Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 476: Màn trời mở ra

Ầm ầm ầm...
Vũ trụ chấn động, tựa như chịu ảnh hưởng từ một vụ nổ cực mạnh, tạo ra rung chuyển thật lớn, không ít hỗn độn tinh đoàn bị đánh tan.
Chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, bầu trời nứt ra rồi.
Tất cả thần ma, Tiên thiên thần linh, các loại hung vật lần lượt bừng tỉnh.
Nhìn hư không hỗn độn xám xịt xuất hiện một khe hở, tản ra một hơi thở khủng bố.
Trong khe loé ánh sáng, thiên uy mênh mông cuồn cuộn, hấp dẫn ánh mắt vô số thần ma.
“Màn trời đã mở ra, cuộc chiến đoạt thiên sắp bắt đầu rồi.”
Có thần linh cường đại đứng trong hỗn độn, nhìn màn trời lên tiếng.
Giờ khắc này, Tiên thiên thần ma khắp nơi đều kích động, đều cảm nhận được sự kêu gọi đến từ vận mệnh, đến từ Thiên Đạo.
Vũ trụ sơ khai, Thiên Đạo mông muội, có Thiên vị xuất hiện, một khi đăng lâm Thiên vị là có thể chấp chưởng thiên quyền, thay trời hành đạo.
“Ha ha ha....”
Trong hỗn độn có một tiếng cười cuồng vọng truyền đến, chỉ thấy một Hắc động thiên thể ù ù hiện lên, bên trên có một bóng dáng đầu người thân rắn, đúng là Thái Nhất.
Hắn hưng phấn cười to, nói: “Màn trời mở ra, tranh đoạt Thiên vị, bổn tọa nhất định có thể một bước lên trời, chấp chưởng Thiên Đạo.”
Ở một nơi cách chỗ Thái Nhất không nơi xa, có một hành tinh cổ xưa đang lơ lửng, ánh sáng mông lung, sương mù bao phủ, có thể thấy được hai bóng dáng thướt tha, tuyệt thế bên trong.
Đây là Nguyệt tinh cổ xưa nhất, tụ tập thái âm chi khí vô tận, sương mù hỗn độn che đậy, bề mặt có một gốc Tiên thiên linh căn.
Đó là cây Nguyệt quế đầu tiên trong vũ trụ sơ khai, ra đời cùng với Nguyệt tinh.
Dưới gốc Nguyệt quế có hai vị nữ thần tuyệt thế, đúng là hai vị Nguyệt thần ra đời trên Nguyệt tinh, cũng gọi là Thái âm chi chủ.
“Tỷ tỷ, ngươi thật sự đáp ứng Thái Nhất?”
Một nàng nhẹ giọng dò hỏi.
Nàng tên Thường Hi, còn gọi là Nguyệt Nga, một trong hai Nguyệt thần.
Tỷ tỷ của nàng là Hi Cùng, đã đáp ứng thỉnh cầu của Thái Nhất, âm dương hợp nhất, chấp chưởng Thiên Đạo.
“Muội muội, Thái Nhất đến từ Thái dương cổ tinh, tôn quý, cường đại, âm dương tương xứng với chúng ta, nếu có thể hợp nhất, đại đạo có hy vọng.”
Hi Cùng bình tĩnh nói tới chuyện này, hiển nhiên đã sớm ra quyết định.
Mục tiêu trước đó của Thái Nhất vốn là Dao Trì, nhưng Mộc Phàm đột nhiên xuất hiện, dẫn tới kế hoạch của hắn thất bại, chỉ có thể quay đầu tìm tới hai vị Nguyệt thần cao ngạo, lạnh nhạt này.
Hơn nữa Thái dương, Nguyệt tinh, hai bên một dương một âm, phù hợp âm dương điều hòa, nếu âm dương hợp nhất, chắc chắn có thể tìm hiểu đại đạo.
“Ta thấy chưa hẳn là Thái Nhất có thể ngồi lên Thiên vị, đừng quên, trước đó hắn liền thua trong tay vị kia.”
Nguyệt Nga lạnh nhạt nói chuyện trước đó Thái Nhất bị Mộc Phàm đánh bại.
“Tỷ tỷ sẽ không nhìn lầm, nếu ngươi không muốn thì có thể rời đi.”
Giọng điệu Hi Cùng có chút lạnh nhạt, thậm chí lãnh đạm.
Nguyệt Nga nghe xong chỉ là nhẹ nhàng lắc đầu, không nói gì, cũng không có rời đi, chỉ là không xem trọng Thái Nhất.
Nhưng tỷ tỷ đã quyết định nên nàng không thể làm gì khác, chỉ có thể yên lặng quan sát, nhìn màn trời hé mở mà trầm tư.
Cuộc chiến đoạt thiên chắc chắn rất thảm thiết, đám thần ma sẽ tranh đoạt kịch liệt, cuối cùng ai có thể đăng đỉnh vẫn là một ẩn số.
Oanh!
“Ngao!”
Lúc này, trong hỗn độn truyền đến từng tiếng rít gào khủng bố, có thần ma cường đại lộ bản thể, tản ra hơi thở.
Những thần ma này đều hướng về phía màn trời, hiển nhiên cũng tham dự cuộc chiến tranh đoạt Thiên vị.
Ở Dao Trì thánh cảnh, ba vị nữ tiên bay lên không trung, nhìn màn trời xa xa mà xuất thần.
“Màn trời đã mở, cuộc chiến tranh đoạt Thiên vị sắp bắt đầu rồi.”
Dao Trì lẩm bẩm, biểu tình nghiêm trọng, trong mắt có chút khẩn trương, mong đợi.
Trước kia Thái Nhất tìm nàng rất nhiều lần, nhưng nàng không có đồng ý, không đáp ứng gì, bây giờ Mộc Phàm chặn ngang một chân phá hủy kế hoạch của Thái Nhất.
Hiện tại chỉ có thể hợp tác cùng Mộc Phàm, hơn nữa hắn đã phát lời thề Thiên Đạo, không có khả năng không tuân thủ đi?
Dao Trì nghĩ như vậy, còn Huyền Nữ, Tố Nữ bên cạnh nàng thì có biểu tình vô cùng nghiêm trọng.
“Tỷ tỷ, màn trời mở ra rồi, tỷ muội chúng muốn đi xem náo nhiệt sao?”
Tố Nữ có vẻ nóng lòng muốn thử, nhìn màn trời lộ vẻ khát vọng.
Là một Tiên thiên thần linh thuộc nhóm đầu tiên trong vũ trụ sơ khai, tự nhiên khát vọng chấp chưởng thiên quyền, đó là một loại thân phận tôn quý vô thượng.
Huyền Nữ cau mày, thở dài nói: “Chúng ta không có hy vọng, tranh không lại các thần ma, không nói tới kẻ khác, chỉ mỗi Thái Nhất mà chúng ta cũng không tranh lại rồi.”
“Huống chi còn có m dương lão ma, Càn khôn lão tổ, Tận thế, Hoàng hôn..., thực lực của chúng ta căn bản không đủ.”
Huyền Nữ nói đúng trọng tâm, hiểu rõ vị trí của mình.
Nàng không tư cao tự đại cho rằng chính mình có thể tranh giành với những thần ma cường đại kia, huống hồ còn có nhiều Tiên thiên thần ma mà các nàng chưa từng gặp qua?
“Dao Trì tỷ tỷ, ngươi thấy thế nào?” Nàng quay đầu dò hỏi Dao Trì.
Huyền Nữ, Tố Nữ đều nhìn nàng.
Chỉ thấy Dao Trì nhẹ nhàng cười: “Các ngươi quên sao, vị kia đã đánh bại Thái Nhất, hắn có tư cách tranh đoạt Thiên vị, ta đã đạt thành hiệp nghị với hắn, cùng nhau ngồi lên Thiên vị.”
“Ngươi nói là...” Hai mắt Huyền Nữ sáng lên, ngay sau đó tối sầm lại.
Quan hệ giữa Dao Trì cùng Mộc Phàm gần gũi, hai người hợp tác là chuyện bình thường, nhưng nghĩ tới tỷ muội các nàng, cả hai chỉ gặp Mộc Phàm một lần.
Muốn người ta mang theo các nàng, phỏng chừng có chút khó.
Nghĩ đến đây, trong lòng Huyền Nữ có chút mất mát, tuy rằng không thể trực tiếp tranh đoạt Thiên vị nhưng có thể dựa vào một vị cường giả, ít nhiều cũng sẽ có thu hoạch.
Cuộc chiến tranh đoạt Thiên vị là tranh đoạt căn nguyên Thiên Đạo, điểm này không thể nghi ngờ.
Mỗi một tên Tiên thiên thần ma đều biết cho nên mới nghĩ cách tham dự, nếu không cũng chỉ có thể nhìn thôi.
Vèo!
Đang nghĩ ngợi đột nhiên có một tiếng xé gió truyền đến khiến Dao Trì, Huyền Nữ, Tố Nữ bừng tỉnh.
Các nàng đồng thời nhìn lại, liền thấy hư không xuất hiện khe hở, từ bên trong một nam tử bước ra.
“Thiên Đế!”
Thấy người tới, ánh mắt ba nữ sáng lên, lộ vẻ vui mừng.
Nhưng hình như nhớ tới chuyện gì đó, sắc mặt các nàng hơi đỏ, có chút ngại ngùng nhìn Mộc Phàm.
“Các ngươi đều ở đây nha.”
Mộc Phàm chậm rãi đi tới, mỉm cười nói: “Màn trời đã mở, ta tính lên trời tranh đoạt Thiên vị, ba vị tiên tử có nguyện ý cùng ta đi Hỗn độn thiên ngoại hay không?”
“Thật chứ?”
Hai tỷ muội Huyền Nữ, Tố Nữ đồng thời ngẩng đầu, mừng rỡ nhìn Mộc Phàm.
Hắn thế mà mời tỷ muội các nàng, có nghĩa là trong cuộc chiến tranh đoạt Thiên vị này, các nàng cũng có một phần thu hoạch?
“Đương nhiên.” Mộc Phàm cười gật đầu, nói: “Cuộc chiến tranh đoạt Thiên vị lần này không nhỏ, có nguy hiểm rất lớn, nếu các ngươi không muốn liền lưu lại nơi này.”
“Nguyện ý!”
Huyền Nữ, Tố Nữ không cần suy nghĩ trực tiếp đáp ứng, ngay sau đó xấu hổ cúi đầu, khuôn mặt đỏ thêm vài phần, Tố Nữ nhanh chóng bình thường lại.
Nàng nhìn Mộc Phàm, nghiêm túc nói: “Ta nguyện ý giúp ngươi, chúng ta không cần nhiều, chỉ hy vọng sau khi ngươi đạt được Thiên vị có thể cho chúng ta một chút hồi báo.”
“Chuyện này đơn giản.” Mộc Phàm gật gật đầu, cười nói: “Tham gia tranh đoạt Thiên vị ít nhiều gì cũng sẽ có thu hoạch, mấu chốt là phải sống sót.”
“Các thần ma đều đi vào rồi, chúng ta cũng xuất phát thôi.”
Mộc Phàm nhìn hư không, thấy từng bóng dáng cường đại vọt vào trong màn trời, trong lòng biết không thể kéo dài nữa.
“Ta phong bế Thánh cảnh.”
Dao Trì nghiêm túc, trực tiếp phong bế Thánh cảnh, mang theo Tiên thiên bàn đào thụ, không có lưu nó lại nơi này.
“Chúng ta đi.”
Chuẩn bị xong, Mộc Phàm dẫn đầu bay lên trời, hóa thành một tia sáng hướng về phía màn trời trong hư không.
Dao Trì, Huyền Nữ, Tố Nữ cũng sôi nổi bộc phát tốc độ kinh người, theo sát phía sau.
Mộc Phàm dẫn theo ba nữ tiên, nhanh chóng tới trước màn trời.
Nơi này có một vết rách lớn, đúng là cửa vào màn trời, cửa vào Hỗn độn thiên ngoại.
“Rống!”
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên từ phương xa có một tiếng rít gào truyền đến.
Đám Mộc Phàm ngừng lại, giương mắt nhìn thấy một con Kỳ lân cường đại xuất hiện.
Đó là một đầu Kỳ lân toàn thân có khí hỗn độn bao phủ, đúng là đầu Kỳ lân đầu tiên trong vũ trụ sơ khai, Tổ kỳ lân, nó cũng tới.
“Là Tổ kỳ lân.” Dao Trì lộ vẻ nghiêm túc.
Mộc Phàm lại kinh ngạc nói: “Chỉ là một phân thân, bản thể không tới thì có ích gì chứ?”
Hắn liếc mắt liền nhìn ra Kỳ lân này chỉ là một phân thân mà thôi, bởi vì phía trước đã từng gặp trong Kỳ lân động nên hắn dễ dàng nhận ra.
Tổ kỳ lân cũng phát hiện đám Mộc Phàm, nhìn lướt qua, không thèm để ý tới.
“Ngao!”
Lúc này, lại một tiếng rít gào kinh thiên truyền đến, khí hỗn độn sôi trào, chỉ thấy một con rồng khổng lồ lướt ngang qua hư không, chớp mắt liền tới trước mặt.
“Tổ long!”
Mộc Phàm nheo mắt nhìn con rồng khổng lồ trước mắt, đúng là Tổ long, toàn thân nó tràn ngập sương mù hỗn độn, chỉ lộ ra hai con mắt cao ngạo, lạnh lẽo.
Nó cũng là một phân thân, bản thể không tới.
“Tổ long, ngươi tới tranh đoạt Thiên vị sao?” Tổ kỳ lân thấy phân thân Tổ long tới, mở miệng hỏi.
Tổ long hừ một tiếng, khinh thường nói: “Không phải ngươi cũng tới, như thế nào, bản thể cũng không về được sao?”
“Hừ, cũng vậy cũng vậy, bản thể của ngươi không tốt hơn bao nhiêu đi?”
Tổ kỳ lân hừ lạnh, quay đầu hướng về phía cửa vào màn trời, không để ý tới Tổ long, hình như hai bên không hoà hợp lắm.
Tổ long cũng hừ một tiếng, liếc nhìn đám Mộc Phàm, cũng không nhận ra kẻ phía trước cướp sạch Tổ long nhai chính là hắn.
Oanh!
Tổ long chui vào màn trời, chớp mắt liền biến mất.
Mấy người Mộc Phàm nhìn nhau, đặc biệt là Dao Trì, vừa rồi khẩn trương muốn chết, còn tưởng rằng bị Tổ long cùng Tổ kỳ lân phát hiện rồi ngăn trở đây.
“Kỳ quái, vì sao chúng nó không nhận ra ngươi?” Dao Trì cảm thấy khó hiểu nên hỏi.
Mộc Phàm cười cười không giải thích, chỉ là nói: “Đừng nghĩ quá nhiều, đi thôi, chúng ta cũng nên đi vào, đừng để kẻ khác nhanh chân đến trước.”
Vèo!
Nói xong, hắn mang theo Dao Trì, Huyền Nữ, Tố Nữ cùng nhau vọt vào cái khe, trực tiếp xuyên qua màn trời tiến vào thiên ngoại.
Mới vừa tiến đến, còn chưa thấy cảnh tượng xung quanh thì đã cảm giác được có ba cổ năng lượng cường đại đánh úp.
“Cẩn thận, có người đánh lén.”
Mộc Phàm rùng mình, tức khắc nổi trận lôi đình, mới vừa tiến vào đã bị đánh lén.
Bạn cần đăng nhập để bình luận