Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 526: Lâm Cảnh Phong, tỷ tỷ?

Trung tâm Thần quốc có một Thần đàn thật lớn, một đám thần linh đang tụ tập ở đó.
Ở trên Thần đàn dựng hai cây cột kim loại đang buộc chặt một nam một nữ.
“Cảnh Phong, ngươi hối hận sao?”
Nữ tử trên cây cột nhìn nam tử bị trói trên cây cột bên cạnh hỏi.
Hắn đúng là Lâm Cảnh Phong, cả người đầy vết thương, hơi thở hỗn loạn, sắc mặt trắng bệch nhưng lại không có vẻ sợ hãi.
“Không sợ.” Lâm Cảnh Phong cười, ánh mắt nhìn nàng tràn đầy dịu dàng
Khuôn mặt đẹp trai không biên giới của Lâm Cảnh Phong phối hợp với ánh mắt dịu dàng này, nữ nhân nào có thể ngăn cản?
“Ta hại ngươi.” Nữ tử cảm thấy có chút mất mát, hối hận.
Không nên mang theo Lâm Cảnh Phong tới.
Lâm Cảnh Phong lại cười nói: “Cái gì mà làm hại, ta nguyện chết chung với ngươi, không có ngươi, vũ trụ trong mắt ta không có chút màu sắc nào.”
“Chậc chậc, chết đến nơi rồi mà các ngươi còn tâm tình nói chuyện yêu đương sao?”
Lúc này, trước Thần đàn có một nam tử trẻ tuổi cười lạnh, dùng ánh mắt trào phúng nhìn hai người bị trói trên cột.
“Muốn giết thì cứ giết, nói nhiều làm người ta chán ghét.”
Nữ tử lạnh lùng nhìn hắn, không có một chút sợ hãi.
Tên nam tử này hừ lạnh nói: “Dư nghiệt Cựu thần, cuối cùng cũng bắt được ngươi, nghe nói ngươi còn có một đệ đệ, ở trong một khu bảo hộ văn minh Thái dương gì đó có phải hay không?”
Vừa nghe lời này, sắc mặt Lâm Cảnh Phong thay đổi, lộ vẻ kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ.
Sao gia hỏa này biết được?
“Bất ngờ sao?” Tên nam tử kia cười hắc hắc, cả người tản ra một cổ hơi thở cường đại, dĩ nhiên là một tên Thần vương trẻ tuổi.
Hắn kiêu ngạo nói: “Thấy được chứ, bổn vương đã thành tựu Thần vương, còn phải cảm tạ ngươi mới đúng, ta tìm được dư nghiệt Cựu thần nên Thần chủ bệ hạ ban thưởng ta bước vào cấp Thần vương.”
“Tộc đàn của ta đã trở thành một thành viên Thần tộc Thần quốc, còn dư nghiệt Cựu thần các ngươi dư sẽ bị giết chết trên Thần trụ.”
Thần vương trẻ tuổi nói rồi điên cuồng cười to, ánh mắt kiêu ngạo, cuồng vọng.
“Thần vương mà thôi, nếu không phải bị các ngươi tính kế, ta có thể dùng một tay bóp chết ngươi.”
Nữ tử khinh thường nhìn thêm, cảm thấy rất mất mặt.
Nàng căn bản không để tên Thần vương này vào trong mắt, trước khi bị bắt, Thần vương đứng trước mặt nàng như một con kiến, có thể tiện tay bóp chết.
“Hắc hắc, ta biết ngươi cường đại, huyết mạch của Cựu thần chi chủ có được thần lực cường đại, đáng tiếc ngươi đã được định sẵn là sẽ diệt vong.”
Nói đến đây, tên Thần vương này dừng một chút mới tiếp tục nói: “Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, Thần quốc đã phái một đội quân thần linh do một vị Cổ thần suất lĩnh, đi khu bảo hộ Thái dương bắt đệ đệ ngươi về.”
“Hẳn là bây giờ đã đến hệ Thái dương.”
Tên Thần vương này không nhịn, hưng phấn cười to.
Hắn nhìn nữ tử trước mắt, cười lạnh nói: “Yên tâm, chờ thẩm phán đoàn tới bóc thần hồn của ngươi ra, thân thể của ngươi sẽ trở thành tiêu bản của ta, bổn vương nhất định sẽ che chở thân thể của ngươi.”
“Khốn nạn, có bản lĩnh thì đối phó với ta.” Lâm Cảnh Phong tức giận rống to.
Hắn trợn mắt, giãy giụa, đáng tiếc đã bị trói chặt, toàn thân đầy vết thương, căn bản không có bao nhiêu sức phản kháng.
Nữ tử trước sau vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, thờ ơ, thậm chí mang theo chút khinh bỉ khi nhìn tên Thần vương này.
Nàng đột nhiên cười: “Ta nói, ngươi sẽ chết rất thảm, ngươi có tin hay không?”
“Chuyện cười, bổn vương chính là thiên tài vạn năm khó gặp của Thần quốc, có hy vọng thành tựu Thần chủ, dư nghiệt Cựu thần các ngươi có thể sánh được sao?”
Thần vương khinh thường, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.
Nhưng nữ tử nhìn thấu điều gì đó, cười lạnh nói: “Ta thấy được hơi thở tử vong nồng đậm trên cơ thể ngươi, vận mệnh của ngươi đã chấm dứt.”
“Tìm chết, bổn vương giáo huấn ngươi trước.”
Thần vương giận tím mặt, rút ra một cái roi, chuẩn bị vung về phía nữ tử.
Phốc!
Không đợi hắn vung roi, thân thể liền run lên, lồng ngực và đầu đột nhiên bị xuyên thủng, thần huyết phun trào, vương vãi trên Thần đàn.
“Sao có thể...” Hai mắt hắn trừng to, chậm rãi ngã xuống.
Đến chết hắn vẫn không nghĩ ra mình bị giết thế nào, là ai giết mình, trái tim cùng linh hồn đều bị xuyên thủng một cách bất ngờ.
Một kích hạ gục trong nháy mắt, hoàn toàn không chút dấu hiệu.
Thần vương trẻ tuổi cứ ngã xuống Thần đàn như vậy, thần huyết chảy ra bị Thần đàn hấp thu hết.
Thi thể hắn nhanh chóng khô quắt, cuối cùng hóa thành tro tàn phiêu tán.
Biến cố bất ngờ làm đám thần linh trấn thủ bốn phía Thần đàn biến sắc.
“Ai?”
Có thần linh bạo nộ, bộc phát thần lực.
Hơn mười tên thần linh cùng ba tên Thần vương ẩn giấu đồng thời hiện thân, đều tản ra ánh sáng mãnh liệt bao phủ nơi này.
Phanh phanh phanh...
Chỉ thấy thân thể hơn mười tên thần linh cùng ba tên Thần vương đều vỡ nát, hóa thành bột phấn.
Cứ như vậy mà biến mất, không sót lại chút nào.
Một màn này làm Lâm Cảnh Phong ngây ngốc.
Nữ tử cũng sửng sốt, tuy rằng nàng nhìn ra đám Thần vương sẽ gặp tai kiếp nhưng lại không nghĩ tới bọn chúng sẽ chết ngay trước mắt mình.
“A, ai giết đây?”
Lâm Cảnh Phong hít hà một hơi, kinh ngạc nhìn nữ tử.
Nữ tử kia tỉnh táo lại, vẻ mặt nghiêm túc nhìn quét bốn phía.
“Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, xin hiện thân gặp mặt.”
Nàng nhanh chóng mở miệng, có cảm giác kỳ dị, huyết mạch trong cơ thể xuất hiện sự rung động.
Răng rắc!
Ngay sau đó, xiềng xích trói buộc cả hai đứt đoạn, hai người từ không trung hạ xuống.
Lâm Cảnh Phong cùng nàng ngạc nhiên nhìn về phía trước, không rõ là ai đã cứu mình, nhưng chắc chắn là muốn cứu bọn họ.
“Còn xin tiền bối hiện thân.”
Lâm Cảnh Phong cúi người hành lễ, chân thành bái tạ.
Ong!
Vừa dứt lời, liền thấy không gian trước mặt hai người vỡ ra, có một bóng người trẻ tuổi từ bên trong chậm rãi đi tới gần hai người.
Khi thấy rõ gương mặt người tới, Lâm Cảnh Phong cùng nữ tử tức khắc ngây dại.
“Ngươi ngươi ngươi...” Lâm Cảnh Phong chỉ vào người tới, vẻ mặt như gặp quỷ.
Nữ tử cũng ngây ngốc, nhìn thanh niên trẻ tuổi trước mắt mà cảm thấy vui mừng, khó tin.
“Lâm lão sư, đã lâu không gặp nha.”
Người tới đúng là Mộc Phàm.
Hắn cũng bất ngờ, khiếp sợ vì gặp Lâm Cảnh Phong ở nơi này, quả thực khó mà tin được.
Lâm Cảnh Phong kích động tới gần, quan sát Mộc Phàm từ trên xuống dưới.
“Ngươi, sao ngươi...” Hắn nói năng lộn xộn.
Mộc Phàm cười cười nói: “Đi ngang qua nơi này, vốn muốn rời đi nhưng đột nhiên cảm ứng được một hơi thở quen thuộc liền tới nhìn xem.”
“Không nghĩ tới gặp được Lâm lão, thật sự làm người ta bất ngờ nha, sao lão sư không ở địa cầu mà lại chạy đến trung tâm hệ Ngân hà?”
Hắn tò mò nhìn Lâm Cảnh Phong.
“....”
Lúc này, Lâm Cảnh Phong cùng nữ tử trẻ tuổi bên cạnh nhìn nhau không nói gì, Mộc Phàm cảm giác có gì đó không thích hợp.
“Vị này chính là...” Mộc Phàm đã sớm chú ý tới nữ tử, lúc này mới mở miệng dò hỏi.
Lâm Cảnh Phong tỉnh táo lại, lập tức kéo tay nàng, kích động nói: “Đã quên giới thiệu cho ngươi, đây là... A...”
Hắn vừa muốn nói gì đó thì nữ tử đột nhiên nhéo tay hắn, hắn lập tức dừng lại, sửng sốt chút, sau đó phản ứng kịp.
“Nàng là thê tử của ta, tên Thần Tịch.”
Lâm Cảnh Phong mở miệng giới thiệu một câu.
“Ngươi tốt.” Mộc Phàm gật đầu lễ phép chào hỏi.
Thần Tịch đúng là nữ tử trước mắt, là thê tử của Lâm Cảnh Phong.
Nàng nhìn Mộc Phàm với ánh mắt phức tạp, muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói từ đâu.
Thanh niên anh tuấn này đúng là đệ đệ của nàng, thân nhân duy nhất, đứng trước mắt nhưng lại không dám nhận nhau.
Vì như thế nên vừa rồi nàng mới nhéo Lâm Cảnh Phong khi muốn nói ra thân phận thật của nàng.
Nàng có chút sợ hãi, đột nhiên không dám nhận thân với Mộc Phàm.
“Hệ thống, sao ta cảm giác nàng rất quen thuộc nha, hình như...”
Lúc này, Mộc Phàm âm thầm dò hỏi hệ thống, cảm giác Thần Tịch này rất kỳ quái.
Chỉ nghe hệ thống đáp lại: “Ký chủ, nàng chính là tỷ tỷ của ngươi, nữ tử thần bí mang ngươi vào địa cầu chính là nàng.”
“Cái gì?” Mộc Phàm giật mình, kinh ngạc nhìn Thần Tịch.
Nàng chính là tỷ tỷ của mình sao?
Xem kỹ thì nàng có thực lực cấp Cổ thần, trong cơ thể chảy xuôi một loại huyết mạch đặc biệt, là huyết mạch Cựu thần.
Nàng chính là vị nữ tử thần bí chưa từng xuất hiện.
“Không sai, nàng với ngươi là tỷ đệ, đều là hậu duệ của Cựu thần chi chủ trong vũ trụ này, nhưng thần huyết của ngươi đã bị Thiên Đế huyết thay thế, không còn nữa.”
Nghe hệ thống giải thích xong, Mộc Phàm đã hiểu.
Hắn nhìn Thần Tịch mà tâm tình trở nên phức tạp, tỷ tỷ ở ngay trước mắt, có nên nhận nhau hay không?
Vì sao đối phương không nói ra thân phận, chẳng lẽ sợ chuyện gì đó?
“Thì ra ngươi chính là vị tỷ tỷ mà ta chưa từng gặp mặt.”
Cuối cùng, Mộc Phàm vẫn quyết định nhận tỷ tỷ, đây là tỷ tỷ của thân thể này cũng là tỷ tỷ của hắn, không thể không nhận.
Đây là thân nhân duy nhất trên huyết mạch, tuy rằng huyết mạch Cựu thần của mình đã sớm bị luyện hóa.
Oanh!
Vừa nghe lời này, sắc mặt Thần Tịch và Lâm Cảnh Phong tức khắc thay đổi.
Hai người kinh ngạc nhìn Mộc Phàm, làm sao hắn biết được?
“Ngươi...” Lâm Cảnh Phong há miệng thở dốc, cuối cùng đứng sang một bên.
Hiện tại nên để Thần Tịch tự giải thích, dù sao nàng mới là của tỷ tỷ Mộc Phàm.
“Ngươi đã biết rồi sao?” Thần tịch nhìn Mộc Phàm hỏi.
Chỉ thấy Mộc Phàm gật đầu, cười nói: “Không sai, ta đoán được, ta sớm nên nghĩ ra nguyên nhân vì sao Lâm lão sư luôn chiếu cố ta, thì ra là tán tỉnh tỷ tỷ của ta, là tỷ phu nha.”
Nói đến đây, ánh mắt Mộc Phàm trở nên sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Cảnh Phong, Lâm Cảnh Phong hơi xấu hổ.
Oanh!
Đúng lúc này, một cổ thần uy cường đại tràn đến làm ba người bừng tỉnh.
“Không nên ở đây lâu, ngươi đi nhanh.”
Sắc mặt Thần Tịch bỗng nhiên biến đổi, kinh hoảng hô to, muốn mang Mộc Phàm rời đi.
“Không vội, ta muốn biết là ai đang đuổi giết tỷ tỷ.”
Mộc Phàm xua xua tay ngăn cản nàng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía ngọn nguồn của cổ thần uy bàng bạc kia, là một tên Giới chủ cường đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận