Bắt Đầu Nạp Tiền Một Tỷ

Chương 178: Kỹ thuật bắn cung cấp Sử thi

“Kỹ thuật bắn cung cấp Sử thi, vậy gọi là Thí thần tiễn thuật.”
Mộc Phàm đè nén sự hưng phấn trong lòng, lấy một cái tên rất oai.
Hắn rất hài lòng, chờ đợi kỹ thuật bắn cung của mình có thể diệt tinh, thí thần.
Tuy rằng dung hợp ra kỹ thuật bắn cung cấp Sử thi, nhưng cấp bậc lĩnh ngộ chỉ tới Cứu cực, bên trên còn có hai cấp bậc Truyền kỳ, Sử thi.
Nếu dùng tiền để thăng cấp, sẽ rất khó khăn, tự mình lĩnh ngộ thì hao phí quá nhiều thời gian, khó tính toán a.
Cho nên Mộc Phàm trực tiếp lấy thẻ Sử thi ra.
“Hệ thống, sử dụng thẻ Sử thi, tăng cấp Thí thần tiễn thuật.”
Hắn quyết định sử dụng thẻ Sử thi, tăng cấp bậc lĩnh ngộ kỹ thuật bắn cung, cấp Sử thi cường đại, huyền diệu thế nào đây?
Ong!
Tấm thẻ run lên, hóa thành một tia sáng bay vào giữa hai mày Mộc Phàm.
Trong phút chốc, một loại cảm giác kỳ diệu khó giải thích tác động vào tâm trí, tâm thần Mộc Phàm đắm chìm trong đó, không ngừng lập loè vô số linh quang.
Lĩnh ngộ đối với kỹ thuật bắn cung tăng theo một đường thẳng tắp, tốc độ như ngồi hỏa tiễn, điên cuồng tăng trưởng, vô số điều trước đó không thể lý giải nay đã được lý giải.
Cấp bậc lĩnh ngộ kỹ thuật bắn cung thăng cấp, từ Cứu cực bước vào cấp Truyền kỳ, còn đang tiếp tục bò lên, vô số ảo diệu của kỹ thuật bắn cung lần lượt vọt tới.
Mộc Phàm ngộ ra được bản chất của kỹ thuật bắn cung.
Ở trong đầu, hắn thấy một hình ảnh, chính mình đang kéo cung nhắm ngay ngân hà mênh mông, một mũi tên bắn ra, rất nhiều tinh cầu nổ tung rơi mất, tinh hệ sụp đổ.
Cảnh tượng cực kỳ khủng bố làm cho người ta sợ hãi, đây là hủy thiên diệt địa thật sự, sao trời đều bị bắn nát.
“Thật là lợi hại, thật sự cường đại như vậy sao?”
Mộc Phàm tỉnh táo lại, cả người đều ngây dại.
Kỹ thuật bắn cung cấp Sử thi thực sự lợi hại như vậy, vừa rồi là ảo giác sao?
Một mũi tên vừa ra, sao trời rơi xuống, tinh hệ sụp đổ, cảnh tượng đáng sợ khiến hắn chấn động sâu sắc, trong lòng phập phồng, khó có thể bình tĩnh lại.
Sau một hồi Mộc Phàm mới bình tĩnh được, tinh khí thần đạt được một lần thăng hoa, tẩy lễ, nguyên thần càng được cô đọng.
Quyền ý, Tiễn ý, Đao ý, đơn giản chính là biểu hiện của ý chí cá nhân, dùng đao thì gọi là Đao ý, dùng mũi kiếm thì gọi là Kiếm ý.
Mộc Phàm ngộ ra điều gì đó, mình lĩnh ngộ tiễn thuật đạt tới một cái đỉnh, cấp Sử thi.
Ong!
Ngay sau đó, trong tay Mộc Phàm có thêm một cây cung đỏ.
Nhưng kỳ quái chính là cung này không có dây cung, nhìn rất quái dị.
Nhưng khi Mộc Phàm nhẹ nhàng lôi kéo, tự nhiên xuất hiện một dây cung như tạo thành bởi ngọn lửa, kéo căng tròn, một mũi tên nhọn được ngưng kết.
Mũi tên kia có một tia lôi điện, phun ra nuốt vào một sợi lôi hỏa, hơi thở cuồng bạo, như muốn hủy diệt hết thảy.
Ong ong ong...
Lúc này, xung quanh Mộc Phàm truyền đến từng tiếng reo vang, từng mũi tên lôi điện được ngưng kết, lơ lửng quanh thân thể, rậm rạp không đếm xuể.
Mộc Phàm kéo cung, chung quanh ngưng kết hơn một ngàn mũi tên, phun ra nuốt vào ngọn lửa cuồng bạo, khiến người xem da đầu tê dại, vô cùng đáng sợ.
“Tê!”
“Cộc cộc!”
Tiểu hoả mãng bừng tỉnh, sợ hãi kêu to, nhảy lên không, cuốn vào một nhánh cây băng trên không trung, run bần bật.
Cầu bông nhỏ xù lông, hoảng sợ nhìn Mộc Phàm.
Hai tiểu gia hỏa bị Mộc Phàm hù doạ, toàn thân run rẩy, rên rỉ ô ô.
Hô!
Sau một hồi, Mộc Phàm đột nhiên thu hồi lực lượng, từng mũi tên xung quanh biến mất, dung nhập vào trong cơ thể, toàn bộ được thu trở về.
Lực lượng được thu phóng tự nhiên, hoàn mỹ đồng nhất.
“Cảm giác thật kỳ diệu, nắm giữ kỹ thuật bắn cung cấp độ này quả thực khiến người ta sợ hãi.”
Mộc Phàm kinh ngạc cảm thán không thôi, tuy rằng trước mắt hắn không có biện pháp phát huy ra cấp Sử thi, chỉ mới phát huy ra một phần trăm cấp Truyền kỳ.
Nhưng vẫn thể hiện được sự cường đại của kỹ thuật bắn cung này, cường giả cùng cấp căn bản không tiếp nổi.
“Chậc chậc, có kỹ thuật bắn cung này, lực sát thương của ta bùng nổ a.”
Mộc Phàm vui vẻ không khép miệng được, thu hoạch quá lớn.
Kỹ thuật bắn cung cấp Sử thi phối hợp Liệt dương cung cấp Truyền kỳ, uy lực khó có thể tưởng tượng, tuyệt đối là vượt qua dự đoán.
Nhưng Mộc Phàm không dám thử ở nơi này, đùa sao, không gian tư nhân bị hủy diệt chẳng phải là tự gây phiền toái?
Mộc Phàm thu hồi Liệt dương cung, bảo vật Truyền kỳ có thể thu vào trong cơ thể, lấy Ngọn lửa vĩnh hằng rèn luyện uẩn dưỡng nó, tương lai nói không chừng còn có thể trở nên cao cấp hơn đây?
Xong xuôi hết thảy, rốt cuộc Phàm có thể thở nhẹ một hơi.
Hiện tại trên người hắn có không ít bảo vật, còn có một tấm thẻ Truyền kỳ loại sinh hoạt, một tấm thẻ tu luyện hai mươi năm, một khối Năng lượng nguyên.
Cẩn thận đếm đếm, còn có không ít bảo vật khác, nhưng Mộc Phàm vẫn không hài lòng, là con người nha, luôn luôn không thỏa mãn.
“Xong chuyện này rồi, tới thời điểm ra ngoài tiếp tục kiếm thêm một mớ tiền nữa."
Mộc Phàm lầm bầm lầu bầu nói thầm, liếc mắt nhìn tiểu hoả mãng cùng cầu bông nhỏ, xoay người rời khỏi không gian này, chỉ để lại hai tiểu gia hỏa nhìn nhau.
“Tê!”
Mộc Phàm vừa đi, hai tiểu gia hỏa đột nhiên đánh nhau.
Mộc Phàm không biết hai tiểu gia hoả đang đánh nhau ầm ĩ, hắn đã trở về trường học.
Vù!
Ánh sáng lóe lên, Mộc Phàm xuất hiện trên quảng trường.
Mới vừa ra tới liền thấy người đông nghẹt, xếp thành hàng dài.
Mộc Phàm rất ngoài ý muốn, sớm như vậy đã xếp hàng rồi?
Giương mắt nhìn thì thấy Nặc Á, Thanh Trĩ, Lý Diệu Diệu, Tiết Tiểu Lỵ sớm ở trên đài bận rộn.
Đây là giúp Mộc Phàm ghi chép, thu tiền, Mộc Phàm nhìn mà cảm động.
“Mộc Phàm, ngươi đã đến rồi.”
Trên đài, Nặc Á liếc mắt một cái liền thấy Mộc Phàm xuất hiện, tức khắc tươi cười, không biết đã làm say lòng bao nhiêu nam sinh.
“Nữ thần cười!”
“Thật xinh đẹp!”
“Nữ thần của ta!”
Không ít nam đồng học lập tức ngây ngốc, đơ ra, giống như mất hồn.
Đây là nam nhân nha, một khi thích một người sẽ như mất hồn mất vía.
Mộc Phàm nhìn những nam sinh này, có chút bất đắc dĩ, cần đến mức như vậy sao, dù yêu thích cũng không cần lố như vậy a?
Không thể không cảm khái, sức hấp dẫn của Nặc Á ở trường học rất lớn.
“Tới tới!”
“Mộc Phàm đồng học, mời ngươi mau một chút, chúng ta đợi hơn một giờ rồi.”
Một đường đi tới, không ít đồng học đang xếp hàng mở miệng nói.
Có nam sinh, có nữ sinh, đương nhiên, nam nữ chia ra riêng biệt, còn vì sao chia ra thì do đám Nặc Á sắp xếp, không liên quan đến Mộc Phàm.
Hắn trực tiếp đi lên trên đài, ném ra đan lô, lại lần nữa diễn trò.
Lại là dùng đan lô luyện khí, trang bức kiểu này làm cho người ta không nói được lời nào.
“Mộc Phàm, vì sao ngươi dùng đan lô luyện khí?”
Lý Diệu Diệu thật sự nhịn không được, nhẹ nhàng hỏi.
Ngay cả Nặc Á cùng Thanh Trĩ đều tò mò nhìn hắn, vị đồng học này cả người tản ra sự thần bí, có thiên phú luyện khí, còn lại dùng đan lô luyện khí.
“Ta không có lò luyện khí a.” Mộc Phàm bất đắc dĩ buông tay.
Lời vừa nói ra, như sét đánh ngang tai, mọi người đều ngốc.
Ngươi là một Luyện khí sư, thế mà không có lò luyện khí, khiến người ta nghe được cười đến rụng răng a, dù một tên luyện khí học đồ cũng có lò luyện khí.
Một Luyện khí sư thiên tài mà ngay cả lò luyện khí cũng không có, khiến mọi người phải kinh ngạc há mốc mồm.
“Được rồi, muốn thăng cấp cải tạo trí thông minh nhân tạo thì mau giao tiền nào.”
Mộc Phàm vỗ vỗ tay, ý bảo mọi người có thể bắt đầu giao tiền.
“Ta trước tới.”
Lời vừa nói ra, nam nữ hai bên lập tức đi lên, một đám đưa trí thông minh nhân tạo ra, bắt đầu chuyển khoản.
Mộc Phàm lưu tài khoản, Nặc Á hỗ trợ từng người xem bọn họ chuyển khoản, giao trí thông minh nhân tạo bắt đầu cải tạo thăng cấp.
Giống như ngày hôm qua, Mộc Phàm lại bắt đầu diễn tiếp một màn, làm một đám lão gia hoả đang âm thầm quan sát ngơ ngác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận