Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 480: Mở Thiên giới

Ầm ầm...
Tiếng vang kèm theo chấn động lắc lư, từ trong cơ thể của Mộc Phàm bộc phát ra một cổ khí thế kinh thiên, đám thần ma cả kinh biến sắc.
“Hơi thở thật là mạnh.”
“Hắn muốn làm gì?”
Đám thần ma hoảng sợ nhìn Mộc Phàm, hơi thở quá cường liệt, bọn chúng cảm nhận được nguy cơ tử vong nồng đậm, không thể không kinh hãi.
Bao quát cả Thái Nhất, tất cả thần ma đều kinh dị nhìn chăm chú.
Ánh sáng trào ra từ cơ thể Mộc Phàm không ngừng hội tụ, tích súc một chiêu số trước nay chưa từng thi triển.
Đó là thức cuối cùng trong Cửu thiên cấm thuật.
“Hắn muốn đánh vỡ lá chắn Thiên Đạo sao?”
Thái Nhất kinh ngạc không thôi, cảm thụ được sự uy hiếp từ Mộc Phàm, trong lòng chấn động.
Nếu Mộc Phàm thi triển chiêu này với hắn, trăm phần trăm không đỡ nổi, cho dù có Hỗn độn chung cũng không được.
Các thần ma nhìn Mộc Phàm với ánh mắt đầy kiêng kị.
Lúc này, Mộc Phàm chỉ cảm thấy lực lượng toàn thân đều bị rút khô, thân thể trống rỗng.
Trong lòng hắn cũng hoảng hốt, bị hệ thống hố nữa rồi, rút cạn lực lượng toàn thân chỉ để thi triển một chiêu khủng bố này.
“Cửu thiên cấm thuật, thức thứ chín, Khai thiên!”
Theo tiếng Mộc Phàm gầm nhẹ, lực lượng được tích súc đến đỉnh điểm đột nhiên bạo phát, hai tay hắn nâng cao, ngưng tụ ra một lưỡi dao sắc bén khủng khiếp.
Đó là Khai thiên chi nhận, lộ ra một hơi thở đại đạo chí giản, khai thiên tích địa.
Răng rắc!
Chỉ thấy Mộc Phàm vung Khai thiên chi nhận bổ xuống, quầng sáng trước mắt nứt ra.
Chỉ một chiêu liền khiến lá chắn Thiên Đạo trực tiếp sụp đổ, bị bổ thành hai nửa, lực phá hoại cường đại bạo phát, không ngừng tàn phá.
Ầm ầm...
Sau một khắc, ánh sáng vô tận bùng lên, địa hỏa phong thủy phun trào, hỗn độn sôi trào, như diễn lại quá trình vũ trụ nổ mạnh.
Tất cả thần ma đều sợ đến choáng váng, nguyên một đám bị khí tức kinh khủng đánh bay, thậm chí có thần ma thổ huyết thụ thương.
Tiếng nổ không ngừng vang lên, dọa đám thần ma đều kinh hồn bạt vía, hoảng sợ không thôi.
Chưa bao giờ cảm nhận được chiêu số kinh khủng thế này, bị sức mạnh to lớn của cấm thuật Khai thiên chấn nhiếp.
Mộc Phàm vậy mà đang khai thiên, hắn bổ ra lá chắn Thiên Đạo, bổ ra một vùng thiên địa mênh mông.
Oanh, ầm ầm...
Năng lượng vô tận phun trào, một vùng thế giới u ám dần dần xuất hiện.
Một cảm giác không cách nào miêu tả nổi lên trong lòng các thần ma.
Thái Nhất sợ ngây ra, nhìn cảnh tượng khai thiên tích địa, hai mắt bắn ra từng tia sáng, giống như ngộ ra điều gì đó.
“Khai thiên tích địa!”
“Thì ra là thế.”
m dương lão ma, Càn khôn lão tổ, Tận thế, Hoàng hôn cùng các thần ma khác cũng vừa kinh vừa sợ, ánh mắt nhìn về phía Mộc Phàm mang theo sự hoảng hốt.
Một chiêu kia nếu là bổ về phía bọn họ, không kẻ nào có thể thoát khỏi.
“Thật lợi hại.”
Dao Trì, Huyền Nữ, Tố Nữ đều mơ hồ, ngơ ngác nhìn Mộc Phàm, bị tư thế oai hùng vô địch hấp dẫn, ánh mắt lóe sáng.
Biểu hiện của Mộc Phàn quá chói mắt, ánh mắt đám thần ma đều tràn đầy sự hoảng sợ.
Không kẻ nào nghĩ tới Mộc Phàm có thể thi triển ra một chiêu khủng bố như thế, trực tiếp tái diễn cảnh khai thiên tích địa.
Ông!
Sau khi lá chắn Thiên Đạo bị phá vỡ, bên trong đột nhiên có ánh sáng vô tận lóe lên, tản ra một loại hơi thở làm tất cả sinh linh đều sợ hãi.
“Căn nguyên Thiên Đạo!”
Thái Nhất kinh ngạc hô to, hai mắt sáng rực.
Tất cả thần ma đều chấn động, thấy căn nguyên Thiên Đạo xuất hiện, đang lan rộng, duy trì, thậm chí tăng tốc diễn hóa thế giới kia.
Mộc Phàm vẫn giữ tư thế cũ, ngơ ngác đứng đó, thật ra đang rất hoảng hốt.
Bởi vì toàn thân không còn một chút lực lượng, đã bị rút cạn bởi thức cấm thuật thứ chín.
“Hệ thống, ngươi là thứ khốn nạn, thế mà rút cạn lực lượng của ta rồi.”
Trong lòng của hắn vừa kinh vừa sợ, ai mà ngờ tới thi triển thức thứ chín sẽ rút cạn toàn bộ lực lượng đâu.
Nếu có một tên thần ma đột nhiên ra tay, chẳng phải mình sẽ chết thảm tại chỗ sao?
Còn may là đám thần ma chung quanh đều bị trấn trụ, không có một tên nào dám hành động, thậm chí không tự chủ lui lại, hiển nhiên là bị Mộc Phàm hù dọa.
Cả Thái Nhất cũng không dám tới, bởi vì sợ, chiêu Mộc Phàm vừa thi triển thật sự quá kinh khủng.
Quả thực là tái diễn cảnh vụ trụ nổ mạnh, hình thành một thế giới.
Soạt!
Đang lúc Mộc Phàm kinh hãi, đột nhiên có một luồng căn nguyên Thiên Đạo cường đại rủ xuống, ùa vào trong cơ thể Mộc Phàm.
Như khen thưởng đến từ Thiên Đạo, căn nguyên ồ ạt tràn vào cơ thể, chỉ trong chốc lát đã nhanh khôi phục lại.
Lực lượng khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, thậm chí cường đại hơn trước, thân thể còn được căn nguyên Thiên Đạo rèn luyện.
Hơi thở của Mộc Phàm trở nên cường đại hơn, cao thâm hơn, dọa đám thần ma cùng nhau lui lại.
Bọn họ hoảng sợ nhìn Mộc Phàm, trong mắt lộ vẻ ghen ghét.
“Căn nguyên Thiên Đạo!”
“Hắn được Thiên Đạo tán thành.”
Sắc mặt Thái Nhất thay đổi, kinh ngạc nhìn Mộc Phàm thu hoạch.
Gia hỏa này được khen thưởng căn nguyên Thiên Đạo khiến hắn cảm thấy khó chịu.
Không chỉ mình Thái Nhất, m dương lão ma, Càn khôn lão tổ cùng đám thần ma cường đại đều ghen ghét nhìn chằm chằm Mộc Phàm.
“Lên!”
“Cướp đoạt căn nguyên Thiên Đạo.”
Rốt cục có thần ma không nhịn được, ánh mắt trở nên điên cuồng.
Vừa dứt lời liền thấy ba tên Tiên thiên thần linh vọt thẳng tới chỗ Mộc Phàm, muốn cướp đoạt căn nguyên Thiên Đạo mênh mông kia.
Thái Nhất, m dương lão ma, Càn khôn, Tận thế, Hoàng hôn, Quang ám và các thần ma cường đại cũng rục rịch, nhưng không có hành động thiếu suy nghĩ.
Bọn họ cảm giác không đơn giản như vậy.
Oanh!
Quả thật là không sai, ba tên Tiên thiên thần linh vừa xông tới đồng thời cứng đờ, bị một ực lượng vô hình trói buộc, ngay sau đó có một vệt sáng đảo qua.
Ba tên Tiên thiên thần linh cùng lúc nổ tung, hóa thành tro bụi tiêu tán, bị mạt sát.
“A!”
“Thiên Đạo!”
Các thần ma hoảng sợ lùi lại, nguyên một đám hít một ngụm khí lạnh.
Tận mắt chứng kiến ba tên thần linh bị mạt sát, cả đám đều kinh hãi, cảm thấy may mắn vì không có xông lên, nếu không thì thảm rồi.
“Là Thiên Đạo.”
Sắc mặt Thái Nhất trở nên nghiêm trọng, thấy rất rõ ràng, lực lượng mạt sát vừa rồi tới từ Thiên Đạo.
Hắn suy nghĩ chút liền hiểu nguyên nhân, Mộc Phàm khai thiên tích địa, hiển nhiên là trợ giúp Thiên Đạo tiến hóa vận hành, tự nhiên được Thiên Đạo che chở.
Người ta khai thiên, ngươi chạy lên đoạt, không phải đánh mặt Thiên Đạo sao, có kết quả tốt mới lạ?
Không thể đoạt thì chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.
Mộc Phàm cười lạnh, ánh mắt đảo một đám Tiên thiên thần ma chung quanh, cũng không thèm để ý tới bọn họ.
Bởi vì hắn đang tiếp nhận căn nguyên đến từ Thiên Đạo, thứ này là đồ tốt nha, rất đáng tiền.
Xoạt!
Đang nghĩ ngợi thì căn nguyên Thiên Đạo dần biến mất, không hạ xuống nữa, đại biểu đã kết thúc quá trình khen thưởng.
Mộc Phàm vội vàng nói: “Hệ thống, ngươi thất thần làm gì, nhanh cướp đoạt nha, nhiều căn nguyên như vậy đều là tiền đó.”
“Kí chủ, ngươi muốn trực tiếp chơi với Thiên Đạo?”
Trong đầu vang tiếng hệ thống, nó nói: “Nếu ký chủ khăng khăng muốn chơi với Thiên Đạo, vậy bổn hệ thống sẽ theo ý muốn của ký chủ.”
“A? Chờ chút...” Mộc Phàm giật mình, vội vàng ngăn lại.
Hắn kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ nói: “Ngươi có ý gì, ta không muốn đối nghịch với Thiên Đạo, chỉ kêu ngươi cướp đoạt căn nguyên đang biến mất này thôi.”
“Đã kết thúc quá trình khen thưởng căn nguyên Thiên Đạo mà ngươi vẫn muốn cướp đoạt thêm, nếu không đối kháng với Thiên Đạo thì còn có biện pháp nào khác sao?”
Hệ thống hỏi ngược lại một câu làm Mộc Phàm cứng họng.
Cũng đúng nha, căn nguyên Thiên Đạo do Thiên Đạo biếu tặng, nó khen thưởng ngươi xong rồi, ngươi còn muốn cướp đoạt thì phải đánh nhau Thiên Đạo rồi.
Cho nên ý hệ thống là ngươi có năng lực đánh với Thiên Đạo sao?
Mộc Phàm im lặng một chút rồi nói: “Nhưng nhìn lấy nhiều căn nguyên như vậy biến mất, ta không cam tâm, lãng phí là không tốt.”
“Kí chủ, ngươi vừa mới khai thiên xong, chính là thời cơ tốt nhất để sáng lập Thiên Đình, nhân lúc Thiên Đạo còn đây, trực tiếp khai mở Thiên Đình.”
Trong đầu lại vang tiếng hệ thống.
Mộc Phàm nghe xong, hai mắt sáng lên, đúng nha, đã không thể đoạt của Thiên Đạo, vậy thì thành thật một chút, sáng lập Thiên Đình, chấp chưởng Thiên Đạo, chẳng phải càng tốt hơn?
Hắn khai thiên chính là vì chuyện này, thế giới hắn mở ra đang nhanh chóng diễn hóa, căn nguyên vô tận đang rót vào, bắt đầu hình thành một thế giới mênh mông.
“Thiên giới có thể gọi là Thiên Đạo giới?”
Mộc Phàm lầm bầm, hiểu ra một ít.
Thế giới hắn mở ra gọi là Thiên giới, tự nhiên phải có căn nguyên Thiên Đạo.
“Làm thế nào?” Mộc Phàm lập tức dò hỏi hệ thống.
Chỉ nghe hệ thống nói: “Kí chủ đã quên trong cơ thể ngươi cũng uẩn dưởng một Thiên giới sao, trực tiếp phóng xuất ra dung hợp, rồi giao phó với Thiên Đạo là được.”
“Đơn giản như vậy?”
Mộc Phàm cảm thấy mơ hồ, sáng lập Thiên Đình đơn giản như thế, phóng xuất thế giới trong cơ thể rồi giao phó với Thiên Đạo là được rồi?
Hắn bán tín bán nghi, không phải hệ thống lại muốn hố hắn nữa chứ?
Nhưng lúc này là thời cơ tốt nhất, bỏ qua thì rất có thể không còn cơ hội, dù hoài nghi nhưng Mộc Phàm vẫn cắn răng, làm.
Gan lớn chết no, sợ cái búa.
“Mở!”
Suy nghĩ xong, Mộc Phàm đột nhiên hét to một tiếng, từ trong cơ thể có ánh sáng cường đại trào ra, dọa đám thần ma giật mình, bừng tỉnh.
“Còn nữa sao?”
Cả đám kinh hãi, mắt trợn tròn, nhìn Mộc Phàm bạo phát lần nữa mà hoảng hốt.
Chẳng lẽ gia hỏa này lại tung chiêu?
Nhưng một khắc sau thì có một quầng sáng từ cơ thể Mộc Phàm bay ra khiến đám thần ma đều trợn tròn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận