗng sửng sốt, ngây ngốc nhìn điểm sáng đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Hắn kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ, suy nghĩ chút rồi lấy tay chộp tới.
Ong!
Điểm sáng dung nhập vào trong cơ thể hắn, nháy mắt cải tạo thân thể hắn rồi hóa thành một kiện Thần khí.
“Là Mộc Phàm.” Võ Cương bừng tỉnh hiểu ra.
Mộc Phàm tặng cho hắn một kiện Thần khí, Võ Cương có chút cảm động, thực lực tăng cường không nói, còn có thể đạt được Thần khí.
Cứ như vậy, Mộc Phàm từng bước đi khắp các khu phương đông, tìm từng cố nhân, bằng hữu một lần.
Đương nhiên không xuất hiện gặp mặt, chỉ là nhìn thoáng qua, thuận tay lưu lại một ít đồ vật liền rời đi.
Lúc này, trên đỉnh Côn Luân, Mộc Phàm cùng Lăng Sa lẳng lặng đứng ở nơi đó.
“Hệ thống, ngươi nói coi hiện tại ta có thể nghịch chuyển thời không, có thể trở về thời không ban đầu hay không?”
Hai mắt Mộc Phàm lập loè, trong mắt có từng tuyến thời gian lưu động, giống như có thể nhìn thấu thời không cùng vũ trụ chồng chất.
Hệ thống trả lời: “Ký chủ, thực lực hiện tại của ngươi rất mạnh, nhưng ngươi muốn trở về vùng vũ trụ ban đầu, chỉ bằng thực lực thì không cách nào thực hiện được, trở lại vũ trụ trước khi hủy diệt ít nhất phải tiêu hao một vũ trụ làm tế phẩm mới được.”
“Nói cách khác, ngươi thiêu đốt năng lượng của một vũ trụ mới có thể làm được điều này, hoặc là nạp hết một vũ trụ.”
Câu trả lời của hệ thống làm Mộc Phàm im lặng không nói gì.
Trong lòng hắn muốn trở lại vũ trụ đó, nơi đó mới là địa cầu cùng thế giới hiện đại mà Mộc Phàm quen thuộc.
Nhưng vũ trụ đó đã bị hủy diệt, không rõ ràng đã phát sinh chuyện gì, hệ thống chưa bao giờ đề cập, chỉ có trở về mới biết được chân tướng.
Mấu chốt là hiện tại muốn trở về cần phải thiêu đốt một vũ trụ mới có thể thành công, hoặc là trực tiếp nạp hết một vũ trụ, trở về thời gian trước khi vũ trụ tan biến.
Với thực lực hiện tại của Mộc Phàm vẫn không cách nào làm được.
“Ai, thôi, trước đó nạp hết một phôi thai vũ trụ có chút lãng phí.”
Mộc Phàm âm thầm hối hận, cảm giác bỏ lỡ một cơ hội quay trở về.
“Đúng rồi, hệ thống, vì sao ta không tìm được hơi thở hay tung tích của Tiểu Ách?”
Lúc này, Mộc Phàm đề cập đến một vấn đề khác.
“Nàng đã không còn ở vùng vũ trụ này này, có lẽ đã sớm rời khỏi vũ trụ này, cụ thể ở đâu thì cần ký chủ tự tìm kiếm.”
Mộc Phàm nghe hệ thống nhắc nhở, rơi vào trầm tư.
Ánh mắt hắn lập loè, hừ nói: “Hệ thống, rốt cuộc ta cũng tìm được bằng chứng ngươi hố ta.”
“Bằng chứng gì?” Hệ thống hỏi.
Mộc Phàm bực bội nói: “Tiểu Ách là Thiên Đạo, trước đó ngày nào ngươi cũng dụ dỗ ta nạp nàng, nhưng giá cả ngươi đưa ra thật sự là quá hố người.”
“Một Thiên Đạo tương đương với nửa vũ trụ, phía trước ngươi nói Tiểu Ách trị giá bao nhiêu tiền?”
Nói đến đây, Mộc Phàm hung tợn nói: “Đây chính là bằng chứng ngươi hố ta, nói đi, bồi thường ta như thế nào đây?”
“....” Hệ thống im lặng.
Đúng là lúc trước khi Tiểu Ách ở bên cạnh, hệ thống cố ý dụ dỗ Mộc Phàm nạp nàng.
Nhưng giá trị mà hệ thống đưa ra lúc ấy ít đến đáng thương, một Thiên Đạo tương đương với giá trị của nửa vũ trụ, hiện tại nghĩ lại không phải bị hố thì là gì chứ?
“Như thế nào, không còn lời gì để nói sao, bồi thường đi, bằng không thì ta sẽ khiếu nại ngươi, chắc chắn hạch tâm hệ thống cũng có quy tắc.”
Mộc Phàm nắm chặt không buông.
Hắn cảnh cáo: “Ta đã nắm giữ bằng chứng ngươi hố ta, ngươi nhìn coi coi nên bồi thường ta như thế nào.”
“Ký chủ, trước kia nàng không đáng giá nửa vũ trụ.”
Hệ thống lạnh nhạt đáp lại.
Mộc Phàm cười: “Ngươi hố riết quen, nếu là Thiên Đạo, vậy sẽ có giá trị như lúc đó ngươi nói sao, cho nên chuyện ngươi hố ta là sự thật, đừng nguỵ biện, nhanh bồi thường.”
“Ký chủ...” Hệ thống vừa muốn nói chuyện.
“Bồi thường!”
Nhưng Mộc Phàm liền chặn bằng một câu.
Một người một hệ thống bắt đầu giằng co.
Sau một hồi, hệ thống mới trả lời: “Ký chủ, ngươi đang đổ oan cho bổn hệ thống, ngươi nhìn xem ngươi một đường đi đến hôm nay, còn không phải dựa vào bổn hệ thống sao?”
“Đừng chuyển nói tới chuyện tình cảm, ngươi không có tình cảm nha.”
Mộc Phàm cắt ngang lời nó: “Dứt khoát chút đi, đã lâu rồi ngươi không cho ta thứ tốt, lần này ngươi không bồi thường vài thứ tốt thì ta sẽ không để yên.”
“Ký chủ, trên người của ngươi có một đống bảo vật rồi, Hỗn độn chí bảo Thiên Đế đỉnh, Thí thần cung, Tiên thiên chí bảo Thiên Đế bào, Thiên Đế miện, còn có Hỗn độn thanh liên, ngươi còn muốn gì nữa?”
Hệ thống hỏi lại, ngươi muốn cái gì, đối với ngươi có ích lợi gì?
“Ta mặc kệ, chỉ cần bồi thường, ngươi đừng quan tâm ta có dùng hay không.” Mộc Phàm nói rất dứt khoát.
Chỉ cần bồi thường, dù sao có bằng chứng ngươi hố ta, phía trước không biết Tiểu Ách là Thiên Đạo, hiện tại biết rồi tự nhiên nắm lấy không buông.
“Xét thấy ký chủ thiếu tình yêu, bổn hệ thống căn cứ theo kết quả tính toán, quyết định bồi thường cho ký chủ một bạn gái nhỏ vạn năng năng.”
Chỉ nghe trong đầu vang tiếng hệ thống nhắc nhở, Mộc Phàm vừa nghe sắc mặt tức khắc đen như đáy nồi.
Ai thiếu tình yêu, còn bạn gái nhỏ vạn năng nữa? ??
“Câm miệng, bồi thường ta mười kiện tám kiện Hỗn độn chí bảo là đủ rồi, hoặc là bồi thường ta một phôi thai vũ trụ.”
Mộc Phàm nói ra thứ hắn muốn được bồi thường.
“Ký chủ, bảo vật không có, có một cái mạng, nếu không thì bổn hệ thống trực tiếp truyền tống ngươi trở về vũ trụ cũ đi.”
Hệ thống đáp lại một câu.
Mộc Phàm nghe xong, hai mắt sáng lên, truyền tống về vũ trụ cũ, hệ thống này không nạp tiền cũng có năng lực trở về, xem ra còn giấu giếm không ít nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận